Minh Đức Đế, Ngụy Thái phó và những  khác: Đây  là giọng ai nữa? Đừng bảo là giọng của cái gọi là hệ thống  đấy nhé?
Chẳng qua, để  rút dây động rừng, Minh Đức Đế quyết định im lặng quan sát tình hình.
Thế là, ngài cất tiếng: “Thái phó đừng căng thẳng. Trẻ con bướng bỉnh một chút cũng là chuyện bình thường, các ngươi  lên  !”
Ngụy Nhất Nặc thở phào nhẹ nhõm: [May quá, may quá! Xem  Hoàng Đế vẫn  nhân từ! Không giống như một  bạo quân mà  , hạ nhân chỉ vô tình đ.á.n.h một quả rắm thôi cũng  lôi  ngoài c.h.é.m đầu.]
Minh Đức Đế: Tuy nàng đang khen ngài, nhưng… vô tình đ.á.n.h một quả rắm thôi cũng  lôi  ngoài c.h.é.m đầu là cái quỷ gì thế?
Ngụy Thái phó lau lớp mồ hôi lạnh  trán, ông sợ nha đầu   nghĩ linh tinh, lỡ   mấy lời bất kính, thì nhà họ Ngụy sẽ  chịu tai ương ngục tù.
Thế là, ông nhân cơ hội chen lời, lạnh giọng quát: “Còn  mau tạ ơn,  cút khỏi đây!”
Chẳng ngờ Minh Đức Đế xua tay: “Không cần, hôm nay trẫm ghé qua chủ yếu để thăm Thái phó, để hai đứa ở  cũng  . Mọi  đừng quá câu nệ.”
Cuối cùng Ngụy Nhất Nặc cũng  nhịn  nữa, lén liếc mắt  trộm Hoàng Thượng một cái: [Chu choa, hệ thống ơi, Hoàng Thượng  tuấn tú vô cùng, xem  lời đồn là sự thật !]
Hệ thống: [Ừm, đúng là diện mạo của Hoàng Thượng   tệ, hơn nữa còn ần chính yêu dân, là một Hoàng Đế !]
Khóe miệng Minh Đức Đế khẽ cong lên:   lắm,  thêm nữa !
Ngụy Nhất Nặc: [ vẫn kém cha  một xíu. Hơn nữa, râu của ngài dài quá, cứ  cảm giác khi ăn uống sẽ  dính . Nói  chừng trong bộ râu   cả đống thứ bẩn  chứ. Cha  vẫn thoải mái, sạch sẽ hơn nhiều.]
Minh Đức Đế vô thức đưa tay sờ râu,  đó  lén  trộm Ngụy Thái phó.
Mọi  đều  nam nhân để râu sẽ tuấn tú hơn  mà?
Hơn nữa, khi ăn uống, trẫm đều  cẩn thận, ngoài  ngày nào cũng rửa ráy, tắm gội, chăm chút vô cùng,   bẩn cho ! Ngài còn mắc bệnh sạch sẽ nhẹ nữa,  thế mà nàng  dám chê ngài bẩn.
Ngụy Thái phó  lén lau trán: Tiểu tổ tông ơi, tuy cha  bản  vô cùng tuấn tú, nhưng con đừng so sánh cha với Hoàng Thượng  mặt ngài như thế chứ!
Hơn nữa con dám chê râu Hoàng Thượng bẩn! Con ngại  sống quá lâu  đúng ?
Để nhanh chóng kết thúc chủ đề  thoải mái , Minh Đức Đế : “Thái phó, khanh cáo bệnh nghỉ ốm,  mấy hôm  lên triều, trẫm  yên lòng nên mới tới thăm khanh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-hong-drama-bi-van-vo-ba-quan-nghe-thay-tieng-long/chuong-4.html.]
Ngụy Thái phó đang định cất tiếng đáp .
Thì Ngụy Nhất Nặc: [Cha   bệnh lúc nào? Ông  đang giả bệnh thì ! Ngài   đấy thôi, mấy hôm nay ông  ở nhà, cứ hở  là  đ.á.n.h  đến độ m.ô.n.g nở hoa, trông chẳng giống   bệnh gì cả!]
Ngụy Thái phó sắp ngất xỉu đến nơi! Nha đầu đáng c.h.é.m ngàn d.a.o   cha  sống nữa đúng ? Mau ngậm mồm  ! Ơ,  đúng, con bé vốn  từng há mồm.
Minh Đức Đế   thì càng chứng thực suy đoán của , quả nhiên Ngụy Thái phó   điều mờ ám, xem  chuyến   của bản   uổng công. Ngài thật sự   xem, rốt cuộc Ngụy Thái phó  tính toán gì.
Thế là ngài  tiếp: “Ái khanh dưỡng bệnh, trẫm vốn  nên quấy rầy.  chắc hẳn ái khanh cũng  , gần đây các đại thần  triều liên tục đề nghị lập trữ, trẫm khó xử vô cùng. Ái khanh là thầy dạy của các vị hoàng tử, là  hiểu rõ họ nhất, nên trẫm  tham khảo cái  của khanh.”
Ngụy Thái phó: Ôi, cuối cùng chuyện gì nên tới cũng  tới.
Hệ thống: [Ký chủ, nàng dẹp chuyện  đ.á.n.h m.ô.n.g qua một bên . Mông nàng  đ.á.n.h hai cái thì  , nhưng nếu cha nàng trả lời  , thì nhà nàng sẽ gặp tai ương đó.]
Minh Đức Đế, Ngụy Thái phó: “…?”
Hệ thống  cũng hiểu  nhiều phết nhỉ! Rốt cuộc nó còn  gì nữa?
Tất cả   lặng lẽ dựng tai cẩn thận lắng .
Để  rõ lời hệ thống, Minh Đức Đế còn cố ý cho Ngụy Thái phó thời gian suy nghĩ rõ ràng  trả lời .
Ngụy Nhất Nặc: [Í c.h.ế.t, suýt thì quên chuyện !]
[Cha ơi cha là, ngài một  nhận hối lộ, hai  kết bè kết phái, sống ngay thẳng chính trực, họ  lập ai  Thái tử là chuyện của họ, tội gì cha  giả bệnh trốn biệt trong nhà, cứ như thể chúng  chột  !]
Ngụy Thái phó lén  trộm Hoàng Thượng, thấy sắc mặt ngài dường như  hơn nhiều, trong lòng ông vô thức thở phào nhẹ nhõm: Coi như   con hiểu chuyện, con  thêm vài lời nữa !
Ngụy Nhất Nặc: [ hệ thống ơi, giờ Hoàng Thượng đang ở đây,   thể trực tiếp nhắc nhở cha  ! Hơn nữa, dù   ,  chắc Hoàng Thượng  tin! Làm   còn  cha  đ.á.n.h một trận  chứ!]
Ngụy Thái phó: “…”
Hóa  con cũng  thể nhận thức rõ bản ,  ngày xưa  thấy con thức thời như thế ?
Minh Đức Đế  tỏ ý kiến, bởi chính ngài cũng  thể xác định lời Ngụy Nhất Nặc là thật  giả, vì  thể tiếp tục  tiếng lòng của Ngụy Nhất Nặc, ngài cố ý : “Xem  Thái phó  khó xử, chi bằng để trẫm hỏi thẳng chút : ái khanh cảm thấy Đại Hoàng tử thế nào?”
“Không gấp, ái khanh cứ ngẫm kỹ  trả lời trẫm cũng .”