Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-04-26 00:43:47
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối với ánh mắt quan tâm của Thanh Hiên, Thái Tử cố gắng : “Bụi bay mắt thôi gì đáng ngại.”

Gió xuân từ từ thổi tới, khơi dậy nỗi nhớ nhung trong lòng . Dứt lời, vùi đầu ăn mì để che giấu sự khó xử của ,  vội vàng cắn xuống, cẩn thận ho khan. “Khụ, khụ!”

Khuôn mặt tuấn tú nghẹn đến đỏ bừng hổ. Đường Nguyễn Nguyễn vội vàng rót cho một tách , : “Uống một ngụm , ăn chậm thôi!”

Thái Tử bưng lên, uống một ngụm nước ấm áp, đó mới bình phục một chút, cảm kích thoáng qua Đường Nguyễn Nguyễn, : “Đa tạ phu nhân tướng quân.”

Vương Vân Vọng cũng đưa một chiếc khăn tay cho Thái Tử, : “Hài tử, lau .”

Nàng thấy Thái Tử và Thanh Hiên độ tuổi ngang nên cũng theo bản năng gọi thành hài tử. Thái Tử sửng sốt, mà Thanh Hiên cũng giật . Thanh Hiên nhanh chóng Thái Tử một cái… đây vốn là bất kính, nhưng Thái Tử vẻ mặt bình tĩnh, ôn hòa tiếp nhận khăn tay mà : “Đa tạ phu nhân, .”

Thanh Hiên cũng yên lòng hơn. Mà Vương Hạo Tường rảnh để lo lắng. Hắn vẫn vùi đầu việc của , hai đĩa mì lớn mà chỉ một ăn hết gần một phần ba!

Đường Nguyễn Nguyễn nhịn lên tiếng nhắc nhở, nàng : “Mì là mì chiên, ăn nhiều sẽ nóng.”

Trên môi Vương Hạo Tường còn dính ít thì là, Đường Nguyễn Nguyễn nhưng rảnh lo nhiều như , chỉ đáp: “Bị nóng cũng , để thưởng thức mì thì cũng đáng!”

Đường Nguyễn Nguyễn xong cũng chút dở dở , nàng : “Các ngươi chờ một chút, chuẩn chút giải nhiệt, tránh cho ngày mai các ngươi sưng miệng .”

Mọi nhịn rộ lên, Vương Vân Vọng : “Tỷ đến giúp .”

Hai cùng bếp, trong khi ba hài tử vẫn trong sân, ăn trò chuyện.

Thần sắc Vương Vân Vọng chút kỳ quái, nàng len lén kéo Đường Nguyễn Nguyễn, : “Đệ .”

Đường Nguyễn Nguyễn hỏi: “Sao ?”

Vương Vân Vọng nghi ngờ trong lòng: “Ta nhớ Vương Hạo Tường chính là con trai duy nhất của thái úy, lấy ?”

Đường Nguyễn Nguyễn xong thì cũng sửng sốt. Lập tức : “Thanh Hiên là một hài tử cẩn trọng nếu tiện thì chúng cũng đừng hỏi.”

Vương Vân Vọng đăm chiêu gật đầu. Đường Nguyễn Nguyễn lấy hai quả dưa vỏ xanh, dưa chuột là buổi sáng nhà bếp lớn bên đưa tới vẫn còn tươi, quả vẫn còn căng mọng như sắp nặn nước. Nàng lấy ba quả lê tuyết từ giỏ trái cây , quả lê tuyết màu vàng nhạt to tròn, hương thơm tự nhiên.

“Muội gì?” Vương Vân Vọng khỏi tò mò bèn hỏi. Đường Nguyễn Nguyễn một tay cầm một quả tuyết lê, : “Nước ép dưa chuột tuyết lê!”

Vương Vân Vọng xong cũng mỉm , hiện giờ nàng hứng thú với việc mỹ thực, chỉ cần là đồ từng , từng ăn qua thì nàng đều vô cùng thích, thử xem. Dừng một chút, Đường Nguyễn Nguyễn : “Tỷ tỷ, lát nữa thể nhờ tỷ giúp một chút, sức lực của đủ lớn.”

Vương Vân Vọng sửng sốt, lập tức tươi: “Ta vinh hạnh.”

Đầu tiên Đường Nguyễn Nguyễn rửa sạch tuyết lê, đó bắt đầu cẩn thận gọt vỏ, d.a.o pháp của nàng vững vàng, dùng d.a.o đặt sát tuyết lê mà gọt xuống, vỏ trái cây màu vàng nhạt liền lời từng vòng từng vòng gạt . Tuyết Lê gọt xong trơn bóng bỏ nước đun sôi để nguội, thoạt mát mẻ. Vương Vân Vọng hỏi: “Tại cho nước?”

Đường Nguyễn Nguyễn cách giải thích về nguyên tắc đổi màu oxy hóa với nàng, liền : “Đặt trong nước thể cho tuyết lê càng thêm tươi mát và đổi màu sắc.”

Vương Vân Vọng cũng vô cùng dụng tâm ghi nhớ. Sau đó Đường Nguyễn Nguyễn tìm một con d.a.o nhỏ để gọt từng lớp từng lớp vỏ màu xanh đậm của dưa chuột, quả dưa vô cùng tươi mát, dưa ở giữa như ngậm nước, vỏ ngoài trơn đến mức khiến suýt nữa thì tuột khỏi tay. Vương Vân Vọng thấy thế cũng động thủ tới hỗ trợ lột vỏ một quả dưa chuột khác. Đường Nguyễn Nguyễn đặt dưa chuột xanh và quả lê tuyết trắng óng ánh lên đĩa để sẵn ở đó. Nàng cầm tuyết lê , đó bổ đôi quả, cắt thành khối nhỏ, cắt dưa chuột thành miếng nhỏ. Sau khi tất cả sẵn sàng, nàng tìm thấy một cái thùng hình tròn. Vương Vân Vọng từng thấy qua vật , liền hỏi: “Đây là cái gì?”

Đường Nguyễn Nguyễn bí ẩn: “Máy ép trái cây!”

Vương Vân Vọng càng nghi hoặc hỏi: “Máy ép trái cây ? Muội định nước ép dưa chuột tuyết lê bằng cái ?”

Đường Nguyễn Nguyễn : “Không sai, tẩu tẩu xem kìa!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-136.html.]

Thùng tròn đường kính lớn, cao hơn một chút so với ấm bằng gỗ. Đường Nguyễn Nguyễn mở nắp chỉ cho Vương Vân Vọng xem: “Bên trong hai tầng, lớp đây là dùng để đựng nước, lớp là rây.” Dứt lời, nàng cầm tầng lên, Vương Vân Vọng phát hiện tầng nhiều lỗ nhỏ dày đặc. Đường Nguyễn Nguyễn : “Nó dùng như thế …” Nàng lấy một miếng vải gạc sạch, quấn dưa chuột và quả lê tuyết , đó đặt lên rây, đắp rây lên bát nước. Nàng chỉ nắp : “Đại tẩu, sức lực của đủ lớn, lát nữa nhờ tẩu đậy nắp , đó dùng sức đè lên, nước trái cây thể từ chảy xuống .”

Vương Vân Vọng một chút, xem như hiểu nguyên lý của cái “máy ép trái cây” , nàng hỏi: “Cái lấy từ ?”

Đường Nguyễn Nguyễn : “Đây là tìm đặt hàng, đến khi thời tiết nóng lên thì chúng thể thêm một ít đồ uống giải nhiệt.”

Khi nghĩ về mấy món ăn ngon mùa hè, nàng một chút kích động!

Vương Vân Vọng : “Được!”

Nàng máy ép trái cây và : “Cứ để tỷ thử xem.”

Trong lòng Vương Vân Vọng âm thầm tính toán, nếu như máy ép trái cây dùng , thì nàng cũng đặt một cái. Từ nhỏ Vương Vân Vọng tập võ vung roi nên lực tay mạnh, nàng cầm lấy nắp đậy lên “máy ép trái cây”, đó sức ép xuống, còn vận chuyển nội lực mà âm thanh nước chảy tí tách, một lát bát nước ở phía đầy một nửa!

Dưa chuột xanh và nước ép từ quả lê tuyết màu vàng nhạt trộn lẫn với . Tỷ lệ hai loại hoa quả sai biệt lắm, nhưng rốt cuộc nước ép dưa chuột mạnh mẽ bá đạo hơn, màu sắc cuối cùng hiện xanh biếc nhỏ giọt, một loại màu phỉ thúy, vô cùng thích mắt. Đường Nguyễn Nguyễn thừa dịp Vương Vân Vọng vắt nước ép thì nấu một ít nước đường phèn, đó lấy một bát nước sôi để nguội tới, nàng : “Nước trái cây quá nồng đậm uống đủ sảng khoái, thể thêm hai chén nước để pha loãng một chút thì sẽ càng ngon miệng.”

Trong lúc chuyện, Vương Vân Vọng vắt gần hết nước trái cây, nàng một chút cặn bã trong vải gạc : “Đã vắt hết nước .”

Đường Nguyễn Nguyễn tiếng cũng một chút, bã trái cây còn cơ hồ vắt một chút nước nào nữa, thể cho Đường Nguyễn Nguyễn cảm thán, lực cánh tay của đại tẩu thật kinh . Nàng : “Đại tẩu thật sự là máy ép trái cây của nhân gian!”

Vương Vân Vọng hắc hắc, thoạt vô cùng thẳng thắn sảng khoái. Đường Nguyễn Nguyễn đổ nước ép trái cây ép xong nước đường phèn, nhẹ nhàng lắc lư một chút, nước trái cây màu xanh biếc tựa như núi non cơn mưa xuân, từ đậm chuyển nhạt dần nhưng thanh trong hơn vài phần. Đường Nguyễn Nguyễn : “Được ! Chúng cùng lấy nó .”

Vương Vân Vọng nàng bưng ngoài. Trong sân của Phi Hiên Các, ba thiếu niên dọn sạch sẽ hai đĩa mì lớn, Vương Hạo Tường vô cùng thỏa mãn dựa lưng ghế, : “Thật sự là thoả mãn! Nếu mỗi ngày thể ăn đồ ăn ngon như thì thật !”

Hắn thoáng qua Thanh Hiên, vẻ mặt hâm mộ: “Mẫu và Tam thẩm đều nấu ăn như , ngươi thật sự là hạnh phúc!”

Thanh Hiên cũng , : “Ta giống ngươi suốt ngày chỉ ăn!”

Thái Tử cũng nở nụ theo.

“Mấy hài tử , mau tới uống !” Giọng điệu Vương Vân Vọng ôn nhu hiền ái. Thái Tử mất mẫu lâu, ít khi xưng hô mật như , trong lúc nhất thời chút thích ứng nhưng cảm thấy ấm áp dung hòa. Có lẽ chỉ khi bỏ hào quang của Thái Tử, khác mới thể coi như hài tử. Hắn về phía Vương Vân Vọng ấm áp: “Đa tạ phu nhân!”

Đường Nguyễn Nguyễn cầm mấy cái chén sứ màu trắng ngọc , đó đổ nước ép dưa chuột tuyết lê trong chén sứ, chén sứ màu trắng cùng màu xanh nhạt tạo thành sự tương phản rõ rệt, tựa hồ liếc mắt một cái cũng sự mát lạnh trong đó. Vương Hạo Tường khen ngợi: “Ta bao giờ thấy loại nào màu sắc như , món như thế nào?”

TBC

Đường Nguyễn Nguyễn : “Đoán xem?”

Vương Hạo Tường nâng một ly lên, ghé sát ngửi: “Trong … Có dưa chuột? Dừng một chút, tiếp tục : “Còn đường phèn…”

Hắn ăn nhiều mì ăn liền nên lúc chén nhất thời cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. Hắn nâng chén lên, uống một ngụm, dưa chuột tươi ngon và sự thanh ngọt của tuyết lê hoà quyện , trong nháy mắt cảm giác khô nóng trong miệng giảm xuống, sảng khoái thấm trong dày, cho khỏi cảm thấy tâm hồn sảng khoái!

Vương Hạo Tường vẫn thỏa mãn l.i.ế.m liếm môi: “Ngon quá!”

Thái Tử thấy bộ dạng như khỉ của cũng chút buồn , ưu nhã bưng chén sứ lên nghiêm túc nhấp một ngụm…

Nước ép miệng là một cảm giác mát lạnh. Vị tươi ngon nguyên bản của dưa chuột vị ngọt cát của tuyết lê che , khi hai bên dung hợp, uống lên giống như sự thuần khiết ngọt ngào của núi cao tuyết thủy, uống một chén xuống liền cảm thấy sảng khoái đầu óc!

Thái Tử đặc biệt thích cảm giác sảng khoái , lẩm bẩm : “Nếu mỗi ngày khi sách đều thể uống một chén thì thật .”

Đường Nguyễn Nguyễn : “Chuyện đó gì khó!” Nàng tiếp tục : “Một lát nữa sẽ công thức và cách cho ngươi, ngươi thể mang về cho nàng .”

Loading...