Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 203
Cập nhật lúc: 2025-04-28 13:54:55
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dạo chơi nửa ngày, Tần Tu Viễn và Đường Nguyễn Nguyễn trở về Phi Hiên Các, lúc qua giờ ăn tối. Hai đều ăn cảm thấy no bụng nên truyền bữa nữa. Đường Nguyễn Nguyễn : “Thiếp mệt mỏi, tắm .”
Tần Tu Viễn gật đầu, đó xoay đến thư phòng. Thấy Tần Tu Viễn trở về, Tần Trung nghênh đón: “Tướng quân, trong cung truyền tin đến.”
Tần Tu Viễn bảo cùng trong, Tần Trung đóng cửa phòng mới thấp giọng : “Âm quý nhân, qua đời.”
Sắc mặt Tần Tu Viễn ngưng trọng, : “Cũng trong dự liệu.”
Hắn xuống im lặng một lúc mới , “Là ai động tay?”
Tần Trung đáp: “Chỉ sợ là Hoàng Hậu.”
Tần Tu Viễn trầm giọng hỏi: “Hoàng thượng xử lý như thế nào?”
TBC
Tần Trung suy nghĩ một chút mới : “Ngày đó, khi xảy chuyện thì Hoàng thượng gặp qua Âm quý nhân, an ủi mà cũng trách phạt, ngược kỳ quái.”
Khoé môi Tần Tu Viễn khẽ nhếch lên, : “Cái gì kỳ quái?” Hắn về phía Tần Trung: “Hắn an ủi là bởi vì nếu an ủi thì trở thành Hoàng đế thị phi bất phân; mà phạt là lo lắng khi phạt Âm quý nhân, sẽ dựa sủng ái mà sinh kiêu.”
Tần Trung hiểu rõ, liền : “Thì là như thế, cho nên như thấy mà chờ Hoàng Hậu xử lý , như mới nhất?”
Tần Tu Viễn : “Vị Hoàng thượng của chúng , chuyện luôn để cho khác .”
Tần Trung im lặng.
Tần Tu Viễn : “Tuy nhiên qua thái độ của , chuyện Âm quý nhân coi như qua. Hoàng Hậu bên động tĩnh gì ?”
Tần Trung : “Bên ngậm miệng chặt, hỏi thăm cũng tra cái gì, chỉ mấy ngày gần đây Nhị Hoàng tử liên tiếp khó dễ Thái Tử.”
Tần Tu Viễn nhíu mày, : “Để Thanh Hiên tiếp tục âm thầm bảo vệ Thái Tử, các thám tử trong cung cũng chiếu cố nhiều hơn một chút.”
Tần Trung gật đầu: “Vâng.”
Tần Tu Viễn : “Tình hình biên giới ở Bắc Cương thế nào ?”
Tần Trung đáp: “Trước mắt Bắc Tề còn hành động gì, thế nhưng hiện giờ Bắc Tề Vương lên triều, cũng lập Thái Tử, mà Tứ Hoàng tử nắm chính sự, Lục Hoàng tử nắm quân quyền, ai cũng nhường ai, tình thế vô cùng giằng co.”
Tần Tu Viễn : “Yên lặng xem chuyển biến .” Dừng một chút, : “Thiếu Duẫn đến Ích Châu nhậm chức, ngươi cho một phong thư, để tùy thời chuẩn ứng chiến.”
Tần Trung cảm thấy nghi hoặc, : “Hiện tại thư luôn ? Có quá sớm ? Dù hiện tại Bắc Tề còn hành động gì, tướng quân cũng ở Đế Đô, xuất phát khỏi thành.”
Khoé môi Tần Tu Viễn khẽ nhếch, : “Dù cũng thời gian chuẩn … Hơn nữa, đưa tin sớm một chút thì Đại Lý tự khanh thẩm tra vụ án Vô Nhân Cốc cũng sẽ nhanh hơn.”
Tần Trung bừng tỉnh đại ngộ, liền : “Thuộc hạ hiểu.”
Hai chuyện một lúc, Tần Trung mới lui .
Tần Tu Viễn khỏi thư phòng, đúng lúc thấy Minh Sương từ trong phòng ngủ , thuận miệng hỏi: “Phu nhân tắm xong ?”
Minh Sương đáp: “Tắm xong , phu nhân đang chuẩn canh cho tướng quân.”
Tần Tu Viễn sửng sốt, lập tức khóe miệng khẽ cong lên, : “Vậy ngươi xuống …”
Hắn dứt lời tiến lên vài bước, đẩy cửa phòng ngủ . Đường Nguyễn Nguyễn gương lau tóc ướt đen óng. Thấy Tần Tu Viễn , nàng nghiêng đầu , mắt hạnh cong cong: “Xong ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-203.html.]
Tần Tu Viễn gật đầu, : “Ta giúp nàng.”
Hắn yên lặng tới phía nàng, trong gương đồng in hình bóng hai . Tần Tu Viễn nhận lấy khăn tay, nhẹ nhàng giúp nàng lau tóc dài như thác nước. Trên nàng toả hương hoa ngọt ngào, vô cùng dễ ngửi. Hắn lau nhẹ nhàng, tay chạm đến cần cổ mềm mại của nàng thì cảm thấy tâm viên ý mã. Đường Nguyễn Nguyễn ngứa ngáy, né tránh, nàng : “Không cần giúp nữa… Chàng mau uống canh .”
Tần Tu Viễn cam lòng, nhưng chỉ đành : “Được.”
Dứt lời, xuống bàn.
Trên bàn một nồi canh, lặng lẽ mở nắp , : “ , tế tổ dịp Thanh Minh năm nay, mẫu lo liệu thật một chút.”
Đường Nguyễn Nguyễn thì đáp: “Được, sẽ hỏi mẫu xem cần giúp đỡ gì .”
Tần Tu Viễn gật gật đầu, tiện tay múc một muỗng canh : “Mẫu khi tế tổ thì cả nhà cùng tụ tập.”
Sau đó mới uống canh.
Canh nồng đậm, cũng bỏ cái gì . Đường Nguyễn Nguyễn hỏi: “Muốn tụ tập như thế nào? Chàng chuẩn một bữa tối thịnh soạn ?”
Tần Tu Viễn nuốt một ngụm canh : “Cũng . Nghe Chi Tâm cũng sẽ tới.”
Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt, kỳ thật lúc thanh minh, nàng còn cảm thấy chút kiêng kị nhưng mẫu cố ý mời Chi Tâm tỷ tỷ tới, chắc là bà sớm coi nàng là ngoài. Đường Nguyễn Nguyễn : “Tuy nhiên chuyện của Nhị ca và Chi Tâm tỷ tỷ, quả thật cũng nên tính toán dần cho kịp.”
Tần Tu Viễn uống nửa chén canh xuống bụng, tiếp tục : “Không sai, dù bọn họ trải qua nhiều năm như , chỉ thiếu một bước cuối cùng.”
Thực tế bọn họ đều phát hiện, từ khi Ngôn Chi Tâm trúng độc rắn và Tần Tu Dật giúp nàng giải độc thì tình cảm của hai nhanh chóng nóng lên. Đường Nguyễn Nguyễn : “Thiếp uống rượu mừng của bọn họ…”
Tần Tu Viễn cũng , nhưng đột nhiên cảm thấy thích hợp. Mới còn mát mẻ sảng khoái, lúc cảm thấy nóng rực lên? Hắn bát canh mắt và hỏi: “Hôm nay nàng nấu canh gì ?”
Đường Nguyễn Nguyễn hỏi cũng kinh ngạc, : “Canh là mẫu sai đưa tới, là cho dùng để bồi bổ thể.”
Sắc mặt Tần Tu Viễn cứng đờ, : “Bổ thể ?” Hắn cảm thấy chút khó chịu, thăm dò hỏi: “Nàng trong canh những nguyên liệu gì ?”
Đường Nguyễn Nguyễn sửng sốt một chút buông khăn lau tóc xuống, tới.
Nàng ở bàn, tay nhẹ nàng nâng muỗng khuấy động một chút để quan sát phần canh . Cặn canh đổ , qua thì rõ những nguyên liệu gì.
Đường Nguyễn Nguyễn bưng canh lên, ngửi ngửi, nàng : “Trong , nhân sâm, thịt gà, nhung hươu…”
Sau khi xác nhận nhiều , nàng mới , “Thiếp cảm thấy… Đây hình như thập đại bổ canh…”
Tần Tu Viễn dừng , thể bắt đầu khô nóng lên. Đường Nguyễn Nguyễn nhất thời hiểu , nàng nhịn mà : “Mẫu là …”
Tần Tu Viễn ngước mắt nàng, trong mắt một tia bất đắc dĩ, thấp giọng : “Lần mẫu đưa tới canh thì nàng nên bưng cho .”
Đường Nguyễn Nguyễn cảm thấy buồn , nhưng cực lực nhịn xuống mà đáp: “Được…”
Đôi mắt của nàng lưu chuyển, mái tóc dài màu đen óng ả còn ẩm ướt, tùy ý xõa tung vai, gương mặt mang ý , dịu dàng . Ánh mắt Tần Tu Viễn bất giác di chuyển xuống vài phần. Chiếc áo đơn bạc mỏng manh của nàng vết nước tóc ướt nên qua rõ ràng, in một mảnh thần bí mê bên trong.
Linh lung hữu trí, sống động sinh hương. Tần Tu Viễn ngẩn , chỉ cảm thấy m.á.u nóng trong cơ thể trào dâng cuồn cuộn, vô cùng cấp bách. Đêm cuối xuân đầu hạ là khung cảnh mập mờ trêu nhất. Đột nhiên, sắc mặt Đường Nguyễn Nguyễn khẽ biến đổi, nàng chạm lên mặt Tần Tu Viễn, kinh ngạc : “A Viễn! Chàng! Sao chảy m.á.u cam?”
*Băng cơ ngọc cốt: Hình dung da dẻ dáng dấp trắng nuột mịn màng của . Cũng là “băng cơ ngọc thể” 冰肌玉體.
* Hoa Cây Lan Tiêu ( Cây Hoa Lăng Tiêu) thuộc loại cây dây leo, xanh quanh năm, cây mảnh khảnh màu xám hoặc màu nâu nhạt. tồn tại chùm rễ ký sinh. … Vào mùa đông, cây thường rụng hết lá, bắt đầu sang xuân cây bắt đầu nảy lộc và sum suê cành lá, tạo giàn che nắng .