Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 228
Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:25:07
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Nguyễn Nguyễn nóng lòng chạy về phủ Học sĩ. Nàng xuống xe ngựa nhanh chóng chạy , Thải Vi theo sát phía .
Hai nhanh chóng Ngọc Quỳnh Uyển.
“Mẫu !” Nàng bất chấp sự kinh ngạc của đám nha trong viện mà thẳng đến phòng ngủ. Vừa cửa, nàng nhất thời sửng sốt. Thì Đường Các Lão cũng ở đây, nàng khôi phục tinh thần : “Phụ vạn an.”
Sắc mặt Đường Các Lão lắm, khó khăn lắm mới gật đầu.
TBC
Đường Nguyễn Nguyễn xoay mặt thì đúng lúc thấy Đường phu nhân ngay ngắn bàn, sắc mặt hồng nhuận, tất cả đều bình thường.
“Nguyễn Nguyễn, cuối cùng con cũng về !” Đường phu nhân dậy, bà kéo tay nữ nhi lên , “Con mau đến đây .”
Đường Nguyễn Nguyễn cảm thấy kinh ngạc, nàng hỏi: “Mẫu … Người bệnh ?”
Đường phu nhân Đường Các Lão một cái : “Đây là ý của phụ con, vì con trở về nên cố ý như .”
Sắc mặt Đường Nguyễn Nguyễn cứng đờ, nàng : “Hành động của phụ là ý gì?”
Sắc mặt Đường Các Lão căng thẳng: “Mấy ngày gần đây con hãy ở phủ Học sĩ, nên trở về phủ Trấn Quốc tướng quân nữa.”
Đường Nguyễn Nguyễn cảm thấy nghi hoặc: “Vì ?”
Ánh mắt Đường Các Lão lóe lên, : “Không gì… Chỉ là mẫu nhớ con.”
Đường phu nhân cũng , bà thêm gì nữa. Trực giác mách bảo Đường Nguyễn Nguyễn điều gì đó đúng, nàng gặng hỏi: “Phụ … Người chuyện gì đó giấu con ?”
Sắc mặt Đường Các Lão đột nhiên tức giận, : “Sao là chuyện gạt con? Đây là cách con chuyện với phụ của ?”
Đường Nguyễn Nguyễn lạnh lùng đáp: “Nữ nhi ý xúc phạm .”
Trong lòng nàng vẫn thích vị phụ của nguyên , rõ vì lúc sủng diệt thê, mà hiện giờ nguyện ý cùng mẫu ân ái, dường như dứt khoát vứt bỏ Như phu nhân đầu. Đường phu nhân thấy bọn họ náo loạn đến mức bầu khí cứng nhắc thì : “Nguyễn Nguyễn, đừng hỏi nhiều như , phụ con… Cũng vì an của con mà thôi.”
Đường Nguyễn Nguyễn : “Cho dù là vì cho con thì con cũng lý do tại ?” Nàng suy tư tỉ mỉ một phen, : “Có phủ Trấn Quốc tướng quân xảy chuyện gì ?”
Nàng suy nghĩ của cho kinh hãi, Đường Nguyễn Nguyễn về phía Đường Các Lão, hỏi: “Phụ , gì ?”
Đường Các Lão mím môi, râu cằm cũng đang run rẩy, vẫn lời nào. Đường Nguyễn Nguyễn quật cường, nàng : “Nếu các , thì con sẽ trở về.”
Đường phu nhân vội vàng dậy, giữ c.h.ặ.t t.a.y nữ nhi : “Nguyễn Nguyễn, con thể !”
Đường Các Lão nổi giận: “Để cho nàng ! Không lời như thế, cứ để nàng diệt cùng với phủ Trấn Quốc tướng quân !”
Đường Nguyễn Nguyễn nhất thời cả kinh, nàng sững sờ về phía Đường Các Lão, hỏi: “Lời của phụ là ý gì?”
Cuối cùng Đường Các lão cũng nhịn mà : “Con đó!” Hắn tức giận , mới : “Con đêm qua trong cung xảy chuyện gì ?”
Đường Nguyễn Nguyễn nghi ngờ: “Chuyện gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-228.html.]
Đường Các Lão hạ thấp thanh âm: “Đêm qua Hoàng thượng đột nhiên trúng gió, bệnh dậy nổi.”
Đường Nguyễn Nguyễn chấn động: “Chuyện gì xảy ?”
Trong lòng nàng thầm nghĩ, Tần Tu Viễn còn đang đường tới Bắc Cương, nếu hai bên khai chiến, thì trong triều đình ai chủ trì đại cục?
Trong lòng Đường Nguyễn Nguyễn cảm thấy bất an, nàng hỏi: “Vậy Hoàng thượng bệnh nặng, ai sẽ là giám quốc đây?”
Đường Các Lão : “Hôm nay Hoàng Hậu phong tỏa cung cấm, cho bất luận kẻ nào , đó nàng hạ một đạo ý chỉ…”
Đường Nguyễn Nguyễn nhíu mày: “Nàng gì?”
Sắc mặt Đường Các Lão càng thêm nặng nề: “Nàng lấy lý do Trấn Quốc đại tướng quân ở Đế Đô, mà Thái Tử còn nhỏ nên nàng đưa Lưu Thực từ thiên lao giám quốc, là trì hoãn hành hình, cho một lấy công chuộc tội, lâm nguy nhận mệnh nhưng Đại Lý tự còn buông lỏng, thế nhưng… Ta e là thể kéo dài lâu .”
Đường Nguyễn Nguyễn hoảng sợ: “Làm như ! Điều thực sự vô lý… Đây là tạo phản ?”
Đường Các Lão : “Hoàng Hậu ẩn nhẫn nhiều năm như , lẽ là nhịn nổi. Lần Hoàng thượng bệnh nặng vô cùng kỳ lạ, Hoàng Hậu bộ mời mấy vị thái y hội chẩn nhưng đều tìm nguyên nhân.” Dừng một chút, sắc mặt dần trầm xuống: “Hiện giờ Hoàng Hậu phong tỏa cung cấm, cho , tin tức trong cung cũng vô cùng khó khăn.”
Đường phu nhân lo lắng : “Hoàng Hậu sẽ gì tiếp theo? Nàng sẽ xuống tay với Hoàng thượng, đó trực tiếp lập nhi tử của Hoàng Đế chứ?”
Đường Các Lão : “Hiện giờ Thái Tử vẫn còn, cho dù thực quyền nhưng cũng là Thái Tử danh chính ngôn thuận, Hoàng Hậu quyền bãi bỏ Thái Tử, trừ phi nàng nhi tử của đời phỉ nhổ cả đời.”
Hắn thở dài, tiếp tục : “Ngẫm , khẳng định nàng sẽ đợi Hoàng thượng tỉnh ép buộc đổi Thái Tử thì mới thể bỏ qua.”
Sự lạnh lẽo mặt Đường Nguyễn Nguyễn càng sâu đậm, nàng : “Bọn họ nhằm thời điểm hiện tại tướng quân ở Đế Đô, mới thừa dịp hỏa hoạn cướp bóc… Chắc hẳn tạm thời Hoàng thượng còn gặp nguy hiểm, nhưng chắc chắn bọn họ sẽ để cho sống đến lúc tướng quân trở về.”
Đường Các Lão gật đầu: “Không sai, tất nhiên bọn họ sẽ buộc Hoàng thượng đổi Thái Tử khi tướng quân trở về, đó mới xuống tay với Hoàng thượng. Đợi tướng quân trở về, chỉ sợ lúc đó tân đế sớm đăng cơ, đến lúc đó, nếu các ngươi phục thì chính là loạn thần tặc tử, thể danh chính ngôn thuận tru sát gia.”
Trong lòng Đường Nguyễn Nguyễn run lên, nàng về phía Đường Các Lão, : “Vậy phụ ?”
Đường Các Lão bất ngờ , : “Có thể như thế nào nữa? Bây giờ nàng lấy lý do tuổi tác của cao, nên miễn cho thượng triều.”
Nếu Hoàng Hậu quá mức thì sẽ dễ dàng chọc giận quần thần, cho nên nàng tạm thời còn dám xuống tay với Đường Các Lão. Đường Nguyễn Nguyễn nhất thời hiểu , vì Đường Các Lão ở phủ Học sĩ, nàng kinh ngạc về phía Đường Các Lão cùng Đường phu nhân, : “Phụ , mẫu , con trở về phủ Trấn Quốc tướng quân một chuyến!”
Đường Các Lão trách mắng: “Con điên ? Nói chừng lúc phủ Trấn Quốc tướng quân bao vây! Tướng quân ở bên ngoài đánh giặc, Hoàng Hậu nhất định sẽ lấy các ngươi lợi thế mà bức bách khuất phục!”
Ánh mắt Đường Nguyễn Nguyễn kiên định, nàng : “Cho nên con càng thể để cho nàng thực hiện ý định! Phụ , nếu Hoàng Hậu bắt con, mà con trốn ở phủ Học sĩ, nàng vẫn sẽ phái đến bắt cho bằng ! Nếu hiện tại con trở về, chừng còn cơ hội cứu bọn họ, một khi Lưu Thực thả thì thật sự kịp nữa!”
Lời của nàng khẩn thiết, ánh mắt kiên định dời, Đường Các Lão nhất thời sửng sốt, Đường phu nhân : “Con dự định cứu họ như thế nào? Đến bản con còn lo nữa…”
Đường Nguyễn Nguyễn : “Con gả cho , thì sẽ cùng sinh tử, phụ , mẫu , nữ nhi .”
“Con!” Đường Các Lão nóng nảy, còn khuyên nàng nhưng Đường Nguyễn Nguyễn cũng đầu mà chạy ngoài.
“Thải Vi, chuẩn hai con khoái mã, chúng mau hồi phủ!”
…..