Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 40
Cập nhật lúc: 2025-04-21 13:23:39
Lượt xem: 121
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Nguyễn Nguyễn nhất thời nên đáp như thế nào.
Ngôn Chi Tâm : "Muội , khi nào thật sự mất ...lúc đó sẽ cảm thấy thể một chuyện gì đó thật nhỏ cho cũng . Cho dù , cảm kích cảm kích."
Loại bình thản sinh từ trong tuyệt vọng tột cùng, đơn giản như Đường Nguyễn Nguyễn tất nhiên là từng trải qua.
mà nàng cũng đùa một câu: "Muội hiểu , tỷ tỷ lúc cũng dương xuân bạch tuyết!"
Ngôn Chi Tâm : "Cái gì cũng thể !"
Sau đó nàng cũng nhanh chóng nắm điểm mấu chốt, sữa bò và matcha dần dần quấy đều, Đường Nguyễn Nguyễn thấy gần xong thì đem phần sữa bò còn thừa bên ngoài đổ cả , tiếp tục cho bột nếp và đường cát lượt cái thìa rây cỡ lớn, rây trong hỗn hợp chất lỏng bên cho đến khi tất cả đều hòa quyện với .
Ngôn Chi Tâm kỹ từng bước , âm thầm ghi nhớ trong lòng. Nàng dựa theo hướng dẫn của Đường Nguyễn Nguyễn, dùng đồ đánh trứng trộn đều nguyên liệu nấu ăn trong chén, nhưng lúc khó hơn nhiều.
Chất lỏng chuyển thành một hỗn hợp dạng sệt, phần còn dính ở thành chén, phần thì vẫn còn lỏng, một cái chén lớn các thành phần trộn đồng đều khó coi.
Ngôn Chi Tâm cố hết sức đánh, quên hỏi: "Tỷ như đúng ?"
Đường Nguyễn Nguyễn trả lời: "Ừm, , cứ tiếp tục đánh , cho đến khi cảm thấy còn hạt nhỏ nữa mới dùng ."
Ngôn Chi Tâm "ừm" một tiếng, động tác tay cũng dừng . Trộn một lúc đến nỗi tay nàng sắp gãy mới buông chén hỏi: "Muội xem như thể dùng ?"
Đường Nguyễn Nguyễn liếc mắt qua, : "Trẻ nhỏ dễ dạy! Tỷ tỷ thật lợi hại!"
Ngôn Chi Tâm nhấp miệng : "Thầy giỏi ắt trò giỏi."
Sau đó, nàng thấy Đường Nguyễn Nguyễn cầm tới một cái chén to sâu nhưng đáy bằng, dùng bàn chải quét một lớp dầu khắp thành chén. Lại đem phần bột vỏ bánh mochi cho trong chén.
Bột vỏ bánh mochi chút dính thành chén, giống như nó luyến tiếc cái chén lớn cũ, Đường Nguyễn Nguyễn cố gắng cạo xuống một phần.
Bởi vì màng bọc thực phẩm, nàng chỉ thể dùng một miếng vải gạc thật mỏng phủ lên mặt chén.
"Làm gì ?". Ngôn Chi Tâm tò mò hỏi.
"Đắp chăn cho nó, ngủ ngon". Đường Nguyễn Nguyễn tinh nghịch đáp .
Nàng sai nha nhóm lửa lên, đó đặt một cái nồi hấp lên , đem phần bột vỏ bánh bỏ trong nồi hấp.
Làm món bánh mochi matcha nhân đậu đỏ, thì đậu đỏ chính là phần quan trọng nhất.
Thời điểm mà Ngôn Chi Tâm đang đánh bột thì Đường Nguyễn Nguyễn nghiền đậu đỏ, đậu đỏ nấu xong mềm. Trong quá trình nghiền đậu đỏ, nàng tiện tay rưới mật ong lên để qua một bên cho vị ngọt của mật ong từ từ thấm đậu đỏ nghiền.
Qua một lúc Đường Nguyễn Nguyễn cảm thấy phần đậu đỏ chắc , liền múc một muỗng nhỏ đưa qua cho Ngôn Chi Tâm: "Tỷ tỷ nếm thử xem?"
Ngôn Chi Tâm cắn một miếng nhỏ đậu đỏ muỗng: "Ừm, ngọt quá!"
Thì cho dù bên ngoài cứng rắn tới , chỉ cần gặp nhiệt tình cũng sẽ thể biến thành ngọt ngào mềm mại, chậm rãi mà thấm ruột gan. Trong lòng Ngôn Chi Tâm lúc cũng nhen nhóm lên một ngọn lửa hi vọng.
Thời gian một nén hương nhanh chóng trôi qua, Đường Nguyễn Nguyễn lấy chén bột bánh mochi đang hấp trong nồi . Hơi nóng phả nàng lập tức rụt tay , đưa lên nhéo nhéo dái tai của .
Ngôn Chi Tâm sốt sắng hỏi: "Không chứ? Có phỏng ?"
Đường Nguyễn Nguyễn : "Không việc gì! Quen ..."
Ngày thường Đường Nguyễn Nguyễn đều đeo hoa tai, để cho thuận tiện xuống bếp...cũng là để tránh phỏng.
Vì bột bánh mochi quét một lớp dầu khi hấp cho nên lúc dễ dàng trào khỏi chén mà tiến trong một cái chén lớn khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-40.html.]
Một khối vỏ bánh mochi, dai mềm, nhân lúc nó vẫn còn ấm, nàng liền cắt mấy khối bơ lạt ném , : "Tỷ tỷ, tiếp tục trộn , hòa tan phần bơ lạt trong bột."
Ngôn Chi Tâm lập tức động thủ, nàng dùng một cái muỗng nghiến từng khối bơ lạt trong bột bánh mochi màu xanh lục.
Bánh mochi khi hấp xong còn màu xanh tươi mơn mởn như nữa, bề ngoài của nó xỉn màu, Ngôn Chi Tâm trong lòng chút lo lắng, cái thật sự ăn ?
nàng vẫn tập trung trộn bơ đều bột bánh, Đường Nguyễn Nguyễn thấy khó thể trộn đều nó. Nàng liền rửa tay, giống như đang nhào bột, bắt đầu đối phó với chén bột bánh mochi .
Đánh võ Judo một hồi, phần bột bánh mochi dần dần biến thành một khối lớn hết sức lời. Nàng đem phần đậu đỏ trộn mật ong lúc nảy vo thành nhân bánh mochi, cẩn thận để nó phân bố đều vỏ bánh.
Bánh mochi vỏ màu xanh lục bên ngoài bao bọc lấy đậu đỏ mật ong đỏ thẫm, cả hai dường như hòa hợp với , qua cảm thấy thú vị.
Ngôn Chi Tâm một bên , đột nhiên nàng chút chờ mong.
Đường Nguyễn Nguyễn ép bánh mochi đậu đỏ thành một khối hình hộp chữ nhật rắc thêm một lớp bột nếp nấu chín mặt.
Cái bánh đang xanh um tươi lúc nhiễm một tầng tuyết trắng thuần khiết.
Ngôn Chi Tâm tò mò đưa ngón tay qua chọt chọt: "Ôi dính tay!"
Đường Nguyễn Nguyễn : "Tất nhiên !"
Nàng tiếp tục đặt khối bánh mochi to lên thớt, dùng d.a.o nhỏ sạch sẽ cắt bánh mochi thành những khối nhỏ miệng.
Ngôn Chi Tâm mở to mắt: "Xong ?"
Đường Nguyễn Nguyễn gật gật đầu: "Có thể bày đĩa !"
Từng khối bánh mochi màu xanh lục bọc đậu đỏ mật ong bên trong, bên ngoài cán qua một lớp bột nếp, từng cái từng cái xếp chồng lên , thể tưởng tượng cái hương vị sẽ phong phú đậm tới nhường nào.
Thời gian đồ ăn vặt trôi qua thật mau, Ngôn Chi Tâm cao hứng vui vẻ xách theo bánh mochi matcha nhân đậu đỏ mới lò theo Đường Nguyễn Nguyễn trở về sảnh chính. Nàng chờ nổi nhanh chóng đưa món điểm tâm đầu tiên nàng cho mẫu nếm thử.
Kỳ thật trong lòng nàng thập phần ơn mẫu của . Năm đó nàng Tần Tu Dật từ hôn, trong cơn giận dữ và hổ, nàng chạy tới phủ Trấn quốc tướng quân gặp mặt Tần Tu Dật nhưng cự tuyệt ngoài cửa.
Nàng đợi hết một ngày một đêm, cuối cùng thương tâm cùng mệt mỏi mà ngất xỉu. Là mẫu tới đón nàng về, hết lòng chăm sóc.
Sau đó bởi vì bản lớn tuổi mà vẫn còn thành hôn, mẫu ngày một sốt ruột lặng lẽ thu xếp cho nàng vài mối hôn sự, thấy nàng , bà cũng từ bỏ ý niệm .
Mấy năm nay, mẫu cũng dễ dàng gì trôi qua.
mà nàng trăm triệu nghĩ tới mẫu sẽ chủ động đề cập tới chuyện giúp nàng đạt thành tâm nguyện.
Ngày , mẫu xem hát trở về, bà liền tới hỏi nàng bằng những câu đơn giản nhưng nghiêm túc: "Chi Tâm, con thật với mẫu , còn vẫn còn quên Tần Tu Dật đúng ?"
TBC
Ngôn Chi Tâm lúc gì, nàng cũng mẫu định gì. Ngôn phu nhân thở dài: "Haizzz...Đứa nhỏ , nếu như cơ hội tiếp xúc với nó nữa, hỏi nó cho rõ ràng minh bạch...hoặc là cơ hội tiếp tục cái hôn sự , con nghĩ như thế nào?"
Ngôn Chi Tâm kinh ngạc mở to mắt: "Mẫu , ..."
Nàng nghĩ tới mẫu sẽ tìm phu nhân của Tần Tu Viễn để ngụy trang, giúp nàng tạo cơ hội.
Ngôn Chi Tâm cũng nên vui nên sầu. Nàng hiểu rõ con của Tần Tu Dật, ngày thường ôn tồn lễ độ, nhưng thực chuyện gì quyết định thì ai thể kéo trở .
Tiếp tục hôn sự là khả năng, vì thế trong lòng nàng chỉ hỏi cho rõ ràng để một dấu chấm hết chỉnh.
Đường Nguyên Nguyễn tới nơi liền "a" lên một tiếng: "Hai vị phu nhân hình như ở đây."
Ngôn Chi Tâm lúc mới thoát khỏi suy nghĩ của riêng , phát hiện chính sảnh một bóng .
"Mẫu nhất định là đang ở Mục Di Trai, chúng cùng qua bên đó ". Đường Nguyễn Nguyễn .