Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:49:44
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba năm , hai vị vương tử liên tiếp dẫn binh đến khiêu khích biên cương Đại Mẫn. Chính điện Đại Mẫn lúc bấy giờ xuất hiện hai tiếng trái chiều. 

Phe văn do Tả tướng cầm đầu chủ trường cầu hòa, phe võ tướng do Trấn Quốc Công cầm đầu chủ trương đánh. Nhất thời hai bên ai chịu nhường ai khiến cho hoàng thượng cũng nên lựa chọn thế nào. Cuối cùng, hoàng thượng cử Tả tướng sứ thần đích đến Bắc Tề để đàm phán cầu hòa và Trấn Quốc Công cũng quân cùng lúc, nếu như cầu hòa thành sẽ trực tiếp dùng vũ lực để kết thúc tình trạng bất

Tần Tu Viễn : "Điện hạ, cứu ngươi, bây giờ cũng là lúc ngươi nên thực hiện hứa hẹn đúng ?". Hắn ngừng một chút, ánh mắt càng thêm sắc lạnh: "Phụ trưởng của rốt cuộc là sát hại như thế nào?"

TBC

Ba Nhật Đạt trầm mặc trong thoáng chốc, : "Ngươi yên tâm, Bắc Tề chúng luôn luôn tuân thủ lời hứa."

Tâm thức của bắt đầu bay xa, trở ba năm ...Vào cái đêm mà Tả tướng Đại Mẫn sứ Bắc Tề. 

Ba Nhật Đạt thuật : "Nói theo cách của các ngươi thì Tả tướng Đại Mẫn quả nhiên là ' khéo như rót mật tai'. Vừa đến điện của chúng , với phụ vương về lợi ích của việc đình chiến, đến nỗi phụ vương bắt đầu lay chuyển tâm tư. Nói thật, phần lớn con dân Bắc Tề sống đời sống du mục, chỗ ở cố định, khó mà phát triển nông nghiệp và thương mại. Nếu chúng nghị hòa với các ngươi, chúng thể hỗ trợ về văn hóa và kỹ thuật, giúp cho bá tánh của chúng phát triển thêm các ngành nghề, cũng giảm bớt tình hình cướp bóc, đốt phá và gϊếŧ chóc. Vì cũng tán thành việc nghị hòa..."

Hắn tiếp tục : " Lục đồng ý! Hắn luôn hiếu chiến, nếu chiến tranh thì khác gì một con đại bàng cơ hội bay cao. Hắn hận Đại Mẫn, đặc biệt là quân Tần gia các ngươi."

Tần Tu Viễn trầm mặc, : "Là do Nhị ca của ?"

Ba Nhật Đạt cũng cảm tình gì với của , nhàn nhạt đáp : " ."

Năm Tần Tu Dật 18 tuổi, giữa hàng vạn thể b.ắ.n một mũi tên trúng mắt trái của chủ soái Bắc Tề. Chủ soái cũng ai xa lạ, chính là Lục vương tử Bắc Tề - Mạc Lặc.

Tần Tu Viễn tiếp tục hỏi: "Vậy đó Tả tướng thư nghị hòa?"

Ba Nhật Đạt lạnh: "Chuyện thì nhắc đến công lao của Lục ."

Trong buổi hòa đàm ngày thứ hai, Lục vương tử đổi lập trường và sang ủng hộ việc nghị hòa. Dưới sự tác động của hai nhi tử, vua Bắc Tề ký một hiệp ước ngừng chiến, còn đề xuất một loạt những kiến nghị để hai nước trao đổi, tất cả chuyện đều tiến hành đấy.

Ba Nhật Đạt tiếp tục : "Cho đến khi hòa đàm kết thúc, chúng cũng đưa Tả tướng của các ngươi trở về biên giới Đại Mẫn. Hơn một nửa đất đai Vô Nhân Cốc thuộc về lãnh thổ nước chúng , khi đưa đến Vô Nhân Cốc mới phát hiện phụ trưởng của ngươi đang hỗn chiến ở trong cốc. Ta nghĩ mãi cũng phụ trưởng của ngươi chỉ dẫn theo mấy ngàn khinh kị binh mà dám xông Vô Nhân Cốc của chúng ? Mà Lục của ...dường như tin tức nên dẫn theo trọng binh đến mai phục ở nơi đó..."

Giọng điệu của lãnh đạm, nhưng xem lẫn trong đó là một chút tiếc nuối: "Không đến nửa ngày...phụ của ngươi đầu lìa khỏi cổ, còn đại ca ngươi...trúng vô mũi tên, cuối cùng c.h.ế.t nhắm mắt."

Ngày xuân đột nhiên sấm sét, kéo theo đó một trận mưa giông. Không khí trong gian phòng cũng hạ xuống đến cực điểm. 

Sắc mặt Tần Tu Viễn tái nhợt như tờ giấy. 

Người đang đối diện trơ mắt phụ trưởng của gặp nạn?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-75.html.]

Hắn nhịn mà tức giận, vì phụ trưởng đến Vô Nhân Cốc?

Câu hỏi từng hỏi qua Nhị ca, nhưng Tần Tu Dật chỉ đáp một cách ngắn gọn rằng do phụ an bài. Hắn cảm thấy Nhị ca đang lảng tránh, nhưng cũng thể thu tin tức nào chuẩn xác hơn.

Rõ ràng nghị hòa thành công, bọn họ thể điều thừa thãi nữa? Chẳng lẽ thật sự giống như những gì Tả tướng , bọn họ lấy ít địch nhiều để giành sự tán thưởng của hoàng thường?

Tuyệt đối khả năng !

Nhất định là xảy vấn đề ở chỗ nào, chỉ cần tìm lý do tại bọn họ đến Vô Nhân Cốc thì sẽ trả lời hơn một nửa đáp án. 

Tần Tu Viễn lạnh lùng : "Nói như thì đây chính là kiệt tác của Lục vương tử ."

Ba Nhật Đạt : "Ta cũng nghĩ như ! Cuối cùng dựa chiến công mà diễu võ giương oai mặt phụ vương thật lâu đó, giành chức giám quân... nghĩ chắc chắn tay trong."

Trong trận chiến Vô Nhân Cốc năm , bởi vì Trấn Quốc Công và Hổ Khiếu tướng quân chỉ dẫn theo mấy ngàn khinh kỵ binh nên quân diệt. hai mươi vạn đại quân của Đại Mẫn vẫn còn nguyên đó, trong thời gian ngắn Bác Tề cũng nắm bao nhiêu phần thắng trận đánh , vì vẫn thực hiện các quy ước dựa theo thỏa thuận nghị hòa.

Mà cái c.h.ế.t của Trấn Quốc Công và Hổ Khiếu tướng quân Bắc Tề dùng cái cớ thật qua loa rằng bọn họ xâm chiếm lãnh thổ quốc tề gϊếŧ nhầm. Phụ tá đắc lực của hoàng đế Đại Mẫn c.h.ế.t rõ nguyên do, cho dù tức giận cũng chỉ thể ngậm bồ hòn ngọt mà nuốt xuống. 

Tần Tu Viễn trầm mặc, chằm chằm Ba Nhật Đạt với vẻ mặt lạnh lùng, xung quanh một luồng khí tức lạnh lẽo. Ba Nhật Đạt lập tức cảm thấy hoảng hốt, nhưng cũng chỉ thể im lặng đối mặt. 

Một lúc lâu , Tần Tu Viễn đột nhiên lên, đóng sầm cửa rời . Ngay đó là tiếng khóa cửa phòng truyền đến, trái tim của Ba Nhật Đạt cũng chùng xuống.

Nửa đêm, đường phố sớm còn một bóng . Tần Tu Viễn trong căn phòng tối đen như mực, thẫn thờ trận mưa lớn bên ngoài cửa sổ. Những hạt mưa sắc bén như một trận mưa tên, ùn ùn b.ắ.n tim tạo nên vô lỗ thủng.

Những chuyện đột ngột xảy đêm nay khiến trở tay kịp. Mặc dù sớm bắt đầu tra xét về cái c.h.ế.t của phụ trưởng, nhưng khi trực tiếp đối mặt với chân tướng thì trong vẫn khỏi run lên. 

Phụ chiến đấu nửa đời lưng ngựa, cuối cùng rơi kết cục đầu hai nơi...Tưởng tượng đến chuyện cái c.h.ế.t của phụ thể là do phản đồ ám hại, khẽ rùng một cái. 

Một vị hùng vì bảo vệ nước nhà thể bất chấp đầu rơi m.á.u chảy. nếu c.h.ế.t vì những mưu mô thâm độc trong triều đình, đó chính là nỗi nhục lớn nhất.

Khí huyết trong Tần Tu Viễn đang dâng trào, đột nhiên cảm thấy cảm mạch não co thắt, cơn đau ập đến. Hắn ôm lấy đầu một cách thống khổ, vùi đầu bàn. Hắn nghĩ đến những chuyện , nhưng nhịn mà suy nghĩ về nó, càng nghĩ càng đau đầu. Hắn đau đến tái mặt, hai tay nắm chặt, cố gắng để bản phát bất kỳ một tiếng động nào. 

"Chàng ?"

 

Loading...