Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 128

Cập nhật lúc: 2024-09-15 02:59:56
Lượt xem: 283

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cha Loan Loan liền nghĩ đến lời Loan Loan đêm qua: “… Nó còn gọi . Lúc nghĩ mấy ngày đó mắng chửi trong nhà rốt cuộc nữa? đó phát hiện nó thật giống với lúc , chuyện thoải mái với khác, việc cũng trật tự, chủ ý hơn ai hết. Nha đầu thật sự đổi…”

Nghĩ tới đây, cha Loan Loan nữa, ông cầm lấy công cụ cùng theo việc. Khi Loan Loan tới thấy cha nàng việc chuyện với Bách Thủ.

Tới khi dùng cơm trưa cha Loan Loan kinh ngạc một phen. Đến chiều rốt cuộc xây xong tường viện, nhưng Loan Loan bảo để một cái lỗ bên góc tường cạnh nhà Dương Nghĩa Thiên. Bởi vì mặt đất bên thấp một chút, nên đào một cái rãnh từ góc tường, nếu như trời mưa xuống nước mưa ứ đọng trong rãnh sẽ chảy ngoài qua cái lỗ đó. nghĩ bộ nước đọng đường cũng phiền toái, vì đào một cái rãnh sâu một chút ở đường, cái rãnh sẽ thông ruộng. Bách Thủ dùng chùy sức nện chặt bùn đất trong khe, đó chọn hòn đá vuông vức đậy lên mặt, bên cạnh dùng bùn đất đắp .

Mọi thấy cái rãnh đó hai mắt khỏi tỏa sáng, nhưng mà, thấy hiểu lý do, cứ nghĩ là đang đập phá.

Mẹ Tuấn Kỳ thấy Bách Thủ đào rãnh đường thì hai mắt trợn trừng, Bách Thủ phá hoại đường trong thôn, bà tìm Dương Nghĩa Trí, bảo ông ngăn cản. chỗ Bách Thủ đào đất chỉ là ngoài sân nhà , còn xâm phạm đến nhà Tuấn Kỳ. Sau đó trông thấy bên phủ đá, nên con đường xem như bằng phẳng .

Chỉ cần sáng suốt đều thể tác dụng kì diệu của mương rãnh . Mùa hạ mưa nhiều, đôi khi mưa liên tục mấy ngày liền, nước mưa đọng trong sân biện pháp nào xử lý, nếu mương rãnh thì thuận tiện hơn nhiều.

Cho nên, tuy Tuấn Kỳ cãi cọ gay gắt nhưng ai chuyện giúp bà. Bởi vì trong lòng mỗi đều tính toán trở về xem trong sân nhà thể đào một cái rãnh thoát nước như . Đến tối, Tuấn Kỳ chuyện cho Dương Nghĩa Thiên, Dương Nghĩa Thiên xong thì khẽ nhăn mày, sáng hôm thức dậy, ven đường xem cái rãnh thoát nước Bách Thủ đào.

Lúc ăn cơm, Tuấn Kỳ thấy chuyện, liền : “Rãnh thoát nước ông xem ? Đào cái rãnh như thể tác dụng gì chứ, đường là đường trong thôn, thường xuyên , thế thì cũng là tài sản của thôn . Hắn như thế là đang phá hoại tài sản của , hừ, xem hôm nào đào bùn lấp cái rãnh đó của cho !”

Dương Nghĩa Thiên lập tức trừng bà một cái: “Bà suốt ngày chỉ nghĩ chút chuyện đó thôi , thu hồi cái tâm tư cho !” Tuấn Kỳ vì chuyện hờn dỗi hết một ngày!

Mà cha Loan Loan khi bận rộn giúp một ngày, bữa cơm chiều nàng tiễn cha đến cửa thôn : “Cha, nhà sửa gần xong hết cả , chuyện trong nhà cũng nhiều, mai cha đừng tới nữa.”

Cha Loan Loan vui mừng, áy náy nàng : “Nhị , cha thể hiện tại con sống , cha cũng Bách Thủ thương con, hàng xóm chung quanh đều đến giúp đỡ các con, đây là chuyện a! Đều do cha , lúc con ép gả con tới đây, con những vất vả kiếm nhà mà còn hao tâm tổn trí tạo quan hệ với hàng xóm láng giềng. mà, cũng may, Bách Thủ là thành thật, nó sẽ khi dễ con, chỉ cần con sống là cha thấy an tâm!”

Loan Loan ngờ cha nàng sẽ những lời , nhưng bây giờ quan tâm thì muộn !

Hôm cha nàng vẫn theo tới, xây tường viện xong xuôi, giúp đỡ trát thêm một lớp mặt tường. Còn Bách Thủ thì đến phiên chợ mua nước sơn màu đất, cửa sân nhờ Lý Trụ Đầu chở về giúp. Một bên giúp trát tường, một bên sơn mới cửa sân, hai bên cùng xong việc gần như cùng lúc.

Loan Loan kỹ sơn màu đất ở cửa viện, màu sắc lẽ thể so sánh với nước sơn ở hiện đại, nhưng mà, nước sơn đó bảo vệ môi trường, một chút mùi khác lạ. Trong lòng liền nghĩ chờ từ từ sơn đồ đạc trong nhà thành màu đất hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-128.html.]

Đã sửa xong nhà, cha nàng cũng về, hai vợ chồng vì cảm ơn đến giúp đỡ bèn ngày khác mời đến dùng bữa cơm.

Trong mấy , ngoại trừ cha Loan Loan kinh ngạc khuê nữ đổi, còn một cũng kinh ngạc đầu óc linh hoạt của nàng, nàng cứ khiến cho ngờ tới nhưng tác dụng, đó chính là Lý Đại Trí.

Một hôm nào đó, Loan Loan đang trong sân nhà nhà cửa, Lý Đại Trí tới, qua tường viện xây, đầu tiên chủ động chuyện với nàng: “Sao ngươi thể nghĩ nhiều chủ ý như ?”

Loan Loan ngây ngốc, thấy hỏi thật tình, dứt khoát : “Nhàm chán quá thôi!”

“Ngươi càng thích chuyện, thích nhiều hơn !”

Trong lòng Loan Loan thầm oán, lẽ thể thường xuyên gặp Lý Đại Trí, mà trong ánh mắt chăm chú của nàng thấy sự hiểu , : “Con sẽ luôn đổi!” Nàng chỉ đổi, mà biến thành một bản khác!

Trong sân cơ bản đều do Bách Thủ sắp xếp, nhưng thiết kế ban đầu đều do Loan Loan đưa . Mặc dù đầu óc Bách Thủ linh hoạt, luôn thể tự bản suy một ba, nhưng dù kiến thức của cũng hạn. Loan Loan đến từ thế kỷ hai mươi mốt, thế giới mà khoa học kỹ thuật phát triển. Đương nhiên nhiều thứ thời đại thể nghĩ .

Hiểu càng nhiều, càng nhiều, Lý Đại Trí càng thêm bội phục Loan Loan. Có đôi khi thầm nghĩ trong lòng, cái gì nàng trở nên như thế?

Những suy nghĩ dĩ nhiên Loan Loan .

Sau khi nhà cửa của hai sửa xong, hai vợ chồng liền thương lượng xem lúc nào mới chuyển xuống núi, mời thôn trưởng giúp xem ngày. Mấy ngày thì , đợi qua mấy ngày nữa, đồng thời lúc đến ngày vui Vương Bảo Sơn và Mai tử thành .

Suy xét thấy hai cùng thôn, thời gian quen cũng ngắn, hơn nữa Vương Bảo Sơn còn nhỏ tuổi, cho nên định ngày gấp, Bảo Sơn chạy đến chợ phiên mua một khúc vải thô, còn bánh vừng, bánh bao… mỗi thứ đều một cặp.

Nhà tiền thì thể lên đến ba mươi hai đài, gồm tơ lụa, vật liệu may mặc, nhẫn, vòng tai… vân vân. ở nông thôn điều kiện đó, Bảo Sơn mua một cuộn vải thô, lễ vật .

Sau đó tăng thêm một chút thức ăn nọ, coi như là sính lễ.

Sau đó Trường Thọ trả lễ một vài thứ, ở nông thôn dùng đến đồ thêu, thích cái đó, cho nên Mai Tử quần áo.

Lễ tiết định xong, liền định thời gian thành là ba ngày .

Loading...