Cách một ngày, hai  liền  chợ, đầu tiên là đến chỗ bán gia súc mua một con trâu, đặt mua một chiếc xe thồ. Sau  nhà họ  xe trâu  thì  chợ cũng sẽ tiện hơn nhiều,  ngày mùa con trâu  còn  thể giúp kéo cối nghiền.
Sau đó quanh quẩn một vòng chợ, rốt cục Loan Loan cũng chọn  một chiếc màn trúc  ý, đương nhiên cũng  chọn một chiếc lược xinh xắn hơn  nữa, tuy giá  đắt một chút, nhưng dùng  hơn cái  Vương Tiểu Thảo lấy  nhiều.
Bách Thủ vốn  mua cho nàng vài món trang sức nhưng Loan Loan cảm thấy  cần thiết. Mỗi ngày nàng đều quanh quẩn quanh nhà, cũng chỉ tùy tiện vớ lấy một bộ quần áo mặc  thì đeo trang sức cho ai xem chứ? Vả , mấy món đắt tiền  nếu để cho    thấy    đến hỏi linh tinh  , nàng chẳng thích những chuyện đó. Lát  liền bảo Bách Thủ mua một cái trâm cài gỗ gấc, dùng thuận tay, khi mang theo cũng  gây chú ý, và lỡ ngày nào đó  mất cũng sẽ  đau lòng.
Lúc gần  nàng   ý một thùng tắm lớn, đúng lúc  xe trâu , đặt thùng tắm lên xe, xếp gọn các đồ cần thiết xong hai  vội vàng đánh xe trâu  khỏi chợ. Sau đó   thấy Vương Thanh Sơn đang bày quầy bán giỏ trúc  đường. Các loại gùi đan bện từ nhiều phương pháp khác , bề ngoài   hấp dẫn hơn   nhiều lắm, bên cạnh còn  mấy cái giỏ trúc nhỏ dùng nhiều cách bện  thành những hình dáng khác , mua một vài món nhỏ nhắn về trang trí nhà cửa cũng  tệ, nhưng nếu như  vài màu thì sẽ  hơn nữa.
Vương Thanh Sơn  thấy hai  thật vui vẻ : “Bách Thủ đại ca, hai  đang  về nhà ?”
“Ừ, gần trưa  ngươi còn  định dọn quầy ?” Bách Thủ dắt trâu ngừng  quầy.
Vương Thanh Sơn  : “Không , hai  về  ,  bày hàng chút nữa .” Thấy Bách Thủ đang dắt trâu, xe thồ chắc chắn giống như mới,  giống cái của nhà Lý Trụ Đầu, liền hỏi: “Hai  mới mua xe trâu nữa ?”
Bách Thủ gật đầu: “Mua một con trâu để ngày mùa   còn  thể giúp việc, mà cũng tiện  chợ.”
Vương Thanh Sơn lập tức  chút hâm mộ: “ đó, đúng đó, trong nhà  một con trâu quả thật thuận tiện hơn nhiều, còn  thể kiếm  bạc.”
Chính là  ngày mùa  thể  cày ruộng giúp nhà  !
Bách Thủ  . Loan Loan thì  cầm lấy một cái giỏ trúc nhỏ  , chế ́c xác thực tinh tế hơn Bách Thủ một chút, liền  : “Giỏ   bện quả thật  tệ,  nhiều  mua ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-142-trang-tri-nha-co-chut-quen-tai.html.]
Nói đến đây, vẻ mặt Vương Thanh Sơn tươi hẳn : “Coi như cũng , chuyện  cũng thiệt thòi cho hai  . Tất cả   đều cảm thấy bện , mà gần như đều là dân chúng bình thường đến mua cả.”
Loan Loan mỉm : “Đương nhiên ! Kẻ  tiền  thiếu tiền, đồ họ  mua nhất định   mắt. Bây giờ mấy nhà giàu  mua những vật  đều là khách hàng cũ,  quen, nếu   thể bán cho kẻ  tiền,  thiết lập quan hệ,   chừng về  họ sẽ càng thường đến chỗ  hơn. Mấy chiếc giỏ  của  vốn  cách bện khác biệt,  mắt, nhưng nếu như  thêm màu sắc thì sẽ  hơn, ví dụ như màu đỏ chẳng hạn.”
Vương Thanh Sơn  xong hai mắt tỏa sáng, mấy nhà giàu thích nhất đúng là màu đỏ,  vui tươi  may mắn. Trong lòng lập tức nghĩ xem  thế nào  cho mấy giỏ trúc   màu sắc thêm đây.
Hai  chào từ biệt   cùng  rời khỏi chợ. Trên đường về Loan Loan cùng  bộ với Bách Thủ,  xe trâu chỉ để mấy món đồ họ  mua, đến lúc  thôn  đúng dịp gặp  bà mối Vương.
Thấy hai  dắt xe trâu , bà mối Vương kinh ngạc : “Úi chà, vợ Bách Thủ, các ngươi mua xe trâu  ?”
“ ,  cái      chợ tiện hơn.” Loan Loan nở nụ  nói. Lại thấy bà mới từ trong nhà  , bây giờ  trưa    bà còn   nữa? Liền tùy tiện hỏi: “Đại nương định   ?”
Vừa  xong câu , hai con mắt bà mối Vương lập tức  híp  thành một đường. Thần thần bí bí  với nàng: “Việc vui, việc vui.”
Loan Loan  hiểu ý của bà,  đó  thấy bà  thẳng đến nhà Vương Thanh Sơn liền hiểu . Việc vui  liên quan đến nhà Vương Thanh Sơn cũng chỉ  một chuyện, đó là hôn sự của Vương Thanh Sơn. Tuy   việc vui thì trong thôn cũng lây  khí vui mừng, nhưng dù  cũng  liên quan đến nàng nhiều.
Hai  về đến nhà vốn  giải quyết vấn đề cơm trưa, bởi vì thấy chiều nay còn bận rộn  nhiều chuyện nên Loan Loan quyết định  hai bát mì qua loa là xong. Nàng xuống bếp nấu mì, còn Bách Thủ đem thùng tắm  phòng tắm ,  đó vác mấy khúc gỗ  chuẩn   giữa sân đóng một cái rương, cái rương trong nhà là do cha   khi còn trẻ nên   cũ rồi. Về phần tủ chén trong bếp, vốn   dựa theo ý Loan Loan   một cái bằng gỗ  bộ, nhưng vật liệu  hạn mà trong nhà  còn  nhiều chuyện, lúc xây tường còn thừa chút đá, nên định trực tiếp dùng đá đó , ở giữa gác tấm gỗ , mặc dù tủ chén   thể di chuyển nhưng  tủ bằng đá  chắc chắn  dùng  lâu.
Mang  bộ đồ đạc, vật liệu, công cụ  sân hết. Không đợi  bắt đầu , Loan Loan  nấu mì xong, nàng  xào chút thịt băm  nên ăn  thơm. Bách Thủ ăn hết hai chén liền, đặt bát đũa xuống   sân bắt đầu  việc. Loan Loan dọn dẹp phòng bếp xong,   mang quần áo mấy ngày qua ngâm  chậu,  đó treo màn trúc lên bề mặt cọc gỗ trong phòng tắm. Nền phòng lúc mới   dùng chày đá nện chặt nên  cứng chắc, chứ  nhão như nền đất.
Đợi nàng múc nước chà rửa thùng tắm thì Bách Thủ   xong rương, ván gỗ đều  sẵn nên  nhanh   xong.