Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 167

Cập nhật lúc: 2024-09-24 13:28:32
Lượt xem: 181

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Loan Loan khó hiểu, nhưng mặt vẫn mỉm : “ , ăn xong cơm tối thì sắc trời cũng khá tối , vì yên lòng nên lúc mới tiễn con bé về nhà.”

“Cũng , một cô nương đường đêm tối quả thật an .” Người nọ cũng đồng ý .

Loan Loan hỏi mấy đang ở đây gì, xong mấy câu thì nàng vòng vo cả buổi mệt một chút nên nàng về .

“Nếu như , về , chú ý thể nha!” Người nọ còn vẫn còn thiết mà thăm hỏi nàng vài câu.

Loan Loan câu cảm ơn vòng qua mấy , nàng khỏi mấy bước phía hỏi: ” Chỉ dạo mà mệt ? Này, các tẩu xem nàng ?”

“Cũng nữa, thành cũng gần một năm , lẽ là a!”

“Tẩu xem đây chính là mệnh của nha? Các tẩu Lan Hoa xem, một lòng sinh con trai nhưng mà cũng bao nhiêu năm vẫn thấy mang thai, nếu nàng thì trong lòng sẽ ghen tỵ cho xem.”

Loan Loan khỏi thì khóe miệng liền co giật.

Trí tưởng tượng của những quả thật là phong phú, chuyện với những thật là mệt mà, chỉ tùy tiện một câu cũng thể hai, ba chuyện!

Có điều đêm qua ngoài thấy, nhưng nghĩ một chút thì thấy chỉ là chuyện linh tinh nhỏ nhặt, tiễn ruột của về nhà thì gì mà thể chứ? Chỉ cần ai chuyện ở bờ sông thì cũng sợ.

Về đến nhà, Loan Loan lấy bột lạnh mua .

Nếu như nàng thử nghiệm thành công, thì mấy ngày nữa là nàng thể bánh bột lạnh đem bán , dù tiệm thuốc cũng bán nhiều bột lạnh , hạt tầm bóp dùng như thuốc thể thanh nhiệt giảm nóng, lợi tiểu tiêu phong, tiêu viêm, cho nên khi uống đồ uống pha từ hạt tầm bóp thì mới thể mát mẻ như thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-167.html.]

Phương pháp bột lạnh cũng đơn giản, trong cửa hàng ở hiện đại đều bán bột lạnh dạng bột phấn, chỉ cần đổ thẳng trong nước sôi để nguội là . loại thể đổ trực tiếp , đó nàng mua mấy miếng vải thưa để may thành cái túi thưa nhỏ, đổ hạt tầm bóp trong, đó đun một chậu nước sôi, để nguội, thả túi hạt tầm bóp nước bóp, cứ bóp liên tục cho tới khi nước biến thành màu đỏ. Sau đó đặt ở nhiệt độ thường, qua một đoạn thời gian ngắn thì nước sẽ từ từ đông , bởi vì thời tủ lạnh nên nếu lạnh thêm chút nữa thì thể múc một bồn nước lạnh, bỏ chậu bột lạnh ngâm bên trong.

Sau đó cắt thành từng miếng nhỏ múc một cái bát, rưới lên một chút nước đường đỏ nấu sẵn, căn cứ khẩu vị của từng mà rưới lượng nước đường thích hợp. Loan Loan cũng nếm thử một miếng, ngờ rằng nó khác với bột lạnh ở hiện đại cho lắm!

Đến mùa hạ, việc cũng càng ngày càng nóng bức, Bách Thủ và Lai Sinh cắt rau cho lợn trở về thì cũng đổ đầy mồ hôi, nàng vội vàng cầm bát múc hai bát bột lạnh: “Mau xuống nghỉ ngơi một chút , ăn chút bột lạnh , đây là mới đấy.”

Bách Thủ nhận lấy bát, mắt thứ màu đỏ trong đó thì về phía nàng nhếch miệng : “Vợ đồ ăn ngon !” Hắn cầm muỗng múc một muỗng cho miệng, chân mày vì nóng bức mà nhíu bỗng chốc giãn , kinh hỉ nàng: “Vợ ơi, đây là món gì ngon , ăn một ngụm mà cảm thấy thật sảng khoái mát mẻ !”

Loan Loan hì hì : “Cái gọi là bột lạnh, chờ thêm mấy ngày nữa, chúng tiệm thuốc mua thêm một chút về, đó mang chợ bán. . . . . .” Suy nghĩ một chút sờ lên cằm : “Trời đang nóng, chỉ sợ là chợ cũng ít , lẽ chúng nên gánh quanh thôn thôi, chỉ cần bán một đồng một bát thôi cũng !” Hạt tầm bóp vốn cũng rẻ, chủ yếu là cần bỏ thêm chút ít đường đỏ, một đồng tiền một bát mặc dù lời ít một chút nhưng giá tiền thì dân quê cũng thể tiếp nhận , mua rẻ thì đương nhiên sẽ nhiều mua, tuy lãi ít nhưng lượng tiêu thụ mạnh hơn!

Bách Thủ xong thì hai mắt cũng tỏa sáng : “Chủ ý đấy vợ, nàng , sẽ gánh bán!”

Thời gian trời càng lúc càng nóng, nàng là Bách Thủ sợ nàng theo sẽ mệt mỏi, nhưng nếu để cho Bách Thủ một thì tới lúc đó khẳng định sẽ bận rộn tới c.h.ế.t mất, cùng lắm thì lúc đó nàng kiếm đồ che lên đầu là !

Hơn nữa nàng cũng nghĩ kỹ , bởi vì năm nay quá nhiều chuyện nên nàng và Bách Thủ đều bán bánh, các nàng chuyển từ núi xuống thì cơ bản là định thứ , còn bận rộn công việc ngày mùa, còn cả việc qua năm qua tết lên thôn trang thịt xông khói. bình thường thì thời gian nhàn rỗi vẫn nhiều hơn, những ngày xuân thu lúc trời lạnh họ sẽ bán bánh, ngày hè nóng bức thì họ bán bột lạnh !

Cũng sẽ lỡ việc ngoài đồng, càng chậm trễ chuyện thôn trang bên , thêm khoản tiền thu nhập bình thường, như thì mỗi ngày các nàng đều bạc thu .

Lai Sinh rửa xong tay thì thấy Loan Loan và Bách Thủ đang cầm một cái bát là ăn món gì, Loan Loan đưa một cái bát khác cho : “ Lai Sinh, mệt , ăn !”

Lai Sinh cầm cái muỗng múc múc trong bát, ngửi thấy mùi vị của đường đỏ, nhếch miệng : “Nước đường ở trong !” Sau đó từng ngụm từng ngụm bắt đầu ăn! Ăn một miếng đầu tiên thì liền la hoảng lên: “ Oa, đây là món gì , mát như ! Ăn ngon quá nha!”

Thế là bỏ luôn muỗng mà bưng bát đưa lên miệng húp hai ngụm uống xong, lau miệng một cái đưa cái bát cho Loan Loan : “ Đệ ăn nữa!”

Loan Loan bất đắc dĩ , múc cho một bát nữa, ăn tới mặt mày hớn hở thì hai đều lộ một vẻ mặt bất đắc dĩ, sợ rằng đứa nhỏ mỗi ngày đều đòi nàng cho ăn món mất!

Loading...