Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 285: Mau quên

Cập nhật lúc: 2024-10-31 01:22:14
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đảo mắt gần đến cửa ải cuối năm (*), nghĩa là đến lúc thịt khô. Loan Loan pha xong nguyên liệu cần để thịt muối từ lâu, nguyên tắc thái độ trách nhiệm, mấy ngày đầu ướp thịt khô lạp xưởng, thì nàng vẫn cùng, nhưng vì Hán Nhi còn b.ú , nên Bách Thủ thể gác việc của cùng theo Loan Loan đến thôn trang. Hai chỉ còn Lai Sinh ở nhà một thì yên lòng, vốn thể bảo đến nhà trưởng thôn ăn cơm, nhưng tiểu tử nghịch ngợm chỉ Loan Loan và Bách Thủ quản . Vì thế đó đành dẫn cả theo.

(*) cửa ải cuối năm: cuối năm trang trải nợ nần

Lần lợn nhiều hơn năm ngoái hai mươi con, xem kinh thành và các nơi khác đều bán . Giá tiền Loan Loan nhận thầu hiện tại là ba lượng bạc một con lợn, tiền công tất nhiên là năm trăm đồng tiền, quan trọng là nếu thành phẩm tỉ mỉ kỹ càng thì sẽ thưởng thêm. Hơn nữa lạp xưởng Loan Loan tăng thêm một loại mùi vị, dùng cách hiện đại của chúng chính là vị quảng, bên trong ngoại trừ ẩn vị ớt, thì còn thêm đậu phộng, ăn sẽ mùi vị riêng biệt, tương đối thích hợp với phương bắc.

Hơn nữa, nàng sớm thương lượng xong xuôi với Dư chưởng quỹ, chuẩn vài chục con gà, vịt sống thành thịt gà khô, vịt khô.

Thịt khô cũng thêm một cách , tức là ướp bằng nguyên liệu xào. Nguyên liệu đơn giản, muối, thêm gừng và các loại gia vị khác, khi ướp thịt, cần hun khói mà trực tiếp phơi ánh mặt trời. Hương vị khác biệt với thịt khô hun khói.

Vì tăng thêm vài loại thịt, nhưng thêm , nên chậm hơn, tốn hết bốn ngày mới xong tất cả thịt khô. Trong thời gian đó, Lai Sinh vẫn luôn ở bên cạnh hai , may mà lời, thỉnh thoảng lai bảo giúp chút việc đơn giản, nếu thì để trông Hán Nhi. Một đám bận rộn việc, ở thôn trang cũng ai đặc biệt chú ý đến .

Trong lúc đó, Dư chưởng quỹ tới kiểm tra một , Loan Loan tỉ mỉ giải thích những chỗ khác của các loại thịt khô với ông . Dư chưởng quỹ tấm tắc khen ngợi ngừng: “Chuyện đơn giản như ai phát hiện chứ?” Sau đó khen Loan Loan: “Ngươi tay nghề thế thì hơn những tiểu thương bán rong ở chợ nhiều, cần mỗi ngày xuất đầu lộ diện mà vẫn cuộc sống sung túc.”

Loan Loan khổ: “Dư chưởng quỹ , ông quá đề cao . Ông chứ từ khi con, hơn phân nửa tinh lực của cả nhà đều dồn hết lên thằng bé, trong ngoài nhà còn một đống công việc lớn. Bách Thủ căn bản thời gian việc khác, nếu chỗ ông chiếu cố nên chút thu nhập, thì cuộc sống cả nhà chúng sẽ gay go mất.”

Dư chưởng quỹ , Loan Loan chồng, Bách Thủ thương vợ, vì vợ mệt nên thật đúng là sẽ khả năng Bách Thủ thật sự ngoài. Ông nghĩ một chút bèn : “Ngươi và Bách Thủ đều là ăn sinh kế, tìm việc buôn bán gì mà ?”

Thật Loan Loan sớm ý , Dư chưởng quỹ thì nàng lập tức : “Chúng cũng nghĩ tới , nhưng và Bách Thủ đều kinh nghiệm, cũng ở chợ buôn bán gì . Nếu thật sự ăn thì thuê cửa hàng ở chợ. lúc rảnh và Bách Thủ tới xem qua , tiền thuê cao quá, mà mua cửa hàng mặt tiền thì chúng nhiều bạc như . Hơn nữa mở cửa hàng ở chợ thì mỗi ngày đều gác đêm. Trong nhà chỉ và Bách Thủ, chút việc khó tránh để Bách Thủ , cho nên đây cũng là một vấn đề khó khăn.”

Dư chưởng quỹ gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-285-mau-quen.html.]

“Dư chưởng quỹ, ông kiến thức rộng rãi, ông đề nghị nào ?” Loan Loan .

Dư chưởng quỹ trầm tư chốc lát: “Hiện tại vận chuyển mua bán cũng tệ, nhiều đến vùng Giang Chiết mua tơ lụa hoặc buôn muối ở nơi khác. Nếu thì mua vài món đồ mới lạ chuyển đến kinh thành bán, ở đó phần lớn là giàu . Chỉ cần đồ của ngươi thì lo về giá cả. mà muối coi như , tơ lụa thì cần tiền vốn quá lớn, các ngươi thể suy nghĩ đến việc mua chút đồ chơi mới lạ mang kinh thành bán.”

Nghe thì dường như chút khả thi, nhưng mà: “ chúng căn bản từng đến kinh thành, cũng mối quan hệ. Hơn nữa nguồn hàng cũng là vấn đề.”

“Chuyện khó, vài kinh doanh mặt hàng , hơn nữa thiếu gia nhà thạo những thứ , nếu như các ngươi đồng ý, khi thiếu gia đến hỏi một chút giúp các ngươi, hoặc là trực tiếp giới thiệu một vài trong nghề cho các ngươi.” Dư chưởng quỹ , đây chỉ là tiện tay mà thôi.

“Ôi, thì thật cám ơn ông. mà chuyện về thương lượng với Bách Thủ một chút.” Buôn bán cũng chuyện nhỏ.

“Không , vội vội, khi nào các ngươi thì cứ một tiếng là .”

Đây chính là chỗ của việc quen . Sau khi về đến nhà, Loan Loan thương lượng với Bách Thủ cả một đêm nhưng vẫn quyết định rốt cuộc . Nếu như thì lấy hết chút bạc còn trong nhà . Mà cho dù thì nhất định dựa thiếu gia Tạ gia, dù cũng sắp sang năm mới, đoán chừng Tạ thiếu gia tạm thời sẽ đến, nên hai gác chuyện .

Làm xong tất cả thịt khô, Loan Loan ở nhà trông con, Bách Thủ dẫn đến thôn trang nốt việc còn , ước lượng thời gian đến lúc xong, nàng kiểm tra kết quả.

Lần , ngoài tiền công nhận, Loan Loan phát thêm cho mỗi một trăm đồng coi như tiền thưởng, riêng biểu hiện đặc biệt , đương nhiên nàng ban thưởng thêm. Tất cả đều vui mừng.

Đến ngày tẩy trần – hai mươi lăm tháng mười hai, nhà nhà đều quét dọn nhà cửa sạch sẽ, bận rộn liên tiếp mấy ngày nhưng phần lớn đều cảm thấy vui mừng trong lúc bận rộn . Đảo mắt đến hai mươi chín tháng chạp, ngày mai chính là ngày họp chợ – ba mươi tháng chạp. Trong lòng Loan Loan vẫn luôn do dự nên dẫn Lai Sinh cùng .

Âu Dương gia hậu sự cho Lai Sinh, nhưng hiện tại Lai Sinh ở Dương gia thôn, hạ táng thấy t.h.i t.h.ể thì chắc chắn Âu Dương gia sẽ phái tìm kiếm khắp nơi, đây cũng là chỗ mà nàng và Bách Thủ thấy khó hiểu. Lai Sinh trở về vài ngày nhưng thấy đến tìm hiểu. Ngày ba mươi tết sẽ nhiều chợ, chắc hẳn Âu Dương gia lẽ sẽ tiếp tục phái tới dò xét, nhưng nàng vẫn yên lòng, Bách Thủ cũng cảm thấy nên để Lai Sinh ở nhà.

Loading...