Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 295: Nghi kỵ (thượng)
Cập nhật lúc: 2024-11-01 10:07:06
Lượt xem: 106
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi chiều khi dạo một vòng trong thôn, Loan Loan ôm con về bắt đầu chuẩn cơm tối. Trời còn tối thấy một đoàn xuống núi, ngày đầu tiên ngoại trừ , quan sát, ghi nhớ, phần lớn thời gian đều chân chạy, trợ thủ, chứ việc gì, cho nên mệt mỏi, và cũng tan tầm sớm.
Bách Thủ về, Loan Loan vui mừng, nàng xách nước rửa mặt cho . Lai Sinh chạy Bách Thủ, đợi Bách Thủ rửa mặt mà đưa bàn tay đen sì của chậu nước.
Loan Loan thở dài, buổi chiều tên tiểu tử lên núi gì mà dính đầy bùn đất. Đợi rửa tay xong, Loan Loan đổ nước xách nước khác cho Bách Thủ.
Bách Thủ rửa mặt tình hình công việc hôm nay.
“……mấy ngày đầu nhẹ nhàng một chút, cũng thể về sớm giúp nàng, nhưng lẽ sẽ tan tầm muộn hơn. Lúc chúng về, mấy vẫn còn núi đấy…” Dừng một chút khó hiểu với Loan Loan: “Hôm nay mỏ một quản sự và một đốc công đến, nàng đoán xem là ai?”
Loan Loan lắc đầu.
“Là Lưu quản sự ở Tạ gia trang, đốc công hình như cũng là trong trang.”
Loan Loan bất ngờ: “Lưu quản sự?” Chẳng nhẽ ông chủ mỏ than là Tạ gia?
Loan Loan cảm thấy khả năng, nếu thì thể phái Lưu quản sự đến hầm mỏ? Bách Thủ cũng cách tương tự, cho dù Tạ gia ông chủ thì chắc chắn cũng cổ phần.
Có điều, như ngược là một chuyện , bọn họ quen Lưu quản sự, chừng về chuyện gì thì vẫn thể dàn xếp . Đảo mắt nàng nghĩ đến việc lâu thấy Tạ Dật, cả chuyện ký kết đồ nướng cũng do Dư trưởng quỹ xử lý, khi mỏ than khởi công xong Tạ Dật tới ? Đến lúc đó chắc chắn nàng chuyện kỹ càng về đồ nướng với Tạ Dật. Nếu tình hình , lẽ về thể mở cửa hàng đồ nướng ở kinh thành, chỉ đồ nướng, mà còn thể đưa tất cả các loại như cá nướng , mà như thì các thiết ở cửa hàng đổi. Loan Loan nghĩ , cảm thấy vô cùng động tâm, thời đại xây một chuỗi cửa hàng đồ nướng mang hướm hiện đại, thể khiến cho bộ ở thiên triều yêu thích cách ăn và cả loại cửa hàng phong cách , điểm quan trọng là trừ nàng ai nghĩ , thiết nàng dự tính lắp đặt ở cửa hàng cũng là độc nhất vô nhị, đây là một chuyện vinh quang, tự hào cỡ nào ah!
Nghĩ , m.á.u huyết Loan Loan đều sôi trào!
Hai ngày trôi qua, Vạn Năng tuyển ở những thôn khác về, trong đó cha Loan Loan và Vương Nguyên Sinh. Cha nàng đến, nàng cũng bất ngờ, nhưng cái kẻ lười biếng như Vương Nguyên Sinh cũng theo việc thì khiến nàng ngạc nhiên nhỏ.
Bách Thủ cảm thán : “Hy vọng bây giờ Nguyên Sinh hiểu chuyện, mới phụ nỗi khổ tâm của nhạc phụ.” Vương Nguyên Sinh bình thường lười biếng, tay nghề so thì kém với những thường xuyên việc, mà vẫn lớn lắm, Lưu quản sự vốn đồng ý nhưng cha Loan Loan cứ cầu xin lâu, tiếp đó Bách Thủ cũng theo cầu tình một phen. Lúc Lưu quản sự mới ông là cha Loan Loan, là cha vợ của Bách Thủ, đó mới đáp ứng giữ Vương Nguyên Sinh . Bách Thủ vì suy nghĩ đến an nên bảo hai báo danh vận chuyển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-295-nghi-ky-thuong.html.]
Dương gia thôn hai ba mươi , Vương gia thôn và những thôn xung quanh tuyển một bốn mươi , cộng thêm hai mươi mấy Tạ gia dẫn đến, ước chừng chừng một trăm , nhanh đào một lượng lớn than đá. Vạn Hữu Tài nhiều năm kinh nghiệm dò xét than đá, than đá sâu trong núi, đào sâu thì nhất định đào hầm mỏ.
Công nhân tạm thời Vạn Năng tuyển về đều huấn luyện nhưng thể dùng như công nhân chính thức. Vì Dương gia thôn ở nơi vắng vẻ, lúc cũng mang quá nhiều đến, cho nên công việc ở mỏ tiến triển chậm.
Than đá đào sẽ do vận chuyển từng gùi xuống núi, đó Dương Nghĩa Trí lấy một miếng đất ở nhà Loan Loan để chất than, bên cạnh là chỗ nấu cơm. Vì Lưu quản sự Bách Thủ, đúng lúc cần trông coi đống than nên để Bách Thủ giữ than, phái thêm một khác, hai phiên giữ than.
Tiền công việc trông coi than một tháng cũng tương đương vận chuyển than, mệt mỏi, đương nhiên Bách Thủ vui vẻ.
Sau khi công việc ở mỏ quỹ đạo, thời gian tan tầm cũng trễ hơn. Mỗi ngày gần như là đến lúc trời tối mò mới xuống núi, buổi tối đương nhiên để gác đêm mỏ, nhưng đó cũng việc Bách Thủ cần quản.
Qua tháng đầu tiên, nhẹ nhàng một lượng bạc, vì thế ai ai cũng đều vui vẻ mặt. Bách Thủ lĩnh tiền công vui vẻ về nhà, về nhà liền giao một lượng bạc cho Loan Loan, ưỡn n.g.ự.c vui vẻ : “Ta thời gian chợ, đến mai nàng cầm bạc dẫn Lai Sinh chợ mua chút đồ thích ăn về , đừng tiết kiệm, tháng chừng thể kiếm nhiều hơn nữa!” Bày bộ dáng như về nàng cần lo âu nữa.
Loan Loan hé miệng , cất bạc trong túi dọn bát đũa, gọi và Lai Sinh bàn : “Trong nhà tạm thời thiếu thứ gì, cũng mua gì, mắt cứ để dành !”
Nói xong Lai Sinh thẳng lưng bên bàn, tiếng nào : “Không thì như , lâu chúng chợ , đồ ăn vặt trong nhà cũng hết, bằng ngày mai thôn xem ai chợ thì nhờ mua một ít đồ ăn về….” Sau đó tủm tỉm về phía Lai Sinh: “Lai Sinh, ăn gì thì cho chị dâu , đến mai chị dâu nhờ mang về cho!”
Lai Sinh giật đó Loan Loan mỉm : “Không cần chị dâu, cũng ăn gì cả. Trước tiên cứ để dành , nhiều chỗ Hán nhi cần dùng tiền!”
Nghe xong lời Loan Loan chút kinh ngạc, Lai Sinh vốn thích ăn vặt mà giờ tự cự tuyệt.
Nàng xác định hỏi: “Đệ thực sự gì cả ? Táo? Hạt dưa? Kẹo đường?”
Lai Sinh lắc đầu: “Đệ thực sự .” Đồng thời tay ngừng, chia đũa cho ba xong gắp một miếng thịt cho bát Loan Loan gắp một miếng cho bát Bách Thủ : “Thật sự cần mà. Ca, chị dâu, ăn cơm .”
Nhìn thịt trong bát, hai vợ chồng đều ngây ngẩn cả .
Loan Loan miếng thịt nạc trong bát , miếng thịt mỡ óng ánh trong bát Bách Thủ, Lai Sinh ăn thịt đều chỉ lo cướp cho , hơn nữa thích ăn thịt mỡ. Tay Loan Loan khỏi sờ lên trán Lai Sinh, Lai Sinh đầu tiên nghiêng đầu tránh, tay nàng chỉ chạm tóc trán . Lúc nàng chỉ chú ý đến sự khác thường của Lai Sinh, cũng chú ý đến động tác nghiêng đầu của , nàng kinh ngạc lớn tiếng : “Lai Sinh, thích ăn thịt mà!”