Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 92

Cập nhật lúc: 2024-09-07 13:50:37
Lượt xem: 337

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Tuấn Kỳ giận đến mức bộ n.g.ự.c cũng phập phồng, tuy bất mãn với Bách Thủ lúc thể gây cùng Bách Thủ, liền trừng Loan Loan, với Dương Nghĩa Trí: “Trưởng thôn, ông xem nàng còn nhỏ mà ăn ?”

Mọi trong sân xem náo nhiệt đều sửng sốt, bình thường trong thôn lúc nào cũng thấy Loan Loan dịu dàng, gì cần nàng giúp đỡ nàng cũng tử chối, nghĩ tới miệng lưỡi c lợi hại như ?

Dương Nghĩa Trí để tẩu thuốc xuống, nhổ một cục đờm xuống đất Dương Nghĩa Thiên bên cạnh thấy liền với Tuấn Kỳ trở về: “Tuấn Kỳ, rót cho trưởng thôn chén nước.”

Sau đó mái hiên một nam thiếu niên chừng mười lăm tuổi lên, Tuấn Kỳ bếp lấy nước đem cho Dương Nghĩa Trí, xoay xuống mái hiên.

Dương Nghĩa Trí uống một ngụm nước, để chén chân, khẽ ho một tiếng, lúc mới : “Nhà Bách Thủ bọn họ, chỉ sợ chuyện gì hai vợ chồng cũng cùng thương lượng……” Ý tứ rõ Loan Loan vốn quyền lên tiếng.

“……. Các cứ ầm ĩ thì đến khi trời tối cũng giải quyết vấn đề.” Ông đầu về phía Bách Thủ: “Bách Thủ tình huống hiện tại chỉ thể đổi , cháu xem cháu đổi thế nào?”

“Cháu vẫn là câu , ba mảnh ruộng cũng đổi bộ, chỉ cần quá khó khăn là .” Bách Thủ .

“Tại quá khó khăn? Chẳng những khó khăn mà bọn bay còn tính toán , đều hai mảnh đất cuốc xới , một mảnh khác hiện đang để , một mảnh còn trồng rau cải .”

Bách Thủ xong Tuấn Kỳ lớn tiếng .

“Vậy ý của bà là chỉ một mảnh ruộng ?” Dương Nghĩa Trí hỏi bà .

Lúc tiếng nghị luân vang lên.

“Wow, một mảnh đổi lấy ba mảnh mà cũng tính toán .”

“Còn miễn phí gieo trồng mười mấy năm.”

Đột nhiên : “Ôi chao, buổi trưa đồng thấy hai đứa Tuấn Kỳ đang xới đất để trồng rau, sẽ là mảnh ruộng trồng rau cải ?” giọng lớn nhỏ, nhưng mấy ở bên trong đều lúc thể thấy.

Tất cả đều về phía Tuấn Kỳ, bao gồm cả Dương Nghĩa Thiên, khó trách trưa nay ăn cơm sớm như , bà hôm nay ăn cơm xong bảo hai đứa nó vài việc vặt, thì vợ ông tính toán như . Hiện cả thôn cũng , mặt ông giấu , trong lòng Dương Nghĩa Thiên phần tức giận, hung hăng trừng mắt Tuấn Kỳ.

Mẹ Tuấn Kỳ cũng lộ vẻ lúng túng. Ruộng sớm cuốc xong , hôm qua nên trồng luôn rau cải .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-92.html.]

Sắc mặt Dương Nghĩa Trí u ám, lắc lắc đầu.

“Như , nếu Bách Thủ thấy hai mảnh đất thích hợp, liền dùng hai mảnh đất đổi !” Vì vãn hồi một chút thể diện, Dương Nghĩa Thiên .

Lời Dương Nghĩa Thiên vang lên, Tuấn Kỳ liền thốt : “Ta trồng rau mấy mảnh ruộng !”

Trong sân tức thì bàn luận xôn xao.

Dương Nghĩa Thiên cảm thấy hôm nay, bộ mặt già nua của đều mất hết, cũng chỉ vì vài mảnh đất như . Ông căn bản là tính toán trả đất cho Bách Thủ, nhưng Tuấn Kỳ nhà họ tân tân khổ khổ chăm lo ruộng đất mười mấy năm hơn nữa hiện tại ngoài ruộng gieo trồng còn đến thời gian thu hoạch, chung hãy đem ruộng nhà đổi cho hai Bách Thủ, Bách Thủ mười mấy năm trồng lương thực, thấy trong thôn đều trồng nên trồng chút gì đó, cho bọn họ một mảnh ruộng đồi gần nhà hơn nữa Bách Thủ chẳng trồng núi ít thứ để sống !

Từ tâm tư một bên mà , Dương Nghĩa Thiên đương nhiên hi vọng lấy ruộng , nhưng cũng vì chút đất như mà quăng mặt mũi thôn.

Thế , thế cũng , Dương Nghĩa Trí cũng phiền lòng, càng cảm thấy Tuấn Kỳ dáng trưởng bối, thật thì bà chút bộ dáng của trưởng bối, mười mấy năm đến cũng Bách Thủ một cái.

Loan Loan bên cạnh gì, Bách Thủ cũng đem chuyện giải quyết, nghĩ một chút liền với Dương Nghĩa Trí: “Trưởng thôn, chúng cháu hiện cũng lập tức gieo trồng, chờ lúa mạch ngoài ruộng chín…..” Vừa về phía Dương Nghĩa Thiên “Sau khi đại bá gặt xong bọn cháu lấy hai mảnh ruộng , còn một mảnh còn liền đổi lấy một mảnh ruộng đồi nhỏ .”

Dương Nghĩa Trí ngưng mi suy nghĩ một chút : “Các cháu nguyện ý chờ, cũng .”

Vẫn là hai mảnh ruộng ? Trong lòng Tuấn Kỳ rõ tư vị gì, nhưng Dương Nghĩa Thiên mở miệng bà còn thể gì, chỉ thể dài mặt .

Bách Thủ cũng trong dự liệu của Loan Loan, đó Bách Thủ : “Tuy nhiên nhà cửa đúng là đồ cha lưu , cháu nhất định lấy về, hôm nay cũng xin nhờ trưởng thôn đưa chuyện luôn.” Câu mới là trọng điểm. Có đất đối với nhà họ mà cũng quan trọng.

Nhà cửa tương đương với di vật, lưu để tưởng niệm.

theo nhà Tuấn Kỳ bên , đúng là Dương Nghĩa Thiên sửa chữa qua một gian phòng, lườm Bách Thủ một cái, Tuấn Kỳ : “ một gian chúng sửa chữa.”

“Không lúc đó đại bá sửa chữa chỗ nào? Dùng bao nhiêu bạc?” Không để ý đến Tuấn Kỳ, Bách Thủ trực tiếp về phía Dương Nghĩa Thiên hỏi.

“Đổi cửa, quyét tường, còn cửa sổ, chung những thứ tạp nham, vụn vặt.” Dương Nghĩa Thiên nghĩ một chút : “Dường như cũng dùng bao nhiêu tiền, tất cả cộng hai lượng bạc……..”

“Cái gì chỉ hai lượng bạc? Thợ thuyền mỗi ngày ăn cơm, tiền gạo, tiền thức ăn, khiến mệt nhọc một đau nhức? Những thứ cũng tính ?” Mẹ Tuấn Kỳ lớn tiếng .

Loan Loan đầu đầy hắc tuyến, cái voi đòi tiên, còn tính phí tổn thất tinh thần ? Đưa mắt những đang thì thầm trong sân, khóe miệng Loan Loan khẽ nhếch.

Loading...