Thời điểm việc ăn nhà bọn họ nhất, tiền lời một ngày chỉ hơn bốn trăm, như cửa hàng Lê gia , đóng nửa ngày nhiều nhất chỉ thiệt hại hai trăm, bởi 300 là điểm mấu chốt của .
“Mới ba ngân bối, đủ.”
“Cái gì?! Ngươi định cướp ư? Còn đòi tới ba ngân bối!!”
Lâm Hữu Ngân vỗ bàn một cái, lập tức lên, bộ dáng hùng hổ như chỉ hận thể lao lên xé xác Lê Tường mặt. Ngũ Thừa Phong cũng lên, còn tiện tay kéo cả sư phụ bên cạnh luôn.
Lúc , hai họ Lâm mới chú ý tới vẫn luôn yên lặng gặm thịt hầm bên là tiêu đầu Sài của tiêu cục Vĩnh Minh!
“Ông chủ Lâm, hai ngươi đuối lý nên yêu cầu của khổ chủ một chút , bắt nạt cô nương nhà .”
Nói xong, tiêu đầu Sài xuống chỗ, tiếp tục gặm cái đuôi heo của .
Lê Tường cũng nể tình, chủ động mở miệng.
“Ban đêm hai tiểu nhị nhà ngươi xông cửa hàng thịt hầm nhà , tới chuyện chúng huỷ hoại hai nồi nước chát bếp, chỉ tính tới chuyện chúng cầm đao thương một tiểu nhị của chúng , khiến m.á.u rơi đầy mặt đất, tới tận bây giờ vẫn còn giường, dậy nổi . Ta chỉ tính tiền thuốc men cho , tiền hai nồi nước chát, vượt hơn con 3 ngân bối , đó là vẫn tính thiếu đấy. Như , tổng thiệt hại của chúng ít nhất cũng tới năm ngân bối!”
Hai Lâm gia đồng thời tuôn mồ hôi lạnh đầy .
Nhiều như bọn họ bồi thường nổi đây……
Chính vì hai Lâm gia đủ tiền mua công thức, mới nghĩ tới chuyện để tiểu nhị nhà mua, khi mua nghĩ cách trộm. Hiện tại thì , công thức tới tay, còn bồi thường tiền cho , càng nghĩ càng thấy tim đau như ai đó khoét thịt.
“Nếu cảm thấy thì cứ để chúng báo quan giải quyết , chút tổn thất đó vẫn gánh vác .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/chuong-264.html.]
Lê Tường hề đùa.
Lâm gia cũng , nếu báo quan, chắc chắn hậu quả bọn họ chịu chỉ thanh danh tiệm ăn thối hoắc, chừng bên sẽ phán bọn họ bồi thường, mà hậu quả đó, sẽ khó chịu hơn bây giờ nhiều.
Quá hối hận, tại hai bọn họ phái hai tên ngu xuẩn như trộm công thức chứ?
“Năm, năm ngân bối thì năm ngân bối!”
Sau khi rít từ kẽ răng mấy từ , sắc mặt hai Lâm gia đều trở nên cực kỳ khó coi.
“Thế nhưng chúng mang theo nhiều tiền như , thể cho chúng đón về .”
“Không .”
Đối với loại vô liêm sỉ như hai tên , cho chúng đón chúng còn nhận nữa ? Không cần , hiển nhiên Lê Tường chút tín nhiệm nào với bọn chúng.
“Vừa thấy hai ông chủ Lâm các ngươi xe ngựa tới, chắc chắn chạy một chuyến về lấy tiền cũng mệt . Lại , cửa hàng nhà chúng cũng chạy , chờ thêm nửa ngày cũng .”
Lâm gia : “……”
Dường như quan hệ giữa tiêu đầu Sài và nha đầu cạn, thôi tính toán gì nữa, coi như một đường gặp bất trắc . Hai bọn họ cái gì nữa, cuối cùng chỉ đành sầm mặt cửa.
Thấy bọn họ xa, lúc Lê Tường mới thở phào nhẹ nhõm một , bây giờ mới nhận lưng nàng ít mồ hôi lạnh .
Nhà nàng một đống ốm yếu, chỉ một phụ khả năng lên chống đỡ một chút, bởi quá nhiều chuyện nàng cần bận tâm tới. Nếu hai tiêu đầu Sài ở chỗ , chắc chắn chuyện hôm nay giải quyết dễ dàng như .
“Tứ ca, hôm nay đa tạ ngươi và tiêu đầu Sài.”