Xét cho cùng, giờ đây nàng cũng tiện và cũng chẳng về Bạch Gia.
"Tẩu cứ yên tâm, điều đó là tất nhiên." Tô Mộc Lam gật đầu, thấy bốn bề vắng lặng, đường thôn xóm đều trở về nhà lo liệu bữa cơm trưa, liền thấp giọng , "Ta thấy gia quyến đối đãi với thật lòng, đôi khi cũng đừng quá khách sáo. Nếu cứ mãi giữ thái độ xa cách, e rằng sẽ khiến nhà phiền lòng đó." Người dốc hết tấm lòng, chân thành đối đãi, ngược còn lo lo , dễ tổn thương tình nghĩa.
Lưu thị lĩnh hội những lời Tô Mộc Lam chỉ dạy, nàng liền gật đầu, khẽ nở nụ , "Tô tẩu tử yên tâm, rõ ."
"Muội rõ là . Thôi , đừng tiễn thêm nữa. Mau trở về dùng bữa , xin cáo từ."
Tô Mộc Lam tay xách giỏ tre, rảo bước theo con đường cũ lúc nãy thôn mà ngoài.
Lưu thị tựa cửa một lúc, thấy Tô Mộc Lam khuất dạng mới xoay trở sân.
"Tiểu mau đây, cơm nấu xong . Món tỏi chua ngọt mà nương thể dùng , nhớ ưa món nên để riêng trong bát ." Nhị tẩu Trần thị gọi.
"Vâng."
Lưu thị cất tiếng đáp, trong lòng cân nhắc những lời Tô Mộc Lam . Nàng nâng bát đũa lên, dẫn theo hai đứa bé Đại Hổ và Nhị Hổ cùng an tọa bên bàn, bắt đầu dùng bữa.
Rời khỏi thôn Lưu gia, thấy trong tay đang cầm bánh bao hấp do Đinh thị biếu tặng, hơn nữa, thấy thời điểm cũng còn sớm nữa, lúc mà ghé tìm Quế thị thì e tiện. Bởi , Tô Mộc Lam quyết định về nhà , dùng bữa trưa cùng bốn đứa trẻ. Đến buổi chiều, nàng sẽ ghé qua nhà Quế thị để bàn bạc về vài món đồ nhỏ mà cần.
Khi Tô Mộc Lam đến, Quế thị đang ở trong nhà chạm khắc một món bách tài tinh xảo (tượng bắp cải, đế gỗ, dùng để trang trí phòng khách, ngụ ý may mắn, tiền tài).
Món đồ dần thành hình, trông dáng dấp vô cùng mắt.
Gà Mái Leo Núi
Thấy Tô Mộc Lam tới, Quế thị liền vội vàng dừng tay, tìm giấy bút đặt sẵn, ghi rõ ràng cẩn thận từng chủng loại, kích cỡ, họa tiết của những món đồ Tô Mộc Lam .
"Đồ vật quả thật nhiều, đường nét tinh xảo, e rằng hơn hai mươi ngày nữa mới thể tất ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-388.html.]
Quế thị , "Số món đồ cũng tốn kha khá bạc, e rằng đặt cọc chút ít ngân lượng."
"Đó là điều tất nhiên." Tô Mộc Lam lấy túi tiền sớm chuẩn sẵn, dựa theo mức giá Quế thị đưa , lấy ba trăm đồng tiền đặt cọc.
"Những món đồ cũng cần dùng ngay, đều là vật dụng cấp thiết. Khi nào Quế tẩu tử thời gian rảnh rỗi thì cứ . Chỉ cần trong vòng một tháng thể thành là ."
Tô Mộc Lam món bách tài một nửa . Đây là đồ vật mà những gia đình mới xây dựng nhà cửa thường sẽ lựa chọn thời điểm nhập trạch để dùng, đều tính toán ngày lành tháng , nhất định thể chậm trễ .
"Tốt lắm, sẽ gắng sức thành sớm cho ." Quế thị thấy Tô Mộc Lam là hiền lành, dễ gần liền đồng ý.
Trong khi hai đang trò chuyện, trong phòng chợt vang lên tiếng gầm gừ phẫn nộ.
"Kẻ c.h.ế.t tiệt nào !"
Đó là tiếng của nam nhân, hẳn là phu quân Hà Mộc Lâm của Quế thị.
Thuở , nàng từng Phùng thị kể, kể từ khi tên Hà Mộc Lâm chẳng may gãy chân, chỉ thể quanh năm xe lăn, lúc nào cũng tỏ vẻ bất mãn, đối xử cay nghiệt với Quế thị.
Tiếng rống giận dữ quả thật khiến rùng .
Quế thị , ánh mắt Tô Mộc Lam tràn đầy áy náy, "Thật , trong phòng xem …"
"Quế tẩu tử cứ việc, xin cáo từ ."
Trong tình cảnh , dĩ nhiên tiện nán , kẻo cả hai bên đều khó xử.
"Tốt lắm, chờ đồ vật xong xuôi, sẽ đích mang đến phủ cho , tiễn nữa…" Quế thị vội vài câu, hấp tấp trong phòng.