Xuyên Về Cổ Đại, Ta Làm Mẹ Nghèo Hèn Nuôi Con - Chương 45

Cập nhật lúc: 2024-12-13 14:26:39
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một ma ma vội vàng tiến lên đáp lời:"Bẩm phu nhân, Vương di nương cầu kiến."

"A ——" Lâm phu nhân như như Dương Nghi một cái, thấy nàng phản ứng gì, mới đầu , nhíu mày : "Nàng cầu kiến, liền nhất định gặp ?"

Thấy Lâm phu nhân vui, nha hầu cận bên cạnh nàng lập tức dậy: "Trần đại nương, bà việc thế nào ? Thật là một chút chuyện nhỏ cũng xong! Không thấy trong sân đều là khách quý ? Nếu như Vương di nương đụng thì xử lý hả?"

TBC

Trần đại nương mắng, trong lòng đầy hối hận, đáng lẽ nên tham lam nhất thời, thu bạc nàng đưa tới. Thật thì Trần đại nương mở một mắt nhắm một mắt như thế, chủ yếu vẫn là thấy Vương di nương cũng là sủng ái, bởi vì một tháng luôn ba bốn bữa lão gia nghỉ ở chỗ nàng , nên bà mới ôm thái độ thể đắc tội thì cần đắc tội, cộng thêm nàng đưa tới hai lượng bạc, ít .

Trần đại nương khó: " Vương di nương . . . . . ." Lời bà nhất định chuyển giao, nếu , cả hai bên đều đắc tội, bà cũng quá thua thiệt.

"Nói gì hả ?"

Trần ma ma cắn răng một cái, : "Nàng , chủ tử cũ cũng ở đây, nếu nàng tới bái kiến, sẽ cảm thấy , cầu xin phu nhân thành ."

Lời , ánh mắt của rơi Dương Nghi.

Dương Nghi khổ, Vương Thiến Vân ý gì , gây sự với nàng thì chịu nổi ? "Lâm phu nhân thỉnh tùy ý, đây từ đến giờ thói quen sai bảo nô tài nhà khác."

Thái độ của Dương Nghi rõ ràng là nhúng tay , Lâm phu nhân hài lòng gật đầu một cái: "Nếu Vương di nương lòng như , thì kêu nàng đây ." Những đang đây cũng coi như là cận với nàng, thật sự cảm thấy quá mức ngại ngùng gì, nếu Vương Thiến Vân tự rước lấy nhục nhã, nàng cũng sẽ ngăn cản.

Trần ma ma lệnh, vội vàng dậy, xoa xoa mồ hôi trán, lui xuống.

Bên , Vương Thiến vân ở ngoài cửa thuỳ hoa, tay vô thức nắm chặt khăn tay, nàng cũng hiểu nước cờ vô cùng "nát", nhưng nàng thật sự là còn cách nào. Từ buổi tiệc chọn đồ vật đoán tương lai , cũng gần 5 tháng , nàng mới thấy con trai hai . Những ngày thường, phu nhân sẽ dễ dàng cho nàng gặp con trai. Mắt thấy con sắp phu nhân chiếm đoạt , cũng nhận nàng, nàng thể gấp?

Vốn là, chuyện phu nhân đãi khách ở vườn hoa hậu viện, nàng cũng để ý lắm, nha báo , thấy Lưu đại nương ôm Ý ca nhi đến vườn hoa. Nàng liền vội vã chạy tới, cho nha dẫn ma ma giữ cửa thuỳ hoa . Vốn định lặng lẽ , bộ như trong lúc vô tình gặp gỡ, đó lên yêu cầu ôm Ý ca nhi, mặt khách nhân, phu nhân chắc chắn sẽ đồng ý .

chuyện ở chỗ Trần đại nương thấy, chặn ngoài cửa, còn xảy tranh chấp. cơ hội hôm nay khó , nàng bỏ qua cơ hội gặp con trai , nàng càng cam tâm.

Trong lúc bất chợt, nàng liền nghĩ đến kế sách , Trần ma ma giúp nàng truyền lời.

Vương Thiến Vân cũng ngu ngốc, mấy tháng qua, nàng mơ hồ hiểu rõ nguyên nhân lão gia đối với nàng vài phần kính trọng. Có lúc lão gia đến, nàng nhiều hơn một chút về những chuyện ở Vân Châu, lão gia luôn vui mừng. Mặc dù nàng thừa nhận, nhưng cũng thể nghĩ đến việc thế nào tạo mối quan hệ với Đồng Nhị phu nhân.

Đối với việc thể chuyện thuận lợi , Vương Thiến Vân lòng tin lớn.

Trước , bởi vì nương cùng của nàng, quan hệ của hai cũng , hôm nay nàng tặng cho Dương Nghi cơ hội khoe khoang mặt ; hơn nữa dù thế nào, nàng cũng là ái của cấp Đồng Nhị gia, lấy phận bái kiến Dương Nghi, lấy tuổi tác của Dương Nghi mà , hẳn là sẽ cự tuyệt ? Còn nữa, hành động cũng thể biểu hiện rằng nàng quên "gốc", một mũi tên hạ hai con chim, thật quá .

Dù cho Dương Nghi cự tuyệt thì chứ? Đây chỉ là cái cớ nàng lấy để thể mà thôi, mặc kệ thái độ của Dương Nghi như thế nào, kết quả đều thể cải biến. Dương Nghi bằng lòng gặp nàng, điều tất nhiên tệ, lão gia cùng phu nhân ít nhiều cũng sẽ xem trọng nàng thêm hai phần. Nếu gặp, thành ý của nàng cũng bày , thanh danh quên "gốc" tới tay là điều khẳng định.

Dĩ nhiên, nàng đường đột cầu kiến, trong lòng phu nhân vui là nhất định. mà nghĩ đến mấy tháng , mặc kệ nàng biểu hiện lời như thế nào, phu nhân cũng cho nàng đến gần con trai nửa phân, như thể thấy thái độ của phu nhân, nàng còn cái gì mà sợ hãi chứ?

Huống chi, trong tay nàng còn một lá bài dùng đến. Lúc còn ở Vân Châu, trong lúc vô tình nàng phát hiện một chuyện cơ mật của Nhị gia, nếu vận dụng thỏa đáng điều bí mật , đủ để thể gia tăng phân lượng của nàng ở trong lòng lão gia.

Cho nên, dù phu nhân khiến nàng khó chịu, nhất định cũng sẽ đồng ý cho nàng tiến trong, đây là kết quả kém nhất.

Nghĩ đến đây, Vương Thiến Vân cắn cắn môi.

Không bao lâu , Vương Thiến Vân Trần đại nương truyền lời, cảm kích . Trần đại nương vội dời mắt sang một bên, mắt mũi mũi tâm, dạy dỗ một là đủ , phu nhân rõ ràng gặp Vương di nương, tránh lúc là may mắn, nếu bà còn mắt phạm nữa, thần tiên cũng cứu .

Thấy Trần ma ma như thế, Vương Thiến vân cắn cắn môi, đó hoa viên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-lam-me-ngheo-hen-nuoi-con/chuong-45.html.]

"Phu nhân." Vương Thiến Vân hướng Lâm phu nhân hành lễ của tì .

Lâm phu nhân thấy khi nàng , đôi mắt liền dính đứa bé trong n.g.ự.c nàng, cũng để ý tới, chỉ dùng một tay đùa với đứa bé, : "Không bái kiến Đồng phu nhân ? Người đang ở đây, nhanh qua đó hành lễ?" Ngươi bái kiến, thì quỳ hành đại lễ , như mới biểu hiện rõ thành ý, ?

"Vâng ——" Trong mắt Vương Thiến Vân xẹt qua một tia cam lòng, nhưng nhanh liền nàng che giấu.

"Miễn , lúc nhà các ngươi cởi tạ, còn gả Đồng gia, cùng ngươi cũng tình cảm gì thể , nhận lễ của ngươi chút hữu danh vô thực. xem ở phận lúc ngươi từng là gia nhân của Đồng gia, vẫn chỉ điểm ngươi hai câu. Ngươi hôm nay là nô tài của Lâm gia, nên tâm ý suy nghĩ cho mặt mũi của chủ tử, đừng cứ nghĩ đến việc chu thứ. Chuyện ngày hôm nay thể tiếp, hiểu ?"

Nhận lễ của nàng , liền đại biểu còn dính líu đến Vương Thiến Vân, Dương Nghi cũng Vương Thiến Vân hả hê. Mà lời của nàng, cũng coi như là một bài học nho nhỏ, chặt đứt suy nghĩ của nàng , tránh việc về nàng lấy cớ sinh sự.

Vương Thiến Vân cũng ngờ tới Dương Nghi chuyện nể tình như thế, một câu "chu chuyện", hung hăng tát nàng một cái, quanh cũng cầm khăn che miệng . Mặt của Vương Thiến Vân lúc trắng lúc xanh, ngay đó liền hồng vành mắt: "Mặc dù Đồng phu nhân nhận đây là nô tài, nhưng Vương gia chúng vẫn luôn nhớ kỹ Nhị gia, xin ngài chăm sóc Nhị gia thật ."

Nhanh như hồi phục từ trong đả kích? Trong lòng cũng coi trọng Vương Thiến Vân thêm một phần, nhưng mà điều cũng rõ Vương Thiến Vân là kẻ khó đối phó, càng thêm bội phục Lâm phu nhân, Lâm phu nhân đến cả Vương di nương cũng "dọn dẹp" gọn gàng như thế, thể khiến cho khác bội phục ? Nếu là tì nhà các nàng đều giống như Vương di nương , sợ là khiến họ cực kỳ đau đầu .

Lời thế nào cũng cảm thấy kỳ cục. Dương Nghi bưng chén lên, khẽ nhấp một miếng, đến cả ánh mắt cũng lười cấp cho nàng : "Cái cũng nhọc ngươi phí tâm."

"Được , ngươi nhớ thương Đồng gia như , thì nhanh đến hành lễ ." Lâm phu nhân dứt lời, xoay đầu Dương Nghi : "Ta cô xưa nay để ý đến những thứ , nhưng giờ hãy để cho nàng quỳ hành lễ với cô một , cũng vẹn phần tình nghĩa chủ tớ của nàng với Đồng gia, thế nào?"

Lâm phu nhân thấy thái độ của Dương Nghi quá để ý đến Vương Thiến Vân, ý định chỗ dựa cho nàng , trong lòng thở phào nhẹ nhõm, đồng thời, mơ hồ cảm thấy chút đáng tiếc. Về tương đối mà , phần đáng tiếc cũng nhiều. Hôm nay quan hệ của nàng cùng Dương Nghi tệ, dù cho Vương Thiến Vân, cũng sẽ ảnh hưởng đến quan hệ hai nhà, đây mới là nguyên nhân Lâm phu nhân những lời .

Dương Nghi từ chối cho ý kiến, xem , Lâm phu nhân là quyết tâm cho Vương Thiến Vân một bài học : "Nếu Lâm phu nhân như , liền cung kính bằng tuân mệnh."

Vương Thiến Vân mạnh mẽ hành đại lễ, quỳ lạy, tổng cộng dập đầu chín cái, mỗi cái đều đủ mười phần. Những phu nhân xung quanh đều là tinh mắt, chỉ một chút bớt xén "nguyên vật liệu" cũng thoát khỏi ánh mắt bọn họ, Vương Thiến Vân ăn một chút thua thiệt, tất nhiên những lên án nữa, nàng thật tâm.

Dập đầu xong, Vương Thiến Vân nha Kim Tinh bên cạnh nâng dậy, lên.

"Phu nhân ——" Vương Thiến vân đứa bé trong n.g.ự.c Lâm phu nhân, thôi.

Lâm phu nhân ôm đứa bé, : "Được , ngươi là ơn tất báo. Ý ca nhi mệt , cho Lưu nương ôm trở về dỗ ngủ, ngươi cũng theo xem một chút ." Vương di nương, cố gắng quý trọng cơ hội , tiếp đó, ba tháng ngươi sẽ chẳng còn cơ hội thấy Ý ca nhi nữa .

"Tạ phu nhân ——" Vương Thiến vân vui mừng . Nàng cũng , kế sách nhất định sẽ hiệu quả .

Bị Vương Thiến Vân náo loạn, một nhóm cũng còn tâm tư ngắm hoa nữa, cộng thêm mục đích đều đạt , thấy Lâm phu nhân lộ vẻ mỏi mệt, thức thời cáo từ.

Đi Lâm phủ, Dương Nghi với mấy hạ nhân lưng: "Các ngươi về , nơi cách phủ xa, bộ một chút."

"Phu nhân, còn đang mang thai mà, nếu như những mắt đụng , thì thật !" Tống nương là đầu tiên đồng ý.

"Không , lúc nhiều , chúng qua phố Tây Lâm, trở về từ cửa . Bà yên tâm, để những theo ." Mang thai ba tháng đầu, nàng đều cực kỳ cẩn thận, dám bước khỏi nhà nửa bước, nhưng hôm nay nàng đặc biệt dạo một vòng.

Tống nương thấy nàng quyết tâm dạo, cách nào, chỉ đành cho bốn mang cỗ kiệu trở về, còn sáu theo bảo vệ.

Lâm gia cách Đồng gia cũng xa, dù chậm, cũng chỉ một khắc đồng hồ là thể đến nhà.

Đang lúc bọn họ sắp đến cửa thì cửa chính Triệu gia đột nhiên mở , một nữ nhân nhu nhược mấy gia đinh xô xô đẩy đẩy khỏi cửa chính, Dương Nghi thoáng qua, nữ nhân phía quen mắt, vì tự chủ dừng bước chân. Tống nương vội hiệu cho đám gia nhân bảo hộ Dương Nghi.

Nữ nhân giãy giụa : "Các ngươi đừng như , đại tiểu thư, cùng lão gia là thật lòng yêu , cầu xin cô thành cho chúng ?"

"Thật lòng yêu ? Ta nhổ ! Ngươi đúng là đồ lòng lang sói, thật hối hận vì lúc đầu cứu ngươi! Mới hại hôm nay tức giận đến mức hộc máu."

Loading...