Xuyên Về Cổ Đại, Ta Làm Nông Nổi Danh Thiên Hạ - Chương 188
Cập nhật lúc: 2024-10-24 11:22:39
Lượt xem: 99
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phòng phu nhân càng càng thấy vô lý, tiến lên một bước ôm Tiểu Thảo đang nước miếng của Trương thị phun cho liên tục lùi về phía , nhíu mày tức giận bà già đang la lối om sòm , lạnh : “Chưa từng thấy bà nội nào như , nhục mạ cháu gái còn nhỏ của bằng những lời ác độc như .
Có bà nội lời và việc thô bỉ, càn quấy như , đúng là nỗi xót xa của Tiểu Thảo nhà chúng !”Trương thị đang mắng đến vui vẻ một cơn giận xông lên đỉnh đầu, cũng mặc kệ vợ quan , nhảy cao ba thước, chỉ mặt Phòng phu nhân lớn tiếng mắng chửi: “Ngươi là cái thá gì hả? Ta dạy dỗ đứa cháu gái trời cao đất rộng , liên quan gì đến ngươi? Đừng nghĩ rằng nhà ngươi quan là thể duỗi tay xen chuyện nhà chúng !”Linh Lung tức giận đến sắc mặt trắng bệch, vọt tới mặt phu nhân nhà trung thành hộ chủ, lạnh lùng : “Câm miệng! Phu nhân nhà đường đường là phu nhân quan tam phẩm.
Kể cả Phi tần trong hoàng cung cũng nể mặt phu nhân nhà ba phần.
Một ngu phụ dốt nát như ngươi, ai cho ngươi cái lá gan đó dám chỉ mặt nhục mạ phu nhân nhà ? Phu nhân, nô tỳ cầm của huyện nha, nô tỳ tin trị mụ già ngu xuẩn !”Trương thị đến hai chữ “huyện nha” thì lập tức hoảng sợ.
Khuôn mặt dữ tợn run rẩy, bà còn tức giận giống như một quả bỏng căng giờ lập tức xẹp xuống.
Bà hoảng sợ, đầu óc nghĩ nhanh, cuối cùng cách nào đành phịch xuống đất, vỗ bắp đùi gân cổ kêu :“Ông trời ơi! Ông bảo sống thế nào đây, lão bà dạy dỗ cháu gái cũng khác lôi đánh trượng! Làm quan cũng thể coi mạng như cỏ rác thế … Ông trời ơi, ông mở mắt ! Cho bà già một đường sống …”Đừng là Phòng phu nhân, ngay cả hầu Linh Lung theo nàng từ Hạ gia cũng từng gặp cảnh thế , nhất thời điệu bộ lăn lộn la lối om sòm của bà già dọa hình.
Gặp bà già nông thôn lý lẽ thế , Phòng phu nhân đúng là tú tài gặp binh(1), lý cũng rõ ràng !(1) Tú tài gặp binh: thích dùng chữ nghĩa chuyện với thích dùng chân tay thì sẽ thành ông gà bà vịt.Dư Tiểu Thảo thấy vây xem ngày càng nhiều, nhiều rõ chuyện gì đều chỉ chỉ trỏ trỏ về phía bọn nàng.
Trong lòng nàng vô cùng chán ghét loại như đỉa hút m.á.u bám nhà nàng buông như Trương thị.
Chuyện của Trương thị nếu xử lý thì sẽ trở thành chướng ngại vật lớn nhất con đường giàu của nhà nàng.
Mà Trương thị hết đến khác lấy “đạo hiếu” cắn chặt để bắt nạt cha nàng![Có gì đau đầu chứ, giao cho bản thần thạch là ! Bảo đảm thể giúp ngươi xử lão yêu bà trong tình huống thần quỷ !] Tiểu Bổ Thiên Thạch dùng giọng non nớt như trẻ con những lời âm u m.á.u lạnh , hề chút cảm giác kì nào.Dư Tiểu Thảo lúc Tiểu Bổ Thiên Thạch lấy hình thái linh thể bám ngũ thải thạch cổ tay nàng, rõ như lòng bàn tay tất cả chuyện xảy mặt và cảm xúc của nàng.
Nàng cũng Tiểu Bổ Thiên Thạch nghĩ cho nàng, giúp nàng nhất lao vĩnh dật (2) xử lý mầm họa .
sống trong thời bình, quan niệm mạng như trời ăn sâu tiềm thức .
Nếu như vì nàng mà một mất mạng, trong lòng nàng mãi mãi yên .(2) Nhất lao vĩnh dật: một mẻ, khỏe một đời; một vất vả suốt đời nhàn nhã.[Hừ… giả từ bi! Đối phó với lão yêu bà dùng thủ đoạn phi thường! Nếu như ngươi dính chuyện mạng , bản thần thạch tự cách khác dạy dỗ bà .
DTV
Yên tâm giao cho !]Vì gần đây chủ nhân là Tiểu Thảo chuyện cần Tiểu Bổ Thiên Thạch giúp nên tốc độ tu luyện tiến cảnh của nó chậm hơn nhiều.
Cứ như thì khi nào nó mới thể khôi phục thời kỳ thịnh, phá vỡ hư trở về bên cạnh Nữ Oa nương nương chứ? Vì , Tiểu Thảo gặp chuyện đau đầu, Tiểu Bổ Thiên Thạch lập tức nhảy , quan tâm giúp đỡ.
Chỉ cần giúp đỡ chủ nhân thì linh lực của nó sẽ khôi phục nhanh hơn bình thường mấy !Tiểu Thảo vẫn chút yên tâm dặn dò nó : “Vậy ngươi cẩn thận, đừng để khác bắt nhược điểm.
Còn nữa, nhất định thể động đến mạng .
Tuy Trương thị ác nhưng đáng tội chết!”[Được , ngươi đừng dông dài nữa! Ta việc ngươi cứ yên tâm, coi thường năng lực của bản thần thạch!] Tiểu Bổ Thiên Thạch tính toán trong lòng, vỗ n.g.ự.c bảo đảm.Điều quan trọng nhất bây giờ là đuổi Trương thị .
mà xem tình cảnh hiện giờ, lấy tiền bà nhất định sẽ !Tiểu Thảo nghĩ đến bà coi trọng tiền đồ của con trai út, nên bình tĩnh : “Nãi, nơi là thị trấn đó! Dù tiểu thúc cũng là học, quan trọng danh tiếng.
Nếu như bạn cùng trường của một bà lăn lộn đất chút lịch sự, sẽ chê như thế nào nữa! Tương lai tiểu thúc thư viện Vinh Hiên, thầy cũng sẽ vì bà mà giảm ấn tượng với tiểu thúc.
Dù , bà vì mới chuyện khác khinh thường như !”Phòng phu nhân con gái bằng cặp mắt khác xưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-lam-nong-noi-danh-thien-ha/chuong-188.html.]
Không ngờ rằng con gái nhỏ tuổi sinh ở nông thôn thể sử dụng “công tâm kế”! Con bé thực sự hợp tính nàng ! Chồng nàng nhận đứa con thực sự quá chuẩn!Mà Trương thị đang sấp sấp ngửa ngửa, vỗ đùi kéo giọng theo nhịp điệu hăng say, thấy lời Tiểu Thảo , tiếng lập tức im bặt, trong mắt lấy một vệt nước.
Người vây xem vốn đang chút đồng cảm với bà đồng loạt bĩu môi coi thường.Đôi mắt xếch của Trương thị lén quét đám xung quanh một vòng, phát hiện trong đó thực sự vài thanh niên sách đang bĩu môi lắc đầu với bà , lộ biểu cảm khinh thường.
Trong lòng bà lộp bộp một tiếng! Thị trấn lớn như , tin đồn nhảm truyền nhanh.
Nếu đúng như con bé c.h.ế.t tiệt , trong đám là bạn học cùng trường của con trai, hoặc thầy giáo ở thư viện Vinh Hiên, thì thanh danh của con trai hủy trong tay bà ? mà nếu như lấy tiền, tiền đồ của con trai sẽ ảnh hưởng… Nhất thời, Trương thị nên tiếp tục gây rối lặng lẽ che mặt rời .Đang lúc bà do dự, Tiểu Thảo đến bên cạnh bà , cúi nâng cánh tay bà , đỡ Trương thị đang đất lên.
Âm lượng Tiểu Thảo giảm : “Nãi, chuyện tiền bạc, nếu như bà lên tiếng, đám tiểu bối bọn con dám nể mặt bà ? Chỉ là năm trăm lượng bạc con nhỏ, còn liên quan đến tiền đồ của tiểu thúc, đương nhiên thể xem thường ! Ý con là, hôm nay bà về , để nhà con hỏi thăm thư viện Vinh Hiên một chút, nếu như thật sự chuyện thì bàn bạc kỹ hơn.
Nếu như thì nhất định thể để tên lừa gạt nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Bà ?”Tiểu Thảo bắc bậc thang cho bà , Trương thị cũng thuận theo xuống.
Đôi mắt xếch vẻ hung ác của bà chằm chằm Tiểu Thảo, xác định : “Ý ngươi là các ngươi sẽ chi năm trăm lượng bạc ? Một nha đầu như ngươi thể chủ ? Bảo cha ngươi chuyện, cho đáp án chính xác!”“Nãi! Bà mở miệng năm trăm lượng bạc, bạc cũng từ trời rơi xuống! Nhà con cũng chuẩn bạc nữa chứ! Hơn nữa tiểu thúc chỉ cha con là ca ca.
Nếu ở riêng, khoản tiền hai ca ca và cha nên cùng chia sẻ ?” Câu nào Dư Tiểu Thảo cũng lý, Trương thị cũng tìm .Trương thị cúi đầu suy nghĩ, tiền tiết kiệm trong nhà cũng chỉ thiếu gần một trăm tám mươi lượng mà thôi.
Theo cách của Tiểu Thảo, lão Nhị chỉ cần chi hai trăm lượng là đủ .
bà vẫn cam tâm : “Đại bá của ngươi trừ đánh cá công việc nào khác, ngươi bảo kiếm bạc ở ? Nó đánh cá cả đời cũng chắc kiếm bằng tiền nhà ngươi bán dưa hấu một ngày.
Đều là , các ngươi cần gì tính toán chi li như .”Để trai ở riêng cấp tiền cho em trai học, còn dám tính toán chi li.
Lý lẽ chính đáng của Trương thị cũng nhiều lắm đó! Dư Tiểu Thảo đồng ý kẻ tiêu tiền như rác, ai mà tiếc tiền chứ?“Nãi, bà thấy nhà con ăn tệ, nhưng mà vẫn phí tổn mà! Không đến hạt giống dưa hấu nghìn vàng khó mua , Chu tam thiếu cố gắng lắm mới tìm cho nhà con.
Bây giờ nhà con vẫn còn thiếu nợ đó! Lại đến tiền thuê cửa hàng bán dưa ! Bà hỏi mấy thương gia quanh đây xem, cửa hàng trong khu vực một tháng trả bao nhiêu tiền thuê chứ? Bọn họ cho thuê theo năm, một năm tốn hơn một nghìn lượng bạc đó! Hơn nữa nhà con thuê ngắn hạn, giá còn đắt hơn! Một tháng nếu kiếm hai trăm lượng bạc, nhà con còn bỏ tiền túi trả nữa! Hơn nữa còn tiền thuế mỗi tháng, nhà con thực sự kiếm bao nhiêu!” Dư Tiểu Thảo mở miệng liền mạch, cũng sẵn kịch bản.Trương thị gì về việc buôn bán, thấy một tháng tốn hai trăm lượng bạc thuê cửa hàng, trong lòng bà hung hăng mắng một câu “thứ phá của”.
Nếu như đến chợ mở sạp hàng, một ngày cùng lắm chỉ tốn vài văn tiền thuê, dưa hấu bán rẻ một chút cũng sẽ kiếm nhiều hơn khác.Xem hôm nay bà thể bắt một lão Nhị gánh hết tiền ! Chỉ thể lùi bước tiếp tục đòi hỏi Dư Hải: “Vậy… Năm trăm lương bạc, ngươi và lão đại mỗi hai trăm lượng, và cha ngươi một trăm lượng! Đại ca ngươi ở riêng, chỗ bạc nó và sẽ cùng góp sức chi , ngươi xem lúc nào thì đưa bạc đây?”Ngẫm ba trăm lượng bạc cứ thế mà bay khỏi tay bà , Trương thị cảm giác lòng đang rỉ máu, đau rát!Dư Hải đang định đồng ý con gái nhỏ giành : “Nãi, bà nhất định ở đây chuyện đấy chứ? Để cho đều bà vì để tiểu thúc cửa mà đòi nhi tử ở riêng một tiền lớn, việc ? Có câu : Việc trong nhà truyền ngoài, là chúng về nhà bàn tiếp ! Nãi, bà trong nội viện nghỉ một lát, ăn miếng dưa hấu giải khát.
Chờ chạng vạng thì xe nhà con trở về.
Yên tâm, nhà con sẽ trốn !”Trương thị suy nghĩ một chút, cũng ! Bà ở đây giám sát, ai chạy cả.
Bà con bé Tiểu Thảo cũng là nửa chủ gia đình.
Nếu như nó như , lão Nhị phản đối, chuyện nhất định sẽ thành công!Bà náo loạn một lúc, còn nháo kêu gào, sớm khàn giọng khát khô khó chịu.
Nghĩ đến dưa hấu hương vị ngọt ngào, bà nhịn nuốt vài ngụm nước miếng, từ từ trong nội viện.Phòng phu nhân và Linh Lung thở phào yên tâm: Đối mặt với bà già thô lỗ nhất quyết lý lẽ, các nàng cũng thế nào, chỉ nước chịu thua! Cũng may là con gái (Tiểu thư Thảo Nhi) cách trấn an bà già . mà, thật sự đưa bà hai trăm lượng bạc ? Không Phòng phu nhân cảm thấy tiếc tiền mà là cảm thấy đáng! Trong thư chồng nàng gửi về nhiều về chuyện bà già bắt nạt gia đình Tiểu Thảo, lúc nàng ở kinh thành tức giận thôi.
Hai trăm lượng bạc dùng để đuổi ăn mày nàng cũng tiếc, chỉ cho bà già Trương thị , nàng một đồng cũng cho!.