Xuyên Về Cổ Đại, Ta Làm Nông Nổi Danh Thiên Hạ - Chương 512
Cập nhật lúc: 2024-10-28 05:00:07
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Mỹ Vân thấy con gái chỉ trích thì trong lòng mấy vui vẻ.
mà bà cũng quá ngu, đường về nhà cũng bản lúc chuyện quá mức tùy tính nên cũng phản bác , chỉ nhịn : “Được, sẽ chú ý.
DTV
Sao nãy con nhắc đến nha đầu họ Dư?”Xe ngựa lắc lư, thể Ngô Quân Linh cũng đung đưa theo, nàng càng nắm chặt khăn tay: “Lời đồn phố Dư đại nhân và biểu ca… quá thiết! Không là ai tung tin đồn biểu ca trúng Dư đại nhân, chỉ chờ đối phương trưởng thành sẽ lập tức cưới về!”“Ha ha ha… tin đồn cũng quá nực , chuyện vốn thể xảy !” Giang Mỹ Vân dùng khăn tay che miệng, giống như chuyện tiếu lâm tức nhất .
“Ta và dì con là tỷ bao năm, còn bà ? Tỷ tỷ của thanh cao, còn kiêu ngạo.
Họ Dư xuất thấp hèn, hơn nữa Hoàng thượng trọng dụng thì ích gì? Cùng lắm chỉ là một đứa con gái nhà nông bán mặt cho đất bán lưng cho trời, phận thấp hèn, thì thô tục thấp kém, thể lọt mắt dì con?”Nghe , Ngô Quân Linh cảm thấy thoải mái hơn nhiều, khóe miệng nàng cong lên, như tự nhủ: “ , biểu ca giống như thần tiên , trừ khi mắt mù mới thể chọn nàng …”Nàng cũng hề nghĩ đến, cái mắt mù thuật tâm trong lòng chỉ một Dư Tiểu Thảo.
Không chuyện nữa, nào đó dẫn theo binh lính huấn luyện dã chiến ở trong rừng hơn nữa tháng trở về doanh trại cưỡi ngựa suốt đêm chạy về Kinh thành.Để Lưu tổng quản và Đổng thị vệ trở về Vương phủ, bản thì lặng lẽ lẻn Dư phủ.
Với võ công của Chu Tuấn Dương, tránh thoát những cao thủ thị vệ do chính đào tạo đúng là dễ như trở bàn tay. mà, Dư Tiểu Thảo đang kiểm tra sổ sách cũng nhanh chóng là đến.
Bởi vì Tiểu Bạch canh giữ bên chân nàng ngửi thấy mùi của Chu Tuấn Dương trong khí, cảnh giác dựng lỗ tai lên, thẳng lên nhẹ giọng “gừ gừ” hai tiếng, nhắc nhở chủ nhân nào đó leo tường tiến .Dư Tiểu Thảo quen với việc nào đó mời mà tới, ngẩng đầu lên : “Đến thì mau ? Đứng ngoài cửa giả cột nhà ?”Khuôn mặt tuấn tú của Chu Tuấn Dương nở nụ ngọt ngào, giọng vô cùng dịu dàng: “Xem hai đúng là thần giao cách cảm.
Nếu thì mỗi gia tránh thoát nhiều hộ vệ võ công cao cường như tránh khỏi nàng phát hiện?”Dư Tiểu Thảo hiểu chuyện tình cảm, thành thật : “Thần giao cách cảm gì chứ? Là và Tiểu Bạch thần giao cách cảm ? Mỗi đến nó đều phát hiện tiên!”Tiểu Bạch trở bên chân Tiểu Thảo mặt đầy sợ hãi ngẩng đầu liếc Chu Tuấn Dương, lập tức dời mắt , vẻ mặt ghét bỏ thấy rõ.Chu Tuấn Dương xuống bên cạnh Tiểu Thảo, hề cảm thấy bản ghét bỏ, nhẹ nhàng xoa cái đầu xù của Tiểu Bạch, khen ngợi: “Tiểu Bạch, giỏi lắm! Lúc gia ở đây an của chủ nhân nhà ngươi giao cho ngươi bảo vệ.
Lần gia sẽ mang thịt hươu nướng về cho ngươi!”Tiểu Bạch đương nhiên thích cái “xoa đầu” của , dùng sức lắc đầu mà vẫn hất bàn tay đang đặt đầu nó .
Đôi mắt màu lục của Tiểu Bạch tràn ngập khó chịu: Nếu đánh ngươi, sớm cắn nát cái tay đang xoa loạn đầu !“Quận vương gia, Chu đại Tướng quân, gặp biểu yêu kiều của , đến chỗ gì?” Chuyện Ngô Quân Linh đến phủ Tĩnh Vương, Tiểu Thảo cũng .
Tĩnh Vương phi cũng vì thế mà đặc biệt gọi nàng đến, mặt ngoài bảo nàng đừng nghĩ nhiều nhưng thật là đang nhắc nhở nàng: Con trai bà nổi tiếng, đối xử với một chút, đừng để khác đoạt mất!Chu Tuấn Dương ngửi thấy mùi giấm nồng nặc trong khí, vội vàng ôm nàng lòng, giải thích rõ ràng: “Oan cho ! Từ gặp mặt ở cổng thành, gia vẫn gặp nàng nào, càng đến chuyện…”“Thế nào? Không gặp nàng trong lòng cảm thấy tiếc nuối ?” Dư Tiểu Thảo đẩy lồng n.g.ự.c rắn chắc của đối phương .
Người gan càng lúc càng lớn, dám trắng trợn động tay động chân.
là thể nuông chiều !“Trời đất chứng giám! Gia tránh nàng còn kịp, gặp nàng chứ?” Chu Tuấn Dương thấy lồng n.g.ự.c trống rỗng, trong lòng cảm thấy vắng vẻ, từ bỏ ý định kéo bàn tay nhỏ bé trắng nõn của tiểu nha đầu, nhẹ nhàng vuốt ve.Lúc ở chung với thương, nắm tay gì đó đối với hiện đại như nàng mà vẫn ở trong phạm vi nàng thể chấp nhận.
Hơn nữa gần đây Chu Tuấn Dương biểu hiện , ngoài ở Đại doanh chính là ở chỗ nàng, ngay cả Vương phủ cũng ít khi trở về.
Vẫn là cho ít mật ngọt phần thưởng .“Không thích thì sớm.
Ta cũng thích đồ thuộc về mà cứ khác nhớ mong!” Dư Tiểu Thảo ở kiếp thích loại đàn ông đối mặt với con gái theo đuổi thái độ mập mờ rõ ràng.
Nàng đương nhiên cho Chu Tuấn Dương cơ hội như .Chu Tuấn Dương gật đầu như lẽ đương nhiên : “Được! Chờ gặp Ngô Quân Linh, gia sẽ nhà gia sư tử Hà Đông, để tránh những hiểu lầm cần thiết, bảo nàng tránh xa gia , chứ?”Dư Tiểu Thảo cố nén nụ ở khóe miệng, hừ một tiếng: “Vậy còn ! Huynh kỹ đây, nếu như dám để ý những thiếu nữ khác, cho dù đau lòng, cũng sẽ lựa chọn rời xa .
Ta sẽ vì một tình yêu hèn mọn mà khiến bản chịu thiệt!”Chu Tuấn Dương nghiêm túc tiểu nha đầu, : “Yên tâm, gia trời sinh ích kỷ, trong tim chỉ một nàng, thể chứa thêm ai khác!”Không thể , lời ngon tiếng ngọt ai cũng thích , Tiểu Thảo cũng ngoại lệ.
Nàng cầm ngược tay , ngẩng đầu lên nhanh chóng “chụt” một cái má , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, giọng lí nhỉ: “Thưởng cho !”Cổ họng Chu Tuấn Dương khô khốc, mắt phượng chằm chằm đôi môi xinh xắn đỏ mọng như đào, yết hầu giật giật…Dư Tiểu Thảo thấy đầu Chu Tuấn Dương càng lúc càng gần , mắt phượng tràn ngập tình ý sâu thẳm chỉ bóng hình của .
Cặp môi mỏng mỹ giống như đang dụ dỗ nàng đến thưởng thức .
Nàng dùng ý chí thật lớn mới khống chế ý nghĩ hôn , nàng mau chóng lùi , bàn tay nhỏ bé che đôi môi cách đến 2cm.“Huynh đừng quên bên cạnh nhiều đang canh chừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-lam-nong-noi-danh-thien-ha/chuong-512.html.]
Ta vẫn còn nhỏ, nếu dám vượt biên thì đừng nghĩ đến việc lén đến gặp nữa!” Dư Tiểu Thảo nhắc nhở .Chu Tuấn Dương Phòng Tử Trấn nghiêm túc cảnh cáo .
Hắn cũng đồng ý, khi đính hôn sẽ hành động quá mật nào với Tiểu Thảo.
Dù là hộ vệ trong sân cũng ngăn đến tự nhiên, nhưng mà thể bỏ ngoài tai lời cảnh cáo của cha vợ .
Hắn đúc kết , cặp cha nuôi của nàng còn khó đối phó hơn cả cha ruột của nàng nữa.Ôi! Hắn chằm chằm đôi môi đỏ mọng mê của Tiểu Thảo một lúc lâu mới khắc chế sự rung động trong lòng , bất đắc dĩ kéo dãn cách với nàng.
Trong lòng vô cùng oán hận tác giả: Tại tình tiết truyện thể nhảy cóc đến lúc tiểu nha đầu mười tám tuổi để hai thành ?Chu Tuấn Dương ở chỗ nàng đến nửa đêm, đến khi thấy nàng ngáp liên tục mới luyến tiếc trở về Vương phủ, ngủ trong viện của .
Biết mẫu phi hai con phiến đến mức rời khỏi phủ, chân mày nhíu thành hình chữ “Xuyên” (川).
Tiểu nha đầu sai, thể tiếp tục như nữa, nên chấm dứt chuyện !Ngày hôm , nhân dịp nghỉ phép đến nhà dì.
Khi Ngô Quân Linh nha báo: “Tiểu thư, Dương Quận vương đến , gặp !” Nàng dám tin tưởng tai , cuối cùng biểu ca chịu gặp nàng ? Không lẽ thành ý của nàng cảm động trời cao khiến họ nghĩ ?“Biểu ca…” Ngô Quân Linh bộ kỳ trang mới may ở tú phường Linh Lung, áo ngoài màu lam nhạt ôm lấy đường cong mềm mại, tay áo màu vàng nhạt, cánh tay trắng như tuyết như ẩn như hiện.
Lúc , nàng Chu Tuấn Dương vẻ thôi, đôi mắt to tròn long lanh, nếu như đổi là khác nhất định sẽ hi vọng bản thể trầm mê đó, thể kìm chế.Đáng tiếc mặt nàng là Chu Tuấn Dương mặt lạnh hiểu phong tình.
Hắn gần như thèm để ý đến lối ăn mặc nàng cất công chọn lựa.
Trên thực tế từ khi nàng đến, cũng từng liếc nàng .
Lòng Ngô Quân Linh dần trầm xuống, dự cảm dần dần dâng lên từ đáy lòng.Quả nhiên, Chu Tuấn Dương loại thương hoa tiếc ngọc, uống một cạn sạch trong ly, thẳng: “Dì, biểu , gần đây hai đến Vương phủ khiến mẫu phi đau đầu.
Nếu như chỉ như họ hàng đến chơi thì phủ Tĩnh Vương chúng nghênh.
nếu như còn mục đích khác, gia khuyên các nên liều, thông minh quá sẽ thông minh hại!”Chu Tuấn Dương cảm thấy rõ ràng.
Dù đối phương cũng rõ là thích , thế nào đó với .
Nói đoạn lập tức dậy, dứt khoát xoay chuẩn rời .
Hắn khuôn mặt nịnh hót của dì và khuôn mặt đầy oan ức của Ngô Quân Linh thêm một giây một phút nào nữa.“Biểu ca… hiểu lầm !” Ngô Quân Linh vội dậy, tiến về phía hai bước, đôi mắt to như mắt Tiểu Thảo ẩn chứa nước, cố ngăn cho nước mắt rơi xuống, càng càng thấy thương.“Biểu ca, từ khi đến Kinh thành đến giờ nhớ nhiều chuyện đây.
Khi còn bé, và chơi trốn tìm ở hậu hoa viên phủ Tĩnh Vương, hái danh hoa Vương phi nương nương yêu thích, bỏ bột hoàng liên trong nước của hai ca ca … Vương phi nương ngương cũng tình cảm giữa chúng còn hơn cả tình cảm nữa.
Muội gì đó mặt nhưng vẫn luôn coi là ca ca! Biểu ca, những lời đó quá tổn thương khác…”Chu Tuấn Dương hề cảm nhận tâm trạng của Ngô Quân Linh, điều khiến đáy lòng cảm thấy lo lắng yên.
Cảm giác biểu mang cho khác một trời một vực với Tiểu Thảo.
Ở chung với Tiểu Thảo luôn cảm thấy yên tâm một cách kỳ lạ, tinh thần cũng thả lỏng nhiều.
Mà biểu mặt buồn man mác, trông như lê hoa mưa mặt khiến cảm thấy buồn phiền vô cớ.
Ác ý ở đáy lòng đang rục rịch, tâm ma lâu cảm giác giống như đang chờ đợi cơ hội vùng lên….