Xuyên Về Cổ Đại, Ta Làm Nông Nổi Danh Thiên Hạ - Chương 601
Cập nhật lúc: 2024-10-28 12:49:39
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bởi vì mấy năm nay Tiểu Thảo đều sống trong Kinh thành, thường xuyên hầu hạ gối cha nuôi cho nên quan hệ của nàng với Tiểu Lân Lân còn thiết hơn cả chị em ruột.
Nếu là hai ngày gặp “Tỷ tỷ”, Tiểu Lân Lân sẽ vui vẻ, ngay cả - yêu thương bé nhất cũng cần, chỉ nhấc chân chạy đến Dư trạch tìm tỷ tỷ.Tới phủ Tướng Quân, Tô Nhiên bèn cáo từ cung diện thánh.
Hoàng Thượng còn chờ y về báo cáo chuyện xảy ở trại nuôi ngựa ngoài quan ngoại mấy ngày nay nữa! Ngược Chu Tuấn Dương mặt dày mày dạn một lát ở phủ Tướng Quân, uống một ly .
Đáng tiếc, Phòng Tử Trấn tiếp đãi ở thư phòng trong ngoại viện, chỉ thể trơ mắt bóng dáng tiểu nha đầu bọn nha vây quanh, cửa thuỳ hoa biến mất trong nội viện.Mới tiến nội viện, Tiểu Thảo bạn nhỏ Phòng Hạo Lân mặc đồ như quả cầu nhỏ xông ôm lấy đùi.
Nàng khom lưng bế nhóc lên, dùng sức hôn mấy cái lên má phúng phính của bé.“Cẩn thận! Thằng nhóc cũng nhẹ !! Lân Nhi, tỷ tỷ con một đường ngựa xe mệt nhọc, mệt, mau xuống đây, cẩn thận khiến tỷ tỷ mệt chết!” Phòng phu nhân ở một bên giúp đỡ gỡ bé một chút.
Con trai lúc mới sinh vốn dĩ thể gầy yếu, con gái điều dưỡng lên, bây giờ ăn gì cũng ngon miệng, ngừng mập lên, cộng thêm mùa đông mặc nhiều quần áo, sớm giống như một quả cầu thịt.“Mẹ, Lân Lân mập, Lân Lân cao!” Cậu nhóc ghét nhất khác mập, bé nhất mực quy kết thể trọng tăng lên là vì cao lớn, chứ vì nguyên nhân nặng hơn!Tiểu Thảo bé chọc ha ha, ngay khi nhóc chu miệng tức giận, nàng luôn miệng phụ họa: “ đúng! So với lúc tỷ tỷ rời , Lân Lân cao hơn một đốt ngón tay.
Qua vài năm nữa, nhất định sẽ vượt qua tỷ tỷ!”Phòng Hạo Lân , lộ nụ xán lạn như thiên sứ, gật đầu : “Cao hơn tỷ tỷ là điều đương nhiên! Chú lùn nhỏ thể cưới vợ !!”“Ha ha! Mới lớn chừng nghĩ đến chuyện cưới vợ? Có coi trọng tiểu cô nương nhà ai ?” Dư Tiểu Thảo trêu ghẹo bé.Phòng phu nhân cong môi , : “Mấy ngày , dẫn nó đến phủ Thái sư thưởng mai, con trai út của Phùng phu nhân mới thêm một đứa con gái.
Tiểu nữ phấn trang ngọc trác*, đôi mắt to đen nhánh, lông mi dài dày, cả mềm mại còn mang theo mùi sữa.
Thằng nhóc chạy đến ôm tiểu , Phùng phu nhân đùa gả tiểu cho nó vợ, thằng nhóc hề e lệ gật đầu đồng ý ngay.”(*) Phấn trang ngọc trác: miêu tả con gái xinh như tạc từ ngọc, trắng như phấn.Nghĩ đến tình cảnh lúc đó, Phòng phu nhân chút dở dở : “Đến khi về, nó còn nháo đòi ôm ‘cô vợ nhỏ’ về cùng! Ta và Phùng phu nhân dỗ nó nửa ngày, cuối cùng con trai út của Phùng phu nhân , đợi nó lớn lên cao bằng cha , mới thể cưới vợ.
Cho nên, nó mới chú lùn nhỏ cưới vợ là vì thế!”“Tiểu Lân Lân của chúng nhỏ như cưới vợ? Nếu cao lên, thể giống như đây kén ăn, thể ăn thịt nhưng thể ăn quá nhiều, nếu sẽ thể cao lên .
DTV
Phải ăn rau quả, hơn nữa còn ăn thật nhiều.
Còn vận động nhiều một chút, mỗi ngày nên chạy vòng quanh trường luyện võ, còn lúc tấn thể tiếp tục lười biếng......” Lời Dư Tiểu Thảo , Phòng Hạo Lân nhăn cái mũi một chút, đến cuối cùng bé gần như buột miệng thốt , cưới vợ nữa!Phòng Hạo Lân thích ăn thịt nhất, một bữa thịt, nhóc sẽ ăn ngon.
Cậu bé cũng ghét ăn các loại rau củ nhất, đặc biệt là rau lá màu xanh.
Khi bé hơn ba tuổi, sự hướng dẫn của Phòng tướng quân, bé bắt đầu tập luyện cơ bản.
do Phòng Tử Trấn thường xuyên tới lui giữa Kinh thành và Đường Cổ, Phòng phu nhân xót con trai, tấn chỉ như đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày.
Nếu bắt bé đổi thói quen ăn uống hàng ngày, cộng thêm rèn luyện vất vả, thật sự giống như mạng nhỏ của bé .Thấy nhóc con chu miệng, Tiểu Thảo vội hỏi: “Đệ còn trở thành Đại tướng quân đại hùng như cha nữa ?”Thấy nhóc chút do dự gật đầu, nàng rèn sắt khi còn nóng : “Bây giờ công phu của cha như , chính là kết quả khổ luyện khi còn nhỏ.
Đệ ngẫm xem, nếu ở chiến trường, đao kiếm cũng cầm, khi đối mặt với kẻ địch, tay chân sức lực, chỉ kết quả đánh! Đệ xem, tựa như bây giờ , chỉ cần chạm nhẹ một cái , tự đổ.
Ngay cả tiểu nữ tử gầy yếu như tỷ tỷ cũng thể đánh ngã , còn thể hùng nữa? Chẳng khác gấu là bao!”“Lân Lân gấu, lớn lên Lân Lân đại hùng, giúp tỷ tỷ đánh !!” Phòng Hạo Lân tỷ tỷ đả kích đến mức hốc mắt long lanh nước mắt, bày vẻ mặt quật cường cường điệu, “Ngày mai Lân Lân sẽ bắt đầu tấn, chạy bền, bao giờ lười biếng nữa!!”Phòng phu nhân thấy vẻ mặt vui mừng, : “Lân Nhi lời nhất vẫn chỉ tỷ tỷ như con.
Mỗi ngày đều đến mỏi miệng, đ.ấ.m xoa cũng thấy nó đồng ý trôi chảy như ! Ngay cả khi cha hổ mặt nghiêm của nó dạy dỗ, nó cũng quật cường rên một tiếng.
Có thể khiến nó chủ động mở miệng rèn luyện, nếu cha con , sẽ vui vẻ đến nhường nào !”“Cái gì để sẽ vui vẻ?” Phòng Tử Trấn từ ngoại viện , thấy vợ con trai con gái trong nhà chính chuyện, chạy tới đỡ lấy con trai mập mạp trong tay con gái nhỏ, tung lên trung vài cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-lam-nong-noi-danh-thien-ha/chuong-601.html.]
Phòng Hạo Lân đến “Sằng sặc”, trò chơi tung hứng cao vốn là trò chơi yêu thích nhất của hai cha con.“Con trai bảo bối của hạ quyết tâm khổ luyện kỹ năng cơ bản! Chàng vui ?” Phòng phu nhân trừng mắt phu quân một cái, giơ tay đoạt con trai, đặt lên giường ấm áp.Phòng Tử Trấn liếc mắt khen ngợi con trai một cái, với Tiểu Thảo: “Con gái, nhất định là con tác động thằng bé đúng ? Lúc thằng nhóc bướng bỉnh, cũng chỉ lời con mới thể lọt lỗ tai nó! Còn lớn bao nhiêu, cũng học ai cái tính khí thất thường như !”“Có ai con trai như ? Trước LânNhi còn nhỏ ? Qua năm mới, Lân Nhi của chúng lớn thêm một tuổi, cho nên hiểu chuyện hơn, cố gắng!” Phòng phu nhân bốn mươi mới sinh đứa con trai bảo bối, ngày thường đều thương xót cưng chiều, nỡ nặng dù chỉ một câu.Phòng Tử Trấn bà một cái, tận tình khuyên bảo : “Phu nhân, nhớ “ hiền chiều hư con”, thấy, vẫn nên mời một sư phó quyền cước nghiêm khắc một chút, đặt nền móng cho con ? Miễn cho hai đều mềm lòng, thể nhẫn tâm để con khổ luyện.”Tuy trong lòng Phòng phu nhân đành lòng, nhưng bà cũng quyết định của phu quân là chính xác.
Sờ sờ mái tóc mềm mại của con trai, bà gian nan gật gật đầu, : “Được! Chàng xem trong những thủ hạ của , ai kỹ năng cơ bản tương đối vững chắc ...!Tốt nhất, chút kiên nhẫn, tính tình cần quá táo bạo......!Dẫu Lân Nhi vẫn còn nhỏ......”“Được ! Chuyện để tính! Lòng tự rõ!!” Phòng Tử Trấn ngoài miệng đồng ý, trong lòng càng thêm kiên định ý niệm tìm cho con trai một sư phụ nghiêm khắc.Dư Tiểu Thảo ôm Phòng Hạo Lân bò lòng ngực, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của bé, : “Chỗ của con phương thuốc dùng để tắm, đến lúc đó căn cứ tình huống của tiểu , phối hợp thuốc tắm, thể cường gân kiện cốt, thể giảm bớt mệt nhọc.
Như sẽ xuất hiện tình trạng đau nhức chân tay khi tiểu rèn luyện!”“Cảm ơn tỷ tỷ, tỷ tỷ thật !!” Phòng Hạo Lân cũng bé nghịch ngợm chí tiến thủ, dẫu bé cũng còn nhỏ, từng chịu khổ.
Mỗi cha bắt bé tấn, ngày hôm cả sẽ đau như đánh, nhức mỏi vô cùng.
Cho nên mới bày các loại biểu cảm dễ thương, trốn thoát cảnh huấn luyện.
Vừa tới khi rèn luyện cả đau, nhóc lập tức phấn chấn tinh thần hơn.
Cậu bé càng thêm sùng bái và yêu quý tỷ tỷ cái gì cũng ở trong lòng.Phòng phu nhân hai tỷ ôm tình cảm thì lộ nụ từ ái.
Đột nhiên, bà nhớ tới việc gì đó, vội sai Linh Lung lấy một tấm thiệp cưới màu đỏ thẫm từ trong hộp trang điểm , đưa đến tay Tiểu Thảo, : “Đây là thiệp cưới của thiếu gia chủ của nhà họ Chu đưa tới đây.
Đầu tiên đưa đến phủ con, con nhận việc công ngoài, tự đưa đến nhà để chuyển tới cho con.”Thiếu gia chủ của nhà họ Chu? Ai ? Dư Tiểu Thảo bày vẻ mặt mờ mịt, chờ tới khi mở tấm thiệp cưới , mới nhớ tới Chu Tam thiếu của Trân Tu lâu, bây giờ là gia chủ Chu gia công nhận.
Hừ! Tên im lặng tiếng, mà tìm vợ , ngày mười sáu tháng sẽ thành !!Tính toán một chút, gia hỏa Chu Tử Húc lớn hơn sáu tuổi, qua năm mới cũng hai mươi hai, thật sự đến lúc cưới vợ sinh con ! Ngẫm , thời gian trôi qua thật nhanh! Lúc nhà nàng còn chìm trong khốn cùng thất vọng, những ngày tháng gian nan nhất, gặp Chu Tam thiếu mới mười bốn, lúc vẫn là một thiếu niên xinh mang chút trẻ con!Chỉ chớp mắt, bảy tám năm trôi qua.
Nàng từ một cô nương cải thìa thôn dã, giờ trở thành Quận chúa cao quý, giúp đỡ việc công cho Hoàng thượng, các loại sản nghiệp tự lập nên cũng đều phát triển ngừng rực rỡ.
Còn Chu Tam thiếu bây giờ cũng là một thương nhân thành công, những bành trướng Trân Tu lâu khắp trời Nam đất Bắc, mà còn mở các xưởng tương, xưởng miến, xưởng gia công trứng muối trứng bắc thảo khắp cả nước, ngừng mở rộng công việc ăn của Chu gia lên gấp hai gấp ba .
Ngồi vững vị trí Hoàng thương càng mở nhiều cánh cửa thuận tiện cho sự nghiệp thương nhân của ...Dư Tiểu Thảo cầm tấm thiệp cưới khỏi thổn thức: Chu Tam thiếu và nàng, ngay từ đầu thể là quan hệ đôi bên cùng lợi.
Chu Tam thiếu cần năng lực của nàng hỗ trợ từng bước tiến lên trong gia tộc phức tạp, tranh thủ vị trí thuộc về .
Còn nàng, cần lấp đầy nhu cầu tiền tài bức thiết để thể đổi cảnh sinh hoạt khốn quẫn lúc của .
Ngay lúc đó hai tựa như hai con thú nhỏ gầy yếu, dựa sưởi ấm cho , cho những cổ vũ để trưởng thành.Trong lúc vô thức, thiếu niên cứng cỏi quật cường tới tuổi cưới vợ .
Sao nàng loại cảm khái như con trẻ nhà trưởng thành chứ nhỉ?Phòng Tử Trấn thấy con gái ngừng thở dài, nhịn nghĩ sai lệch , thật cẩn thận thử thăm dò: “Con gái, tuy thiếu chủ Chu gia giàu thành đạt, nhưng dẫu cũng là thương hộ.
Tìm vợ đều chú ý ‘môn đăng hộ đối’, vợ của là con gái của nhà họ Hoàng vốn là Hoàng thượng, chỉ một cách đơn thuần gia thế cũng xứng đôi.”“Cưới con gái của Hoàng gia- một trong tứ đại thương gia giàu nhất Đại Minh? Không là liên hôn giữa các gia tộc chứ?” Dư Tiểu Thảo nhíu mày càng chặt, lo lắng tiểu tử vì ích lợi gia tộc mà hy sinh hạnh phúc của .“À...!liên hôn giữa các gia tộc cũng chắc thể hạnh phúc.
Tiểu tử họ Chu cũng coi như quan hệ thiết với chúng , cùng lắm cũng chỉ coi như bạn đối tác của con mà thôi.
Hắn lớn như , tự nhiên sẽ lựa chọn của .
Chúng cũng đừng theo nhọc lòng!” Lúc , thấy dáng vẻ ân cần của tên tiểu tử đối với con gái cho nên Phòng Tử Trấn cũng từng suy xét đến gia hỏa ..