Xuyên Về Cổ Đại, Ta Làm Nông Nổi Danh Thiên Hạ - Chương 603

Cập nhật lúc: 2024-10-28 12:50:05
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ngươi còn dám tâm tư với con gái nhà ? Ngươi cái tên tiểu tử thối hổ...” Phòng Tử Trấn lập tức lên, ngó trái ngó , cầm lấy thước chặn giấy bàn sách ném về phía Chu Tuấn Dương.Chu Tuấn Dương vội lên tiếng giải thích: “Phòng thúc đợi ! Cái thước chặn giấy là lễ vật do nha đầu Thảo Nhi chọn lựa kĩ càng cho ngài, đến giá trị như thế nào, chỉ với phần tâm ý cũng nỡ ném nó ?”Thấy động tác tay Phòng Tử Trấn ngừng , tiếp: “Phòng thúc, ngài hiểu lầm tiểu tử ! Ngài ngẫm , gần như nha đầu Thảo Nhi lớn lên, thể chuyện bằng cầm thú với nàng ? Hơn nữa, ngoại trừ mấy nha đầu Ngô Đồng, Tô tổng quản cũng ở một bên chằm chằm nữa.

Ngài , Tô tổng quản đối xử với nha đầu Thảo Nhi giống như con gái ruột của , cẩn thận tỉ mỉ, còn ngoan ngoãn phục tùng.

Ta ở một bên còn tưởng rằng y giành con gái với ngài nữa!”Hắn cũng thật liều mạng, vì lấy sự tín nhiệm của cha vợ mà ngay cả cái danh “Không bằng cầm thú” cũng thể chụp lên đầu .

DTV

Chỉ cần thể ôm nha đầu xinh trở về, dù là cầm thú cũng !! ( Tác giả: Dương Quận vương, liêm sỉ của ngươi ? Con mắt hình viên đạn của Dương Quận vương bay tới: Liêm sỉ là cái gì, thể ăn ư?)Lực chú ý của Phòng Tử Trấn thành công chuyển dời sang Tô Đại tổng quản.

Cái gì? Tô tổng quản giành con gái với ông? Là gì chứ? Cha ruột của con gái, ông tiện gì.

ngươi một chút xem, một tên thái giám như ngươi, chạy theo góp vui cái gì? Bản thể sinh con gái nên tranh của khác ?Hơn nữa, tên bốn mùa đều một bạch y thích sạch sẽ đến quá đáng, cộng thêm thủ đoạn trừng trị khác của y thể dọa trẻ con phát , biến thái tới cực điểm.

Nhìn kiểu gì cũng giống loại sẽ là một cha , đừng bóp méo mối quan hệ giữa y và con gái ông! Không ! Về đề phòng Tô tổng quản như phòng hỏa hoạn, phòng trộm!! Tô Đại tổng quản là tổng giáo đầu của ám vệ, thủ cao cường đến mức thể tưởng tượng , ông thể phòng ?“Phòng thúc, thực sự chuyện cần tìm Tiểu Thảo, ngài xem thể châm chước một chút .

Nếu ngài yên tâm, thể ở một bên theo dõi.

Xem tiểu tử thể một tia nửa hào vượt quy củ !” Chu Tuấn Dương lấy lui tiến, hy vọng thể đạt mục đích gặp tiểu nha đầu.

Haizz! Chỉ gặp mặt cô vợ nhỏ của thôi mà khó như ?Phòng Tử Trấn chằm chằm Chu Tuấn Dương một lúc lâu, mới bĩu môi, vung tay lên, dùng giọng điệu khai ân : “Quên , dù tin ngươi, còn thể tin con gái ư? Đi ? Chỉ cho ngươi một canh giờ, ngắn gọn, đừng nghĩ ở ăn cơm chùa!!”Khóe miệng Chu Tuấn Dương co giật trong vô hình, vốn đang định ăn cơm trưa cùng tiểu nha đầu nữa, xem ...!Phải xuống tay từ Phòng phu nhân!“Chủ tử, chúng đây là đến viện của Dư cô nương ư? Không nha đầu Ngô Đồng đang ở Phòng phủ trở về Dư trạch?” Hầu Hiểu Lượng phía gần như nhỏ giọng lầm bầm một câu.“Làm ? Coi trọng nha ?” Chu Tuấn Dương liếc mắt thủ hạ của một cái.

Từ khi Đổng Đại Lực điều nhiệm đến Đại doanh Tây Sơn chỉ huy, Hầu Hiểu Lượng bắt đầu theo bên .

Có lẽ do tuổi còn nhỏ cho nên gia hỏa trọng bằng Đổng Đại Lực, nhưng tính tình linh hoạt, việc khéo léo, dùng thuận tay.Hầu Hiểu Lượng ha ha, hào phóng thừa nhận: “ ! Ngô Đồng dáng vẻ đoan chính, trung thành đáng tin cậy, còn khéo tay.

Lần nàng giúp dệt khăn quàng cổ bao tay, còn nỡ mang nữa! Tính tình cũng trong nhu cương, khá !”“Ngươi nghĩ cũng lắm đó, tương lai Ngô Đồng trong viện của Tiểu Thảo quản sự cho phu nhân.

Còn ngươi thì ? Nhìn Đổng ca của ngươi thì , tương lai đạt chức quan võ tướng ngũ lục phẩm tuyệt đối thành vấn đề.

Đến lúc đó, khác nhạo ngươi cưới một nha đầu, dám ngẩng đầu ở mặt đồng liêu thì đừng trách gia nhắc nhở ngươi!” Chu Tuấn Dương chỉ điểm cho tiểu tử một câu.Nào ngờ Hầu Hiểu Lượng cảm kích: “Chủ tử, thuộc hạ vốn chí lớn.

Có thể theo bên gia chân chạy vặt là phúc phận của thuộc hạ! Có binh doanh, phong quan , thuộc hạ thật sự nghĩ tới.

Thuộc hạ nghĩ kĩ , cứ gã sai vặt bên cho ngài cả đời tự do thích ý hơn ở binh doanh ?”“Nhìn bộ dáng tiền đồ của ngươi xem! Vì phu nhân, ngay cả quan cũng từ bỏ?! Tương lai khẳng định là một thê nô, phu nhân quản lý gắt gao!!” Chu Tuấn Dương mắng một câu.Hầu Hiểu Lượng dũng cảm, trộm : “Có chủ tất phó.

Thuộc hạ cùng lắm chỉ học theo chủ tử ngài một hai phần mà thôi, còn tiếp tục quan sát học tập, tranh thủ sớm ngày ôm mỹ nhân về!”“Tiểu tử thúi, mượn ai lớn gan, dám trêu ghẹo tới gia! Đây là tìm đánh đúng ?” Chu Tuấn Dương nhẹ nặng đá chân một cái lên m.ô.n.g Hầu Hiểu Lượng.

Tuy Hầu Hiểu Lượng sớm chuẩn , nhưng vẫn né tránh vô ảnh cước của chủ tử như cũ.“Thỉnh an Dương Quận vương!” Giọng của Ngô đồng truyền từ trong bụi hoa mai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-lam-nong-noi-danh-thien-ha/chuong-603.html.]

Đôi mắt tuy lớn nhưng thần sắc của Hầu Hiểu Lượng đột nhiên sáng ngời.

Vừa ngẩng đầu trông thấy bóng dáng nhỏ dài trong bụi mai tuyết.

Những bông hoa mai diễm lệ đỏ rực như lửa ánh lên khuôn mặt tuyết trắng thanh nhã, khiến cho Hầu Hiểu Lượng đến ngây ngốc.Chu Tuấn Dương nhẹ mắng một tiếng: “Mất mặt!”Sau đó về phía Ngô Đồng khoác áo choàng trắng bằng da chồn, hỏi câu: “Tiểu thư nhà ngươi dậy ? Tối hôm qua nghỉ ngơi thế nào?”Ngô Đồng kính cẩn lễ phép : “Bẩm Dương Quận vương, tiểu thư nhà chúng dậy từ sớm, lúc đang theo Phòng phu nhân thảo luận chuyển ngoài ngày mai.

Tối hôm qua tiểu thư ngủ ngon, hôm nay tinh thần tệ.”“Ngô Đồng , nàng đây là...” Hầu Hiểu Lượng l.i.ế.m mặt thò qua, tìm một câu đầu đuôi để hỏi.Ngô Đồng nhàn nhạt liếc mắt quét một vòng, nhẹ giọng : “Vừa lúc hồng mai trong viện nở rộ, nô tỳ chuẩn cắt cho tiểu thư mấy cành hoa mai để cắm bình, trang trí trong phòng.”“Ngô Đồng trúng cành nào? Nếu việc cần giúp đỡ, nàng cứ việc mở miệng.” Hầu Hiểu Lượng thò gần, ở bên nàng , theo tầm mắt của nàng về phía cây hoa mai.Ngô Đồng bước sang bên cạnh hai bước, cố ý xa cách lắc đầu với : “Không phiền Hầu thị vệ, cây mai cũng quá cao, nô tỳ vẫn thể .

Chủ tử nhà ngươi rời , ngươi còn cùng?”“Chủ tử và cô nương nhà nàng chính sự cần bàn bạc, cần canh giữ ở bên cạnh.

Ngô Đồng , nàng đừng khách khí, việc gì cần, một tiếng là !” Hầu Hiểu Lượng nhiệt tình dính lấy, dọa Ngô Đồng sợ tới mức liên tục lui về phía .Không lay chuyển , Ngô Đồng vội cầm bình gốm trong tay đưa cho , : “Nếu , ngươi giúp đỡ lấy tuyết cánh hoa mai ? Nhớ kĩ, chỉ cần một chút tuyết nhụy của hoa mai...”Hầu Hiểu Lượng thấy bản cuối cùng cũng tranh thủ cơ hội ở cùng một chỗ với Ngô Đồng, tung tung tăng nhận lấy bình, tìm gì đó để : “Ngô Đồng , lấy tuyết trong nhụy hoa đào dùng để pha ? Không vinh hạnh nếm thử nước nàng tự tay pha ?”“Ngươi...!Làm việc của ? Nếu thật , chờ tới mùa hè năm , đến khi nấu hoa nước tuyết, nhất định sẽ quên phần của ngươi.

Bên hoa mai nở tệ, qua đó xem một chút...” Ngô Đồng biểu hiện của Hầu Hiểu Lượng cho hoảng sợ, chỉ tránh né gia hỏa hôm nay khác thường .Hầu Hiểu Lượng nỡ bỏ qua cơ hội như , vội ôm bình theo : “Cùng ! Ta leo cây cũng lành nghề, chừng thể giúp đỡ chuyện gì đó...!Haizz! Ngô Đồng , nàng chậm một chút, đừng để trượt ngã...”Lại Chu Tuấn Dương quen cửa quen nẻo rảo bước tiến trong viện của Tiểu Thảo.

Bên trong cho dù là tiểu nha hạ đẳng nhất, cũng ai là nhận .

Tiểu nha trông cửa chạy thẳng bẩm báo với các chủ tử, nhưng cũng chỉ tới phòng chính sớm hơn Dương Quận vương chân dài tay dài một phút đồng hồ mà thôi.Bị con trai quấn lấy, mới sáng sớm tới đây, lúc Phòng phu nhân đang mỉm con trai con gái trêu đùa giường đất.

Kỳ thật, đứa con gái tinh ranh đang đơn phương trêu chọc con trai bà, mà đứa con trai còn ngây ngốc mặc tỷ tỷ tùy ý bừa đầu .

Nàng buộc tóc của nhóc thành túm dựng ngược lên trời, còn hai má đỏ như m.ô.n.g con khỉ, thật khiến nỡ thẳng.

nhóc vẫn vui tươi hớn hở như cũ, đến vẻ mặt hạnh phúc.Vừa tiểu nha bẩm báo Dương Quận vương tới, Phòng phu nhân như liếc mắt con gái một cái, khẽ một tiếng : “Mới một đêm gặp vội vàng chạy tới ! Dương Quận vương định buộc con lên lưng quần ?”“Mẹ nuôi! Có ai trêu ghẹo con gái của như ?” Khuôn mặt nhỏ của Dư Tiểu Thảo lập tức đỏ bừng, trong đôi mắt to chứa vài phần e lệ.Chưa hết hai câu thấy giọng của Nghênh Xuân ở bên ngoài thỉnh an Dương Quận vương, Phòng phu nhân trêu ghẹo liếc con gái một cái.

Nói đến Dương Quận vương, quả thật biểu hiện suốt mấy năm nay của khiến Phòng phu nhân lòng.Nếu lấy tiêu chuẩn tiểu thư khuê các trong kinh mà , bất luận hành vi cử chỉ lời Tiểu Thảo đều coi là dịu dàng quyên tú; tuy thể hấp dẫn một ánh mắt của trẻ tuổi, nhưng con dâu trong lòng chồng.Đôi khi bà cũng hạ nhẫn tâm, mời đại gia lễ nghi đến huấn luyện cho con gái, nhưng sợ cá tính đặc biệt của nàng triệt tiêu, cuối cùng trở thành một khuê tú luôn mang một lớp mặt nạ rập khuôn như hàng nghìn khuê tú khác trong kinh.

nếu học những thứ , bà sợ tương lai hôn sự của con gái sẽ gặp khó khăn.May mắn Dương Quận vương, vẫn luôn che chở đầy đủ cho con gái, bao dung hết thảy những sở thích của nàng, cho dù là chút tính tình kiêu căng nóng nảy, lời mạnh bạo, những biểu cảm sinh động khác ...!Càng đáng quý khó tìm hơn là mẫu phi của Dương Quận vương dường như cũng lòng với tiểu nha đầu.Khi còn trẻ Tĩnh vương phi vốn dạng nữ tử bảo thủ chịu đổi, Tĩnh vương cưng chiều bà như công chúa nhỏ, cho nên đối tiểu cô nương nào đó nhưng lời hành động khác , bà vẫn lòng khoan dung lớn.

Tiểu Thảo còn giúp bà điều dưỡng thể, thường xuyên giúp bà chăm sóc hoa cỏ, giúp cho Tĩnh vương phi càng thêm mặt mũi trong hội yêu thích hoa cỏ ở Kinh thành.Lần trong lễ cập kê của tiểu nha đầu, phủ Tĩnh vương cũng giúp nàng đủ mặt mũi, chẳng những cả nhà đều tới ăn mừng, còn tự cho là thông gia tương lai, đưa tặng tiểu nha đầu nhiều quà tặng trân quý khó tìm.

Chuyện hai nhà kết là chuyện chắc chắn trong mắt nhiều nhà quyền quý trong kinh.Khiến cho Phòng phu nhân yên tâm nhất vẫn là sự quý trọng Chu Tuấn Dương dành cho tiểu nha đầu.

Dương Quận vương sắp hai mươi ba, nhưng vẫn giữ trong sạch, từng dây dưa mập mờ với bất kỳ khuê tú nào khác.

Đối với Tiểu Thảo khác biệt với , cũng hề ý kiến gì.

Cho dù nữ tử nào đó sinh lòng ái mộ với , e lệ ngượng ngùng tiến đến gần , chỉ cần một ánh mắt lạnh băng cũng thể dập tắt ngọn lửa yêu thích trong lòng đối phương..

Loading...