XUYÊN VỀ CỔ ĐẠI- TA LÀM VỢ BÉ LỢI HẠI - Chương 1180: Ngoại truyện: Duyên phận đúng là kỳ diệu đến bất ngờ! (phần đầu)
Cập nhật lúc: 2024-11-03 09:32:00
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lầu Cẩm Minh là quán nổi tiếng nhất ở thành Thịnh Kinh, nhưng vì môi trường yên tĩnh trang nhã nên nó trở thành nơi tập trung của nhiều văn nhân thi sĩ.
Lý Phức Yên và bạn qua thư tên Ngọc lang của nàng hẹn gặp ở đây.
Lúc , xe ngựa dừng ở cửa quán , nhưng Lý Phức Yên dám xuống.
Nàng căng thẳng, lòng bàn tay đổ mồ hôi, nàng hai bạn mặt hỏi.
“Hai thấy chiếc váy hôm nay bận thế nào? Có phô trương quá ? Ta nên về một chiếc váy khác ?”
Lý Phức Yên thể chất tăng cân nhanh, mà giảm cân cũng nhanh.
Sau thời gian tập luyện và ăn kiêng cường độ cao, nàng ôm nhiều, mỡ eo và bụng biến mất, nọng cằm cũng còn, nhưng phần thịt ở n.g.ự.c và m.ô.n.g vẫn còn, cho hình của nàng đều đường cong.
Nàng thường mặc những chiếc váy màu sắc rực rỡ, hôm nay cũng ngoại lệ.
Hôm nay nàng mặc một chiếc váy ôm eo màu đỏ bạc, phần eo thắt lưng siết chặt trông càng thon thả, càng tôn lên làn da trắng như tuyết, eo thon m.ô.n.g đầy, đến mức khiến thể rời mắt.
Tiêu Hề Hề và Diêu Uyển Phương cùng lắc đầu.
“Không cần, tỷ thế .”
Nhìn hình của Lý Phức Yên, đừng là đàn ông, hai phụ nữ như các nàng mà cũng kiềm nước miếng.
Lý Phức Yên cầm khăn lụa, ánh mắt bất an đảo quanh “ lo y thích đồ đang mặc, mấy văn nhân thi sĩ đó thích tiểu thư khuê các tao nhã, mặc thế chắc chắn đáp ứng yêu cầu của bọn họ.”
Tiêu Hề Hề “Mỗi sở thích khác , tỷ còn gặp Ngọc lang, y thích gì? Đi gặp tính .”
Diêu Uyển Phương gật đầu đồng ý.
Cố Diệp Phi
Có hai an ủi động viên, Lý Phức Yên mới bình tĩnh phần nào.
Nàng mở cửa xe, nhấc váy nhảy xuống xe.
Kế đó là Tiêu Hề Hề xuống xe.
Khi đến lượt Diêu Uyển Phương, Tiêu Hề Hề cố ý đưa tay dìu nàng.
Hiện giờ Diêu Uyển Phương đang mang thai, di chuyển nhất định cẩn thận.
Sau khi Diêu Uyển Phương vững, nàng ngượng ngùng cảm ơn.
Xa phu đánh xe hậu viện nghỉ ngơi.
Hai Ngọc Lân vệ theo Hoàng hậu lầu Cẩm Minh, các Ngọc Lân vệ khác tản , canh gác xung quanh lầu Cẩm Minh, tránh hại Hoàng hậu.
Nhóm Tiêu Hề Hề bước lầu Cẩm Minh, một nhóm thư sinh đang xuống lầu.
Bọn họ thấy nhóm Tiêu Hề Hề ăn mặc đẽ, bên cạnh còn thị vệ, thầm nghĩ phận các nàng chắc chắn tầm thường, bèn thức thời bước sang một bên, nhường các nàng .
Khi Lý Phức Yên ngang qua bọn họ, ánh mắt bọn họ khỏi dừng nàng thêm một lúc.
Lý Phức Yên phát giác ánh mắt của mấy thư sinh , khẽ nhíu mày, vui liếc bọn họ.
Ánh mắt đó mang tính cảnh cáo.
vì đôi lông mày tuyệt nên nàng càng quyến rũ hơn.
Mấy thư sinh lượt mặt , ai cũng đỏ mặt dám ngẩng đầu.
Mãi cho đến khi các nàng lên tầng hai, biến mất ở cuối hành lang, mấy thư sinh mới dám ngẩng đầu, nỡ rời .
Có bạo gan hỏi hầu bàn lai lịch của nữ tử bận váy đỏ.
Tạm thời đến hầu bàn phận của ba tiểu nương tử , cho dù cũng dám tùy tiện , thoạt là ba tiểu nương tử đó xuất tầm thường, nếu bậy chọc giận các nàng, kết cục của sẽ thảm!
Hầu bàn tùy tiện tìm lý do đuổi mấy thư sinh .
Lý Phức Yên và Ngọc lang hẹn gặp ở phòng riêng trong cùng tầng hai của lầu Cẩm Minh.
Lúc nàng đang ở lối , phòng riêng cách đó xa, tay nàng đang cầm Thịnh Kinh Nhật Báo phát hành hôm nay, nhưng vì quá căng thẳng, tờ báo nàng siết nhăn nheo.
Tiêu Hề Hề nhẹ giọng “Yên tâm , tỷ cứ xem như gặp một bạn bình thường, nếu hợp thì tiến tới, hợp thì chia tay, và Uyển Phương ở phòng riêng bên cạnh, nếu tỷ gặp chuyện gì, cứ hét lên một tiếng, chúng sẽ tới ngay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-lam-vo-be-loi-hai/chuong-1180-ngoai-truyen-duyen-phan-dung-la-ky-dieu-den-bat-ngo-phan-dau.html.]
Lý Phức Yên nàng lo lắng điều gì, khỏi bênh vực Ngọc lang.
“Mặc dù từng gặp y, nhưng từ câu chữ của y, thể y .”
Tiêu Hề Hề thể thông qua xem tướng đoán gặp mặt của nàng sẽ diễn suôn sẻ, nhưng vẫn “Lo khỏi họa mà.”
Diêu Uyển Phương cũng “Chúng là bạn của tỷ, lo lắng cho tỷ là chuyện đương nhiên, nếu đổi là gặp chuyện , tỷ nhất định cũng sẽ lo lắng cho .”
Lý Phức Yên nghĩ cũng .
Các nàng Ngọc lang, cũng y là thế nào, đương nhiên sẽ cảnh giác với y.
Nàng “Vậy nhé.”
Tiêu Hề Hề “Đi .”
Diêu Uyển Phương nở nụ như quần chúng ăn dưa “Cố lên, chờ tin vui của tỷ!”
Lý Phức Yên hít sâu một , chậm rãi thở .
Nàng cầm tờ Thịnh Kinh Nhật Báo, sải bước phòng riêng trong cùng.
Tiêu Hề Hề và Diêu Uyển Phương lập tức bước phòng riêng bên cạnh.
Các phòng riêng ở đây ngăn cách bằng bình phong, bình phong bằng vải xuyên thấu, Tiêu Hề Hề thể thấy tình hình ở gian phòng kế bên, nhưng nàng thể thấy tiếng từ gian phòng kế bên xuyên qua tấm bình phong mỏng.
Nàng và Diêu Uyển Phương xổm cạnh bình phong, dỏng tai lên tiếng động ở gian phòng bên cạnh.
Lý Phức Yên phòng riêng, lập tức thấy lang quân trẻ tuổi ở cửa sổ.
Lang quân đó đang mặt cửa sổ, dường như đang ngắm khung cảnh bên ngoài, chỉ để tấm lưng thẳng tắp.
Lý Phức Yên lấy hết can đảm lên tiếng.
“Xin hỏi là Ngọc lang ?”
Lang quân bên cửa sổ cứng đờ.
Y nhanh chóng , tay cũng cầm một tờ Thịnh Kinh Nhật Báo.
Hai .
Không khí ngưng đọng trong giây lát.
Sau đó hai đồng thanh kêu lên.
“Tại là ?!”
“Tại là cô?!”
Tiêu Hề Hề và Diêu Uyển Phương ở gian phòng kế bên , đầu đầy dấu chấm hỏi.
Nghe giọng điệu của hai phòng bên, hình như từng gặp qua ?
Nếu từng gặp, Lý Phức Yên còn đặc biệt mời đối phương gặp mặt?
lúc Tiêu Hề Hề và Diêu Uyển Phương đang bối rối thì hầu bàn bưng một ấm bước .
Hắn hai tiểu nương tử đang lén lút xổm cạnh bình phong, khỏi ngẩn .
“Hai vị khách quan đang gì ?”
Nghe lén còn bắt tại trận.
Diêu Uyển Phương hổ, ngón chân siết chặt, hận thể đào cái lỗ chui xuống.
Tiêu Hề Hề thì như chuyện gì, bình tĩnh nhảm.
“Lúc còn nhỏ, một cao nhân mạng của thiếu thủy, bức họa bình phong là núi cao nước chảy, cho nên gần một chút, như sẽ cho vận khí của .”
Hầu bàn mà đờ “Thật … thật ?”
Tiêu Hề Hề “Ngươi xem, chỉ là ở đây một lát mà tinh thần sảng khoái hơn nhiều, xem cao nhân đúng. Phải , ngươi đây gì?”