Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1003

Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:29:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Không ? Ý của đại tẩu là đại ca ngày mai cần bầu bạn với ngươi, là ngươi chẳng hề chút lưu luyến nào khi đại ca nhậm chức ?"

 

Câu hỏi bảo trả lời thế nào đây! Trả lời kiểu gì cũng sai!

 

"Đều !" Chu Nhan lườm Hiểu Nhi một cái.

 

Bị lườm một cái thì nhằm nhò gì, Thượng Quan Huyền Dật lườm nàng còn ít ? Hiểu Nhi nào sợ, nàng hỏi tiếp: "Đều ? Vậy thì là gì ạ?"

 

"Đừng bắt nạt đại tẩu của ngươi mãi thế!" Cảnh Duệ lo Hiểu Nhi sẽ những lời kinh thiên động địa ai lường , vội vàng cản nàng .

 

" vợ quên cả , , vợ quên cả mới đúng, vội bênh vực ! là thiên vị!"

 

Cảnh Duệ: "..."

 

Bị Hiểu Nhi trêu chọc một phen như , trong lòng Chu Nhan quả thực chẳng còn chút sầu muộn ly biệt nào nữa, nhưng nàng cũng dạng ! Nữ t.ử lăn lộn chốn giang hồ, phụ giúp cha quán xuyến việc ăn bao năm, da mặt sớm còn mỏng nữa .

 

Nàng tinh mắt phát hiện cổ áo của Hiểu Nhi hôm nay cao, bây giờ đang là tháng năm trời nắng chang chang! Hiểu Nhi vốn sợ nóng nhất! Sao thể cố tình chọn một chiếc váy cổ cao để mặc chứ!

 

Chuyện hợp lý chút nào!

 

Quả nhiên, nàng còn trông thấy một vết đỏ mờ cổ Hiểu Nhi. Trước đây nàng đó là gì, nhưng giờ đây, khi nếm trải mùi đời, nàng hiểu rõ. Thế là, nàng vờ như vô tình chuyển chủ đề: "Hiểu Nhi, sợ nóng nhất ? Sao hôm nay mặc chiếc áo cổ cao thế ."

 

Sợ Hiểu Nhi hiểu, trong ánh mắt Chu Nhan còn ngập tràn ý trêu chọc khi nàng.

 

Hiểu Nhi nghĩ đến lý do mặc áo cổ cao, chẳng là vì buổi sáng kẻ nào đó thú tính trỗi dậy . Biểu cảm gương mặt nàng thoáng cứng trong giây lát biến mất dấu vết, chẳng còn chút ngượng ngùng nào. Nàng lập tức phản đòn: "Xem bây giờ đại tẩu kinh nghiệm nhỉ. Mấy ngày nay đại ca chắc cũng ‘nỗ lực’ ít tẩu , đại tẩu hỏi thương thế nào ? Có cần cho mà ?"

 

Nói xong, Hiểu Nhi còn cố tình nháy mắt với Chu Nhan: Bàn về độ dày của da mặt, đời nếu nhận thứ hai thì nào ai dám xưng thứ nhất!

 

“Nỗ lực” ít ư?! Chu Nhan nghĩ đến những hình ảnh dành cho trẻ nhỏ, mặt nàng bỗng chốc đỏ bừng như một con tôm luộc! Lời cũng quá trần trụi !

 

Thượng Quan Huyền Dật Hiểu Nhi với vẻ mặt đầy bất đắc dĩ, nha đầu thật sự là chuyện gì cũng dám đem đùa cợt! Ngay cả một tính tình lạnh nhạt như cũng thấy ngượng ngùng!

 

Tại Hiểu Nhi mặc áo cổ cao, còn ai rõ nguyên do trong đó hơn nữa chứ, thế nên Chu Nhan hiểu ngay!

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Hiểu Nhi nháy mắt với Thượng Quan Huyền Dật: Không tung chiêu độc thì mà địch !

 

Nhìn xem, nàng tung chiêu cuối, đối phương tan tác thành quân !

 

Thượng Quan Huyền Dật chỉ thầm nghĩ, còn thể nữa, chỉ đành cố gắng rèn luyện cho trái tim thêm kiên cường mà thôi!

 

"Nỗ lực cái gì, thương cái gì? Hiểu Nhi thương lúc nào?" Cảnh Duệ vẫn hiểu , với tính cách đắn nghiêm túc của , nào ngờ nương t.ử của dám đem chuyện như đùa cợt với !

 

"Không gì, đều là hiểu lầm thôi, xem Vận Nhi và Nhật Ca Nhi về !" Đối diện với ánh mắt mờ mịt của phu quân, Chu Nhan gần như là chạy trối c.h.ế.t.

 

! Bàn về độ dày da mặt, ai thể bì với Hiểu Nhi chứ, Chu Nhan thất bại. Nàng thầm thề nếu Hiểu Nhi trêu chọc nữa, nàng cứ giả vờ hiểu là hơn, quyết cái chuyện dại dột lấy trứng chọi đá, gậy ông đập lưng ông nữa!

 

Cảnh Duệ hiểu đầu đuôi câu chuyện, tại Chu Nhan vẻ sợ hãi khi như , bèn Hiểu Nhi với ánh mắt đầy nghi hoặc.

 

Hiểu Nhi đưa tay vỗ vỗ vai : "Đừng hỏi , nếu ngươi sẽ hối hận đó! Ta thì chuyện gì cũng dám , nhưng đại ca , ngươi chắc dám !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1003.html.]

 

Hiểu Nhi bỏ câu đó cũng cất bước rời , ừm, nàng thấy tiếng của tiểu bánh bao Địch Thiệu Duy .

 

Cảnh Duệ: "..."

 

Hắn xưa nay vốn là tính hiểu là hỏi cho nhẽ, hễ vấn đề gì khúc mắc là nhất định cho rõ ngọn ngành, thế nên khi tìm câu trả lời, Cảnh Duệ liền níu Thượng Quan Huyền Dật : “Hiểu Nhi thương lúc nào ?”

 

“Không ! Ngươi hiểu lầm !” Đối với một kẻ ngốc nghếch đến thế, Thượng Quan Huyền Dật cũng lười chẳng buồn để tâm, nhấc chân sải bước rời .

 

“Vậy ban nãy nàng thế!” Cảnh Duệ vội vàng đuổi theo.

 

“Nguyên văn lời của nàng là gì?” Thượng Quan Huyền Dật bụng nhắc một câu.

 

Nguyên văn?

 

Ban nãy Hiểu Nhi : “Xem đại tẩu bây giờ kinh nghiệm , đại ca mấy ngày nay hẳn dốc sức tẩu lắm nhỉ, đại tẩu còn hỏi thương thế nào nữa ? Có cần cho tẩu chăng?”

 

Chu Nhan bây giờ kinh nghiệm gì? Mình dốc sức chuyện gì nàng? Khoan , dốc sức ? Bây giờ kinh nghiệm? Cảnh Duệ liên tưởng đến nét mặt của Hiểu Nhi lúc , bỗng chốc vỡ lẽ ý tứ thật sự trong lời của nàng!

 

Cảnh Duệ tức thì cảm thấy cả rối bời trong gió! Gương mặt thoắt đỏ thoắt đen! Nha đầu thối, thật là càng lớn càng cái gì cũng dám ! Nhất định là Thượng Quan Huyền Dật chiều hư ! Muội ngoan của bây giờ thành thế !

 

Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi chẳng thèm để tâm đến một Cảnh Duệ đang rối bời, hai họ lòng vui phơi phới trêu chọc tiểu bánh bao nhà Địch Thiệu Duy! À , là Hiểu Nhi trêu, còn Thượng Quan Huyền Dật thì bên cạnh dọa bánh bao!

 

Ngày hôm , Phó Nhiên Tuệ từ sáng sớm đến Thụy Vương phủ tìm Hiểu Nhi.

 

Hiểu Nhi dùng xong bữa sáng, mà Thượng Quan Huyền Dật sớm lên triều từ lâu, nàng chuẩn một ít đồ cho Cảnh Duệ, đang định bụng về nhà đẻ thì nhận tin báo từ gác cổng rằng Phó Nhiên Tuệ đến thăm.

 

Hiểu Nhi chút bất ngờ: Sớm thế ư? Đã xảy chuyện gì ? Nàng thầm đoán trong lòng nhưng cũng nghĩ chuyện gì, bèn cho mời nàng .

 

Sau khi Phó Nhiên Tuệ bước , Hiểu Nhi đưa mắt thần sắc của nàng, đây là đầu tiên Hiểu Nhi gặp nàng khi thành , dạo vì hôn sự của Cảnh Duệ mà nàng quả thực bận đến chân chạm đất!

 

Hiểu Nhi thấy Phó Nhiên Tuệ má phấn hây hây, giữa đôi mày khóe mắt đều vương nét dịu dàng, một chút dáng vẻ u sầu, nàng liền yên tâm: “Trông Quận chúa như biến thành một khác , Triệu tướng quân đối với ngươi ?”

 

Câu tuy là câu hỏi, nhưng ngữ khí đầy vẻ khẳng định!

 

Phó Nhiên Tuệ , gò má ửng hồng, nhưng vẫn gật đầu: “Hắn đối với quả thực .”

 

Triệu Hữu Uy sẽ dặn dò hạ nhân đừng đ.á.n.h thức nàng, sẽ sai bảo nha của nàng với đầu bếp trong bếp rằng nàng thích ăn món gì, bảo họ mỗi bữa đều vài món nàng thích bưng lên, còn ở những phương diện khác cũng quan tâm chăm sóc nàng hết mực.

 

Thấy bằng hữu bên cạnh thể sống hạnh phúc, Hiểu Nhi cũng vui lây: “Ngày mai Triệu tướng quân sẽ lên đường đến đảo Triếp Nhĩ ? Vậy hôm nay ngươi trong phủ bầu bạn với nhiều hơn? Hay là ngươi định cùng đến đảo Triếp Nhĩ, hôm nay đặc biệt đến để từ biệt?”

 

Phải rằng võ tướng và văn thần giống , võ tướng gánh vác an nguy của cả một vùng cương thổ, trở về là thể trở về.

 

Có điều đảo Triếp Nhĩ bây giờ thật sự thích hợp để đến, Triệu Hữu Uy rõ tình hình nơi đó, mà Phó Nhiên Tuệ từ nhỏ nuông chiều, Hiểu Nhi đoán rằng Triệu Hữu Uy lẽ sẽ đưa nàng cùng.

 

Cảm tạ Phân Phương khen thưởng, cảm ơn các bạn bình chọn~~

 

--------------------

 

 

Loading...