Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1020

Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:29:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thái y viện viện chính, dẫu cho trong lòng ngừng thầm ca thán, nhưng Thái y bao năm, sớm rèn cái nết trong bụng thì ngớt lời oán thán mà ngoài mặt vẫn một mực kính cẩn.

 

Hắn nhanh tay kê xong đơn thuốc, đoạn cẩn trọng từng li từng tí giúp Thái Hậu bôi thuốc.

 

Thượng Quan Huyền Dật khe khẽ nắm lấy bàn tay Hiểu Nhi, lo rằng những lời của Thái Hậu sẽ khiến nàng chạnh lòng.

 

Hiểu Nhi ngẩng đầu , nở một nụ dịu dàng. Nàng mới vì dăm ba lời của Thái Hậu mà buồn lòng, trong tâm trí nàng, những chuyện đáng để vui vẻ nhiều kể xiết, vốn chẳng còn chỗ nào để chứa chấp những sự gây khó dễ chủ đích từ một hề quan trọng.

 

Sau khi bôi t.h.u.ố.c xong, Thái Hậu mới sực nhớ một cô nương cứu , nhờ mới ngã đến mức nguy hiểm.

 

Thế là nàng sang con trai : "Hoàng Thượng, ban nãy một cô nương cứu mạng ai gia, cô nương đó là ai ? Giờ nàng đang ở ?"

 

Hoàng Thượng cũng cô nương đó là ai, tin Thái Hậu ngã thương liền tức tốc chạy đến Từ Ninh Cung, Hoàng Hậu sẽ xử lý thỏa chuyện, vì đưa mắt về phía Hoàng Hậu.

 

"Thưa Mẫu Hậu, vị cô nương là con gái của Nguyễn đại nhân. Nàng hiện đang ở trong hoa sảnh." Hoàng Hậu thấy Hoàng Thượng sang, lập tức đáp lời, hai vợ chồng nay vẫn luôn ăn ý như .

 

Hiểu Nhi nhớ ánh mắt chạm với Phương Uyển Bình trong Ngự Hoa Viên lúc nãy, nàng hề bỏ qua tia khiêu khích lóe lên trong mắt nàng .

 

Nàng thật sự cho rằng cứu Thái Hậu là thể đối đầu với ? Thật nực ! Ở thế giới , che chở cho giờ bao giờ là Thái Hậu!

 

Có điều, Phương Uyển Bình cũng là liều mạng thật, vì cứu Thái Hậu mà cả hai khuỷu tay và đầu gối đều trầy xước, còn Thái Hậu gãy một cái xương sườn!

 

Quả nhiên là phú quý cầu trong hiểm nguy, nàng xưa nay vốn là nắm bắt thời cơ, cho dù cơ hội cũng sẽ tự tạo cơ hội!

 

Hiểu Nhi nàng đang nhắm đến Lưu Chí Văn và Nhật Ca Nhi, vì nàng phái ngầm theo dõi động tĩnh của Phương Uyển Bình, chỉ cần nàng tìm cơ hội tiếp cận Lưu Chí Văn, của nàng sẽ tìm cách ngăn cản.

 

Còn về Nhật Ca Nhi, Hiểu Nhi cần lo lắng, tâm phòng của Nhật Ca Nhi nặng, ai cũng thể bước trái tim của !

 

"Nguyễn đại nhân? Hiền Vương phi, ngươi còn ?" Thái Hậu liền về phía Nguyễn Vệ Trân.

 

Nguyễn Vệ Trân thấy Thái Hậu hỏi , nàng bèn bước lên hành lễ, đáp: "Thưa Hoàng Tổ Mẫu, thần tức là con gái duy nhất trong nhà, chỉ trưởng và , . Nguyễn đại nhân mà Mẫu Hậu là gia phụ của thần tức."

 

Họ Nguyễn ở Đế đô hiếm gặp, Thái Hậu trong các quan viên triều đình, mang họ Nguyễn chỉ Thuận Thiên Phủ Doãn Nguyễn đại nhân mà thôi, nàng kinh ngạc hỏi: "Không cha ngươi, là ai?"

 

"Thưa Mẫu Hậu, vị Nguyễn đại nhân điều từ địa phương lên, hiện đang là Lại bộ Lang trung." Hoàng Thượng vẫn chút ấn tượng về vị Nguyễn đại nhân , nên thể trả lời rõ ràng.

 

Lại bộ Lang trung, con gái của một vị quan ngũ phẩm ư! Chức quan thấp !

 

"Cô nương đó tên là gì, tuyên nàng đây, ai gia gặp nàng một chút!"

 

"Cô nương tên là Nguyễn Uyển Bình, vì gãy một cái xương sườn nên tiện , Mẫu Hậu nếu gặp nàng, thần cho khiêng nàng ạ?"

 

Gãy một cái xương sườn ư? Mình gãy cả xương sườn của , nếu lúc nãy cứ thế ngã thẳng xuống đất, chẳng xương chậu cũng nát tan ! Thái Hậu nghĩ đến đây, trong lòng dâng lên một niềm cảm kích vô bờ đối với Phương Uyển Bình! Nếu nàng, bộ xương già của tan tành, chừng gặp Tiên Hoàng !

 

"Nếu nàng thương thì cứ tĩnh dưỡng cho , đợi khi nào vết thương lành đến gặp cũng ." Thái Hậu suy nghĩ một lát .

 

Tuy bây giờ thể gặp mặt cứu mạng , nhưng Thái Hậu cũng quên ban thưởng cho nàng một chút, thế là Thái Hậu cho chuẩn nhiều đồ bổ mang đến cho Phương Uyển Bình.

 

Thái Hậu ban thưởng, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu lẽ nào tỏ thua kém, cũng đều ban cho nàng một ít vật phẩm tẩm bổ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1020.html.]

An Thân Vương thấy thế bèn lên tiếng: "Nguyễn cô nương cứu mạng Mẫu Hậu, nhi thần cảm kích khôn xiết, khi hồi phủ nhất định sẽ cho mang đến tặng nàng ít vật phẩm để bồi bổ thể."

 

Thái Hậu những lời thì vô cùng hài lòng, đoạn, nàng đưa mắt về phía mấy đứa cháu trai của .

 

Thượng Quan Huyền Hạo và Thượng Quan Huyền Tuấn định lên tiếng ban thưởng thứ gì đó, thì lưng bỗng ai đó huých nhẹ một cái, thế là cả hai đều im bặt, chẳng chẳng rằng.

 

Thượng Quan Huyền Dật vẫn đó với vẻ mặt lạnh như băng, hề lấy một chút phản ứng nào. Hắn vốn chẳng chút thiện cảm nào với Phương Uyển Bình, thể ban thưởng vật gì cho nàng chứ.

 

Hắn cũng chẳng tin nàng cứu Thái Hậu là xuất phát từ lòng , nàng tay vì thiện lương, chi bằng tất cả đều trong sự tính toán của nàng!

 

Thượng Quan Thụy Hy vốn cũng định lên tiếng ban thưởng, nhưng thấy ba Thượng Quan Huyền Hạo mãi mà chẳng động tĩnh gì, cũng đành im lặng!

 

Thái Hậu thấy mấy đứa cháu trai của chẳng chút động thái nào, nén bèn ho khan vài tiếng.

 

Thượng Quan Huyền Hạo len lén liếc Thượng Quan Huyền Dật, thấy vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh như cũ, liền chuyện Nguyễn Uyển Bình cứu Thái Hậu e rằng điều mờ ám.

 

Ừm, Thượng Quan Huyền Dật là giàu nhất trong mấy , còn ban thưởng, thì kẻ nghèo nhất như đây dĩ nhiên cũng chẳng dại gì mà ban thưởng cả, bạc thà giữ của hồi môn cho con gái còn hơn!

 

Thượng Quan Huyền Tuấn và Thượng Quan Thụy Hy cũng nghĩ y như , thế là cả hai cũng lờ lời ám chỉ của Thái Hậu.

 

Thái Hậu bất lực, chẳng lẽ nàng mở miệng yêu cầu mấy đứa cháu trai ban thưởng cho khác !

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Thôi , tự triệu kiến nàng , ban thêm chút đồ nữa là !

 

——

 

Phương Uyển Bình đang nghỉ ở hoa sảnh bên ngoài, bên cạnh Nguyễn phu nhân và Nguyễn Diễm Hồng bầu bạn.

 

Trong lòng Nguyễn phu nhân và Nguyễn Diễm Hồng ngổn ngang trăm mối, bây giờ Phương Uyển Bình cứu Thái Hậu, hai con nàng chẳng sẽ dựa chỗ dựa vững chắc là Thái Hậu mà vênh váo hống hách trong phủ !

 

Ngay cả Nguyễn đại nhân e rằng cũng nhường bọn họ ba phần!

 

Hai con nhà Phương Uyển Bình là dân chuyên cứu gì? Mẹ thì mười mấy năm cứu mạng phu quân của , giờ con gái cứu mạng Thái Hậu! Sao thế nào cũng bọn họ là lương thiện đến thế cơ chứ! Nguyễn phu nhân trong lòng căm phẫn nghĩ.

 

Lúc , vật phẩm ban thưởng của Thái Hậu, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu mang tới, phần thưởng của cả ba cộng thể là vô cùng hậu hĩnh, Phương Uyển Bình thái giám xướng tên vật phẩm, trong lòng vui như mở cờ.

 

Đợi thái giám tuyên xong danh sách lễ vật, Nguyễn phu nhân và Nguyễn Diễm Hồng vội quỳ xuống tạ ơn. Phương Uyển Bình định dậy tạ ơn thì chiếc xương sườn gãy khiến nàng đau đến kêu thành tiếng. Thái giám thấy vội vàng ngăn : "Nguyễn cô nương đang mang thương tích trong , cần dậy tạ ơn ."

 

"Thần nữ tạ ơn Hoàng Thượng, Thái Hậu, Hoàng Hậu!" Phương Uyển Bình liền yên, chỉ khẽ nhấc đầu lên xem như hành lễ.

 

Nàng xong tiếp lời: "Công công, cứu Thái Hậu là việc thần nữ nên , đáng nhận nhiều ban thưởng của Hoàng Thượng, Thái Hậu và Hoàng Hậu như . Thần nữ đích đến mặt Hoàng Thượng, Thái Hậu và Hoàng Hậu để tạ ơn, ạ?"

 

Phương Uyển Bình sở dĩ đích tạ ơn là vì nàng lo rằng Thái Hậu và Hoàng Thượng ban thưởng xong những thứ là xem như xong chuyện, nàng để ấn tượng sâu sắc trong lòng họ.

 

"Việc ... nô tài Nguyễn cô nương bẩm báo một tiếng !" Vị thái giám bên cạnh Thái Hậu suy nghĩ một lát .

 

"Làm phiền công công ."

 

--------------------

 

 

Loading...