Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1021
Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:29:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi thái giám truyền lời rằng Phương Uyển Bình đích đến tạ ơn, vẻ mặt của ít đang tại đây bỗng trở nên vô cùng đặc sắc.
Gãy cả một đoạn xương sườn mà vẫn còn tâm trí đích diện kiến Thánh Thượng để tạ ơn ư? Chẳng lẽ sợ cái xương sườn đó lỡ đ.â.m nội tạng, cứ thế mà toi mạng ?
Vẻ mặt Hoàng Thượng tuy hề đổi, nhưng khi những lời , cũng bất giác đưa tay lên vuốt nhẹ chòm râu của .
Xem vị Phương cô nương cũng chẳng dạng ! Phải cho điều tra kỹ xem chuyện Thái Hậu thương là t.a.i n.ạ.n bất ngờ kẻ cố tình sắp đặt.
Cơ mà, nghĩ nghĩ , chắc nàng cũng chẳng lá gan lớn đến mức dám mưu hại Thái Hậu!
Hiểu Nhi thu hết phản ứng của trong mắt, trong lòng thầm lắc đầu: Phương Uyển Bình đúng là thông minh chính sự thông minh của hại, một bàn cờ như nàng thành nước cờ tàn.
Trong mắt những ở địa vị cao, ngươi càng cố lượn lờ mặt họ, họ sẽ càng dễ dàng nghi ngờ động cơ của ngươi trong sáng. Nào ngờ rằng hành động tưởng chừng như mực lễ phép của nàng, thực chất là một sự bất an phận, ngược sẽ chỉ khiến thêm chán ghét và hoài nghi.
Hiểu Nhi tài nào hiểu nổi, nàng lấy sự tự tin để cho rằng chút mưu mẹo cỏn con của thể qua mặt đôi mắt Hỏa Nhãn Kim Tinh của Hoàng Thượng!
Có những chuyện, càng cố càng dễ trở thành lộng xảo thành chuyên, kết quả trái ngược với mong đợi.
Hiểu Nhi đưa mắt về phía Thái Hậu, nhưng Thái Hậu chẳng hề nghĩ ngợi sâu xa. Nàng vẫn còn đang chìm trong nỗi sợ hãi cơn hoạn nạn qua, thấy Phương Uyển Bình mang trọng thương mà vẫn một lòng đích tạ ơn, trong lòng chỉ cảm thấy đây là một đứa trẻ ngoan ngoãn, lễ nghĩa, chẳng giống như kẻ nào đó, chỉ cái vẻ bề ngoài! Thái Hậu liếc mắt Hiểu Nhi một cái, hừ lạnh một tiếng, con gái nhà quan khác, quả nhiên giống với hạng xuất từ nhà nông dân! Nghĩ đến đây, trong lòng Thái Hậu chợt lóe lên một ý: một cô nương tâm địa thiện lương nhường , ban cho cháu trai của Trắc Phi chẳng là quá hợp !
Con gái của một viên quan ngũ phẩm thì phận thấp một chút, nhưng nếu chỉ Trắc Phi thì cũng chẳng gì to tát!
Nhân tiện xem thử dung mạo của đứa trẻ đó thế nào, nếu quả thực xinh , thì ban cho Thượng Quan Huyền Dật Trắc Phi.
Còn nếu dung mạo gì nổi bật, thì thôi bỏ . Lỡ như sinh hạ hoàng tôn mà giống nàng, dung mạo cũng chỉ tầm thường, thì đây? Dòng dõi hoàng gia thể xí chứ!
Sau khi trong lòng tính toán một hồi, Thái Hậu mới lên tiếng: "Tuyên nàng đây!"
"Dạ, lời Thái Hậu." Thái giám đáp một tiếng, cẩn trọng lui gót.
"Khoan , cứ để nàng yên đó, cho khiêng nàng đây !" Thái Hậu nghĩ đến việc chính gãy xương sườn của , liền mở lòng ban ân.
"Dạ!" Thái giám một nữa cung kính lui .
Hoa sảnh Cung Từ Ninh
Kể từ lúc Phương Uyển Bình ngỏ ý đích diện kiến Thái Hậu để bày tỏ lòng ơn, cõi lòng Nguyễn phu nhân cứ như một quả sầu riêng đang lăn qua lộn , những chiếc gai nhọn của nó đ.â.m khiến nàng khó chịu vô cùng: Quả nhiên là kẻ tâm cơ sâu lường ! Đây rõ ràng là gây ấn tượng sâu sắc mặt Thái Hậu và Hoàng Thượng đây mà!
Làm như , khi kể chuyện với ngoài, sẽ rằng, nàng chỉ cứu giá Thái Hậu, mà còn cả Thái Hậu, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu ban cho vô báu vật, còn đích triệu kiến nữa.
Phải rằng, Hoàng Thượng triệu kiến là vinh dự ngút trời, huống hồ chi đây là cả ba vị tôn quý nhất thiên hạ cùng lúc tiếp kiến, chuyện quả thực là phúc đức đến mức mồ mả tổ tiên cũng bốc khói xanh!
Nguyễn phu nhân hối hận đến xanh cả ruột gan, thật sự nên mang theo Phương Uyển Bình cung! Vốn dĩ khi Thái Hậu tổ chức tiệc thưởng hoa, thiệp mời ghi rõ chỉ cần là các cô nương trẻ trung xinh đều thể tham dự, nàng đoán rằng, Thái Hậu đang chọn Trắc Phi cho mấy vị Vương gia .
Với gia quyến của một viên quan ngũ phẩm như nhà họ, cả một đời mấy khi cung, chỉ đếm đầu ngón tay, thậm chí thể , nếu chuyện gì đặc biệt thì vĩnh viễn cũng chẳng cơ hội .
Ngoại trừ vị trí Trắc Phi, ngôi vị Chính Phi căn bản bao giờ đến lượt những nữ t.ử gia thế như họ dám mơ tưởng tới! Vốn dĩ nàng còn đang nghĩ con gái cầm kỳ thi họa đều tệ, dung mạo cũng thuộc hàng xuất chúng, may mắn chọn, thế là tất bật may xiêm y mới, sắm sửa trang sức quý giá, chuẩn đủ thứ để cung.
Nào ngờ hai con Phương Uyển Bình ngóng tin tức từ , dám chạy cầu xin lão gia, để lão gia đích mở lời, bắt nàng dắt theo Phương Uyển Bình cung. Vì chuyện mà nàng tức đến nỗi cả ngày nuốt trôi một hạt cơm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1021.html.]
Bây giờ thì , e là cả năm nay nàng cũng nuốt nổi cơm nữa
Phương Uyển Bình cứu Thái Hậu, cướp sạch ánh hào quang của con gái . Nếu Phương Uyển Bình thể gả cho một vị Vương gia nào đó trắc phi, lỡ như con gái của bà lấy tấm chồng thua kém cả một kẻ vướng víu như nàng, thì mặt mũi của bà giấu ! Quan trọng hơn nữa là, ở Nguyễn Gia, bà còn chỗ !
Phương Uyển Bình lúc nào tâm trạng bận tâm đến cảm xúc trong lòng hai bên cạnh, nàng thừa rằng dẫu nữa thì họ cũng chẳng vui vẻ gì cho cam.
trong lòng nàng lúc tựa như vô vàn cánh bướm đang dập dờn bay lượn giữa một rừng hoa rực rỡ! Nụ môi cũng vì thế mà trở nên xinh tuyệt trần!
Tuy rằng vì cứu Thái Hậu mà khiến nàng gãy một cái xương sườn, tay chân đều thương, đau đớn tả xiết, nhưng dù đau đến mấy chăng nữa thì cũng xứng đáng.
Có phận là ân nhân cứu mạng của Thái Hậu chỗ dựa vững chắc, còn ai dám nể nang nàng vài phần!
Muốn tìm một đức lang quân như ý thì còn khó khăn gì nữa?
Gần đây, nàng tìm trăm phương ngàn kế để tiếp cận Đông Tấn Quốc Thái Tôn, chỉ là mỗi khi vị Thái Tôn ngoài, bên cạnh lúc nào cũng một vị Nhị cô nương của Thăng Bình Hầu phủ xinh hơn nàng vài phần cùng, thêm hộ vệ đông như kiến, khiến nàng đến gần cũng chẳng lấy một cơ hội.
Sau đó, nàng định mượn Lưu Công T.ử để tiếp cận Đông Tấn Quốc Thái Tử, thế mà mỗi định gần Lưu Công T.ử thì y như rằng một sự cố nho nhỏ xảy .
Khi thì hắt cho cả một chậu nước rửa chân, lúc một tên tiểu ăn mày bám riết tha, hoặc là dẫm vỏ chuối mà ngã chổng bốn vó lên trời, tóm là xui xẻo đến cùng cực!
Bây giờ thì , cuối cùng cũng đến lúc thời tới vận may!
...Phương Uyển Bình thầm nghĩ trong lòng, cảm giác ngọt ngào sung sướng lan tỏa khắp nơi.
Thái giám nhanh trở , còn dẫn theo hai tiểu thái giám nữa, cùng khiêng cả lẫn chiếc cáng mềm của Phương Uyển Bình đến tẩm cung của Thái Hậu.
Khi thái giám đặt Phương Uyển Bình xuống mặt Thái Hậu, nàng liền giả vờ gắng gượng dậy hành lễ: "Thần nữ tham kiến Hoàng Thượng, Thái Hậu, Hoàng Hậu, cùng các vị Vương gia và Vương phi."
Thái Hậu thấy liền giơ tay ngăn : “Ngươi thương nặng, cần dậy hành lễ .”
Phương Uyển Bình thật sự đau, nàng cũng dám cử động lung tung, đành yên chiếc cáng mềm, hai tay đặt bên hông xem như hành lễ : "Thần nữ tạ ơn Thái Hậu. Hoàng Thượng, Thái Hậu, Hoàng Hậu vạn phúc!"
Thái Hậu nhân cơ hội đ.á.n.h giá Phương Uyển Bình một lượt: Ừm, dung mạo tệ, tuy thấp một chút, nhưng hình nhỏ nhắn tinh tế, đường nét đấy! Trong lòng Thái Hậu vẫn khá là hài lòng.
"Nghe ngươi đích đến tạ ơn? Ngươi lo xương sườn gãy sẽ đ.â.m thủng thể ?" Ánh mắt Hoàng Thượng Phương Uyển Bình vô cùng sắc bén, lời thốt cũng tràn đầy vẻ uy nghiêm.
Tim Phương Uyển Bình đập mạnh một cái, nàng bất giác ngẩng đầu liếc Hoàng Thượng, chỉ thấy ánh mắt ngài tràn đầy uy nghi, khí thế toát từ vô cùng hùng vĩ!
Khí thế của bậc đế vương đè nặng khiến nàng vội vàng cúi đầu, sợ đến mức tim đập loạn xạ, lời khỏi miệng cũng lắp ba lắp bắp:
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Bẩm, bẩm báo Hoàng Thượng, Thái Hậu và Hoàng Thượng, Hoàng Hậu ban thưởng cho thần nữ quá nhiều thứ, thần nữ vô cùng cảm kích. Chỉ là, cứu Thái Hậu vốn là việc thần nữ nên , thần nữ dám kể công, càng dám nhận phần thưởng hậu hĩnh như của Thái Hậu, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu. Nhiều phần thưởng đến thế, thần nữ dám nhận, thực sự là trong lòng vô cùng hổ thẹn!"
Hoàng Thượng xong liền "ồ" lên một tiếng, lạnh lùng cất lời: "Ngươi là đang dùng chiêu d.ụ.c cầm cố túng, cảm thấy những thứ ban thưởng đó quá ít đấy chứ!"
Phương Uyển Bình những lời thì sợ đến mức mồ hôi lạnh túa như tắm, nếu vì chỉ cần khẽ cử động là cơn đau nhói ập đến, thì lẽ nàng sợ đến mức lăn thẳng từ cáng xuống đất !
Cảm ơn phần thưởng của Phân Phương, cảm ơn các bạn bình chọn
--------------------