Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1022

Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:29:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Thần nữ dám, ban thưởng hậu hĩnh đến nhường , thần nữ thật lòng cảm thấy hổ thẹn dám nhận." Phương Uyển Bình run rẩy xong câu , liền rụt rè cúi gằm mặt xuống.

 

Dáng vẻ trông phần yếu đuối đáng thương.

 

Phương Uyển Bình hối hận ! Nếu Hoàng Thượng đáng sợ đến thế, nàng chẳng dám diện kiến tạ ơn gì!

 

Ánh mắt của Hoàng Thượng dường như thể xuyên thấu vạn vật, chút mưu mẹo vặt vãnh trong lòng nàng ánh , quả thực tài nào che giấu nổi!

 

Hơn nữa, khẩu khí của Hoàng Thượng, dường như ngài bắt đầu nghi ngờ nàng!

 

Phải bây giờ! Phương Uyển Bình cuống cuồng suy tính trong lòng.

 

Chỉ là đợi nàng nghĩ , Thái Hậu tay giúp đỡ!

 

Thái Hậu thấy Phương Uyển Bình sợ đến mức dám ngẩng đầu lên, bà liền liếc nhi t.ử của , dáng vẻ quả thực phần dọa .

 

Sao thể dọa dẫm ân nhân cứu mạng của như chứ, Thái Hậu bất mãn trong lòng: "Hoàng Thượng, ngươi sẽ dọa cô nương nhà sợ c.h.ế.t khiếp đấy! Nguyễn Cô Nương, ngươi cần sợ, ngươi cứu mạng ai gia. Ai gia và Hoàng Thượng đều vô cùng cảm kích! Mấy thứ đó so với tính mạng của ai gia thì đáng là gì, ngươi cứ yên tâm nhận lấy !" Thái Hậu dịu dàng cất lời.

 

Hiểu Nhi liếc Thái Hậu, đây là đầu tiên nàng thấy Thái Hậu chuyện với ngoài bằng giọng điệu ôn tồn đến thế!

 

Phương Uyển Bình thấy Thái Hậu che chở cho , trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nàng suy nghĩ một lát vẫn lắc đầu: "Những thứ đó quá đỗi quý giá! Thường ngày thần nữ cũng dùng đến. Thái Hậu cũng trải qua một phen kinh hãi, nếu những thứ đó là do Thái Hậu, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu ban thưởng cho thần nữ, thần nữ xin dâng những món thưởng để hiếu kính Thái Hậu, mong Thái Hậu bồi bổ thể, vơi sợ hãi."

 

"Ha ha ha... Con bé thật hiếu! Ai gia thích!" Thái Hậu Phương Uyển Bình thì vui mừng khôn xiết, đến nỗi quên cả vết thương nơi bàn chân.

 

"Được , ai gia thiếu chút đồ , thưởng cho ngươi thì chính là của ngươi! Bây giờ ngươi đang thương, hãy mau về nhà tĩnh dưỡng cho . Đợi khi nào vết thương của ngươi lành , hãy cung trò chuyện cùng ai gia."

 

Phương Uyển Bình những lời thì mừng như bắt vàng, vốn dĩ nàng tưởng rằng khiến Hoàng Thượng nghi ngờ, cứu giá chỉ thể nhận bấy nhiêu phần thưởng mà thôi, ngờ cơ hội cung trò chuyện cùng Thái Hậu!

 

Quả nhiên, quyết định kiên trì đích cung tạ ơn của nàng là đúng đắn!

 

"Tạ ơn Thái Hậu! Được trò chuyện cùng Thái Hậu là vinh hạnh tột bậc của Uyển Bình." Phương Uyển Bình đáp lời, giọng điệu phần kích động.

 

Thái Hậu thì càng thêm vui vẻ, Nguyễn Uyển Bình tuy xuất cao, nhưng cái ngoan ngoãn lời, giống như một vài kẻ, lúc nào cũng tỏ mạnh mẽ lấn át khác.

 

Đối đãi với trưởng bối cũng chẳng khiêm cung một chút! Càng đừng đến chuyện xuống trò chuyện cùng già!

 

Thái Hậu một nữa đưa mắt về phía Hiểu Nhi.

 

Liên tiếp cảm nhận ánh mắt của Thái Hậu, Hiểu Nhi nhịn bèn về phía bà: "Hoàng Tổ Mẫu điều gì với thần tức chăng?"

 

"Không ! Chỉ là cảm thấy ngươi nên học hỏi Nguyễn Cô Nương, hiếu thuận và lễ nghĩa như ." Thái Hậu lên tiếng phần bực dọc.

 

Phương Uyển Bình thấy khẩu khí của Thái Hậu khi chuyện với Hiểu Nhi bằng lúc với , thêm chuyện hai gay gắt đối đầu ở Ngự Hoa Viên lúc , nàng kìm mà nhếch môi .

 

Thái Hậu ưa Thụy Vương Phi, thật là quá , Thái Hậu chỗ dựa, nàng cũng cần khúm núm mặt Thụy Vương Phi nữa.

 

Nghĩ đến đây, ánh mắt nàng Hiểu Nhi bất giác mang theo một tia đắc ý và khiêu khích.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1022.html.]

Nàng giả vờ khiêm tốn : "Thần nữ nào dám so bì cùng Thụy Vương Phi, Thụy Vương Phi vạn dân kính ngưỡng, thần nữ đối với Thụy Vương Phi chỉ lòng kính phục và ngưỡng mộ mà thôi!"

 

Thượng Quan Huyền Dật những lời , sắc mặt liền lạnh ! Được vạn dân kính ngưỡng? Nàng đây là đang cố tình kháy, gieo tiếng cho nha đầu mặt Phụ Hoàng và Thái Hậu!

 

Thông thường, vạn dân kính ngưỡng chỉ thể là Hoàng Thượng!

 

Thượng Quan Huyền Hạo và những khác đều nhíu mày Phương Uyển Bình đang giường, thầm nghĩ: Hiểu Nhi đắc tội với từ khi nào ?

 

Hiểu Nhi thu hết hành động khiêu khích của Phương Uyển Bình đáy mắt, nàng chỉ mỉm đầy ẩn ý với Phương Uyển Bình, mới sang Thái Hậu, vẻ ngạc nhiên mà : "Vừa Thái Hậu thần phụ mấy , thần phụ còn tưởng Thái Hậu thần phụ và Phương cô nương là quen cũ, định hỏi thần phụ chuyện về nàng chứ. A! Nhìn cái trí nhớ của thần phụ xem, bây giờ gọi là Nguyễn cô nương mới đúng, đây gọi quen miệng , nhất thời sửa , Nguyễn cô nương đừng trách nhé!"

 

Những đang tại đây, ngoại trừ Hoàng Thượng khí thế uy nghiêm, Thái Hậu mặt mày kinh ngạc và Phương Uyển Bình sắc mặt tái mét, tất cả những còn đều biểu cảm và giọng điệu khoa trương của Hiểu Nhi cho nhịn .

 

Dám giở trò ngáng chân Hiểu Nhi, đúng là sợ c.h.ế.t là gì, xem kìa, báo ứng nhãn tiền ngay lập tức!

 

Ngay từ lúc Hiểu Nhi gọi nàng là Phương cô nương, Phương Uyển Bình thầm hỏi thăm tổ tông mười tám đời của Hiểu Nhi !

 

Nàng hiểu đắc tội với nàng ở điểm nào, tại nàng cứ luôn phá hỏng chuyện của !

 

Hoàng Thượng điều mờ ám trong lời của Hiểu Nhi: một cô nương tại đột nhiên đổi họ? Chỉ một khả năng, đó là nàng tái giá! Hoặc là nàng nhà chồng ruồng bỏ, nên nàng theo họ . Giờ Nguyễn đại nhân vẫn còn đây, thì rõ ràng là trường hợp đầu tiên .

 

Thái Hậu nhất thời phản ứng kịp, bèn cất tiếng hỏi: "Phương cô nương, Nguyễn cô nương gì chứ, họ thể nhầm lẫn ?"

 

Nghe thấy , những khác đều đổ dồn ánh mắt về phía Phương Uyển Bình.

 

Giây phút , Phương Uyển Bình cảm giác như thể đang đặt lên giàn lửa mà thiêu đốt, mặt mày nàng đỏ bừng, đôi mắt cũng kìm mà đỏ hoe, trông như chịu nỗi oan ức tày trời.

 

Thái Hậu thấy liền phóng ánh mắt sắc lẻm về phía Hiểu Nhi: "Thụy Vương Phi, ngươi bắt nạt khác nữa !"

 

Nghe câu , Hiểu Nhi chỉ lật cả bàn lên. Sao chỉ thấy nàng bắt nạt khác, mà thấy khác bắt nạt nàng chứ!

 

Thượng Quan Huyền Dật vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Hiểu Nhi, hiệu cho nàng cần lên tiếng, chuyện cứ giao cho .

 

Hiểu Nhi vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng đáp một câu: "Thần phụ chỉ là lỡ miệng sự thật mà thôi, hóa thành thật cũng là bắt nạt khác !"

 

Thái Hậu câu của Hiểu Nhi cho nghẹn họng, nhất thời gì cho .

 

Ánh mắt của Thượng Quan Huyền Dật sắc như lưỡi d.a.o băng Bắc Cực phóng thẳng về phía Phương Uyển Bình: "Vương phi của Bổn vương bắt nạt ngươi như thế nào? Tại Vương phi gọi sai tên ngươi, tự ngươi giải thích cho rõ ràng!"

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Phương Uyển Bình sợ đến mức bất giác rụt cổ , vội lắc đầu: "Không ! Vương phi hề bắt nạt thần nữ! Vương phi đối xử với thần nữ ạ."

 

Nếu bắt nàng tự chuyện ruột ruồng bỏ chồng cũ bãi quan để tái giá với Nguyễn đại nhân, bản cũng theo đó mà đổi họ, thì dẫu c.h.ế.t nàng cũng tài nào .

 

Mặc dù Nguyễn đại nhân chính là cha ruột của nàng , nhưng khi đó nàng và ông đến với hề hôn thú, xem như là mai mối mà tư thông. Chuyện thế mặt Thái Hậu, Phương Uyển Bình chắc chắn Người sẽ đổi cách về ! Khó khăn lắm mới tìm một chỗ dựa vững chắc, nàng nỡ lòng nào để mất như !

 

Nếu Hiểu Nhi thật sự đối xử với nàng , nàng thể sợ hãi đến mức ! Lời của Phương Uyển Bình thì ai mà tin cho ! Thái Hậu dù phản ứng chậm chạp đến mấy cũng điều !

 

Thái Hậu thấy Phương Uyển Bình ánh mắt như g.i.ế.c của cháu dọa cho đến mức chỉ hận thể tìm một cái lỗ để chui xuống, Người nhịn bèn : "Huyền Dật, đừng hở một tí là sa sầm mặt mũi như thế, dọa c.h.ế.t khiếp!"

 

Thượng Quan Huyền Dật thèm để tâm đến lời của Thái Hậu, chỉ lạnh lùng chằm chằm Phương Uyển Bình, quát lên một tiếng đanh thép: "Nói!"

Loading...