Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1046
Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:30:47
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện Thượng Quan Huyền Dật nhanh như chớp tìm xong bà đỡ và v.ú nuôi chẳng mấy chốc đến tai Thượng Quan Thụy Hy. Vừa tin, liền c.h.ử.i ầm lên rằng Thượng Quan Huyền Dật là kẻ lòng hiểm sâu, rõ ràng Thế T.ử Phi của m.a.n.g t.h.a.i sớm hơn, sinh con ắt cũng sẽ sớm hơn, mà tên nhanh tay mời hết những bà đỡ giỏi nhất Đế Đô thành, , là giỏi nhất cả Mẫn Trạch Quốc về phủ ở hẳn. Thế vẫn đủ, còn định sẵn cả những v.ú nuôi nhất, ngày ngày cung phụng đồ ăn thức uống ngon lành!
Hắn vơ vét hết những giỏi nhất , đến lúc con trai con gái của chào đời thì !
Thế là Thượng Quan Thụy Hy đùng đùng nổi giận tìm đến tận cửa, định bụng sẽ cho nhẽ với Thượng Quan Huyền Dật một phen.
Ai ngờ Thượng Quan Huyền Dật ném thẳng cổ ngoài.
Thượng Quan Huyền Hạo dạo lên núi hái thuốc, mãi hôm qua mới trở về, ngay lập tức tin Hiểu Nhi thai, bởi vì thấy Nguyễn Vệ Trân đang lựa vải vóc, định may mấy bộ quần áo cho con của Hiểu Nhi, nên bèn dò hỏi một phen.
Hôm nay Thượng Quan Huyền Hạo liền tìm đến cửa, bắt gặp cảnh Thượng Quan Thụy Hy Thượng Quan Huyền Dật ném văng ngoài, nén nỗi hả hê trong lòng, cất giọng trêu chọc: “Huynh , ngươi chuyện động trời gì khiến cả và thần đều căm phẫn, để đến nỗi Lục Hoàng đối xử như ?”
“Thượng Quan Huyền Dật, cái tên tiểu nhân bụng khó lường đó, mời hết những bà đỡ và v.ú nuôi giỏi nhất cả Đế Đô, đúng, là cả Mẫn Trạch Quốc về phủ nuôi ! Ngươi đến thật đúng lúc, ngươi mau phân xử giúp ...” Thượng Quan Thụy Hy tức tối kể lể một hồi lâu!
“...Ngươi xem, mời thì cứ mời, ai đời mời một lúc mười bà đỡ, mười v.ú nuôi nhiều đến thế, thì còn để khác sinh con thế nào nữa? nào! Thế T.ử Phi của cũng hỷ lúc , mời hết những giỏi nhất , đến lúc Ức Cẩn sinh nở thì tìm bà đỡ ở ? Con của tìm v.ú nuôi giỏi ở , ngươi ?”
Thượng Quan Huyền Hạo cố gắng lắm mới đảo mắt khinh khỉnh. Nói cho dài dòng, chẳng cũng chỉ vì lo lắng nương t.ử của lúc lâm bồn bà đỡ giỏi, con v.ú nuôi để b.ú sữa ! là bi kịch của kẻ xa trông rộng, tay đủ nhanh, mà võ công chẳng bằng ! Thượng Quan Huyền Hạo thầm nghĩ trong bụng.
Mà cũng tại nương t.ử của , m.a.n.g t.h.a.i lúc nào mang, cứ nhằm đúng lúc Hiểu Nhi nha đầu hỷ, đây chẳng là tự chuốc lấy phiền phức !
Thôi , thấy đáng thương như , mách cho một chiêu !
“Thật ngươi lo lắng gì, Lục Hoàng tìm những giỏi nhất , Thế T.ử Phi dẫu cũng thể nào sinh cùng ngày với Hiểu Nhi nha đầu , đến lúc đó ngươi mượn bà đỡ về dùng một lát, nhưng đừng hỏi mượn Lục Hoàng , cứ hỏi mượn Hiểu Nhi nha đầu , dám chắc là sẽ mượn , cứ yên tâm !
Còn về v.ú nuôi, ngươi càng cần lo. Lúc Vương Phi của mang thai, Hiểu Nhi khuyên nàng tự cho con bú, bây giờ nha đầu đó tự sinh con, chắc chắn cũng sẽ tự nuôi nấng! Vú nuôi chỉ là để dự phòng mà thôi, nếu ngươi cần, đến lúc đó chắc chắn thể mượn về dùng !”
Phải thừa nhận rằng, mấy lời của Thượng Quan Huyền Hạo trúng phóc tim đen của sự việc!
Thế nên Thượng Quan Huyền Dật ở bên trong rõ mồn một từng câu từng chữ, để mỗi Thượng Quan Huyền Hạo ghé cửa, đều ném thẳng ngoài! Tình cảnh cứ thế kéo dài suốt mấy tháng trời, mà Thượng Quan Huyền Hạo vẫn chẳng tài nào hiểu nổi, rốt cuộc là đắc tội ở chỗ nào với vị hoàng thương tính khí mưa nắng thất thường, chẳng hề nể nang mặt mũi của bất kỳ ai ! Rõ ràng chẳng gì cả, ngày nào cũng mang đồ bổ đến thăm Hiểu Nhi nha đầu mà! Chỉ là tại nào đồ bổ cũng giữ , còn thì ném ngoài cơ chứ!
Thượng Quan Thụy Hy khi Thượng Quan Huyền Hạo chỉ điểm, liền vui vẻ hớn hở về phủ. Vừa đầu óc chắc chắn úng nước, nếu nghĩ cách ho như , còn Thượng Quan Huyền Dật cho một bài học ném thẳng ngoài, đúng là mất mặt c.h.ế.t !
Thế nhưng, chẳng cần gì mà vẫn những bà đỡ và v.ú nuôi giỏi nhất cả nước, thì chút mặt mũi xem như cũng đáng để vứt
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1046.html.]
Thượng Quan Thụy Hy trở về phòng, nhẹ nhàng áp đầu bụng của Đỗ Ức Cẩn, thủ thỉ: "Hài nhi, phụ tìm cho con bà đỡ và v.ú nuôi giỏi nhất đời , con cứ ngoan ngoãn ở trong bụng mẫu cho đến ngày quả chín cây rụng nhé!"
"Chẳng ngươi Thụy Vương mời tất cả bà đỡ và v.ú nuôi giỏi nhất của cả Mân Trạch Quốc về phủ ?" Vậy những giỏi nhất thế gian của ngươi, là từ mà ? Đỗ Ức Cẩn hiếu kỳ cất tiếng hỏi.
Vừa còn đùng đùng nổi giận chạy tìm lý lẽ, nàng cản thế nào cũng , lẽ nào thật sự thuyết phục ?
" , may mà tìm , đỡ cho bao công sức, đến lúc đó chúng cứ mượn về dùng một lát là chứ gì! À , chuyện đừng hỏi mượn Huyền Dật, đến lúc đó ngươi cứ hỏi mượn Thụy Vương Phi, ?"
Đỗ Ức Cẩn ngây cả : Làm thật sự ?! là vô hết sức!
Đối với một quen với những ngày tháng tự do tự tại, việc lúc nào cũng ru rú trong phòng, thể khắp nơi, quả là một chuyện vô cùng khó chịu. Hiểu Nhi cảm thấy vì con, nàng đều thể nhẫn nhịn , chỉ là điều khó chịu đựng nhất vẫn là cái phản ứng ốm nghén đến tối tăm mặt mũi: ăn liền nôn, ăn cũng nôn, sáng nôn, tối nôn, mặt trời cũng nôn, mặt trời cũng nôn!
Vốn dĩ Hiểu Nhi chuẩn sẵn tâm lý rằng sẽ khó chịu, bởi vì trong một giấc mộng đêm nọ, nàng mơ thấy Bạch Thiên với rằng, vì gian phong ấn, nên gian, mấy linh sủng và cả hài nhi trong bụng nàng đều cần linh khí và tinh huyết trong cơ thể để nuôi dưỡng. Do đó, cơ thể của Hiểu Nhi sẽ xuất hiện phản ứng ốm nghén vô cùng dữ dội vì tiêu hao quá tải, thời gian thể sẽ còn kéo dài hơn so với bình thường.
Chỉ là giấc mộng đó, mấy ngày trôi qua, Hiểu Nhi cũng chẳng cảm thấy gì khó chịu, chỉ là khẩu vị cho lắm mà thôi. Nàng bèn cho rằng đó chỉ đơn thuần là một giấc mơ chứ Bạch Thiên đang nhắc nhở , là do bản quá lo lắng cho Bạch Thiên và bọn chúng, cho nên mới sinh cảnh ngày nghĩ gì đêm mơ nấy.
Nào ngờ một hôm, Thượng Quan Huyền Dật đột nhiên nhớ Hiểu Nhi thích ăn đậu phụ thối, mà dạo gần đây nàng chẳng thiết tha ăn uống gì, ăn gì cũng bao nhiêu, thế là bèn sai mua một phần đậu phụ thối về cho nàng.
Ai ngờ , khi Hiểu Nhi ngửi thấy cái mùi đó, chuỗi ngày nôn nghén của nàng cũng bắt đầu, mà nôn là tài nào dứt . Chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, cả nàng gầy đến trơ xương.
Ngay cả thức ăn trong gian cũng thể ngăn những cơn nôn ói của Hiểu Nhi.
Nàng cũng chỉ lúc uống nước gian thì mới nôn mà thôi!
Cơn ốm nghén hành hạ Hiểu Nhi đến mức cả mềm oặt, chẳng còn chút sức lực nào. Nàng vốn định tham gia thi hội, lo liệu hôn sự cho Vận Nhi, nhưng bây giờ tất cả đều thể , chỉ đành lực bất tòng tâm!
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thượng Quan Huyền Dật ôm lấy Hiểu Nhi đang nôn đến mức còn gì trong bụng, chỉ thể ngừng nôn khan, trái tim đau như cắt. Sao ngứa tay đến thế, sai mua đậu phụ thối về gì cơ chứ! Sao kiên trì đợi thêm một thời gian nữa hãy con!
Hiểu Nhi nôn đến mức nước mắt giàn giụa, nàng ôm chặt lấy dày, cảm giác như nó sắp lộn từ trong ngoài! Không chỉ thế, nàng thậm chí còn cảm thấy cả cái dày sắp nôn vọt ngoài! Vì , nàng dùng tay giữ chặt lấy, cho nó tuột !
Thật sự quá đỗi đau đớn
--------------------