Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1050

Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:30:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cha? Phương Uyển Bình thấy giọng quen thuộc thì hoảng hồn đến c.h.ế.t lặng, cha nàng đến Đế Đô ?

 

Hắn đến , nàng đây! Trong lòng Phương Uyển Bình lúc muôn vàn ý nghĩ vụt qua.

 

Trong khoảnh khắc nàng còn đang thất thần, cái tát của Phương Đại Nhân giáng xuống, kèm theo đó là những cú đ.ấ.m đá túi bụi cùng lời c.h.ử.i rủa ngớt.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

"Tiện nhân! Chạy ! Sao chạy nữa ! Con tiện nhân nhà ngươi quyến rũ Tri Phủ Đại Nhân thành, hại lão t.ử đến nỗi mất cả chức quan, còn nhân lúc tù, ngươi và tiện nhân của ngươi dám cuỗm sạch bộ gia sản của , bán hết những thứ đáng giá trong nhà lén lút bỏ trốn! Bây giờ ngươi chạy tiếp ! Sao chạy nữa! Tiện nhân! Ngươi suýt chút nữa hại c.h.ế.t lão t.ử , ngươi !"

 

"Không , ngươi nhận nhầm ! Ta con gái của ngươi! Ngươi là ai! Sao túm lấy mà đ.á.n.h thế ! Cứu mạng với!" Phương Uyển Bình sống c.h.ế.t nhận.

 

"Còn dám nhận , ngươi hóa thành tro cũng nhận ngươi! Đừng tưởng bây giờ ngươi theo con tiện nhân của ngươi gả Nguyễn gia, nhận Nguyễn đại nhân cha, thì ngươi còn là con gái của nữa! Trên ngươi vẫn đang chảy một nửa dòng m.á.u của đấy! Muốn nhận cha ư, cửa !"

 

Người phố thấy hai cô nương một gã ăn mày đ.ấ.m đá túi bụi, tay giúp đỡ, nhưng xong những lời thì chẳng còn ai dám tiến lên nữa.

 

"Phì! Đây là loại ! Lại thể nhân lúc tướng công của gặp nạn mà bán sạch gia sản, cuỗm tiền bỏ trốn, đúng là một mụ đàn bà độc ác! Lòng đàn bà thật là độc địa nhất mà!"

 

" là, ngàn phòng vạn phòng, giặc nhà khó phòng! Hai con nhà cũng thật !"

 

"Đến cả súc sinh cũng bằng!"

 

 

Phương Phu Nhân đang đất những lời mắng c.h.ử.i của đám đông phố, bèn nén đau bò dậy, chỉ thẳng mặt Phương Đại Nhân mà quát lớn: "Tên điên nào đây! Chạy khắp nơi nhận bừa ! Có tin đến nha môn kiện ngươi ! Xin hỏi vị hảo tâm nào, giúp đến nha môn báo quan ! Tên điên chắc chắn là phát rồ ! Không chừng túm lấy ai đó mà nhận bừa một trận nữa đấy! Để tránh tiếp tục hại, mau báo quan !"

 

Phương Phu Nhân rằng tuyệt đối thể để tin những lời Phương Đại Nhân , nếu thì nàng còn thể ở Đế Đô ! Làm còn thể ở Nguyễn Phủ nữa!

 

Mắt thấy Uyển Bình cứu Thái Hậu, những ngày tháng của hai con nàng mới chỉ bắt đầu thôi!

 

Tuyệt đối thể để phá hỏng tất cả những điều , vì Phương Phu Nhân chỉ thể là một kẻ điên!

 

Hơn nữa, bộ dạng của Phương Đại Nhân lúc cũng chẳng khác gì một kẻ điên cả!

 

Đám đông phố thực phần lớn đều là cỏ đầu tường, gió chiều nào che chiều , bây giờ Phương Phu Nhân như , ai mà lo sẽ trở thành nạn nhân tiếp theo tên điên đ.ấ.m đá chứ?

 

Một vài kẻ nhát gan sợ phiền phức liền lập tức rời , đến cả náo nhiệt cũng dám xem nữa.

 

Cũng thật sự chạy báo quan.

 

Nhắc đến báo quan, Phương Đại Nhân đương nhiên cũng chút e sợ, dù thì cái đạo lý quan quan bao che cho vẫn hiểu! Lỡ như Nguyễn đại nhân mà con mụ đĩ thối gả cho, tìm cách chỉnh c.h.ế.t thì ? Phương Đại Nhân đến Đế Đô hơn hai tháng, Phương Phu Nhân hiện đang sủng ái ở chỗ Nguyễn đại nhân!

 

Hai con nhà nay vốn thủ đoạn, nếu thì ngày nàng cũng chẳng thể giúp lên vị trí đó!

 

Chỉ là thành cũng tại Tiêu Hà, bại cũng tại Tiêu Hà! Hắn cũng thể ngờ hai con nhà đến cả chuyện bán sạch gia sản, cuỗm tiền bỏ trốn cũng dám ! Câu ‘lòng đàn bà độc địa nhất’ quả sai chút nào!

 

Hắn tự nhận lành gì, nhưng cũng đến mức bạc bẽo ích kỷ đến thế!

 

Cứ thế mà tha cho hai con nhà chúng nó thì tuyệt đối thể nào!

 

Rồi Phương Đại Nhân nghĩ đến việc trắng tay, đến cả cái c.h.ế.t cũng chẳng sợ nữa. Thế là lạnh : "Báo quan thì báo quan! Ai sợ ai chứ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1050.html.]

 

lúc , đám bổ khoái tuần tra đang từ xa sải bước tới, từ xa lớn tiếng quát: "Tên điên nào ở ! Kẻ nào dám gây rối chân Thiên Tử!"

 

Phương Đại Nhân trông thấy đám bổ khoái đang hùng hổ lao đến, bất giác buông thõng tay . Phương Phu Nhân và Phương Uyển Bình liền vội vã chạy về phía họ, la lớn: "Đại nhân, nơi một tên điên! Hắn nhận nhầm chúng là vợ con của , còn tay đ.ấ.m đá túi bụi nữa!"

 

Tên bổ đầu nhận Phương Uyển Bình, rằng cô nương chính là cứu mạng Thái Hậu, thế là liền hét lớn: "Bắt lấy tên điên cho !"

 

Phương Đại Nhân thấy bổ khoái kéo đến, thấy lời của tên bổ đầu, theo phản xạ liền bỏ chạy. Chỉ tiếc là đường dân chúng vây xem đông nghịt, mà thoát nổi, chẳng mấy chốc tóm gọn.

 

Phương Uyển Bình và Phương Phu Nhân thấy cảnh kìm mà nhếch mép đầy đắc ý.

 

Hừ, cũng xem đây là nơi nào, một gã ăn mày sa cơ lỡ vận như mà cũng đòi đấu với nàng ư!

 

Phương Đại Nhân trừng mắt Phương Phu Nhân và Phương Uyển Bình đầy căm hận: "Lũ tiện nhân, các ngươi sẽ c.h.ế.t t.ử tế !"

 

Phương Phu Nhân và Phương Uyển Bình vội vàng ôm chầm lấy , giả bộ sợ hãi tột cùng: "Ngươi thật sự nhận lầm , chúng vốn quen ngươi, nay từng gặp mặt! Đại nhân, điên đến mức , nhốt ngục thì ngàn vạn đừng thả ! Nếu lỡ ngày nào đó gây án mạng thì ? Có , hỡi các vị phụ lão hương ?"

 

" , nhốt !"

 

"Phải đó, kẻ điên thì nhốt , thì còn dám đường nữa!"

 

Bách tính thấy Phương Đại Nhân thấy bổ khoái co giò bỏ chạy thì đều tin lời của Phương Phu Nhân, thật sự cho rằng Phương Đại Nhân là một kẻ điên!

 

"Ta điên, hai tiện nhân thật sự là vợ con của , chính chúng nó hại bãi quan, còn cuỗm bộ gia sản của ! Nếu tin, các thể hỏi Thụy Vương và trưởng t.ử của Thăng Bình Hầu Phủ, bọn họ đều chuyện ."

 

"Quả nhiên là một tên điên, dám lôi cả Thụy Vương và Thăng Bình Hầu Phủ Thế T.ử ! Ai mà dám vì một chuyện cỏn con như kinh động các ngài chứ! Ngươi tưởng ngươi là ai, họ thể mặt chứng cho ngươi !"

 

" thế, huống hồ Thăng Bình Hầu Thế T.ử vốn ở Đế đô, về phía Nam để tạo phúc cho bách tính !"

 

Từ đó thể thấy bách tính ở Đế đô thành đ.á.n.h giá về Cảnh Duệ cao đến nhường nào, nhậm chức, quan, mà là tạo phúc cho bách tính! Trong lòng dân chúng, vị quan nào nhậm chức cũng là để tạo phúc cho bách tính, thể tạo phúc cho bách tính mới chính là quan trong lòng họ!

 

Hiểu Nhi lầu xuống chuyện đang diễn , nàng những lời của bách tính, khỏi nhếch môi . Tiếng tăm quan trường của Cảnh Duệ trong dân gian quả thực !

 

Đồng thời nàng cũng cảm thấy Phương Phu Nhân quả là chút tài trí ứng biến! Dáng vẻ hiện tại của Phương Đại Nhân quả thật khác gì một kẻ điên.

 

Phương Đại Nhân cứ như hai con họ đ.á.n.h bại!

 

Lúc , Phương Đại Nhân ở lầu bỗng thấy một bóng quen thuộc, vội vàng gào lớn: "Tri Phủ Đại Nhân! Tri Phủ Đại Nhân, ngài chứng cho tiểu nhân!"

 

Phương Phu Nhân và Phương Uyển Bình , sắc mặt đột ngột biến sắc, hai vội vàng đầu .

 

Hiểu Nhi cũng khẽ nghiêng đầu sang.

 

Chàng trai tuấn đang cưỡi con tuấn mã cao lớn , chẳng là Cảnh Duệ ! Hiểu Nhi kìm mà cong cong khóe môi, Phương Đại Nhân xem cũng khá may mắn, thế mà cũng gặp !

 

Dân chúng cũngnườm nượp về phía Cảnh Duệ, một vài vẫn nhận , dù thì lúc Cảnh Duệ đỗ đầu bảng vàng cũng từng cưỡi ngựa diễu phố: " là Thăng Bình Hầu Phủ Thế Tử! Lẽ nào lời của tên điên là thật?"

 

 

--------------------

 

 

Loading...