Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1059

Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:31:00
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một tiểu nha từ Chu phủ phái sang phụ giúp tất tả chạy đến gọi Hiểu Nhi .

 

"Tẩu tẩu ?" Hiểu Nhi rảo bước về phía hoa sảnh, cất tiếng hỏi.

 

Vừa nha chỉ Chu Nhan đau bụng, chứ hề rõ nguyên do, chẳng lẽ là do bất cẩn va ?

 

"Vừa một đứa bé va tiểu thư ạ." Nha chạy lon ton theo đáp lời, bởi vì Hiểu Nhi quá nhanh, nàng chỉ thể chạy lúp xúp mới theo kịp .

 

Nghe , bước chân của Hiểu Nhi càng thêm vội vã.

 

Dương Liễu theo sát bên cạnh Hiểu Nhi, thấy nàng quá nhanh liền cất lời khuyên: "Vương Phi chậm một chút, bây giờ để tâm đến tiểu Chủ T.ử trong bụng nữa ạ!"

 

"Không , chỉ là bộ thôi mà. Ta chạy ."

 

Dương Liễu cạn lời, bộ mà đến mức khiến tiểu nha chạy mới theo kịp, thế thì khác gì chạy bộ chứ!

 

Đi nửa đường, Hiểu Nhi chợt nhận con đường nhỏ lát đá cẩm thạch trong hoa viên ướt sũng, trông như ai dội nước qua, nàng kìm bèn cất tiếng hỏi: "Sao con đường ướt thế ?"

 

"Hình như là lúc phụ trách mua sắm của nhà bếp mang đồ về, chẳng hiểu rơi vãi trứng gà đầy cả một lối , thế là chúng nô tỳ bèn dọn rửa mặt đất cho sạch sẽ." Tiểu nha cũng tham gia dọn dẹp, nên rõ chuyện .

 

Trứng gà rơi vãi khắp lối ư? Hiểu Nhi khẽ chau mày, linh tính mách bảo chuyện chẳng lành, nàng bất giác chậm . Thế nhưng, nàng còn kịp nghĩ sâu hơn thì Chu Nhan bất ngờ từ khúc quanh chạy .

 

"Hiểu Nhi!" Chu Nhan trông thấy Hiểu Nhi liền mừng rỡ kêu lên một tiếng, nàng định chạy về phía Hiểu Nhi thì chân bỗng trượt : "Á!"

 

"Cẩn thận!" Sắc mặt Hiểu Nhi đột ngột biến đổi, nàng theo phản xạ lao vút tới để đỡ lấy nàng.

 

Dương Liễu trong lòng kinh hãi, vốn định thi triển khinh công lao đến đỡ lấy Chu Nhan, nhưng tốc độ của Hiểu Nhi nhanh hơn nàng một bước!

 

Thân hình Hiểu Nhi thoắt một cái bay vút , kịp thời đỡ Chu Nhan ngay khi nàng ngã xuống đất. Chỉ điều, mặt đất quá trơn trượt, chân nàng cũng bất ngờ trượt , cả ngã phịch xuống đất. Khi Dương Liễu vội vã chạy tới, chỉ kịp đỡ lấy nửa của Hiểu Nhi, nhưng do lực quán tính, nàng cũng trượt chân ngã theo.

 

"Hiểu Nhi, ngươi chứ!" Chu Nhan cảm thấy bụng đau lên từng cơn âm ỉ, nhưng nàng chợt nghĩ đến Hiểu Nhi cũng đang mang thai, mà đang nửa nửa đè lên nàng, cú ngã của Hiểu Nhi thể là vô cùng nghiêm trọng.

 

Chu Nhan sợ đến mức mặt mày tái mét, nàng thà rằng tự ngã một cú trời giáng, chứ quyết Hiểu Nhi vì cứu mà xảy bất cứ chuyện gì! Nếu , nàng sẽ dằn vặt, c.ắ.n rứt lương tâm suốt cả cuộc đời!

 

Một cơn đau nhói buốt bất chợt truyền đến từ bụng khiến Hiểu Nhi nhíu chặt mày, ngay đó, nàng cảm nhận một dòng chất lỏng ấm nóng đang từ hạ tuôn . Sắc mặt Hiểu Nhi đại biến, nàng vội vàng rút một chiếc bình nhỏ từ trong túi áo , đổ hai viên thuốc, nhanh chóng nuốt một viên, đưa viên còn cho Chu Nhan: "Tẩu tẩu, đây là an t.h.a.i dược, mau uống một viên ."

 

Chu Nhan quả thật cũng đang cảm thấy bụng nhói đau, nàng chút do dự, lập tức nhận lấy viên t.h.u.ố.c từ tay Hiểu Nhi, cho miệng nuốt xuống.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Dương Liễu gương mặt đang trắng bệch một cách nhanh chóng của Hiểu Nhi, trong lòng lo lắng đến cực điểm: "Vương Phi, để bế tìm La Thái Y."

 

"Không cần, tạm thời đừng động đến !"

 

Tiểu nha lúc nãy chạy báo tin cho Hiểu Nhi bây giờ mới tất tả chạy tới: "Tiểu thư, Thụy Vương Phi, hai chứ? Á!"

 

Dứt tiếng hét thất thanh, tiểu nha cũng trượt chân ngã sõng soài.

 

Dương Liễu Hiểu Nhi , liền cú ngã của nàng chắc chắn hề nhẹ: "Vương Phi, là để bế nhà ! Dưới đất lạnh lắm."

 

Hiểu Nhi đáp lời Chu Nhan, nàng sang với tiểu nha ngã chỏng vó: "Ngươi mau gọi đại ca của tới đây, nhớ là kinh động ai, kẻo khách khứa hoảng sợ!!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1059.html.]

Dương Liễu vội thêm: "Còn cả Thụy Vương và La Thái Y nữa, nếu ngươi gặp bất kỳ ai khác thì cũng mau mời họ tới đây ngay!"

 

"Vâng, thưa Vương Phi." Nha mới ngã, vẫn còn kịp hồn, nhưng lời Hiểu Nhi dặn dò, nàng vội vàng lồm cồm bò dậy, cẩn thận lách qua đoạn đường loang lổ vết dầu, ba chân bốn cẳng chạy mất.

 

Dương Liễu thấy sắc mặt Hiểu Nhi trắng bệch như tờ giấy, nàng bèn khom , định đỡ nàng dậy.

 

"Không cần , đợi một lát nữa, chờ Đại ca đến hẵng ! Ta đợi một chốc là nữa , là ngươi cứ bế tẩu tẩu của về viện của nàng , bế ?" Hiểu Nhi vội ngăn động tác của Dương Liễu , nếu Dương Liễu bế mà chỉ để Chu Nhan ở đây một , nàng thể nào yên tâm.

 

Đã cứu thì cứu cho trót!

 

"Không cần Dương Liễu, ngươi cứ bế Chủ T.ử của ngươi về , đừng bận tâm đến ." Chu Nhan cũng sắc mặt của Hiểu Nhi gì đó .

 

Dương Liễu còn kịp lên tiếng, một nha khác tất tả chạy đến. Nàng thấy Hiểu Nhi và Chu Nhan ở đây, cũng chẳng màng suy nghĩ vì hai bệt đất, vội vàng cất lời: "Vương Phi, Thiếu Phu nhân, Thế T.ử Phi và Ngũ Công Chúa các nàng ngã !"

 

"Cái gì!" Nghe thấy lời , sắc mặt Hiểu Nhi chợt biến! Đỗ Ức Cẩn cũng đang m.a.n.g t.h.a.i mà! Sao nàng cũng thể ngã chứ!

 

"Dương Liễu, ngươi mau lấy một viên d.ư.ợ.c đưa cho Thế T.ử Phi!" Hiểu Nhi vội nhét một chiếc bình tay Dương Liễu.

 

" mà..." Dương Liễu , chút do dự.

 

"Mau ! Ta uống d.ư.ợ.c , sẽ ! Ta ở đây chờ ngươi ! Mau , tuyệt đối thể để đứa bé trong bụng Thế T.ử Phi xảy chuyện gì !" Hiểu Nhi nhịn mà gắt lên, giờ là lúc nào mà còn nhưng với nhị! Cũng Đỗ Ức Cẩn ngã nặng nữa.

 

Vừa lúc ngã, chính nàng còn kịp dùng một tay chống xuống đất để giảm bớt lực va chạm, nhưng dù mà bụng vẫn đau như cắt, phản ứng của Đỗ Ức Cẩn chắc chắn thể nào nhanh nhạy bằng .

 

"Ngươi ở đây trông chừng Vương Phi!" Dương Liễu còn do dự nữa, nàng thêm câu nào cũng chỉ lãng phí thời gian mà thôi! Thế là nàng dặn dò nha chạy tới một câu, nhanh như chớp thi triển khinh công rời .

 

Dương Liễu khỏi, chẳng mấy chốc những vị khách đến thêm trang tới đây. Bọn họ trông thấy Hiểu Nhi và Chu Nhan đang mặt đất, mà đường vô cùng ẩm ướt, liền lập tức liên tưởng đến chuyện xảy : "Trời đất ơi! Thụy Vương Phi và Thế T.ử Phi ngã ! Mau! Mau báo cho Thụy Vương và Thăng Bình Hầu Phủ Thế Tử!"

 

Bọn họ dứt lời, liền chạy mất.

 

Hiểu Nhi khẽ thở dài một : Bọn họ trở về la lối om sòm như , chẳng cả thiên hạ đều hết !

 

Nhật Ca Nhi đang cùng Thượng Quan Huyền Dật, Cảnh Duệ và những khác xác nhận các công việc cần phụ trách ngày mai cũng như danh sách những tham gia hôn lễ. Hai thấy lời nha báo, đều giật nảy , tức tốc chạy . Những còn trong phòng cũng đều bật dậy. Cảnh Hạo, Nhật Ca Nhi và Thượng Quan Thụy Hy định chạy theo ngoài, thì ngay đó một nha khác đến báo tin, rằng Đỗ Ức Cẩn và Ngũ Công Chúa các nàng cũng ngã.

 

Các nàng cũng ngã ư!?

 

Thượng Quan Thụy Hy sợ đến mức vội đẩy đến báo tin , lao ngoài.

 

Có chuyện gì thế , tại tất cả các phu nhân đang m.a.n.g t.h.a.i đều ngã? Nhật Ca Nhi và Cảnh Hạo đưa mắt , cũng nhanh chóng chạy ngoài.

 

Bấy giờ, Lưu Thị đang tất bật chào hỏi khách khứa và Vận Nhi đang thu nhận đồ thêm trang cũng đều tin. Hai họ chỉ kịp với các vị khách một câu: "Xin thất lễ!"

 

Rồi cả hai vội vã chạy về phía hoa viên.

 

Lưu Thị lo lắng đến c.h.ế.t : "Rốt cuộc là chuyện gì, thể ngã cơ chứ!"

 

Cảm ơn Phân Phương khen thưởng, cảm ơn các bạn bình chọn~~

 

 

--------------------

 

 

Loading...