Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1068
Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:31:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng thấy tên hắc y nhân về phía lưng , liền vội vàng phắt , ngay lập tức trông thấy chồng đầu lìa khỏi cổ đang chân Thượng Quan Huyền Dật. Đôi mắt nàng trong khoảnh khắc trợn trừng đến cực đại, nàng đột ngột ngẩng đầu, phóng ánh căm hờn tột độ về phía Thượng Quan Huyền Dật, gào lên đến xé cả tâm can: "Ta g.i.ế.c ngươi!"
Vẻ mặt lạnh lùng của Thượng Quan Huyền Dật hề gợn một chút xao động, đưa ánh mắt băng giá nàng, thản nhiên cất lời: "Vậy ? Vậy cũng xem ngươi bản lĩnh đó !"
Nàng rõ Thụy Vương sẽ đời nào buông tha cho con , như , chi bằng kéo cùng xuống suối vàng bầu bạn!
Thế là nàng bèn đặt đứa con lòng đàn ông, rút phắt thanh kiếm bên hông, lao thẳng đến Thượng Quan Huyền Dật. Lao nửa đường, nàng bóp nát một viên châu t.ử đang nắm chặt trong tay, ném thẳng về phía .
"Chủ tử!" Tên hắc y nhân kinh hãi thốt lên.
"A! Đừng mà!" một tiếng thét t.h.ả.m thiết vang lên, ngay đó là một tiếng nổ kinh thiên động địa, viên châu t.ử nổ tung.
Ngay từ lúc Phu Nhân lao tới, Thượng Quan Huyền Dật để ý thấy trong tay nàng cầm vật gì đó, vì , khi tay nàng mới cử động, vung kiếm gạt viên châu t.ử bay , đồng thời thi triển khinh công, chớp nhoáng né sang một bên.
Viên châu t.ử Thượng Quan Huyền Dật dùng kiếm gạt một cái, rơi xuống ngay cạnh đứa con và chồng của nàng.
Hồi lâu , khi khói bụi tan , Thượng Quan Huyền Dật mới từ trong bóng tối bước .
Tên hắc y nhân thấy Thượng Quan Huyền Dật bình an vô sự, bèn thở phào nhẹ nhõm. Chủ t.ử của quả nhiên lợi hại, chỉ trong một thở gạt bay viên châu tử, né xa, khiến bản hề xây xước mảy may. Việc quả thực vô cùng khó, nhất là khi cách lúc đó ngắn đến như .
Gương mặt nàng bê bết m.á.u tươi, chẳng rõ là m.á.u của của ai khác, đôi mắt đỏ ngầu, nàng giương kiếm đ.â.m thẳng về phía Thượng Quan Huyền Dật.
"Không tự lượng sức !" Thượng Quan Huyền Dật vẫn yên bất động, chờ cho đến khi lưỡi kiếm kề sát mặt, mới giơ hai ngón tay kẹp chặt lấy. Ngón tay dùng sức, thanh kiếm cứ thế gãy đôi.
Thượng Quan Huyền Dật buông tay, búng nhẹ một cái, mũi kiếm liền bay vụt như một tia chớp, cắm phập giữa tim nàng.
Thượng Quan Huyền Dật rút tay về, đưa mắt về phía lối của một trong những gian mộ.
Lúc , một tên hắc y nhân đang áp giải một vị Pháp Sư bước .
Vị Pháp Sư thể ngờ rằng võ công của mà Thượng Quan Huyền Dật mang đến cao cường đến thế, còn am hiểu trận pháp, chỉ trong nháy mắt tóm gọn .
Bấy giờ, thấy cảnh tượng t.h.ả.m khốc mặt đất, trong lòng khỏi rét run, về phía Thượng Quan Huyền Dật: "Ngươi mà g.i.ế.c , thì thứ Vương phi của ngươi sẽ vĩnh viễn giam cầm."
"Ta ngươi đang nhăng cuội gì cả, giam cầm với chẳng giam cầm?" Thượng Quan Huyền Dật , thản nhiên giả ngốc.
"Ngươi ? Cũng chẳng gì lạ, nhưng chỉ cần ngươi thả , sẽ cho ngươi !" Vị Pháp Sư thoáng chút kinh ngạc, với vẻ đắc ý.
"Ngươi là kẻ nào?" Thượng Quan Huyền Dật đáp lời .
Rốt cuộc kẻ là ai? Tại Hiểu Nhi gian, thậm chí còn gian của Hiểu Nhi giam cầm? Hắn trông giống của Nam Cung Quốc chút nào. Linh tính mách bảo rằng, chỉ cần phận của kẻ , là thể tìm lý do vì Hiểu Nhi gian.
bất kể kẻ là ai, còn kẻ nào khác nhúng tay chuyện , vẫn thể đoán !
"Chuyện thể ! Ngươi chỉ cần tộc nhân của lợi hại, là kẻ mà ngươi thể đối phó . Vậy nên, ngươi hãy ngoan ngoãn thả !"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Vậy ? Bây giờ ngươi cũng , miễn là ngươi thể cứng miệng đến cùng là . Bổn vương đây xem thử, cái miệng của ngươi rốt cuộc cứng đến mức nào! Đem về, nghĩ cách hầu hạ cái miệng của cho thật !" Câu cuối cùng, Thượng Quan Huyền Dật là với tên hắc y nhân đang khống chế vị Pháp Sư.
"Vâng, chủ tử!" Tên hắc y nhân cung kính đáp lời.
Lúc , tất cả hắc y nhân đều tụ họp một chỗ. Trên tay mỗi đều xách một vật hình cầu bọc kín trong tấm vải đen, rõ ràng bọn họ đều thành nhiệm vụ của .
Thượng Quan Huyền Dật thấy liền cất lời: “Rất ! Hình như sắp đến ngày mừng thọ của Nam Cung Hoàng Thượng nhỉ? Mấy thứ trong tay các ngươi thể gửi đến quà mừng thọ cho !”
Thượng Quan Huyền Dật chính là dùng cách để cho những kẻ dám động đến một sợi tóc của Hiểu Nhi ! Bất cứ ai dám động đến một sợi tóc của nàng, cứ chờ đợi sự báo thù điên cuồng của !
Pháp Sư xong lời , kinh ngạc Thượng Quan Huyền Dật, Thụy Vương quả thực quá biến thái!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1068.html.]
Thượng Quan Huyền Dật dứt lời, chẳng thèm liếc Pháp Sư lấy một cái, sải bước lớn thẳng ngoài.
“Chờ , bây giờ ngươi thả , nhất định sẽ hối hận, tộc nhân của chắc chắn sẽ đến cứu !”
Thượng Quan Huyền Dật bèn đầu liếc một cái: “Vậy ? Thế thì ngươi nhớ với bọn họ rằng nhiệt liệt chào mừng!”
Pháp Sư câu của Thượng Quan Huyền Dật cho nghẹn họng!
Một hắc y nhân nào đó thấy câu suýt nữa thì bật thành tiếng.
Lần , Thượng Quan Huyền Dật chẳng buồn ngoảnh đầu mà cứ thế rời .
Pháp Sư bắt đầu sốt ruột, một loại độc, cứ vài ngày phát tác một , nếu Thượng Quan Huyền Dật giam , lấy t.h.u.ố.c giải, đến lúc đó chắc chắn sẽ c.h.ế.t!
Hắn liếc ngoài, hy vọng thể mau chóng cứu !
Thượng Quan Huyền Dật khỏi khu mộ, bất giác đưa ngón tay lên mân mê chiếc nhẫn tay.
Hắn đang đeo chiếc nhẫn gian mà Hiểu Nhi tặng, ngay từ lúc Pháp Sư : “Ngươi mà g.i.ế.c , những thứ Vương phi của ngươi sẽ vĩnh viễn giam cầm.” vô thức thử thăm dò gian, và phát hiện gian giải trừ phong ấn!
Sao đột nhiên giải trừ thế ? Hơn nữa, Pháp Sư dường như cũng hề gian mở , Thượng Quan Huyền Dật nghĩ mãi .
mà, giải trừ cũng !
Màn đêm lặng lẽ trôi , bình minh âm thầm ló dạng.
Thượng Quan Huyền Dật từ thư phòng bước , phòng tắm gội rửa sạch sẽ từ đầu đến chân sấy khô tóc mới về phòng ngủ.
Hắn nhẹ nhàng cẩn trọng trèo lên giường, xuống.
Hiểu Nhi khẽ hé mắt, liếc một cái, cả tay cả chân đều gác lên , chìm giấc ngủ say sưa.
Thượng Quan Huyền Dật nén nụ nơi khóe môi, cũng nhắm mắt .
Cùng lúc đó, thời khắc hừng đông, một sân viện nào đó trong An Thân Vương phủ bỗng vang lên một tiếng hét thất thanh: “A!”
Ngay đó, Nãi Nương từ trong một căn phòng tất tả chạy : “Người , cứu mạng! Tiểu chủ tử, tiểu chủ t.ử thổ huyết qua đời !”
Thượng Quan Uyển Như thấy lời của Nãi Nương, nàng vụt một cái bật dậy từ giường, nhanh chóng bước xuống, đến giày cũng kịp xỏ vội chạy ngoài.
“Ngươi cái gì! Chuyên Nhi ?” Thượng Quan Uyển Như túm lấy vai Nãi Nương mà gặng hỏi.
“Tiểu chủ t.ử vì … thổ huyết qua đời .” Ba chữ cuối cùng, Nãi Nương phần dám thốt , nên giọng lí nhí vô cùng, nhưng Thượng Quan Uyển Như vẫn thấy rõ mồn một.
“Sao thể như !” Thượng Quan Uyển Như đẩy mạnh Nãi Nương , lao phòng của Chuyên Nhi.
Chỉ thấy Chuyên Nhi giường đang lặng lẽ đó, một chút động đậy, khóe miệng vẫn còn vương một vệt máu, gối là một vũng m.á.u loang lổ.
“Chuyên Nhi!” Thượng Quan Uyển Như trừng lớn đôi mắt, lắc đầu nguầy nguậy, nhào đến bên Chuyên Nhi.
Thượng Quan Uyển Như áp mặt mặt , lúc nàng mới phát hiện thể lạnh ngắt, cũng là thổ huyết qua đời từ lúc nào.
Cảm ơn Phân Phương khen thưởng, cảm ơn các bạn bình chọn~~
--------------------