Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1088
Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:31:45
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Qua Lạp Bát Tiết, nhà nhà đều bắt đầu tất bật lo toan cho việc sắm sửa lễ Tết, các cửa tiệm cũng rục rịch tổng kết sổ sách cuối năm, khí năm mới dường như cận kề ngay mắt.
Ngay cả Hiểu Nhi cũng dành chút thời gian mỗi sáng mỗi chiều để kiểm tra sổ sách và danh sách quà biếu.
Thượng Quan Huyền Dật càng bận rộn hơn, mỗi ngày đều thấy bóng vội vã đến . Cứ như , hai đầu tắt mặt tối mãi cho đến đêm Giao thừa mới thảnh thơi đôi chút.
Vào đêm Giao thừa, Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi từ sáng sớm cung để thỉnh an Hoàng Thượng và Hoàng Hậu.
Ngày hôm đó cung yến, dùng xong bữa tiệc, buổi tối còn thức khuya đón Giao thừa, nên cả ngày hai đều ở trong hoàng cung.
Thượng Quan Huyền Dật dìu Hiểu Nhi đến T.ử Thần Cung bái kiến Hoàng Thượng xong, mới sang Từ Ninh Cung thỉnh an.
"Hoàng tổ mẫu của các ngươi đang khỏe trong , các ngươi thỉnh an xong thì sang chỗ mẫu hậu, đừng phiền hoàng tổ mẫu nghỉ ngơi." Hoàng Thượng dặn dò một câu.
Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi liền đến Từ Ninh Cung.
Mùa đông năm nay lạnh đến lạ thường, sức khỏe của Thái Hậu cứ chập chờn . Hai ngày đêm Giao thừa, trời đổ tuyết, thế Thái Hậu nhiễm phong hàn, nàng cảm thấy cả bải hoải rã rời, đến cả xuống giường cũng chẳng mấy khi.
Ngay cả đêm Giao thừa khi các hoàng tử, hoàng tôn đến thỉnh an, nàng cũng chẳng mấy tinh thần để tiếp chuyện, chỉ gặp mặt qua loa cho họ lui .
Hoàng Thượng và An Thân Vương thỉnh an từ sớm, còn Thượng Quan Huyền Dật, Hiểu Nhi, cùng với Thượng Quan Thụy Hy và Đỗ Ức Cẩn, bốn họ đến muộn hơn. Sau khi cung nữ bẩm báo, Thái Hậu thẳng thừng từ chối gặp, nàng lười chẳng buồn gượng dậy khỏi giường.
Thấy , cả bốn bèn thẳng đến Khôn Ninh Cung của Hoàng Hậu.
Trong Khôn Ninh Cung, Trưởng Công Chúa, Ngũ Công Chúa, An Khánh Vương Vương Phi, Thượng Quan Uyển Như và Phó Nhiên Tuệ đều mặt đông đủ. Vài trong họ đang chơi mạt chược, ngoài còn một vài vị mệnh phụ triều đình, họ cũng mở một bàn khác ở bên .
Bên ngoài tuyết đang rơi, cũng chẳng hoạt động gì thú vị, nên chỉ đành chơi mạt chược. Cái món mạt chược , thể là một khi phát minh thì bất kể nam nữ già trẻ, cổ kim đông tây, ai ai cũng mê.
Hoàng Hậu thấy bốn họ bước , bèn vội vã cất tiếng gọi Hiểu Nhi và Đỗ Ức Cẩn: "Hai đứa đang mang, cần đa lễ, mau đây sập ấm . Bên ngoài lạnh lắm, kẻo lạnh đứa bé trong bụng."
Hiểu Nhi và Đỗ Ức Cẩn vẫn kiên quyết hành lễ xong mới đến sập ấm xuống.
Nơi đây là thế giới riêng của các nữ nhân, vì Thượng Quan Huyền Dật và Thượng Quan Thụy Hy khi hành lễ xong liền đến T.ử Thần Cung cùng Hoàng Thượng tiếp kiến các đại thần.
Hoàng Hậu đang mải mê với sòng mạt chược, nên Hiểu Nhi đến cùng.
Nàng và Đỗ Ức Cẩn đến cạnh Phó Nhiên Tuệ: "Quận chúa chơi một ván ?"
"Ta đến muộn, các nàng bắt đầu cả ."
"Quận chúa trông vẻ gầy thì ? Có chuyện gì ?" Đỗ Ức Cẩn ân cần hỏi.
Hiểu Nhi sang, nàng cũng đang định hỏi câu đó.
"Vậy ? Ta thấy ." Phó Nhiên Tuệ đưa tay sờ lên má .
"Có gầy một chút thật, ngươi ăn nhiều , nếu Triệu Tướng Quân trở về sẽ đau lòng lắm đấy." Ngũ Công Chúa thấy Hiểu Nhi đến, chuyện với nàng nên bèn rời khỏi bàn mạt chược.
Phó Nhiên Tuệ liền cúi đầu, giấu nỗi chua xót trong lòng.
Trong lòng đó vốn dĩ chẳng hề , mà đau lòng cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1088.html.]
"Sáng nay Triệu Tướng Quân chẳng về đến Đế Đô ? Hắn sắp đau lòng đấy." Sáng nay lúc cùng Thượng Quan Huyền Dật cung, Hiểu Nhi trông thấy bóng lưng Triệu Hữu Uy đang tiến cung, lúc đó nàng còn chút ngạc nhiên, hiểu trở về.
Là Thượng Quan Huyền Dật , chiến sự sắp nổ , Triệu Hữu Uy sẽ là một trong những chủ tướng ở tiền tuyến. Triều đình cho phép những vị tướng lĩnh mới thành đang trấn thủ biên cương về nhà nghỉ ngơi một tháng, để họ dưỡng sức nạp nhuệ, tâm ý chiến đấu.
Hiểu Nhi lập tức thấu tỏ, đây là cơ hội để những vị tướng lĩnh trẻ tuổi lập gia đình nhưng con nối dõi thể lưu huyết mạch. Suy cho cùng, nơi sa trường đao kiếm mắt, sự sống và cái c.h.ế.t chỉ trong gang tấc, nào ai cuối cùng thể khải trở về .
“Hắn trở về?” Phó Nhiên Tuệ , sững sờ sang Hiểu Nhi. Triệu Hữu Uy về , chính nàng là thê t.ử của mà hề , thế mà ngoài tường tận cả nàng!
Lẽ nào nóng lòng xuất hiện mặt nàng đến thế ?
“Ngươi vẫn ? Có lẽ là cung phục mệnh , đó mới trở về phủ chăng!” Hiểu Nhi thấy thế, bèn cất lời.
“Triệu Tướng Quân trở về ư? Thế thì tại Nhiên Huệ gầy , mắt còn thâm quầng nữa chứ. Nàng chắc chắn sớm nhận tin, Triệu Tướng Quân sắp trở về, vui mừng đến mức ăn ngon, ngủ yên, nào?” Ngũ Công Chúa bèn cất giọng trêu ghẹo.
Phó Nhiên Tuệ những lời , khoé môi chỉ thể nhếch lên một nụ khổ sở. Sự thật là nàng chẳng hề sẽ trở về, cũng gửi một lá thư nào cho nàng, nàng thể vì thế mà vui mừng đến độ ăn ngon, ngủ yên cho . Nếu quả thực như thì mấy.
Mặc dù cha chồng rằng lẽ sẽ về ăn Tết, nhưng vì trong thư từ phương Nam gửi về hề nhắc đến chuyện , mà hôm nay là đêm Giao thừa, cho nên cả nhà đều ngỡ rằng sẽ về nữa.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thật ngờ trở về, cũng trở về, chỉ tiếc rằng đó chẳng là thê t.ử của mà thôi.
“Triệu Tướng Quân trở về, Quận Chúa hãy nắm bắt cơ hội thật , tranh thủ thời gian m.a.n.g t.h.a.i một đứa trẻ, như một năm , con của mấy chúng thể chơi đùa cùng .” Đỗ Ức Cẩn mỉm .
“Không phiền ngươi nhọc lòng!” Phó Nhiên Tuệ những lời , trong lòng dâng lên một nỗi khó chịu, nàng xong câu đó liền bỏ .
Một là Thế t.ử phi của mà nàng thầm thương trộm nhớ suốt bao năm, một là mà phu quân hiện tại của nàng luôn đặt trong tim, nàng thật sự đối diện với họ như thế nào.
Nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc mỹ mãn của họ, nàng cảm thấy cuộc đời chẳng khác nào một trò . Những gì nàng khao khát, nay từng .
Trên gương mặt Đỗ Ức Cẩn thoáng qua một nét ngượng ngùng, hình như nàng chút lo chuyện bao đồng .
Dù nàng và Thượng Quan Thụy Hy thành , tính cũng là họ hàng với Quận Chúa, nhưng quả thật hơn một năm qua hai họ chẳng mấy khi trò chuyện. Trước phận nàng thấp kém, càng thể nào tiếp xúc với địa vị như Quận Chúa, cho nên hai vốn dĩ chẳng hề quen. Giao tình nông cạn thì nên lời sâu xa, thế mà nàng quên mất điều .
Hiểu Nhi và Ngũ Công Chúa cũng vì thái độ của Phó Nhiên Tuệ mà ngẩn trong giây lát.
Bầu khí bỗng chốc đông cứng .
Đợi Phó Nhiên Tuệ xa , Hiểu Nhi mới lên tiếng: “Quận Chúa hình như tâm trạng lắm, cho nên lời phần gay gắt, ngươi đừng để trong lòng.”
Hiểu Nhi ngỡ rằng Phó Nhiên Tuệ vẫn vượt qua rào cản trong lòng, vì Đỗ Ức Cẩn là con gái mà Thượng Quan Thụy Hy yêu thương, cho nên mới tiếp chuyện với Đỗ Ức Cẩn.
Ngũ Công Chúa cũng lên tiếng an ủi: “Mỗi đến kỳ, tính tình của Nhiên Huệ đều trở nên cáu kỉnh lạ thường, đây nàng cũng từng nặng lời với . Ta nghĩ chắc là nàng đến tháng thôi, ngươi đừng bận tâm gì, hôm khác gặp , thể nào nàng cũng sẽ xin ngươi.”
Thì là đến kỳ, như thì cho dù Triệu Tướng Quân trở về cũng thể động phòng, mà m.a.n.g t.h.a.i cho . Chẳng trách nàng như , hóa là vô tình chọc đúng nỗi đau của nàng . Đỗ Ức Cẩn nghĩ thông suốt , lòng cũng nhẹ nhõm , nàng khẽ mỉm : “Không , những ngày đó cũng dễ nổi nóng.”
Trước đây Đỗ Ức Cẩn từng cung hàn, mỗi đến tháng đều đau đến c.h.ế.t sống , cho nên những ngày tính tình nàng cũng đặc biệt dễ cáu bẳn, chính nàng cũng rõ điều đó.
Tạ ơn Phân Phương ban thưởng, cảm ơn các bạn bình chọn~~
--------------------