Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1137
Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:39:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thật ? Dù cho ngươi nhớ, thì lúc rời khỏi thôn, ngươi mang theo bao nhiêu bạc, và suốt chặng đường tiêu tốn bao nhiêu, ngươi tính chứ! Nếu ngay cả một con ước chừng mà ngươi cũng nổi, thì chỉ thể chứng tỏ ngươi đang dối! Hiểu Nhi lạnh lùng cất giọng.
Đỗ Ức Cẩn lúc cũng lên tiếng: " đó, ngươi dám một lặn lội đến tận Đế Đô, thì đường nước bước chắc chắn dò hỏi kỹ càng, bạc tiền cũng chuẩn sẵn sàng, nếu thì ngươi dám khỏi cửa chứ! Không sợ lừa bán mất ? Vả , một đãng trí đến mấy cũng thể nào chuyện gì cũng trả lời !"
" thế, vị cô nương chẳng lẽ là do kẻ nào đó cố tình tìm đến để gây rối , miệng lưỡi những lời dối trá!"
"Ta nghĩ chắc chắn là ! Hẳn là kẻ giật dây, cố tình phá hoại hôn lễ! Dám cả gan phá hoại hôn lễ của Ngũ Công Chúa và Phò mã gia, đây chính là t.ử tội!"
Tử~ tội?!
Nghe thấy hai chữ t.ử tội, Liêu Xuân Ngọc sợ đến ngây , nàng c.h.ế.t , nàng hề Lương Đại Lực cưới Công Chúa! Nếu , đ.á.n.h c.h.ế.t nàng cũng dám đến đây. Dù lớn lên ở thôn quê, nhưng nàng cũng Hoàng quốc thích là những tuyệt đối thể chọc , bằng thì thần tiên cũng chẳng cứu nổi . Liêu Xuân Ngọc sợ đến mức mồ hôi lạnh túa như tắm: "Ta , dối. Ta thật sự tự đến đây! Ta đến Đế Đô tổng cộng tiêu, tiêu..."
Liêu Xuân Ngọc đưa mắt về phía Tiền Trấn Quốc Công Phu Nhân, hy vọng bà thể cho một chút gợi ý.
Tiền Trấn Quốc Công Phu Nhân lén lút giơ hai ngón tay.
Liêu Xuân Ngọc trông thấy vội vàng : "Hai lạng, suốt chặng đường đến Đế Đô tổng cộng tiêu hết hai lạng!"
Tiền Trấn Quốc Công Phu Nhân xong câu , trái tim chỉ c.h.ế.t cho , rốt cuộc là nàng tìm một con heo mang đến đây !
Quãng đường xa xôi như mà chỉ tốn hai lạng, chẳng lẽ nàng bộ đến đây !
"Liêu cô nương, ngươi thật sự chỉ tiêu hết hai lạng bạc, mà thuyền khách của Thạch gia ?"
" !"
"Ngươi đang dối! Chỉ với hai lạng bạc mà đòi từ phương Nam đến tận Đế Đô, còn thuyền khách của Thạch gia ư? Ngươi coi tất cả các vị mệnh quan triều đình và các vị Cáo Mệnh Phu Nhân mặt ở đây đều là kẻ ngốc, đều từng trải sự đời giống như ngươi cả !" Hiểu Nhi xong liền đanh giọng quát: "Ngươi mau khai thật , ngươi đến đây bằng cách nào, ai đưa ngươi tới? Nếu ngươi còn thật, chỉ đành bắt ngươi giải đến Đại Lý Tự, dùng đại hình tra khảo!"
"Dựa mà bắt đến Đại Lý Tự! Ta, dối, nhầm, hai lạng, là hai mươi lạng! Là hai mươi lạng bạc!"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
C.h.ế.t đến nơi vẫn còn cứng miệng!
Hiểu Nhi hừ lạnh một tiếng: "Liêu cô nương, bộ y phục ngươi trông vẻ rộng, vặn cho lắm nhỉ, đó là y phục của chính ngươi ? Hay là do ai đó tặng cho ngươi?"
"Đương nhiên là của chính !"
"Ồ, ngươi mua nó ở ?"
"Không mua, là tự may!" Liêu Xuân Ngọc lo rằng Hiểu Nhi sẽ hỏi nàng mua ở , giá bao nhiêu bạc, sợ trả lời nên dứt khoát là tự may.
"Phụt!"
Sau khi Liêu Xuân Ngọc dứt lời, nhiều mặt tại đây đều nhịn mà bật thành tiếng.
Tiền Trấn Quốc Công Phu Nhân kìm mà nhắm nghiền hai mắt, trong lòng chỉ c.h.ế.t cho xong, quả nhiên là gà rừng, một chút kiến thức cũng , đúng là ngu c.h.ế.t !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1137.html.]
Hiểu Nhi cũng bật : "Liêu cô nương, lẽ nào ngươi bộ y phục của ngươi thêu ký hiệu của một tiệm vải ? Thật may, tiệm thành y đó nổi danh đến mức nhà nhà đều , đều , chi nhánh ở khắp các phủ thành lớn quốc. Đương nhiên, y phục bán ở mỗi châu phủ đều giống , và kiểu dáng của ngươi, chỉ ở Đế Đô mới bán!"
Hiểu Nhi vén tay áo lên, để lộ ký hiệu y phục của cho nàng xem.
Liêu Xuân Ngọc liền vội vàng tìm kiếm quanh cổ tay áo, quả nhiên thấy một ký hiệu giống hệt như bộ y phục của Hiểu Nhi.
Không chỉ Hiểu Nhi, mà nhiều cô nương mặt tại đây cũng đều để lộ ký hiệu cổ tay áo của .
Gương mặt Liêu Xuân Ngọc trong nháy mắt đỏ bừng lên: "Ta nhầm, bộ y phục là mua khi đến Đế Đô, may một bộ y hệt như , cho nên mới nhầm lẫn, bộ là mua, do tự may!"
「Cô nương, ngươi bộ y phục của ngươi là kiểu dáng của mấy năm về ? Bây giờ sớm còn bán nữa !»
Liêu Xuân Ngọc: «...»
Nàng mà đen đủi thế , câu nào sai câu đó!
«Vị cô nương , ngươi lừa gạt khác thì tìm nhầm chỗ ! Đây là Trấn Quốc Công Phủ, chứ nơi để ngươi ăn hàm hồ, cản trở đại hôn của Công Chúa! Người , bắt kẻ miệng lời dối trá áp giải đến Tông Nhân Phủ, đ.á.n.h cho mấy chục trượng! Để xem nàng chịu thật !»
« , dối trá liền mồm, câu nào là thật! Chắc chắn là do kẻ nào đó phái tới phá hoại hôn lễ của Ngũ Công Chúa, chừng còn là gian tế của Nam Cung Quốc, loại thể tha , đ.á.n.h mấy chục trượng vẫn còn là nhẹ, dùng đại hình tra khảo, kẹp ngón tay, giường chông, ném ổ rắn.»
«, đúng, đúng, dùng đại hình tra khảo, e rằng nàng sẽ chịu khai thật ! Mau hành hình !»
Kẹp ngón tay? Liêu Xuân Ngọc bất giác nắm chặt hai tay, giấu những ngón tay của trong.
Nằm giường chông? Là chiếc giường chi chít đinh ? Liêu Xuân Ngọc kìm mà căng cứng!
Còn ném ổ rắn nữa? Nàng mường tượng đến cảnh hàng ngàn vạn con rắn trườn bò khắp , cả liền run lên một cái, quá kinh khủng !
«Đừng mà, khai, khai, bộ y phục là do một bà t.ử bên cạnh vị Phu Nhân đưa cho ! Bà t.ử đó với rằng, Lương đại ca trở thành Trấn Quốc Công, hôm nay thành , cưới một cô nương mà hề yêu thích, chỉ cần vài lời cảm động trong hôn lễ, nhất định sẽ nạp , phận thấp hèn, thể chính thất của Trấn Quốc Công Phủ, nhưng thì , đợi khi , sinh con nối dõi, thì sẽ cơ hội nâng lên chính thất!»
Tiền Trấn Quốc Công Phu Nhân giận dữ quát: «Ngươi đang ăn bậy bạ gì thế, bà t.ử bên cạnh thể với ngươi những lời đó ! Kẻ lừa đảo nhà ngươi đúng là miệng lời dối trá!»
Lâm Bà T.ử Liêu Xuân Ngọc cũng lên tiếng: «Cô nương, cơm thể ăn bậy, chứ lời thể bừa, với ngươi những lời bao giờ, đây là đầu tiên gặp ngươi đấy!»
«Lần thật sự dối, đêm qua lúc nửa đêm thấy ngươi đưa bộ y phục cho bà t.ử dẫn đến Đế Đô, còn là Phu Nhân bảo ngày mai mặc bộ đến phủ, ngươi còn , nếu mặc bộ đồ vải thô của , thì chắc chắn thể bước qua cổng lớn của Trấn Quốc Công Phủ! Bộ y phục , ngươi còn bảo là của Linh Nhi quận chúa từng mặc đây! Tối qua thức dậy tiểu lúc nửa đêm, tình cờ trông thấy cảnh đó nên mới .»
«Nghe nàng , mới sực nhớ hình như thật sự từng thấy Linh Nhi quận chúa mặc bộ y phục , nàng chắc cũng quên mất !»
« , cũng từng thấy Linh Nhi quận chúa mặc bộ y phục !»
«Cho dù đó là y phục của Linh Nhi quận chúa, cũng thể chứng minh là do bà t.ử của đưa cho nàng , y phục của Linh Nhi quận chúa vứt từ lâu ! Ngươi là bà t.ử của dẫn ngươi tới, ngươi thể đó là bà t.ử nào bên cạnh ?» Bà t.ử đó là trong trang viên của nàng, trong phủ ai quen , hơn nữa sáng sớm nay về trang viên , nàng tin chắc rằng Liêu Xuân Ngọc tuyệt đối thể tìm !
Cảm ơn Phân Phương, cảm ơn các bạn bình chọn~~
--------------------