Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1177

Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:39:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tên hắc y nhân mà Dương Mai đuổi theo thu hút phần lớn quan binh về phía đó, còn tên hắc y nhân ôm đứa trẻ trong tủ thì hết tìm một nơi ẩn náu, nấp một lúc, mới len lén lút lút trốn chạy, và suốt quãng đường hầu như hề chạm mặt thị vệ nào.

 

Còn tên hắc y nhân vơ đại một đứa trẻ sập thì nhanh chạm trán với đội Ngự Lâm Quân trong hoàng cung.

 

"Ở đây! Thích khách ở đây!" Một thị vệ trông thấy, liền lớn tiếng hô hoán, thế là cả một toán Ngự Lâm Quân dồn dập đuổi theo .

 

Những đội Ngự Lâm Quân khác kịp tới nơi, thấy động tĩnh bên , cũng tức tốc đổ về hướng .

 

Tên hắc y nhân ôm đứa trẻ trong tủ trót lọt né tránh thị vệ, đó chui qua một cái lỗ ch.ó um tùm cỏ dại trong một lãnh cung ở Ngự Hoa Viên, leo tót lên ngựa phóng mất hút.

 

 

Dương Liễu vội vã chạy tới tiểu Phật đường, kinh hãi phát hiện y phục của Thái Hậu bén lửa, các cung nữ đang tay chân luống cuống, cuống cuồng tìm cách dập lửa.

 

Chỉ điều Thái Hậu cứ chạy toán loạn khắp nơi, khiến các cung nữ chẳng tài nào dập trúng .

 

"A! Lửa! Mau dập lửa ! Thiêu c.h.ế.t ai gia , a! a!" Thái Hậu lửa thiêu đốt đến mức chạy vòng quanh tại chỗ la hét thất thanh.

 

Dương Liễu thấy cảnh tượng , giật nảy , nàng vội đảo mắt quanh, phát hiện góc tường đặt một chậu băng. Nàng tức tốc chạy tới, dùng cả hai tay nhấc bổng tảng băng lớn lên, hất thẳng nửa chậu nước đá lạnh buốt chỗ lửa đang cháy Thái Hậu, ngọn lửa lập tức dập tắt ngấm.

 

Dương Liễu dập tắt ngọn lửa Thái Hậu xong, còn kịp tiến lên xem xét thương thế của , thì thấy tiếng Dương Mai hét lớn từ xa: "Có thích khách!"

 

Trong đầu nàng lập tức lóe lên suy nghĩ: Đây chính là kế điệu hổ ly sơn!

 

"Mau dùng đá lạnh chườm lên những vết bỏng của Thái Hậu, nhanh cho mời Thái y đến!" Dương Liễu vội vàng căn dặn một câu lao !

 

Các cung nữ vẫn còn đang sợ đến ngây , thấy lời , một trong họ lập tức hồn, vội vã chạy mời Thái y.

 

Nàng cung nữ còn theo lời Dương Liễu, bèn dùng hết sức đẩy tảng băng mà Dương Liễu đặt xuống đất tới mặt Thái Hậu: "Thái Hậu, mau áp những chỗ thương tảng băng ạ!"

 

Thái Hậu đau đến mức kêu la oai oái, hai nàng cung nữ sợ tới mức hai tay run lẩy bẩy, dìu đỡ Thái Hậu lên tảng băng, để những vùng da bỏng áp sát mặt băng, đó cẩn thận đặt bàn tay thương của lên tảng băng.

 

Chỉ điều, ống tay áo của Thái Hậu là nơi bén lửa đầu tiên, nên tay của bỏng nặng hơn cả, dù đặt lên tảng băng, cũng chỉ một phần nhỏ vết thương tiếp xúc với mặt băng.

 

Ở một góc tường khác trong Phật đường vẫn còn một chậu băng nữa, một cung nữ thấy thế, liền quyết đoán chạy tới. Nàng dùng hai chân kẹp chặt chậu gỗ để nước đá bên trong đổ ngoài, dùng hết sức hất mạnh tảng băng xuống đất. "Rầm!" một tiếng vang lên, tảng băng lớn vỡ tan thành nhiều mảnh.

 

Nàng cung nữ vội vàng bưng chậu nước đá đến bên cạnh Thái Hậu, cẩn trọng nâng bàn tay thương của lên, nhẹ nhàng nhúng phần bỏng trong chậu nước: "Thái Hậu, cứ ngâm tay trong nước đá lạnh ạ."

 

"Hương Lăng, ngươi mau lấy khăn tay gói một ít đá vụn , chườm lên những vết thương khác cho Thái Hậu."

 

"Thái y , Thái y còn tới nữa!" Thái Hậu đau đớn tới mức giọng trở nên yếu ớt, thều thào.

 

"Dạ, cho mời ạ, chắc là sắp tới nơi ." Nàng cung nữ giúp Thái Hậu sơ cứu vết bỏng để hạ nhiệt, nhẹ nhàng đáp lời.

 

Trong khi bên đang rối ren tay chân, thì ở phía Ngự Hoa Viên, ngay lúc Dương Mai gần như sắp đuổi kịp tên hắc y nhân bịt mặt, bất thình lình, dùng hết sức ném văng đứa trẻ trong tay xa, lập tức tăng tốc, thi triển khinh công biến mất.

 

Dương Mai trơ mắt đứa trẻ ném văng , sợ đến mức trái tim như vọt khỏi lồng ngực, nàng cũng chẳng còn tâm trí mà đuổi theo tên hắc y nhân nữa, vội vàng lao về phía đứa trẻ đang rơi xuống.

 

cuối cùng vẫn là kịp nữa , ngay khoảnh khắc những ngón tay của Dương Mai chỉ còn cách đứa trẻ trong gang tấc, đứa bé rơi thẳng xuống mặt đất.

 

Dương Mai gần như rơi tuyệt vọng

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1177.html.]

Chỉ đến khi đứa trẻ rơi xuống đất, nảy bật lên rớt xuống, lăn mấy vòng, Dương Mai mới cho thật rõ, đó vốn chẳng là một đứa trẻ, mà chỉ là một cái tay nải.

 

trúng kế điệu hổ ly sơn, nhưng trái tim Dương Mai vẫn như trút gánh nặng ngàn cân, nàng thở phào một nhẹ nhõm!

 

May mà tiểu chủ tử! Thật dọa c.h.ế.t nàng !

 

Dương Mai vội vàng bò dậy, cuống quýt chạy như bay về hướng Từ Ninh Cung!

 

Động tĩnh trong Ngự Hoa Viên lớn đến mức kinh động cả Hoàng Thượng, đang ở tế đàn cầu cho năm mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an.

 

Thượng Quan Huyền Dật tuy xảy chuyện gì, nhưng trong lòng bỗng dấy lên một dự cảm chẳng lành. Hắn vội vàng rút một ống trúc từ trong tay áo, b.ắ.n lên trời tín hiệu thành giới nghiêm, thi triển khinh công, nhanh như chớp lao về phía Từ Ninh Cung.

 

Hiểu Nhi còn nhanh hơn Thượng Quan Huyền Dật một bước, nàng cũng ngay lập tức thi triển khinh công, phi bay về hướng Từ Ninh Cung.

 

Nửa đường, Thượng Quan Huyền Dật đuổi kịp Hiểu Nhi, thuận thế ôm gọn nàng lòng, dùng tốc độ kinh hơn nữa mà lao .

 

"Có thích khách, bảo vệ Hoàng Thượng!" Cùng lúc đó, Triệu Hữu Uy vội vàng hét lớn một tiếng.

 

Bách quan đưa mắt ngơ ngác, ai nấy đều ngó nghiêng khắp bốn phía, cố tìm xem bóng dáng thích khách rốt cuộc ở nơi nào.

 

Hoàng Thượng ban nãy chỉ mải chuyên tâm lễ tế, chuyện gì, bèn cất tiếng hỏi Triệu Hữu Uy: "Có chuyện gì ? Trong hoàng cung xảy chuyện gì?"

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

"Bẩm Hoàng Thượng, Từ Ninh Cung thích khách, tiểu chủ t.ử bắt , Thái Hậu thì lửa thiêu trọng thương!"

 

"Cái gì!" Hoàng Thượng , sắc mặt tức thì đại biến.

 

"Truyền lệnh xuống, thành giới nghiêm, bất cứ ai cũng xuất thành, rời khỏi hoàng cung nửa bước, kẻ nào trái lệnh, g.i.ế.c tha! Hai ngươi lật tung cả Đế đô lên cho , tuyệt đối để thích khách mang tiểu chủ t.ử tẩu thoát!"

 

"Tuân chỉ!"

 

"Tuân chỉ!" Triệu Hữu Uy và Khương Ngọc Hằng vội vàng lĩnh chỉ, một phụ trách trong hoàng cung, một phụ trách bộ hoàng thành, nhanh chóng triển khai hành động.

 

"Quốc Sư, nơi giao cho ngươi, đại lễ tế trời cứ chọn ngày khác cử hành !" Hoàng Thượng cũng chẳng còn lòng nào để tâm đến những nghi thức tiếp theo, ngài vội vã đến Từ Ninh Cung để xem Thái Hậu rốt cuộc , và cả hoàng tôn của ngài thật sự bắt !

 

Thẩm Thừa Diệu sững sờ! Hắn vội chạy đến mặt Triệu Hữu Uy: "Triệu Tướng Quân, sẽ cùng ngươi xuất cung tìm tiểu hoàng tôn, nhận bọn chúng!"

 

"Được!" Thẩm Thừa Diệu là ngoại tổ phụ của tiểu hoàng tôn, chắc chắn thể nào là thích khách , Triệu Hữu Uy nghĩ bèn lập tức đồng ý.

 

Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi đường tắt, lao như bay đến Từ Ninh Cung. Giữa đường, hai trông thấy một kẻ mặc đồ đen bịt mặt đang ôm một đứa trẻ, định nhảy lên bức tường cung cao vút để tẩu thoát, phía là vô Ngự Lâm Quân đang đuổi theo.

 

"Đứa bé đang ở trong tay !" Hiểu Nhi trông thấy, kinh hãi thốt lên.

 

"Ta cứu đứa bé!" Thượng Quan Huyền Dật buông Hiểu Nhi , mũi chân điểm nhẹ xuống đất, dùng tốc độ nhanh hơn nữa đuổi sát theo.

 

Hiểu Nhi cũng lập tức thi triển khinh công đuổi theo.

 

Tên hắc y nhân thấy Thượng Quan Huyền Dật đuổi tới, trong lòng thầm nghĩ, thời gian lâu như , đồng bọn chắc thành công mang đứa bé thoát khỏi hoàng cung Mẫn Trạch Quốc , thế là liền vung tay ném đứa trẻ trong lòng xa.

 

"Đừng mà!" Hiểu Nhi ở phía Thượng Quan Huyền Dật trông thấy cảnh đó, sợ đến mức hét lên thất thanh.

 

--------------------

 

 

Loading...