Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1184
Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:40:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Hữu Uy sực nhớ điều gì, bèn cất tiếng hỏi lão nhân: “Lão bá, tòa viện là của ngươi, ắt hẳn ngươi cũng ở đây mấy mươi năm chứ? Vậy chắc ngươi rành rẽ quanh đây lắm. Lúc ngươi lui cui đục đẽo trong nhà, từng thấy nhà nào vốn dĩ chẳng con trẻ, mà bỗng dưng vẳng lên tiếng trẻ thơ ? Hoặc trông thấy một vị Phu Nhân da ngăm đen, bồng tay một đứa trẻ cũng da ngăm đen, bước sân viện nhà nào chăng?”
Lão nhân liền lắc đầu nguầy nguậy: “Ta già , tai cũng nghễnh ngãng lắm. Vừa các ngươi gõ cửa, cũng chỉ loáng thoáng chẳng rõ ràng. Với , vùng năm kẻ bảy, hạng nào cũng , bình thường đóng chặt cổng viện, mà trông thấy vị Phu Nhân da ngăm đen bồng đứa trẻ da ngăm đen cho !”
Nghe xong những lời , Triệu Hữu Uy cũng chẳng thêm gì nữa.
“Sang nhà tiếp theo!” Thượng Quan Huyền Dật hạ lệnh.
Thế , mấy rảo bước sang căn nhà kế bên.
Lão nhân đợi họ khuất hẳn mới cẩn thận cài then cửa, từ trong nhà vọng những tiếng lóc cóc, cành cạch.
Thượng Quan Huyền Dật dẫn đầu, tiếp tục sục sạo từng nhà một, nhưng vẫn chẳng phát hiện manh mối nào.
Bấy giờ, trời nhá nhem tối, họ đến cổng viện một nhà nọ, còn kịp đưa tay gõ cửa thì cánh cổng kẽo kẹt mở . Đứng bên trong là một đàn ông đang gánh vai một đôi thùng gỗ.
Hắn thấy cổng đông quan binh đến , thì giật nảy , miệng lưỡi lắp bắp, thành lời: “Đại… đại nhân, … việc chi ạ?”
“Trong cung thích khách, chúng phụng Hoàng mệnh sục sạo từng nhà! Đây là lệnh khám xét, phiền ngươi hợp tác một chút!” Triệu Hữu Uy giơ lệnh bài mặt đàn ông. Cả ngày hôm nay, câu nhiều nhất chính là câu , và động tác nhiều nhất cũng chính là động tác .
Người đàn ông , chẳng buồn liếc lệnh bài, vội vàng lách sang một bên, “Các đại nhân, mời , mời , các vị cứ tự nhiên lục soát, nhưng nhà tuyệt đối che giấu thích khách .”
Người đàn ông , nhẹ nhàng đặt gánh thùng gỗ xuống góc tường.
Triệu Hữu Uy dẫn sục sạo khắp nơi một lượt, nhưng vẫn phát hiện điều gì khác thường.
Thượng Quan Huyền Dật liếc mắt cái giếng trong sân, thấy giếng cạn khô một giọt nước, thảo nào đàn ông gánh thùng ngoài lấy nước.
Thượng Quan Huyền Dật dẫn sục sạo khắp khu vực phía tây thành, nhưng tìm mãi vẫn thấy tăm .
Thượng Quan Huyền Hạo dẫn lùng sục khắp khu vực phía đông thành, cũng chẳng thu kết quả gì.
Cả một buổi chiều trôi qua, trong hoàng cung.
Hoàng hậu lòng như lửa đốt: “Lâu như , vẫn tìm thấy Thần Nhi!”
Hiểu Nhi lúc cũng yên, lòng rối bời. Con của nàng từ sáng sớm bắt đến giờ vẫn gì bỏ bụng, chắc là đói lắm !
Lại còn chẳng bọn sẽ đối xử với con của nữa!
Nàng thực sự chỉ đích lao ngoài tìm kiếm Ốc Đỉnh!
Rồi bỗng nhiên, Hiểu Nhi mới sực nhớ thể nhờ Bạch Thiên giúp tìm con trai . Nàng nhớ ngày , Thượng Quan Huyền Dật sóng biển cuốn xa tít tắp, mà nàng vẫn tìm trở về. Giờ đây, thích khách mang theo đứa trẻ, tuyệt đối thể nào thoát khỏi Đế Đô thành! Bạch Thiên nhất định sẽ tìm !
Sao đến bây giờ nàng mới nghĩ cơ chứ!
Hiểu Nhi vội vàng thầm gọi Bạch Thiên trong tâm thức: “Bạch Thiên, ngươi cảm nhận Ốc Xí bây giờ đang ở ?”
Bạch Thiên Hiểu Nhi cung tham dự Tế Thiên Đại Điển, lũ trẻ cần chúng chăm sóc, nên tất cả đều ở trong gian tác phường để nghiên cứu, chẳng chuyện gì xảy bên ngoài. Bây giờ Hiểu Nhi gọi, nó mới hỏi : Ốc Đỉnh ?
“Ốc Đỉnh thích khách bắt , bây giờ quan binh đang lùng sục khắp nơi mà vẫn tìm thấy, mấy canh giờ trôi qua .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1184.html.]
Bạch Thiên , liền đáp ngay: “Đợi một chút, để cảm nhận thử xem.”
Bạch Thiên thường xuyên chơi đùa cùng mấy đứa trẻ, nên quen thuộc với khí tức của chúng nhất. Chẳng mấy chốc, nó cảm ứng : “Chủ nhân, tiểu chủ nhân đang ở phía bắc thành!”
Hiểu Nhi , liền bật dậy. Hoàng hậu hành động đột ngột của Hiểu Nhi cho giật : “Hiểu Nhi, ngươi thế?”
"Không gì ." Hiểu Nhi Hoàng hậu xong, ánh mắt bất giác lướt qua mấy đứa trẻ đang giường, lòng thoáng chút do dự. Giờ phút , nếu nàng rời cung tìm , thì ba đứa nhỏ đây?
Dương Liễu và Dương Mai đều Hoàng Thượng phạt đ.á.n.h hai mươi đại bản, vết thương vẫn lành, thể trông nom con trẻ .
Nàng cũng thể nào ngay mặt Hoàng hậu mà đưa bọn trẻ trong gian . Thế nhưng, nếu , mà nàng xuất cung cứu Ốc Đỉnh, thì chỉ còn cách gửi đám trẻ cho Hoàng hậu trông nom. Chỉ là, khi xảy chuyện kinh khủng như thế, trong lòng nàng thực sự thể nào yên tâm cho nổi.
Nàng trầm ngâm suy nghĩ, mục tiêu của thích khách là Ốc Đỉnh, bây giờ chúng bắt Ốc Đỉnh , chắc hẳn sẽ còn ai để bắt nốt ba đứa nhỏ nữa.
Hơn nữa, giờ đây bộ hoàng cung giới nghiêm triệt để, canh phòng nghiêm ngặt hơn xưa nhiều, đám thích khách dẫu tay nữa cũng chẳng chuyện dễ dàng.
Nghĩ , Hiểu Nhi bèn quyết định giao bọn trẻ cho Hoàng hậu chăm sóc. Nàng nhanh chóng cứu Ốc Đỉnh trở về, và chỉ chính nàng tự , thì cho dù đám thích khách di chuyển đến nơi nào khác, nàng cũng thể lập tức ngay!
"Mẫu hậu, xuất cung, tự cứu Thần Nhi trở về! Ba đứa trẻ , xin Người hãy trông nom giúp."
"Mẫu hậu ngươi yên lòng, nhưng phái nhiều tìm , ngươi cứ ở trong cung chờ đợi , nhất định sẽ tìm Thần Nhi trở về thôi!"
"Mẫu hậu, mẫu t.ử liền tâm, cảm thấy nếu chính tự tìm, chỉ cần Thần Nhi ở gần đây, nhất định thể cảm nhận . Cho dù phái một vạn binh sĩ lùng sục từng nhà từng hộ, cũng thể nào nhanh bằng đích ngoài tìm kiếm !"
"Chuyện ..."
"Mẫu hậu, Thần Nhi chắc chắn đói lắm , cũng đám sẽ đối xử với thằng bé thế nào nữa, thể chờ đợi thêm nữa!" Hiểu Nhi cất giọng đầy lo lắng, sốt ruột.
"Được , sẽ phái cùng ngươi!" Hoàng hậu đành nhượng bộ, bởi chính bà cũng nóng lòng tìm cháu trai của .
Hiểu Nhi hề chối từ. Nàng sang với ba đứa trẻ giường: "Các con ngoan ngoãn ở đây với Hoàng tổ mẫu, ? Mẫu phi đón Đại ca về chơi cùng các con nhé!"
Mấy đứa trẻ dường như cũng cảm nhận Đại ca của chúng biến mất, nên suốt cả buổi chiều cứ lóc ngớt. Mãi mới dỗ chúng ngủ yên, mà chỉ một lát giật thon thót như ai dọa, run lên một cái kinh hãi tỉnh giấc, oà lên nức nở.
Ấy mà giờ đây, khi Hiểu Nhi , mấy đứa trẻ thật sự còn quấy nữa, chỉ im lặng ngước đôi mắt trong veo nàng.
Hiểu Nhi cúi xuống hôn lên trán mỗi đứa trẻ một cái, đó giao chúng cho Hoàng hậu chăm sóc vội vã rời khỏi hoàng cung.
Tìm kiếm suốt cả một buổi chiều mà vẫn kết quả, tên thích khách thể nào trong một thời gian ngắn ngủi như mà trốn khỏi hoàng cung thoát khỏi thành . Vì , Hoàng Thượng hạ chỉ, tất cả phủ của quan viên đều chấp nhận lục soát, kẻ nào dám dị nghị sẽ xem là kháng chỉ bất tuân!
Có thể , ngày hôm nay, cả kinh thành một phen náo nhiệt tột cùng!
Thượng Quan Huyền Dật vẫn đang miệt mài tìm kiếm ở khu vực phía bắc thành. Dân cư ở đây sống khá san sát, chen chúc, nên tìm kiếm suốt cả buổi chiều mà vẫn xong.
Thượng Quan Huyền Dật đưa mắt quan sát khắp bốn phía, trong đầu ngừng suy tính xem những nơi nào thể dùng để giấu .
Hắn tiến đến bên một cái giếng trong sân, phát hiện giếng cũng cạn khô một giọt nước, bèn cất tiếng hỏi: "Tại giếng nước?"
Đào một cái giếng cần tốn ít bạc, cho nên ở thời đại , chẳng nhà nào cũng giếng nước để dùng. Đặc biệt nơi đây là khu bắc thành, vốn là chốn ở của dân nghèo, vì những nhà giếng càng hiếm hoi. Thượng Quan Huyền Dật tìm kiếm suốt cả buổi chiều cũng chỉ mới gặp ba nhà mà thôi
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
--------------------