Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1192

Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:40:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đêm ngày Hiểu Nhi và Thượng Quan Huyền Dật khởi hành, hai đưa con rời khỏi Đế Đô thành một chuyến, đó khi về Thụy Vương phủ, bọn trẻ liền mất.

 

Tối hôm , lúc họ bí mật lên đường, Thượng Quan Huyền Diệu chỉ thấy hai bọn họ, hề thấy bóng dáng của lũ trẻ, khỏi tò mò cất tiếng hỏi: "Bọn trẻ ?"

 

"Không mang theo bên , gửi gắm bọn trẻ cho một bạn ." Hiểu Nhi thản nhiên đáp lời.

 

Bất luận ai hỏi đến, Hiểu Nhi đều trả lời rằng, nàng gửi gắm con cho bằng hữu trông nom!

 

Vì sự an của lũ trẻ, đều thức thời, ai gặng hỏi xem rốt cuộc chúng gửi gắm cho ai chăm sóc.

 

Dĩ nhiên, đây chỉ là một cái cớ, thực chất bọn trẻ đang ở trong gian, giao cho Bạch Thiên trông nom, mà Bạch Thiên thì cũng tính là bằng hữu.

 

Quả nhiên, Thượng Quan Huyền Diệu liền hỏi thêm nữa, mang con theo bên mà gửi gắm cho bằng hữu, dĩ nhiên là vì đảm bảo an cho chúng, nếu còn thức thời mà cứ truy hỏi đến cùng, chẳng là đang khó ?

 

nữa, đến lúc cần cho ngươi thấy, tự khắc ngươi sẽ thấy.

 

Không chỉ Thượng Quan Huyền Diệu suy nghĩ như , mà ngay cả Dương Liễu, Dương Mai và Triệu Dũng cũng đều chung một ý nghĩ.

 

Hiểu Nhi và Thượng Quan Huyền Dật chung một cỗ xe ngựa, Thượng Quan Huyền Diệu cùng những khác đều cưỡi ngựa, phía còn hai cỗ xe ngựa khác để phòng khi trời mưa, ngoài trong xe cũng chứa một ít hành lý và vật tư.

 

Cả đoàn xuyên đêm đến bến cảng, lên một con thuyền sơn một màu đen tuyền, ba cỗ xe ngựa cũng kéo lên thuyền.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Đây là một con thuyền tầm thường, mà là một chiếc quân thuyền!

 

Tuy thể so bì với khoa học kỹ thuật tân tiến, nhưng ở thời đại , nó tuyệt đối là một sự tồn tại khiến kinh ngạc.

 

Bên trong thuyền chứa vô vũ khí khiến kinh ngạc.

 

Thượng Quan Huyền Dật âm thầm cất giấu nhiều vật tư bên trong.

 

Sau khi đoàn của Thượng Quan Huyền Dật lên thuyền, con thuyền liền lập tức nhổ neo.

 

Lúc trời hửng sáng, con thuyền đến biển lớn, ngay đó, vô con thuyền y hệt cũng xuất hiện, nối đuôi theo thuyền của họ.

 

Nhìn thấy hạm đội thuyền hùng hậu như , Thượng Quan Huyền Diệu kinh ngạc hỏi: "Thất Hoàng , mang theo nhiều binh mã đến thế ư?"

 

"Không , chỉ một vạn thôi. Mỗi thuyền năm trăm binh sĩ."

 

Những quân thuyền khi đến Vạn Lý Thạch Đường sẽ ở đó canh gác để phòng những trường hợp bất trắc. Đừng coi nhẹ một vạn binh sĩ , cộng thêm trang hai mươi chiếc quân thuyền, một thể lấy một địch trăm!

 

Thượng Quan Huyền Diệu xong cũng thêm gì, bởi vì một vạn quân quả thực là con lớn.

 

"Ngươi cứ tự nhiên xem khắp các khoang thuyền cho quen." Dứt lời, Thượng Quan Huyền Dật liền về phòng tìm Hiểu Nhi.

 

Thượng Quan Huyền Diệu vốn cũng đang ý định , liền bắt đầu một vòng thăm thú khắp nơi thuyền.

 

 

Thông thường, những ngày lênh đênh biển vô cùng tẻ nhạt, nhưng với họ khác, binh sĩ thuyền mỗi sáng thức dậy đều thao luyện ngay boong thuyền.

 

Hiểu Nhi cũng mang theo cả đội binh của !

 

Mỗi ngày nàng dẫn dắt một trăm binh cùng thao luyện, trông nom con nhỏ, cuộc sống trôi qua vô cùng bận rộn mà trọn vẹn.

 

Con thuyền dong buồm hơn một tháng ròng rã, cuối cùng cũng cập bến Vạn Lý Thạch Đường.

 

Tất cả những chiến thuyền đều neo đậu tại đây, mục đích là để trấn giữ Vạn Lý Thạch Đường, đề phòng Oa Quốc thừa cơ xâm nhập.

 

Nhóm của Hiểu Nhi lưu Vạn Lý Thạch Đường vài ngày, Thượng Quan Huyền Dật cho các quân thuyền tại đây tiến hành một cuộc diễn tập quân sự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1192.html.]

 

Sau khi chắc chắn việc đều thỏa, cả đoàn mới lên thuyền tiến về phía Trạch Nhĩ đảo, từ đó thẳng đến Trạch Châu mới cập bờ.

 

Bấy giờ là tháng Tám, tiết trời Trạch Châu tháng Tám vẫn nóng nực một cách khác thường.

 

Cái nóng hầm hập cũng giống như trái tim của một nào đó, Thượng Quan Huyền Diệu đặt chân xuống thuyền vội vã : "Chúng mau đến nha môn thôi! Hi Nhi lẽ đến Trạch Châu từ sớm , giờ nàng còn ngoan ngoãn ở đó nữa."

 

Thượng Quan Huyền Dật xong lời , bèn liếc xéo một cái, Thượng Quan Huyền Diệu lập tức im bặt.

 

Chao ôi! Nhất thời phấn khích quá mà buột miệng hết tâm tư .

 

Trên bến tàu sớm chờ sẵn nơi đây, đó là một binh sĩ trướng Địch Thiệu Duy, tên là Quan Hoài Viễn.

 

Quan Hoài Viễn theo hầu bên cạnh Địch Thiệu Duy nhiều năm, tất nhiên nhận Thượng Quan Huyền Dật, trông thấy mấy họ bước xuống thuyền, vội vàng hành lễ: "Tiểu nhân tham kiến Lục gia, Thất gia, Phu nhân!"

 

"Địch tướng quân ?" Thượng Quan Huyền Dật khẽ gật đầu, cất tiếng hỏi.

 

"Địch tướng quân ở đây, ngài đang ở Giang Dương huyện. Giang Dương huyện hạ từ hai hôm , chỉ là trận chiến , binh sĩ thương vong phần nặng nề, ngài nhất thời thể rời , nên đặc biệt phái tiểu nhân đến đây nghênh đón Lục gia!"

 

Thượng Quan Huyền Dật liền gật đầu: "Dẫn đường !"

 

Thượng Quan Huyền Diệu thế thì ngẩn cả , đến cả nha môn Trạch Châu cũng ghé qua một chuyến ư? Thế thì chẳng sẽ thể gặp Hi Nhi .

 

"Cái đó..." Thượng Quan Huyền Diệu định gì đó, Thượng Quan Huyền Dật đầu liếc một cái, ánh mắt tuy hờ hững, nhưng Thượng Quan Huyền Diệu chẳng dám hé răng thêm nửa lời!

 

Thôi , cũng đến Trạch Châu , dù cũng hơn là ở Đế Đô, tin là cơ hội gặp Hi Nhi!

 

Thượng Quan Huyền Dật và Hiểu Nhi cùng những khác hề nán ở Trạch Châu, mà thẳng một mạch đến Giang Dương huyện mới công hạ.

 

Trong lòng Thượng Quan Huyền Diệu tuy lo lắng cho Hi Nhi, nhưng chinh đến tận phương Nam, lẽ dĩ nhiên cũng mong mỏi tiền tuyến.

 

Xe ngựa thêm năm ngày nữa mới đến huyện thành Giang Dương.

 

Hai bên quân mã chỉ mới giao tranh xong, Mẫn quân giành thắng lợi, chiếm Giang Dương huyện!

 

Bởi vì đây là tòa thành mới hạ , nên việc phòng trong thành vô cùng nghiêm ngặt. Trên tường thành, binh sĩ san sát dày đặc, còn những con đường lớn trong thành cũng nhiều binh lính tuần tra.

 

Đoàn của Thượng Quan Huyền Dật đến ngoài cổng thành, Quan Hoài Viễn liền trình lệnh bài, các binh sĩ bèn mở cổng thành cho họ .

 

Hiểu Nhi đưa mắt quanh một lượt, nhà cửa trong thành gần như phá hủy đến mức thể ở nữa. Rất nhiều đang sửa sang những ngôi nhà đổ nát, tranh thủ lúc thời tiết còn để tu sửa mái nhà, cốt một nơi trú .

 

Hiện tại, những bá tánh quy hàng đều bố trí tập trung ở cùng một nơi. Đợi khi nắm rõ tình hình cụ thể của từng nhận hộ mới, họ mới thể trở về nhà của .

 

Giang Dương huyện cũng thuộc phủ Trạch Châu, lúc Cảnh Hạo cũng đang cùng với Huyện Lệnh xử lý các công vụ tại đây.

 

Ngay lúc , đang ở trong nha môn giám sát việc cấp phát hộ .

 

Bên ngoài nha môn, đông bá tánh đang xếp thành hàng dài, chờ nhận hộ mới.

 

Hi Nhi và Cổ Kỳ Linh cũng cải nam trang, theo bên cạnh Cảnh Hạo để phụ giúp việc đăng ký.

 

Dân chúng ban đầu của Giang Dương huyện chỉ một nửa quy hàng, còn chạy nạn sang các huyện khác từ khi chiến sự nổ , nhưng một nửa dân cũng là con nhỏ .

 

Bây giờ, tất cả các cửa tiệm trong thành đều đóng cửa, các tiệm lương thực càng còn lấy một hạt gạo. Số lương thực tích trữ ít ỏi của những bá tánh đều vị Huyện Lệnh đây của Nam Cung Quốc dẫn binh lính đến tịch thu sạch, vì , họ chẳng còn chút lương thực dự trữ nào, chỉ thể trông chờ lương thực do triều đình phân phát để sống qua ngày.

 

Những tòa thành chiếm đây, vì sự việc diễn quá đột ngột nên nhà cửa bên trong ít hư hại. Còn , gần như tất cả đều phá hủy tan hoang

 

--------------------

 

 

Loading...