Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1210

Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:41:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc Triệu Dũng và những khác về tửu lâu, thì nhóm của Hiểu Nhi cũng dùng bữa xong.

 

“Đã tìm sân viện ?”

 

“Tìm , là một tòa sân viện mới tinh, giá cả đắt đỏ, nhưng cũng chỉ còn duy nhất một nơi như .”

 

Hiểu Nhi khẽ gật đầu: “Có một chốn dừng chân là , bôn ba bên ngoài cần cầu kỳ kiểu cách! Các ngươi cứ dùng bữa ! Ăn xong hãy đến Ly Tộc Công Hội ở cuối con phố đợi chúng , chúng lấy một tấm thiệp mời.”

 

“Vâng!”

 

Hiểu Nhi dứt lời, bốn họ liền cùng cất bước tiến về phía Ly Tộc Công Hội ở cuối con đường lớn.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Bên trong công hội vài đang xếp hàng chờ ghi danh.

 

Cả bốn cũng bước hòa cùng dòng đang xếp hàng.

 

Thượng Quan Huyền Dật và Thượng Quan Huyền Diệu vốn chỉ cùng để hộ tống hai nàng, đối với độc dược, cả hai đều thuộc dạng nước đến chân mới nhảy.

 

Khi đến lượt bốn , phụ trách ghi danh chẳng hề hỏi han một lời, chỉ yêu cầu họ điền tên biểu mẫu, đó phát cho mỗi một cuộn giấy thi hiệu cho họ trong bài.

 

Cả bốn đều dùng tên giả, Hiểu Nhi dùng cái tên Thẩm Nhật Nghiêu, vốn là chiết tự từ chữ “Hiểu” (曉) trong tên của nàng.

 

Hi Nhi thì dùng thẳng tên Thẩm Hi, chỉ bỏ chữ “Nhi” (兒).

 

Còn Thượng Quan Huyền Dật và Thượng Quan Huyền Diệu thì tùy tiện lấy một cái tên, Hiểu Nhi bèn : Vậy thì dùng Trương Sơn và Lý Thời .

 

Hi Nhi bèn bật : Trương Tam Lý Tứ? Quả nhiên là đủ tùy tiện thật!

 

Thời gian bài là một nén hương. Bốn bước trong sân, nơi đó bày nhiều bàn đá, và gần như kín hết chỗ .

 

Bốn tìm một chỗ trống xuống, lập tức mang một nén hương đến đặt mặt họ.

 

Hiểu Nhi ngửi thấy mùi hương , liền nhận trong đó độc.

 

Nàng mở cuộn giấy thi xem, quả nhiên câu hỏi đầu tiên chính là hỏi trong nén hương chứa loại độc gì.

 

Hiểu Nhi liếc sơ qua các câu hỏi giấy thi, tổng cộng mười câu, tất cả đều khá đơn giản, và may , nàng đều hết!

 

Thế là nàng liền cầm lấy cây bút đặt sẵn bên cạnh, nhanh chóng câu trả lời giấy.

 

Thượng Quan Huyền Dật và Thượng Quan Huyền Diệu tuy mấy am tường về độc dược, nhưng kiến thức nền tảng thì vẫn đôi chút, dẫu thì với phận như họ, chuyện gì cũng cần qua một ít.

 

, hết một nén hương, cả bốn đều xong bài và nộp lên .

 

Vị khảo quan xem qua liền phát cho bốn bốn tấm thiệp mời.

 

Mùi hương ban nãy quả thực chứa độc, nhưng những nhận thiệp mời sẽ phát t.h.u.ố.c giải!

 

Độc tự hóa giải, còn những đạt, vị khảo quan sẽ cho họ một viên t.h.u.ố.c giải!

 

Sau khi cả bốn bước khỏi Ly Tộc Công Hội, Hiểu Nhi cảm thán một câu: “Đấu Độc Đại Tái kể cũng vượt qua năm ải, c.h.é.m sáu tướng!”

 

Độc trong mùi hương ban nãy tuy loại ghê gớm gì, đến mức lấy mạng , nhưng nếu hít nhiều sẽ khiến đầu óc mê man, choáng váng mất mấy ngày.

 

Nếu tự giải , thì cứ mang cái đầu óc mụ mị đó mà tham gia Đấu Độc Đại Tái !

 

thì độc đó cũng chỉ ảnh hưởng vài ngày, qua mấy hôm là sẽ tự hết thôi.

 

“Ta càng ngày càng mong chờ , thật sự hy vọng Đấu Độc Đại Tái mau mau bắt đầu!” Hi Nhi cất giọng đầy phấn khích.

 

Bốn họ ban nãy bài nhanh, chút độc khí ít ỏi trong nén hương đó căn bản gây ảnh hưởng gì, thế nên ngay cả việc giải độc cũng cần đến.

 

Triệu Dũng và Phương Thuận đ.á.n.h xe ngựa đợi sẵn một gốc cây cách đó xa, thấy bốn bước , cả hai liền vội vàng thúc ngựa chạy tới.

 

Bốn lượt lên xe, rời khỏi thành, về tòa sân viện mới thuê .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1210.html.]

Phải công nhận rằng tòa sân viện tuy đắt đỏ, nhưng quả thật đáng đồng tiền bát gạo, vật dụng trong nhà đều mới tinh tươm, sạch sẽ, từng ai ở qua.

 

Hơn nữa, tiểu viện khá nhiều phòng ốc, đủ cho cả sáu bọn họ chia , thậm chí còn dư ba gian.

 

Mấy họ bèn tự chọn cho một gian phòng để nghỉ .

 

bôn ba suốt nhiều ngày ròng rã, ai nấy đều thấm mệt, thế nên tất cả đều về phòng riêng của để nghỉ ngơi.

 

Hiểu Nhi đưa mắt ngắm nghía một lượt đồ đạc trong phòng, thấy nơi nơi đều sạch bong một hạt bụi, là chẳng cần quét tước nữa.

 

Nàng thu dọn bộ giường chiếu cũ , một bộ của , đoạn đóng chặt cửa lớn cửa sổ, nhẹ nhàng đặt bốn đứa trẻ lên giường.

 

Để cho chúng ngoài chơi một lát!

 

Đối với nơi xa lạ , bốn đứa trẻ đều vô cùng hiếu kỳ, chúng đảo đôi mắt trong veo long lanh ngó khắp nơi.

 

«Các con , thích nơi ? Chúng sẽ ở đây mấy ngày liền đó!» Thấy dáng vẻ tò mò của bọn trẻ, Hiểu Nhi bèn lên tiếng giải thích.

 

Bốn đứa trẻ dĩ nhiên chẳng thể đáp lời nàng, chỉ toe toét miệng với .

 

Sau đó, Hiểu Nhi nhờ Thượng Quan Huyền Dật trông chừng bốn đứa trẻ, còn nàng thì nhà bếp trong gian nấu một ít cháo hồ, bưng đút cho chúng ăn.

 

Thượng Quan Huyền Dật cũng tự giác cầm lấy một chiếc bát nhỏ khay, cùng Hiểu Nhi đút cho bọn trẻ.

 

Sau khi lo xong bữa tối cho bốn đứa trẻ, hai bày trò chơi đùa, dỗ dành chúng ngủ say, mãi đó mới thời gian thảnh thơi cho riêng .

 

Nói là thảnh thơi thôi, chứ cả hai cũng chẳng hề ngơi nghỉ. Họ cùng trong gian, Thượng Quan Huyền Dật bắt đầu cấp tốc bổ sung những kiến thức về độc dược.

 

Hiểu Nhi thì chẳng lo, vì nàng Bạch Thiên và đồng bọn, đến lúc đó cứ việc hỏi chúng là .

 

Thế nên, nàng ở trong gian tiếp tục công cuộc trồng d.ư.ợ.c thảo và giảm cân của !

 

Ngày hôm , cả bốn cũng khỏi phòng. Hi Nhi chỉ dạy cho Thượng Quan Huyền Dật và Thượng Quan Huyền Diệu cách bào chế độc dược.

 

Riêng Triệu Dũng và Phương Thuận thì từ sáng sớm thành để ngóng xem tin tức gì hữu ích , tiện thể mua một ít đồ ăn thức uống mang về.

 

Khi họ trở về, Triệu Dũng liền : «Thì nhiều tham gia Đấu Độc Đại Tái đều núi cả . Họ đó để quen với môi trường, tìm hiểu xem các loại độc vật thường mọc ở , e rằng đến lúc thi chỉ một ngày, sẽ tìm nổi.»

 

Hi Nhi xong, cũng thấy lý. Ngọn núi rộng lớn đến thế, nếu đề bài yêu cầu tìm một vài loại độc vật hiếm thấy, thì quả thật khả năng sẽ tìm !

 

Thảo nào Đấu Độc Đại Tái còn bắt đầu mà khách điếm sớm chật ních !

 

«Tỷ tỷ, chúng cũng lên núi xem thử ! Núi rộng lớn như , một ngày chỉ mười hai canh giờ, thật sự thể sẽ tìm

 

Hiểu Nhi lắc đầu: «Không cần , cứ yên tâm! Đến lúc đó mấy chúng cùng tìm, chắc chắn sẽ tìm

 

Nàng Bạch Thiên và Hoàng Kim Cự Mãng giúp sức, còn thứ gì mà tìm thấy chứ!

 

Trên núi rốt cuộc bao nhiêu con rắn độc, chúng nó đều thể giúp nàng tìm bằng hết!

 

Hiểu Nhi mới mấy chuyện vô ích !

 

« lỡ như tìm thì ? Thua cuộc thì trở thành trưởng lão của Ly Tộc chứ!» Cả ngày cứ ru rú trong phòng thế thì buồn c.h.ế.t mất, tỷ tỷ ngoài dạo một chút chứ! Hi Nhi trong lòng phiền muộn khôn xiết.

 

«Sẽ , yên tâm , lòng tin!» Hiểu Nhi đời nào chịu ngoài chứ, hiếm hoi lắm mới lúc rảnh rỗi, nàng đương nhiên ở trong phòng chơi với con !

 

Nếu , đến lúc bận rộn túi bụi, nàng đặt con trong gian cho Bạch Thiên và đồng bọn trông nom. Rảnh rỗi mà cũng ở bên con, trong lòng nàng sẽ áy náy lắm!

 

Hi Nhi: «...»

 

Tỷ lấy sự tự tin , nghiên cứu độc thuật mới đúng chứ? Ngay cả còn dám chắc nữa là!

 

Vì Hiểu Nhi đồng ý, mong ngoài của Hi Nhi tan thành mây khói, nàng đành trong phòng để tiếp tục nhồi nhét kiến thức về độc d.ư.ợ.c cho Thượng Quan Huyền Diệu

 

--------------------

 

 

Loading...