Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1237
Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:23:25
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bất luận gương mặt Thượng Quan Huyền Dật sa sầm đến , Hiểu Nhi vẫn cam lòng hóa trang cho quá xí, thế là một cảnh tượng thế diễn :
Một vị thiếu niên công t.ử phong độ ngời ngời, bên cạnh là một gã tráng hán mặt mũi xí vô song, dáng vẻ vô cùng hung thần ác sát, cùng xuất hiện ngay cổng lớn của một tòa hoa lâu!
Sự kết hợp của hai tạo nên một cú sốc thị giác cực mạnh!
Mọi trông thấy đều ngỡ rằng đây là một vị tiêu đầu đang hộ tống thiếu gia nhà đến dạo chơi hoa lâu, thưởng thức rượu hoa!
Bấy giờ trời nhá nhem tối, cũng chính là lúc hoa lâu buôn bán tấp nập nhất.
Hai mới thấp thoáng xuất hiện cửa hoa lâu, lập tức mấy vị cô nương chen , tranh giành mà bước đến mặt họ.
Mấy vị cô nương liếc dung mạo của Thượng Quan Huyền Dật một cái, tất cả đều dứt khoát chen lấn về phía Hiểu Nhi.
"Công tử, ngài đến uống rượu hoa ạ? Xin hãy theo !"
"Tiểu công tử, đến chỗ !"
"Công tử, đến chỗ , rượu ở chỗ ngon hơn nhiều đó!"
Thượng Quan Huyền Dật đám xô đẩy chen lấn mặt Hiểu Nhi, còn định đưa tay kéo lấy tay nàng, sắc mặt càng thêm u ám. Hắn lập tức chắn ngay Hiểu Nhi, lạnh lùng quát: "Cút!"
Sát khí tỏa từ Thượng Quan Huyền Dật quả thực quá nặng nề, thêm cái dung mạo kinh , tất cả đều dám tiến lên thêm một bước.
Bọn họ liếc một cái, trong lòng thầm nghĩ:
Trời đất ơi! Sao đến mức chứ!
Xấu xí thì cũng đành thôi, đằng mặt mũi còn đen như đ.í.t nồi, đúng là dọa c.h.ế.t mà!
Người như thế mà cũng dám đường ư, sợ dọa trẻ con thét lên !
May mà chỉ là một tên hạ nhân, chứ nếu thì bọn họ thật sự tài nào tay nổi!
Lúc , Hiểu Nhi mới lên tiếng: "Thiếu gia, đây chính là hoa lâu đó! Chẳng từng trông thấy nơi bao giờ ? Lão gia cố ý sai dẫn đến đây để mở mang tầm mắt một phen đấy!"
Hiểu Nhi xong, đầu sang với mấy vị cô nương: "Trong các ngươi, ai là xinh nhất, mau tới đây hầu hạ thiếu gia nhà !"
Hoàng Kim Cự Mãng từng , lối của đường hầm ngay trong căn phòng của phụ nữ nhất.
Thiếu gia ư?!
Gã tráng hán xí vô song là thiếu gia ?
Trong nháy mắt, mấy vị cô nương vội vàng buông vài câu tản như bầy chim vỡ tổ: "Ta nhất ở đây , nhất là hoa khôi cơ, các ngươi tìm nàng !"
" , nhất là hoa khôi, nàng ở bên trong đó, các ngươi trong !"
"Má ơi, má ơi, đến tìm Hoa tỷ tỷ kìa!"
Hai thuận lợi bước trong. Lão Bão thấy tìm Hoa Tình thì vội vã đon đả nghênh đón.
Lão Bão vốn là từng trải, gặp đủ hạng , nên khi thấy Thượng Quan Huyền Dật đến mức , gương mặt mụ chẳng hề lộ một tia kinh ngạc nào, bởi những kẻ già hơn mụ cũng gặp qua ! Thế là mụ tươi : "Hai vị công t.ử đây là đầu ghé qua ? Có hai vị đến đây vì ngưỡng mộ danh tiếng của cô nương nào ?"
"Bọn tìm cô nương xinh nhất." Hiểu Nhi lấy một tờ ngân phiếu một trăm lượng, giơ lên mặt Lão Bão .
Lão Bão híp cả mắt, nhận lấy ngân phiếu : "Cô nương xinh nhất ở chỗ chúng chính là hoa khôi — Hoa Tình cô nương, một trăm lượng một đêm e là đủ nha!"
"Vậy thì bao nhiêu?"
Lão Bão liếc Thượng Quan Huyền Dật với gương mặt đen sì và xí đến mức , trong lòng thầm nghĩ Hoa Tình bằng lòng tiếp khách đây!
Hơn nữa, một kẻ xí thế , quả thực chút mất cả hứng, nếu hét một cái giá trời thì thật với lương tâm quá, thế là Lão Bão bèn : "Ít nhất cũng một vạn lượng bạc một đêm!"
Hiểu Nhi hề bỏ sót cái liếc mắt cùng vẻ do dự trong ánh của Lão Bão, nàng lập tức hiểu ý của mụ !
Nàng tức thì hối hận vô cùng, sớm thế để đóng vai thiếu gia cho ! Thật ngờ đến thanh lâu tiêu tiền, trả bao nhiêu bạc mà cũng nhan sắc nữa!
Hiểu Nhi ai oán liếc Thượng Quan Huyền Dật một cái, đau như cắt mà rút một vạn lượng ngân phiếu!
Lão Bão thể ngờ thật sự móc một vạn lượng ngân phiếu! Mụ vui mừng khôn xiết nhận lấy xấp ngân phiếu, đếm đếm : đúng là một vạn lượng thật!
Khách sộp! Khách sộp đây !
Khách sang! Khách sang đây !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1237.html.]
Xấu xí thì sá gì, chỉ cần bạc là tuốt!
Dù thì đèn tắt , chẳng ai cũng như ai cả !
Nếu chịu mỗi đêm đều đến tiêu một vạn lượng bạc, thì dù đến ma chê quỷ hờn, mụ cũng xin hai tay nghênh đón
Lão Bão nở nụ nồng nhiệt nhất, cất lời: "Quan khách là hào sảng phóng khoáng! Ta lập tức cho gọi Hoa Tình xuống hầu hạ quan khách!"
"Không cần , ngươi cứ dẫn thẳng chúng lên ! Đừng lãng phí thời gian!"
Khách chi bạc là lớn nhất! Lão Bão lập tức : "Quan khách lắm, lập tức dẫn hai vị lên ngay, đêm xuân một khắc đáng giá ngàn vàng, quả là thể lãng phí thời gian !"
Lão Bão rõ ràng hiểu lầm rằng Thượng Quan Huyền Dật đang nóng lòng chờ nữa!
cả hai đều hề giải thích!
Hiểu Nhi đảo mắt khắp hoa lâu một lượt, nơi đây trang hoàng vô cùng xa hoa, khắp chốn treo đầy những dải lụa mỏng, tạo nên một khí đầy mê hoặc.
Bất cứ cũng thể bắt gặp những cô nương y phục thiếu vải, và nhờ đôi tai thính nhạy, suốt dọc đường Hiểu Nhi đều thấy những âm thanh khiến đỏ mặt tim đập vọng từ các gian phòng.
Hiểu Nhi bất giác đỏ bừng cả mặt!
Nàng len lén liếc Thượng Quan Huyền Dật một cái, thấy vẫn mắt thẳng phía , nét mặt hề chút biến đổi nào, trong lòng bất giác thở phào một nhẹ nhõm.
Lão Bão dẫn hai đến một gian phòng gõ nhẹ lên cánh cửa.
Từ bên trong vọng một giọng ngọt ngào xen lẫn chút lười biếng: "Mama, chẳng , mấy hôm nay thể khỏe, tiếp khách mà?"
"Hoa Tình, vị quan khách bỏ cả vạn lượng bạc, chỉ để chiêm ngưỡng dung nhan hoa nguyệt của ngươi đó."
Người bên trong liền im lặng giây lát, hiển nhiên là ngờ hào phóng đến thế!
Thượng Quan Huyền Dật lắng động tĩnh bên trong, đôi tai khẽ nhúc nhích.
Chẳng bao lâu , cánh cửa phòng mở .
Một nữ t.ử dung mạo vô cùng ngọt ngào, khí chất thanh tao thoát tục, hề vương chút dung tục của nữ nhân chốn lầu xanh, mở cửa cất giọng ngọt lịm: "Là công t.ử nhà nào mà coi trọng Tình Nhi đến ?"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Mỗi đêm nàng chỉ tiếp một với giá một ngàn lượng, là cái giá trời ! Vì , chỉ những kẻ giàu sang thì cũng quyền quý mới tìm đến nàng.
Rốt cuộc là ai chi một vạn lượng, Hoa Tình vô cùng tò mò.
Vốn dĩ mấy đêm nay chủ t.ử tới, để đề phòng bất trắc, nàng thể tiếp khách.
Vừa chủ t.ử cũng đang ở trong phòng, giá một vạn lượng, cũng kẻ đến là ai.
Người bằng lòng bỏ một vạn lượng, hẳn là kẻ tầm thường!
Những kẻ giàu sang quyền quý trong huyện nàng đều quen cả, từng ai nỡ lòng chi một vạn lượng bạc cho một đêm ở bên nàng! Vậy nên, đây hẳn là từ nơi khác tới!
Hoa Tình hai ngoài cửa mà nhất thời sững sờ, quá đỗi xí!
Lão Bão lúc mới lên tiếng: "Chính là vị công t.ử đêm nay vung tiền để gặp ngươi đó."
Lão Bão nháy mắt với Hoa Tình: Xấu thì thật, nhưng đèn tắt thì nào thấy gì nữa !
Hoa Tình lúc hồn, cất lời: "Công tử, thật xin , mấy hôm nay Tình Nhi thể khỏe, thể hầu hạ ngươi . Nếu ngươi phiền, Tình Nhi thể mời ngươi một ly rượu, hẹn ngày khác bù cho ngươi, ?"
Hiện giờ chủ t.ử đang thiếu bạc, một vị khách hào phóng thế , dĩ nhiên nàng bỏ lỡ.
Còn về tướng mạo xí ư? Đèn tắt , cùng mây mưa hoan lạc chẳng , thì hề gì!
Chỉ là hôm nay thì , mấy ngày trong phòng thể giữ ở qua đêm.
một vạn lượng , nàng cũng vuột mất, nên đành hẹn ngày khác.
"Không vấn đề gì, dĩ nhiên là vấn đề gì!" Hiểu Nhi vội vàng đáp lời!
Vừa nàng thấy động tĩnh của một khác ở bên trong!
--------------------