Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1251
Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:23:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiểu Nhi cũng chẳng buồn đôi co với , nàng xoa xoa bên má c.ắ.n hỏi: "Con sâu đen lúc nãy là thứ gì ? Bị nó c.ắ.n thì sẽ ?"
Ly Cốc T.ử liếc gò má của Hiểu Nhi: "Bị thứ do Cổ Huyền nuôi dưỡng c.ắ.n thì thể nào dùng vết thương thông thường để hình dung . Nhìn qua thì vết thương chẳng gì nặng, chỉ là một lỗ kim nhỏ mà thôi, thế nên cũng chẳng sẽ nữa! chắc chắn là vô cùng bất thường!"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Hiểu Nhi liền gật gù một cách đầy thâm ý: "Nghe vẻ chí ghê!"
Ly Cốc T.ử gật đầu: "Lời nay đều là đạo lý cả! Ngươi học hỏi !"
Hiểu Nhi gật đầu: " cảm giác ngươi mà như ? Chẳng chút ý nghĩa thực tế nào cả!"
Chỉ cần một câu sẽ là còn gì!
Ly Cốc Tử: "..."
mà ý nghĩa thực tế là ý gì nhỉ? Ta hiểu! Thôi thì cứ tạm cho đó là một lời ý !
lúc , Hi Nhi và Thượng Quan Huyền Diệu cùng đều vội vã chạy .
Hi Nhi Hiểu Nhi một lượt, lo lắng hỏi: "Tỷ tỷ, tỷ thương ?"
"Không ! Cổ Huyền đốt thành cục than đen thui !" Hiểu Nhi nhớ cảnh bộ râu của Cổ Huyền đốt cháy mất một nửa, bất giác cảm thấy thật buồn .
"Đáng đời! Lại để chạy thoát , đúng là hời cho quá!" Hi Nhi liền .
Ly Cốc T.ử thế bèn lên tiếng: "Sao hời cho chứ? Nếu chạy thì các ngươi cũng đối phó nổi !"
Hi Nhi liếc xéo một cái: "Cũng đúng, ngươi cũng đối phó !"
"Sao đối phó ! Chẳng dọa cho chạy mất !"
"Đó là vì chúng chạy về nên mới sợ mà chạy mất!"
Ly Cốc T.ử thì bật : "Nếu xuất hiện, kẻ dọa cho chạy mất mật chính là các ngươi!"
Hi Nhi vẫn còn đấu khẩu với Ly Cốc Tử.
Thượng Quan Thụy Hy thấy vội vàng lên tiếng: "Bây giờ Cổ Huyền chạy , chúng săn nữa ?"
"Dĩ nhiên ! Nếu thì đợi các binh sĩ khải trở về, chúng lấy gì để ăn mừng cho họ? Hơn nữa, Tết nhất ăn thịt ?" Bây giờ Cổ Huyền chạy , dĩ nhiên nhân cơ hội săn thêm nhiều thú vật mang về. Sắp đến Tết , Hiểu Nhi dự định sẽ để các binh sĩ trong suốt dịp Tết ăn thịt thỏa thích!
"Tiên sinh, cùng săn ! Săn nhiều một chút, để tỷ tỷ của nấu cho ngươi ăn, món ăn tỷ ngon lắm đó! Đảm bảo ngươi ăn xong sẽ còn ăn món của khác nấu nữa !" Hi Nhi thấy Ly Cốc T.ử mà thể dọa Cổ Huyền chạy mất, bèn dứt khoát mời.
Ly Cốc T.ử cố tình lắc đầu: "Nếu như , đây vẫn là cần . Bằng ăn một bữa cơm do tỷ tỷ ngươi nấu xong, chẳng sẽ cần ăn cơm nữa !"
Người nắm bắt trọng điểm ? Trọng điểm trong câu của là món ăn tỷ tỷ nấu cực kỳ ngon mà! Với , là: ăn món khác nấu, chứ là ăn nổi món khác nấu ! Bụng đói ! Một bát cơm trắng cũng nuốt trôi tuốt chứ!
"Ngươi chắc chắn sẽ hối hận! Ngươi thì sẽ ăn món tỷ tỷ nấu !"
"Vậy ngươi đối đãi với ân nhân cứu mạng như thế đấy ? Còn nữa, trong mắt ngươi còn xem là thủ lĩnh nữa , hử? Ngươi chẳng qua chỉ là một tộc trưởng trướng mà thôi!" Nghe Hi Nhi , Ly Cốc T.ử nhịn mà thổi râu trừng mắt.
Vừa là ai cứu mạng Thụy Vương Phi trong lúc nguy cấp chứ!
Nếu dọa Cổ Huyền chạy mất, bọn họ còn mạng mà đây bàn chuyện săn thú về món ngon ? là tiểu nha đầu vô lương tâm!
"Ngươi cứu mạng ! Vả , cái chức trưởng lão gì đó, bản cô nương đây cũng chẳng thèm, ngươi cứ việc cầm về !" Hi Nhi xong liền chạy về phía T.ử Vong Thảo Nguyên: "Đi thôi! Còn săn nữa là trời tối mất!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1251.html.]
Hiểu Nhi và săn trong rừng rậm, mãi đến khi trời sẩm tối mới rời để trở về.
Trong lúc đó, Hiểu Nhi sửa đổi trận pháp của T.ử Vong Thảo Nguyên một nữa, trận pháp càng thêm khó phá giải hơn.
Vừa khỏi T.ử Vong Thảo Nguyên, khi đến cửa cốc, Hiểu Nhi liền trông thấy Cảnh Hạo đang sốt ruột chờ đợi ở đó.
Do bên trong T.ử Vong Thảo Nguyên bố trí trận pháp, Cảnh Hạo tài nào tiến , đành ở cửa cốc chờ đợi nhóm của Hiểu Nhi bước .
Hiểu Nhi trông thấy dáng vẻ vô cùng sốt ruột của Cảnh Hạo, bèn cất tiếng hỏi: "Cảnh Hạo, xảy chuyện gì thế? Vì ngươi chờ ở đây?"
"Có binh sĩ đến báo rằng quân đội của Đông Tấn Quốc Cung Khánh Hoa dẫn binh ép lui quân, Nhật Ca Nhi dẫn tàn quân tháo chạy xuống tận đáy vực Yến T.ử Lĩnh, đến nay vẫn bặt vô âm tín, năm sáu ngày trôi qua mà một chút tin tức nào! Ta đến đây là báo cho ngươi chuyện , khi trở về tuyệt đối để Vận Nhi . Nếu , nàng đang bụng mang chửa, lỡ như động đến t.h.a.i khí thì !"
"Sao thể như ? Trận chiến đó chẳng bàn bạc kỹ lưỡng ? Không lý nào t.h.ả.m bại đến mức chứ." Hiểu Nhi xong những lời , kìm lòng mà thốt lên.
Rõ ràng giờ tin tức truyền về đều là tin thắng trận, sắp sửa công thành đến nơi , cớ đột ngột địch quân đ.á.n.h cho tan tác, đến nỗi tháo chạy xuống tận đáy vực Yến T.ử Lĩnh cơ chứ.
"Đông Tấn Quốc một tên phó tướng thời khắc mấu chốt cuối cùng đem sơ đồ bày binh bố trận tiết lộ ngoài! Tình hình cụ thể thế nào, cũng nắm rõ. tỷ phu dẫn tìm kiếm ! Ta đến đây để báo cho ngươi một tiếng, tỷ phu tạm thời vẫn thể trở về.
Thế nên mấy chúng bàn bạc kỹ cả , lúc Vận Nhi hỏi tại họ vẫn về, tuyệt đối đừng lỡ lời, để nàng manh mối!"
"Chúng cứ thành trì mới hạ nhiều chuyện cần xử lý, nên mới trì hoãn! Những chuyện khác cần thêm gì cả! Đi thôi! Chúng về !" Hiểu Nhi thầm nghĩ, Yến T.ử Lĩnh vốn vô cùng rộng lớn, đáy vực chẳng sâu rộng đến , Thượng Quan Huyền Dật cứ thế mạo hiểm xuống, mất bao lâu mới thể tìm thấy .
Còn bản nàng thì khác, Bạch Thiên tay tương trợ, chắc chắn sẽ nhanh chóng tìm , vì nàng quyết định sẽ âm thầm một đến Yến T.ử Lĩnh cứu .
Để tránh cho lo lắng, Hiểu Nhi cho họ về dự định của .
Mấy họ mang theo một đống lớn thú săn trở về.
Đêm hôm đó, Hiểu Nhi để một phong thư bàn sách lặng lẽ một rời .
Hiểu Nhi cưỡi ngựa, bởi tốc độ của ngựa thể nào sánh bằng loài sói.
Nàng từ trong Không Gian thả một con sói, cưỡi lưng nó thẳng tiến đến Yến T.ử Lĩnh.
Yến T.ử Lĩnh thể xem như một khu rừng nguyên sinh, địa thế vô cùng hiểm trở và kỳ vĩ. Dải Yến T.ử Lĩnh giữa huyện Giang Trung và huyện Bích Giang là khu vực an nhất, vì cho xây dựng quan đạo ở nơi đó.
Thông qua Bạch Thiên, Hiểu Nhi rằng Nhật Ca Nhi cùng mấy trăm binh sĩ lạc Xích Thủy Cốc trong dãy Yến T.ử Lĩnh, bọn họ tìm lối .
Thượng Quan Huyền Dật dẫn một đội ngựa xuống vực tìm kiếm, nhưng cũng vẫn tìm thấy bọn họ.
Hiểu Nhi cưỡi sói, ngày đêm miệt mài rong ruổi thẳng tiến đến Yến T.ử Lĩnh, ngoại trừ việc đúng giờ trong Không Gian để chăm sóc con nhỏ, nàng gần như hề dừng nghỉ ngơi một chút nào.
Sau khi phi nước đại ròng rã suốt ba ngày ba đêm, cuối cùng nàng cũng đặt chân đến Yến T.ử Lĩnh.
Nhóm của Nhật Ca Nhi quân của Cung Khánh Hoa truy đuổi, ép tháo lui từ Vách Đá Xích Thạch. Con đường từ đây xuống đến đáy vực Yến T.ử Lĩnh vô cùng cheo leo hiểm trở, cây cối um tùm chặn lối, thể nào cưỡi sói mà xuống .
Hiểu Nhi đành thu con sói trong Không Gian, tự men theo đường núi mà xuống.
Suốt chặng đường , phần lớn thời gian Hiểu Nhi đều men theo vách đá cheo leo để xuống. Có những lúc, chỉ cần sơ sẩy trượt chân một cái là vô đá vụn sẽ ào ào lăn xuống vực thẳm. Nếu chẳng may cũng rơi xuống theo, chắc chắn sẽ tan xương nát thịt.
Xin chân thành cảm tạ Phân Phương và Tình Không Mê Tâm đả thưởng, và xin cảm ơn các vị thư hữu nhiệt tình bỏ phiếu!
Màn bão chương lớn, bão chương nhỏ đều kết thúc, mặt cũng theo đó mà "bùng nổ" thêm mấy nốt mụn, trông càng ngày càng phơi phới tuổi xuân, hi hi...
--------------------