Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1264

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:23:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hiểu Nhi vẫn mãi tỉnh , Thượng Quan Huyền Dật cũng chẳng màng bất cứ việc gì, mà khác cũng chẳng dám để mó tay việc gì. Hắn cứ lặng lẽ ở bên cạnh Hiểu Nhi, mỗi khi ai, đưa mấy đứa trẻ ngoài, để chúng bầu bạn cùng nàng, mong rằng nàng thể thấy tiếng con trẻ mà tỉnh giấc.

 

Hôm là ngày mùng hai tháng hai, bọn trẻ cũng tròn một tuổi, nghi lễ Bắt Chu là một việc mà bất kỳ hoàng tử, hoàng tôn nào cũng đều thực hiện.

 

Thượng Quan Huyền Dật bèn căn dặn Dương Liễu và Dương Mai canh giữ cổng viện thật cẩn mật, nghiêm cấm bất kỳ ai phiền.

 

Sau đó, đưa Hiểu Nhi bên trong gian của chiếc nhẫn, để tổ chức lễ Bắt Chu cho mấy đứa nhỏ.

 

Thượng Quan Huyền Dật nhẹ nhàng đặt Hiểu Nhi lên chiếc giường ngọc trong gian. Chiếc giường đây chính tay Hiểu Nhi dùng ngọc thạch khai thác từ ngọn núi trong gian, đưa công phường chế tác mà thành.

 

Bởi vì trong gian của nàng sẵn một chiếc giường ngọc , nên chiếc giường bèn đặt trong nhẫn gian của Thượng Quan Huyền Dật.

 

Nhờ , mỗi khi Thượng Quan Huyền Dật ngoài việc, những lúc bôn ba đường kịp tìm dịch trạm quán trọ, vẫn thể ẩn gian giữa chốn núi rừng hoang vu để đ.á.n.h một giấc thật ngon.

 

Ngọc thạch sinh và lớn lên trong gian quý giá đến nhường nào thì chẳng cần nhiều, điều quan trọng nhất là khi đó, sẽ bao giờ cảm thấy lạnh nóng. Hơn nữa, chỉ cần ngủ một đêm là mệt mỏi đều tan biến.

 

Thượng Quan Huyền Dật ngắm gian bên trong chiếc nhẫn, thứ đều Hiểu Nhi sắp xếp vô cùng chu . Tất cả đồ đạc đều phân loại rõ ràng, dùng bình phong ngăn cách, đặt để gọn gàng, tựa như lúc nào cũng mang theo cả một mái nhà bên .

 

Nha đầu kể từ khi thành , lúc nào cũng chăm sóc một cách tỉ mỉ, chu đáo đến từng li từng tí.

 

Hắn nhớ da diết những ngày tháng mà mỗi sớm mai thức giấc đều thể trông thấy nụ ngọt ngào của nàng!

 

Sau khi đặt Hiểu Nhi lên giường, Thượng Quan Huyền Dật đặt mấy đứa trẻ lên theo.

 

Mấy đứa nhỏ thấy Hiểu Nhi liền bò gần bên cạnh nàng, đưa tay sờ lên má, níu lấy áo, kéo lấy tay nàng, miệng ngừng gọi: "Mẫu Phi, Mẫu Phi".

 

"Phụ Vương, Mẫu Phi ngủ lâu quá ạ!" Ốc Đỉnh những câu ngắn.

 

"Phụ Vương, con Mẫu Phi tỉnh !" Tình Tình mũm mĩm c.ắ.n ngón tay .

 

"Mẫu Phi, tỉnh !"

 

"Mẫu Phi, tỉnh !"

 

 

Mấy đứa trẻ thi dùng bàn tay nhỏ bé đẩy đẩy Hiểu Nhi.

 

Kể từ ngày Mẫu Phi chìm giấc ngủ, đồ ăn của chúng đều do một tay Phụ Vương , khó ăn c.h.ế.t !

 

Tình Tình sờ sờ cái bụng nhỏ của , cái phao bơi ở đây xẹp một vòng !

 

Nếu Bạch Thiên ở đây, chắc chắn nó sẽ cõng bay thêm mấy vòng nữa!

 

, còn Bạch Thiên và đồng bọn nữa, từ lúc Mẫu Phi ngủ say, chẳng còn thấy Bạch Thiên và các bạn đến chơi với mấy em chúng nữa!

 

Phụ Vương thì suốt ngày chỉ Mẫu Phi chằm chằm!

 

Những ngày Mẫu Phi thật là buồn khổ quá !

 

"Mẫu Phi kẻ đả thương nên mới ngủ say như ! Các con gọi nàng dậy, nhưng đẩy mạnh quá, ? Làm sẽ khiến Mẫu Phi đau đó! Nếu thế Mẫu Phi sẽ giận, sẽ tỉnh nữa !" Thượng Quan Huyền Dật thấy mấy đứa trẻ đang sờ mó lung tung Hiểu Nhi, vội vàng lên tiếng.

 

"Vậy con thơm Mẫu Phi một cái, giận nữa, sẽ tỉnh ạ!" Ốc Đỉnh xong liền thơm lên má Hiểu Nhi một cái thật kêu.

 

"Con cũng thơm!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1264.html.]

"Con cũng thơm một cái!"

 

"Con cũng thơm!" Ba đứa còn thấy , tranh giành giành để thơm Hiểu Nhi.

 

Thượng Quan Huyền Dật bên cạnh, đưa tay vuốt ve gò má của Hiểu Nhi, chỉ mới hơn một tháng ngắn ngủi mà nàng gầy cả một vòng: "Nha đầu, hôm nay là mùng hai tháng hai, con của chúng tròn một tuổi ! Nàng xem chúng nhớ nàng bao nhiêu? Nàng tỉnh để xem chúng sẽ bốc thứ gì ?"

 

Hiểu Nhi dường như chẳng hề thấy lời của Thượng Quan Huyền Dật, vẫn im một chút phản ứng.

 

"Phụ Vương, Mẫu Phi tỉnh!" Ốc Đỉnh khi thơm xong, ngẩng đầu Thượng Quan Huyền Dật, ấm ức mách. Phụ Vương lừa !

 

"Chắc là Mẫu Phi vẫn còn đang giận đấy, các con tặng cho chút đồ, dỗ cho vui lên !" Thượng Quan Huyền Dật bế mấy đứa trẻ đặt xuống đất.

 

Trên tấm t.h.ả.m bày la liệt vô vật phẩm chuyên dùng cho lễ bắt Châu, nào là: ấn chương, kinh thư của tam giáo Nho, Thích, Đạo, bút, mực, giấy, nghiên, bàn tính, tiền xu, sổ sách, trang sức châu báu, hoa tươi, son phấn, món ăn thức uống, đồ chơi, cả xẻng, thìa, kéo, thước, chỉ thêu, mẫu thêu và nhiều thứ khác nữa.

 

「Đi các con! Hãy chọn một món đồ tặng cho Mẫu Phi, khi Mẫu Phi vui lên, sẽ tỉnh đó!」

 

Mấy đứa trẻ thấy thế, liền vội vàng cất những bước chân lẫm chẫm lon ton mà bước tới.

 

Ốc Đỉnh nghĩ rằng dạo gần đây Mẫu Phi xõa tóc, Phụ Vương chẳng giúp chải chuốt trang điểm, lẽ Mẫu Phi giận , thế là bèn nhặt một cây trâm cài tóc đất, định bụng sẽ tặng cho Mẫu Phi, tự tay trang điểm cho .

 

Tình Tình nghĩ Mẫu Phi ngủ lâu đến thế, bụng chắc hẳn là đói lắm , thế là nàng nhặt một quả táo tấm thảm, định bụng sẽ mang cho Mẫu Phi ăn!

 

Mặc Chấp thì nghĩ Mẫu Phi lúc nào cũng thích kiếm bạc, tặng vàng cho thì chắc chắn sẽ vui, thế là nhặt một nén vàng đất, dự định mang tặng Mẫu Phi.

 

Noãn Noãn các chị , trong lòng thầm nghĩ ai cũng keo kiệt thế ! Rõ ràng t.h.ả.m bao nhiêu là thứ ho, mà mỗi chỉ lấy đúng một món tặng Mẫu Phi!

 

Noãn Noãn quyết định sẽ nhặt hết tất cả thứ mặt đất để tặng cho Mẫu Phi!

 

Thượng Quan Huyền Dật thấy Noãn Noãn đưa tay túm cả tấm t.h.ả.m thì liền lên tiếng: 「Noãn Noãn, con là chọn những thứ ở thảm! Chứ là chọn tấm t.h.ả.m .」

 

「Không ạ, con tất cả, tất cả, tặng cho Mẫu Phi! Mẫu Phi vui! Sẽ tỉnh !」 Noãn Noãn thấy Phụ Vương chuyện với , nàng bèn đầu Thượng Quan Huyền Dật một cái, chỉ tay những món đồ đất mà .

 

Ý của nàng là gom hết tất cả những món đồ tấm t.h.ả.m , đó mang bộ đến bên cạnh Hiểu Nhi, tặng hết cho Hiểu Nhi, để Hiểu Nhi vui, sẽ tỉnh . Chỉ là nàng vẫn thể diễn đạt rành rọt ý của , nhưng Thượng Quan Huyền Dật thấu hiểu!

 

Lòng Thượng Quan Huyền Dật chợt dâng lên một luồng ấm, bước tới bế cô con gái thường ngày vốn khá trầm lặng của lên, dịu dàng hỏi: 「Noãn Noãn tặng tất cả thứ cho Mẫu Phi, con?」

 

Noãn Noãn gật gật đầu.

 

「Mẫu Phi mà thì chắc chắn sẽ vui lắm! Người nhất định sẽ cố gắng hết sức để tỉnh !」 Thượng Quan Huyền Dật cảm động vui mừng tấm lòng hiếu thảo của con gái.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Nghe , Noãn Noãn liền mỉm .

 

Ba đứa trẻ còn thấy Noãn Noãn định gom hết tất cả thứ đất để tặng cho Mẫu Phi!

 

Chúng cúi xuống những món đồ trong tay : Thế là ít quá ? Sao ban nãy nghĩ đến việc lấy thêm vài món nhỉ? Lỡ như Mẫu Phi chuyện, khi tỉnh chỉ chơi với một Noãn Noãn thì bây giờ?

 

Thế là ba đứa nhóc tì đồng thanh hét lớn: 「Con cũng tặng thật nhiều, thật nhiều thứ cho Mẫu Phi!」

 

Ốc Đỉnh cây trâm trong tay, một cây trâm quả thực là quá ít! Suốt những ngày qua, tìm hiểu cặn kẽ về gian , trong đây những thứ gì, và chúng đặt ở , đều rõ như lòng bàn tay!

 

Thế là liền thoăn thoắt đôi chân ngắn ngủn của , chạy vội đến chiếc bàn trang điểm cạnh giường, trèo tót lên , chỉ hộp trang sức đặt ở đó mà : 「Phụ Vương, con tặng cái cho Mẫu Phi!」

 

Thượng Quan Huyền Dật liếc mắt sang, những thứ trong chiếc hộp đó đều là do chính tay tặng cho Hiểu Nhi, mà thằng nhóc định "mượn hoa cúng Phật" ? Thế thì ! 「Những món đồ đó vốn dĩ là của Mẫu Phi , là Phụ Vương tặng cho Mẫu Phi, Mẫu Phi của các con tỏng , tính !」

 

--------------------

 

 

Loading...