Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 1276

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:24:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thượng Quan Huyền Dật đang ở trong phòng, tin Thái Hậu sai mang quà mừng thôi nôi cho mấy đứa nhỏ đến, bèn cho họ khiêng đồ .

 

Trương Thanh Thanh đầu tiên đặt chân đến Thụy Vương Phủ, từ hoa viên ở sân cứ thế thẳng trong, nàng cảnh sắc tinh xảo như tranh vẽ, tựa chốn bồng lai tiên cảnh của Thụy Vương Phủ cho mê mẩn!

 

Nếu Ngự hoa viên trong hoàng cung là nơi lộng lẫy xa hoa, khắp chốn đều phô bày sự phú quý vinh hoa, thì hoa viên nơi đây toát lên vẻ thoát tục quyến rũ, tràn trề sức sống ở ngóc ngách, khiến lòng bất giác vui tươi, thư thái.

 

Nếu cả đời đều thể sống ở nơi đây, thì hạnh phúc nhường nào! Trương Thanh Thanh thầm nghĩ.

 

Đi mất gần nửa canh giờ mới dừng , Trương Thanh Thanh cảm thấy mắt xuể! Trong lòng vẫn còn cảm giác luyến tiếc, thỏa mãn.

 

Bất chợt, nàng trông thấy một đang gian nhà, đôi mắt nàng tức thì bừng sáng!

 

Thượng Quan Huyền Dật hôm nay vận một bạch y, dáng cao ráo như ngọc, phong thái tựa một vị tiên nhân giáng trần, khiến cho cả hoa viên rộng lớn cũng lu mờ, ảm đạm.

 

Tim Trương Thanh Thanh đập thình thịch, gò má nàng ửng hồng, vội bước lên phía hành lễ: "Thần nữ tham kiến Thụy Vương..."

 

Thượng Quan Huyền Dật thấy Trương Thanh Thanh thấy phiền phức, sắc mặt lập tức lạnh như băng, khí thế rét buốt tỏa từ áp bức đến độ khiến dám thở mạnh một : "Từ khi nào mà Vương phủ ngay cả ch.ó cũng thế !"

 

Chẳng lẽ còn đủ phiền lòng, nên ngươi cố tình đến đây để chọc tức ! Thượng Quan Huyền Dật thấy Trương Thanh Thanh xuất hiện lãnh địa của thì tức giận bừng bừng, lửa giận ngút trời!

 

Trương Thanh Thanh còn kịp hành lễ xong, chẳng thể tiếp tục nữa!

 

Chó? Hắn đang mắng ?

 

dáng vẻ nổi giận của Thụy Vương thật sự quá đáng sợ, khiến nàng đến cả lời cũng dám tiếp, chỉ dám giữ nguyên tư thế nửa quỳ, chẳng dám thẳng dậy, đành cúi gằm mặt xuống.

 

Vị thái giám bên cạnh Thái Hậu cũng sợ đến mức chỉ lập tức co giò bỏ chạy!

 

Sự tàn nhẫn lạnh lùng của Thụy Vương vốn nổi danh thiên hạ! Người một khi nổi giận thì chẳng nể mặt bất kỳ ai! Ngay cả Hoàng Thượng cũng đành bó tay với !

 

thái giám vẫn hành một lễ, cứng rắn da đầu mà lên tiếng: "Nô tài tham kiến Vương gia, Vương gia vạn phúc! Nô tài phụng mệnh Thái Hậu đến đây để tặng quà thôi nôi cho các vị tiểu hoàng tôn."

 

Đi tặng quà mà run rẩy sợ hãi thế ! là xưa nay từng !

 

Vốn còn đang mơ tưởng nhận tiền thưởng! Xem bây giờ đ.á.n.h cho mấy trượng là may mắn lắm !

 

Thượng Quan Huyền Dật hừ một tiếng từ trong mũi: "Hừm!"

 

Rồi Thượng Quan Huyền Dật gì nữa.

 

Thượng Quan Huyền Dật liếc Dương Liễu, hiệu cho nàng tiễn khách.

 

Dương Liễu lúc mới lên tiếng: "Đã phiền công công ! Nô tỳ mặt các tiểu chủ t.ử tạ ơn Thái Hậu!"

 

Thái giám Thụy Vương nổi giận, mà là vô cùng tức giận! Lão dám nán , vội vàng cho đặt mấy khay đồ xuống, lập tức cáo từ: "Vương gia, nô tài xin cáo lui, Thái Hậu vẫn đang chờ nô tài trở về bẩm báo ạ."

 

Thượng Quan Huyền Dật chẳng chẳng rằng. Ngươi thì cứ , lẽ nào còn đích tiễn ngươi ?

 

Không đuổi thẳng cổ bọn họ ngoài là nể tình món quà Thái Hậu tặng cho bốn đứa trẻ ! Dù cũng giữ cho Thái Hậu chút thể diện, nếu , tống cổ cả lẫn quà khỏi Vương phủ từ lâu!

 

"Công công mời lối ! Nô tỳ tiễn các vị ngoài!" Dương Liễu lên tiếng.

 

Thái giám gật đầu: "Vậy phiền Dương cô nương !"

 

Mắt thấy sắp rời khỏi Thụy Vương Phủ mà vẫn gặp Thụy Vương Phi, nàng nghĩ bụng, dù thế nào cũng gặp một mới thể , thế là Trương Thanh Thanh liều cất tiếng: "Vương gia, thần nữ đặc biệt đến đây để thăm hỏi Thụy Vương Phi ạ."

 

Thượng Quan Huyền Dật liền liếc xéo nàng một cái: "Ngươi là cái thá gì? Có tư cách gì mà đến thăm hỏi? Vương Phi của Bổn vương là ngươi gặp là gặp ? Cút!"

 

Không Nha Đầu của đang hôn mê bất tỉnh ? Gặp thế nào ! Giả nhân giả nghĩa! Cho dù Hiểu Nhi tỉnh táo, ngươi cũng tư cách để gặp, đừng hòng đến đây gây thêm phiền phức cho Nha Đầu của !

 

Mặt Trương Thanh Thanh "xoạt" một tiếng liền trắng bệch, cũng rõ là vì tức giận là vì sợ hãi.

 

Dương Liễu và Dương Mai thầm khinh bỉ trong lòng: "Cái cớ tìm thật, tiếc là giả tạo quá! Nàng rõ ràng là đến để gây thêm phiền phức cho Vương Phi mà! Chủ t.ử đá cho một cước bay ngoài là quá hiền !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-1276.html.]

 

Thượng Quan Huyền Dật dứt lời, liền xoay bước trong nhà.

 

Ngay lúc , một bà v.ú ở nhị môn vội vã bước , thưa với Dương Mai: "Dương Mai cô nương, bên ngoài một vị lão giả cầu kiến, rằng từng duyên gặp mặt Vương Phi một ."

 

Thượng Quan Huyền Dật thấy , bước chân chợt khựng , xoay hỏi: "Hắn là ai ?"

 

lúc , Trương Thanh Thanh cảm thấy cơ hội của tới, bèn lên tiếng: "Bẩm Vương gia, lão ăn mày già ban nãy, gặp qua . Hắn mẩy vận vải thô, trông chẳng khác nào một kẻ khốn cùng! Ta đuổi một , ngờ còn dám mò đến cửa, để đuổi ngay bây giờ!"

 

Thượng Quan Huyền Dật xong, sắc mặt lập tức đen sầm , giận đến mức rằng tung một cước đá thẳng Trương Thanh Thanh, sải bước dài thẳng ngoài.

 

Trương Thanh Thanh còn kịp hiểu chọc giận Thượng Quan Huyền Dật ở điểm nào thì một cước đá bay, ngã vật xuống đất bất tỉnh nhân sự.

 

Vị thái giám của Từ Ninh Cung sợ đến nỗi đầu càng cúi gằm xuống, đến thở mạnh một cũng dám.

 

Lúc Thụy Vương lướt ngang qua , càng sợ đến độ nín thở, dám phát một tiếng động nhỏ!

 

Mãi cho đến khi bóng khuất dạng như một cơn gió, vị thái giám mới dám thở phào nhẹ nhõm.

 

Dương Liễu liếc vị thái giám của Thái Hậu, : "Phiền công công mau chóng đưa , nếu lát nữa Vương gia về, thấy nàng vẫn còn ở đây, sẽ còn nổi giận đến mức nào nữa!"

 

Dương Liễu dứt lời cũng vội vã chạy ngoài.

 

Người cầu kiến bên ngoài thể chính là Vân Pháp Đại Sư! Niềm hy vọng duy nhất để Vương Phi tỉnh !

 

Trương Thanh Thanh cả gan dám đuổi Vân Pháp Đại Sư ! Nàng đúng là chán sống !

 

Nếu đó đúng là Vân Pháp Đại Sư thật, lúc chủ t.ử về mà còn thấy mặt nàng , e là sẽ tặng thêm cho một cước nữa.

 

Nàng bây giờ thương nặng, thêm một cước nữa thì e là sẽ mất mạng ngay tại chỗ.

 

Tuy Thụy Vương sợ, nhưng suy cho cùng đây cũng là của Thái Hậu, nếu lỡ tay đ.á.n.h c.h.ế.t , thì Thái Hậu cũng sẽ mất mặt!

 

Tốt hơn hết là đừng vì một kẻ tiểu nhân như sứt mẻ mối quan hệ giữa Thụy Vương phủ và Thái Hậu! Thật đáng chút nào!

 

Chính vì , Dương Liễu mới giục mau chóng đưa nàng .

 

Vị thái giám sợ đến hình! Hắn tài nào ngờ Thụy Vương thể nổi giận là thẳng tay đá ! Thật quá đáng sợ!

 

Bọn họ rõ ràng là đến để tặng quà thôi nôi cho tiểu hoàng tôn cơ mà!

 

Dương Mai dường như thấu tâm tư của vị thái giám, bèn : "Vị cô nương tự tiện chủ, đuổi mất thượng khách của Vương gia ! Vì các ngươi mau nhanh ! Cơn giận của Vương gia là thứ các ngươi thể gánh nổi !"

 

Nghe đến đây, vị thái giám mới vỡ lẽ Thụy Vương đột nhiên nổi trận lôi đình như .

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Hắn vội vàng lệnh cho mấy tiểu thái giám trướng: "Mau! Mau đưa Trương cô nương !"

 

Mấy tên tiểu thái giám lúc mới hồn trở , nãy giờ bọn họ sớm sợ đến thất thần !

 

Dương Mai gọi một tiểu nha tới, dặn họ đường vòng, né con đường mà Thượng Quan Huyền Dật sắp qua, để tránh cho Vân Pháp Đại Sư trông thấy cảnh tượng .

 

Thượng Quan Huyền Dật bước khỏi cổng phủ, liền trông thấy một vị lão giả y phục mộc mạc, thần thái thong dong đang ngay ở đó, dáng vẻ vô cùng ung dung tự tại.

 

Người dù ăn vận giản dị đến , vẫn toát lên một khí chất khiến khác cảm thấy ấm áp dễ chịu như tắm trong gió xuân.

 

Bậc đắc đạo chân chính, tự luôn toát một khí chất điềm tĩnh thản nhiên, một phong thái trở về với sự thuần khiết nguyên sơ, đó lẽ chính là tiên khí trong truyền thuyết!

 

Vị lão giả thấy một khí độ phi phàm, quý khí ngút trời bước , chỉ cần tướng mạo cũng đủ đây là một vị quý nhân hề tầm thường.

 

Hắn ung dung chắp tay hành lễ: "Lão phu tham kiến Thụy Vương gia!"

 

--------------------

 

 

Loading...