Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 242

Cập nhật lúc: 2025-12-03 15:47:55
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Dương Quý Phi khi nào Đại Hoàng T.ử cứu ? Chẳng vẫn nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an nhất đó ? Nàng liệu cùng Đại Hoàng T.ử đến Phổ Ninh Tự ?" Trí tưởng tượng của Lưu Thị bỗng bay xa vạn dặm.

 

Hiểu Nhi lắc đầu: "Con nữa, nương quan tâm chuyện của hai đó gì chứ?"

 

"Sao thể quan tâm cho , Dương Quý Phi đó xưa nay thù oán gì với chúng , hãm hại cả nhà . Một kẻ lòng hiểm độc như , đương nhiên mong sớm bắt nàng , chứ để ở bên ngoài thì bất an chừng nào!" Hôm ở trong cung Đại Hoàng T.ử vu khống gia đình , nàng sợ đến mức suýt ngất .

 

Hiểu Nhi mà dở dở , Dương Quý Phi bây giờ mà gặp nhà , khi trốn còn kịp nữa là! Nàng giờ chỉ lo giữ lấy cái mạng, sức hại khác.

 

"Chúng cản đường của họ." Hiểu Nhi nhớ lời của Thượng Quan Huyền Dật, bèn giải thích.

 

"Cản đường gì cơ?" Lưu Thị ngơ ngác hiểu.

 

"Con Thượng Quan đại ca Đại Hoàng T.ử cũng xin Hoàng Thượng ban hôn, để con về trắc phi cho ."

 

"Cái gì?! May mà Hoàng Thượng chỉ hôn con cho Lục hoàng tử." Lưu Thị xong mà giật nảy , vốn dĩ chuyện Hiểu Nhi gả cho Lục hoàng tử, họ mấy vui vẻ . Tuy Lục hoàng t.ử là , nhưng gia thế của quá hiển hách, con gái gả qua đó sẽ ngẩng đầu lên nổi!

 

Giờ chuyện , nàng thấy may mắn vô cùng! Nếu Hiểu Nhi mà gả cho Đại Hoàng T.ử thì thật sự rơi xuống mười tám tầng địa ngục cũng thê t.h.ả.m bằng!

 

"Tại Đại Hoàng T.ử cưới con trắc phi?" Lưu Thị từng các phu nhân khác rằng Đại Hoàng T.ử cưới Lý Vân Ninh cơ mà.

 

"Vì tỷ tỷ kiếm tiền đó ạ!" Vận Nhi một câu trúng phóc.

 

Lưu Thị: "..."

 

Từ bao giờ mà chuyện cưới vợ xem xét khả năng kiếm tiền ?!

 

Đại Hoàng T.ử lôi kéo vây cánh, vơ vét của cải, đúng là tâm địa của Tư Mã Chiêu, qua đường ai cũng thấy rõ! Hoàng Thượng vẫn còn trẻ khỏe lắm mà!

 

Lòng còn hẹp hòi, thứ thì liền phá hủy cho bằng !

 

Lưu Thị nghĩ thông suốt thì chỉ lắc đầu, may mắn quá! May mắn quá! Hiểu Nhi gả cho Đại Hoàng Tử!

 

Rằm tháng Giêng, Tết Nguyên Tiêu

 

Thượng Quan Huyền Dật hẹn với Hiểu Nhi, hôm nay sẽ đưa nàng ngoài chơi.

 

Sáng sớm tinh mơ, đến Thăng Bình Hầu phủ để đón Hiểu Nhi, Vận Nhi và ba của nàng ngoài.

 

Vào ngày Tết Thượng Nguyên, ngoài việc buổi tối đèn hoa, giải câu đố đèn, xem pháo hoa, gánh hát và ca múa, thì ban ngày ở trường đua ngựa của hoàng gia còn hoạt động đua ngựa.

 

Mẫn Trạch hoàng triều đề cao thể thao, mỗi năm đều vài cuộc thi đấu, nào là đua ngựa, xúc cúc, đua thuyền rồng, đua xe đạp, còn cả thi săn b.ắ.n nữa!

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Cứ mỗi ba năm tổ chức một kỳ thi võ.

 

Và cuộc thi đầu tiên của năm mới chính là đua ngựa.

 

Hoạt động đua ngựa tổ chức dành riêng cho các vị công tử, tiểu thư ở đế đô từ mười tuổi đến hai mươi tuổi.

 

Hiểu Nhi hôm nay sẽ xem đua ngựa, nên tối qua nàng háo hức đến mức suýt chút nữa thì ngủ .

 

Khi họ đến trường đua ngựa, Địch Thiệu Duy, Thượng Quan Huyền Hạo, Thượng Quan Huyền Tuấn, Lê Triết Dân, Lê Triết Vĩ và những khác đều mặt.

 

"Sao các ngươi chậm chạp thế, sắp bắt đầu kìa!" Địch Thiệu Duy đợi họ cả buổi trời.

 

"Đến muộn thêm chút nữa là ngựa chọn hết cả !" Thượng Quan Huyền Hạo nhịn mà cằn nhằn.

 

Cuộc thi cả phần thi cá nhân và thi đồng đội.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-242.html.]

Phần thi cá nhân chia thành đội nam và đội nữ, còn thi đồng đội thì nam nữ sẽ chung một đội.

 

Ngựa để thi đấu đều do trường đua hoàng gia chuẩn , và quy định là dự thi tự chọn ngựa.

 

Hiểu Nhi liếc xéo một cái: "Chẳng là vẫn bắt đầu ? Gấp gáp gì!"

 

"Ngươi tưởng thật sự đợi đến lúc bắt đầu mới chọn ngựa ? Ai mà chẳng nhắm sẵn từ bây giờ, lát nữa cứ thế trực tiếp lên dắt thôi! Đợi đến lúc bắt đầu mới đủng đỉnh chọn thì ngựa dắt hết ! Lại đây! Ta chỉ cho ngươi mấy con ngựa nhắm trúng!" Nói , Thượng Quan Huyền Hạo liền định kéo tay Hiểu Nhi tiến lên phía .

 

Thượng Quan Huyền Dật trừng mắt một cái, nhanh hơn một bước nắm lấy tay Hiểu Nhi.

 

"Đồ keo kiệt!" Hắn chẳng coi Hiểu Nhi là ngoài, xem nàng như nên mới để ý đó ! Thượng Quan Huyền Hạo bắt chước ánh mắt lúc của Hiểu Nhi, liếc xéo Thượng Quan Huyền Dật một cái.

 

Địch Thiệu Duy một bên tủm tỉm thầm, sớm quen , cũng điều hơn .

 

Chuồng ngựa ngăn cách ở một xa, nhưng vẫn thể trông thấy từng con tuấn mã cao lớn bên trong.

 

Tuy thể kỹ, nhưng am hiểu về ngựa đều thể dựa thần thái đại khái của chúng mà chọn một con ngựa .

 

"Nha đầu, ngươi xem con ngựa màu hồng táo thế nào? Con ngựa đó quá cao lớn, với vóc nhỏ nhắn của ngươi thì cưỡi là hợp nhất ." Thượng Quan Huyền Hạo chỉ con ngựa màu đỏ duy nhất trong một dãy ngựa lang trắng đen ở phía xa mà .

 

Dãy ngựa vóc dáng đều quá to lớn, xem chuẩn riêng cho nữ tử.

 

"Nha đầu, thấy cũng lắm, ngươi là nhỏ con nhất trong các nàng, con ngựa đối với ngươi là nhất trong bầy ." Địch Thiệu Duy cũng hùa theo.

 

Hiểu Nhi hai bọn họ kẻ tung hứng, bên trái một câu "vóc nhỏ nhắn", bên một câu "nhỏ con nhất", gương mặt liền đen sì như đ.í.t nồi!

 

"Không cần!"

 

Thượng Quan Huyền Dật buồn gương mặt phùng mang giận dỗi hiếm thấy của nàng, kìm mà xoa đầu nàng.

 

Nha đầu mỗi khác chê nhỏ con đều vui.

 

"Ngươi nha đầu , con ngựa đó là con nhất trong cả dãy ngựa chuẩn cho các nữ t.ử các ngươi . Ngươi đừng thấy nó cũng giống ngươi, là con nhỏ bé nhất trong bầy ngựa, nhưng chỉ cần thần thái là ngay tuyệt đối là ngựa , cặp mắt tinh tường của tuyệt đối lầm !" Thượng Quan Huyền Hạo vẻ mặt "ngươi đúng là điều", nhưng trong lòng thì đến lộn ruột.

 

Hiểu Nhi hung hăng trừng mắt Thượng Quan Huyền Hạo, mắt thèm chớp lấy một cái! Tên chắc chắn là cố ý! Cái gì mà giống , là con nhỏ bé nhất trong bầy ngựa chứ!

 

"Nha đầu, đang lòng giúp ngươi chọn ngựa đó! Ngươi dùng ánh mắt thể g.i.ế.c gì! Mau nhắm đôi mắt bò của ngươi !" Thượng Quan Huyền Hạo vỗ vỗ lồng ngực, thật là dọa c.h.ế.t mà.

 

"Ngươi còn dám thêm một câu nào về vóc dáng tướng mạo của , sẽ độc câm cái miệng thối của ngươi, chọc mù đôi mắt ch.ó của ngươi!" Hiểu Nhi gằn giọng đầy hung dữ.

 

"Thượng Quan Huyền Dật, quản tức phụ nhà ngươi , dám phạm thượng kìa." Thượng Quan Huyền Hạo nghiêm mặt .

 

Thượng Quan Huyền Dật kéo Hiểu Nhi qua, "Mặc kệ , giúp ngươi chọn. Gian chuồng thứ ba bên tay trái, con ngựa thứ hai, thấy thế nào? Con ngựa đó trông nhất đấy."

 

Hiểu Nhi liếc mắt một cái, cơn tức giận cũng bay biến mất. Người thà cứ để nàng một bên xem thi đấu còn hơn.

 

"Phụt! Ha ha, ngươi chọn con ngựa gì thế , yếu xìu!" Thượng Quan Huyền Hạo đếm dọc theo dãy chuồng, khi phát hiện con ngựa mà Thượng Quan Huyền Dật thì nhịn phá lên.

 

Cả bãi ngựa con đó là tệ nhất ! Chỉ cái mã bên ngoài, ước chừng chạy nửa đường, quãng đường còn chỉ thể bộ mà về thôi.

 

"Ta tự chọn, cần các ngươi nhúng tay ! Địch đại ca, nữ t.ử thì nhất định chọn ngựa trong dãy chuồng ?" Ánh mắt Hiểu Nhi kìm mà hướng về phía những con tuấn mã cao lớn oai phong lẫm liệt ở bên .

 

Thượng Quan Huyền Dật những lời , thấy ánh mắt của Hiểu Nhi, khỏi xoa xoa mi tâm, ngay nha đầu lòng lớn lắm đây!

 

"Không , chọn con nào cũng , chỉ là vì nữ t.ử tương đối thấp bé... khụ khụ, vóc dáng của những con ngựa nhỏ hơn một chút, thích hợp cho nữ t.ử cưỡi hơn." Nhận ánh mắt gần như g.i.ế.c của Hiểu Nhi, Địch Thiệu Duy dứt khoát sửa lời.

 

--------------------

 

 

Loading...