Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 243
Cập nhật lúc: 2025-12-03 15:47:56
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiểu Nhi dứt khoát về phía dãy chuồng ngựa bên để chọn lựa.
Thượng Quan Huyền Dật thấy cảnh thì bắt đầu đau đầu, quắc mắt Thượng Quan Huyền Hạo và Địch Thiệu Duy một cái! Đều tại hai lén lút giúp nha đầu ghi danh.
Vốn dĩ chỉ định đưa nha đầu đến xem náo nhiệt cho vui mà thôi.
"Ta , ngươi bảo bọc nha đầu đó quá mức đấy, trải qua mưa sa gió táp, cây non thể vươn thành cây đại thụ !"
"Không cần thiết!" Thượng Quan Huyền Dật buông một câu vội vã đuổi theo.
"Chậc chậc, đúng là kẻ cuồng si bảo vệ thê tử, còn đang nghi con ngựa yếu đến t.h.ả.m hại là do tên chúng lén ghi danh cho nha đầu đó, nên cố tình sai chuẩn cho nàng." Thượng Quan Huyền Hạo sang với Địch Thiệu Duy đang cạnh .
Địch Thiệu Duy vẻ vô cùng nghiêm túc, gật gù : "Cũng khả năng lắm chứ."
Mấy năm đây từng xuất hiện loại ngựa nào phẩm chất tệ đến thế.
Hiểu Nhi đảo mắt một lượt khắp những con ngựa trong dãy chuồng , trong lòng chủ ý.
"Thượng Quan đại ca, chọn con nào?"
"Nàng chọn giúp ." Thượng Quan Huyền Dật Hiểu Nhi với đôi mắt lấp lánh, cưng chiều .
Nha đầu thích cưỡi ngựa, thường xuyên đưa nàng đến đây chơi mới .
Hiểu Nhi chọn hai con ngựa trông thiểu não nhất trong cả đàn, một con trắng ở đầu dãy và một con đen ở cuối dãy.
"Thượng Quan đại ca, con ngựa trắng, lấy con ngựa đen, ?"
Ánh mắt Thượng Quan Huyền Dật khẽ lóe lên, mỉm đáp: "Được."
"Nha đầu, chọn xong ?" Địch Thiệu Duy bước tới hỏi.
"Chọn xong ạ." Hiểu Nhi chỉ con ngựa trắng ở phía nhất.
Địch Thiệu Duy liếc , chắc chắn hỏi : "Con đầu tiên hả? Con đang ngủ gật ?"
" ! Thế nào, con ngựa chứ?!" Hiểu Nhi tự tin gật đầu.
Địch Thiệu Duy cạn lời, chẳng con ngựa ở chỗ nào, ngang dọc chỉ thấy nó giống một con ngựa bệnh. "Nha đầu, con ngựa màu hồng táo ban nãy hơn nhiều. Tin Địch đại ca , lừa ngươi ."
"Nha đầu nhà ngươi mắt kiểu gì , con ngựa trông bơ phờ, ủ rũ cúi đầu, chẳng lẽ ngươi chọn theo tiêu chuẩn con ngựa tệ nhất ?" Thượng Quan Huyền Hạo nhịn mà nhảy cẫng lên, lát nữa thi đấu đồng đội, đối thủ của bọn họ lợi hại đó!
Hắn đột nhiên chút hối hận, nha đầu đến đây để kéo chân đồng đội đấy chứ!
"Đoán đúng ! Ta chính là dùng con ngựa tệ nhất trường để thắng cuộc đua !" Hiểu Nhi khẽ hất cằm lên, một cách ngạo nghễ.
Nếu là khác câu , chắc chắn sẽ khiến khó chịu, nhưng lời từ miệng nha đầu thốt , Thượng Quan Huyền Dật thế nào cũng thấy đáng yêu.
Thượng Quan Huyền Hạo: Nha đầu lấy tự tin ở , nàng cũng quá xem thường đối thủ .
Địch Thiệu Duy: Lẽ nào nhầm, con ngựa bệnh thực chất là thần mã?
Trực giác trong lòng mách bảo Địch Thiệu Duy rằng, nha đầu nhất định sẽ thắng.
Hắn con ngựa một nữa, vẫn tài nào phong thái đặc biệt của một con tuấn mã.
"Nha đầu, đây là lời ngươi đó nhé, đến lúc đó đừng thua t.h.ả.m hại quá là xem như ngươi thắng !" Thượng Quan Huyền Hạo nhịn nhắc nhở.
Hắn dùng một tháng ở Đế đô phụ giúp Phụ Hoàng xử lý chính vụ để cá cược với Thượng Quan Huyền Tuấn và Thượng Quan Huyền Tiệp đó!
Lỡ mà thua thì chẳng sẽ ở Đế đô liên tục ba tháng ?! Chỉ nghĩ thôi thấy thật đáng sợ!
Thượng Quan Huyền Hạo oán hận liếc Hiểu Nhi một cái, thật tình! Chọn một con ngựa bệnh lười biếng, đây chắc là gián điệp do phe địch cử tới ! Nếu thể hại đồng đội của như chứ!
Hiểu Nhi thèm để ý đến , sang hỏi Cảnh Duệ và Nhật Ca Nhi chọn con nào, hai đứa trẻ gật đầu. Cảnh Hạo thì bĩu môi, vẫn đủ tuổi tham gia.
"Lục hoàng , trúng con nào?" Thượng Quan Huyền Hạo về phía Thượng Quan Huyền Dật.
"Con ngựa đen cuối cùng."
"Cuối cùng..." Lại là một con ngựa bệnh! Thượng Quan Huyền Hạo cảm thấy ảo mộng của tan vỡ ! Trời diệt mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-243.html.]
Lần còn định thắng mấy tháng nghỉ phép đổi ca để nước ngoài dạo một vòng nữa chứ!
"Là do nha đầu Hiểu Nhi chọn ?" Thượng Quan Huyền Hạo nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Thượng Quan Huyền Dật gật đầu.
Lúc , bắt đầu chọn ngựa, Thượng Quan Huyền Dật sai dắt những con ngựa chọn tới.
Còn về tình huống "tranh ngựa", dĩ nhiên ai dắt thì là của đó, dù là hoàng t.ử cũng cửa lý.
Khi con ngựa dắt tới, Hiểu Nhi bèn bước lên phía , định bụng vuốt ve con bạch mã để quen một chút. Nào ngờ, con ngựa phì qua lỗ mũi, hai chân nhấc lên một cách cao ngạo lùi vài bước, tỏ rõ vẻ khinh khỉnh tránh né.
Thượng Quan Huyền Hạo thấy cảnh bèn một cách mấy phúc hậu: “Nha đầu, ngươi xem ngươi chọn con ngựa gì thế , trông ốm yếu dặt dẹo thì thôi , tính khí còn lớn lối nữa chứ!”
“Ta cứ thích con nào tính khí lớn cơ!” Hiểu Nhi từ trong túi áo bên tay lấy một vật, đưa tới ngay mũi con bạch mã. Con ngựa vốn định ngoảnh đầu với vẻ khinh khỉnh nữa, nhưng một luồng linh khí thoang thoảng như như cùng với hương vị ngọt ngào cuối cùng cũng quyến rũ nó. Nó khịt khịt mũi ngửi thử, liền le lưỡi , cuộn lấy vật trong tay Hiểu Nhi miệng mà nhai ngấu nghiến.
là ăn của thì miệng ngắn, cầm của thì tay mềm, lúc Hiểu Nhi vuốt ve bộ lông của nó nữa, nó liền ngoan ngoãn dụi đầu tay nàng.
“Đồ quỷ sứ, còn trị ngươi !” Hiểu Nhi mỉm , lấy thêm một viên nữa cho nó ăn.
Thượng Quan Huyền Hạo ngây cả , con ngựa chẳng bướng bỉnh lắm , cớ gì mới cho một chút đồ ngọt mà ngoan ngoãn thế .
Hiểu Nhi đưa cho Thượng Quan Huyền Dật một cái lọ nhỏ: “Thượng Quan đại ca, cũng cho con ngựa của ăn thử .”
Thượng Quan Huyền Dật đưa tay nhận lấy cái lọ, khẽ gật đầu.
Con ngựa của Thượng Quan Huyền Dật giờ vẫn luôn cúi gằm đầu, đôi mắt nhắm nghiền, thế mà khi đưa vật đến gần mũi nó, đôi mắt nó bỗng mở trừng trừng, tức thì há miệng đớp gọn lấy.
Ăn xong, con hắc mã còn chủ động rúc Thượng Quan Huyền Dật đòi vuốt ve, chiều vẫn còn ăn thêm nữa.
“Hiểu Nhi nha đầu, các ngươi cho ngựa ăn thứ gì ?” Địch Thiệu Duy trợn tròn hai mắt, cứ ngỡ thấy một tia sáng sắc lẻm lóe lên trong mắt con hắc mã vụt tắt.
Thượng Quan Huyền Dật cho nó ăn thêm một viên nữa, hắc mã ăn xong nhắm mắt , trở về dáng vẻ uể oải, thiếu sinh khí.
Địch Thiệu Duy cứ ngỡ ban nãy hoa mắt nhầm.
“Mã Thính Thoại.”
“Cái gì?” Địch Thiệu Duy kịp phản ứng, Mã Thính Thoại là cái gì?
“Ta cho ngựa ăn chính là Mã Thính Thoại! Sau khi ăn Mã Thính Thoại, bảo nó chạy về nhất, nó tuyệt đối dám chạy về nhì. Ngươi tin ?” Hiểu Nhi cố tình trêu chọc bọn họ.
Đáp lời Hiểu Nhi là hành động Thượng Quan Huyền Hạo và Địch Thiệu Duy dắt thẳng ngựa của bỏ .
“Không tin ? Vốn còn định cho các ngươi hai viên, bây giờ hối hận vẫn còn kịp đó, thì đến lúc đó đừng hỏi xin nha!”
Đáp lời Hiểu Nhi là hai thèm ngoảnh đầu , bước chân càng lúc càng nhanh hơn.
Thượng Quan Huyền Dật thấy Hiểu Nhi bày trò tinh quái, chỉ lắc đầu, nhưng trong mắt chan chứa vẻ cưng chiều.
…
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Cuộc đua bắt đầu, mở màn là phần thi đơn nam.
Trường đua vô cùng rộng lớn, thể chứa hai mươi nam t.ử cùng lúc tranh tài.
Thượng Quan Huyền Dật cưỡi lưng hắc mã, ở vạch xuất phát chờ hiệu lệnh tù và vang lên.
Trong cả một hàng ngựa, chỉ con ngựa của là mang bộ dạng lờ đờ như tỉnh ngủ, trông chẳng chút tinh thần nào.
Tiếng tù và vang lên, Thượng Quan Huyền Dật khẽ thúc bụng ngựa: “Giá!”
Con hắc mã mắt còn mở hết, bốn vó tung , nhanh như một mũi tên vun vút lao , trong nháy mắt bỏ xa cả hàng ngựa phía một quãng thật dài.
“C.h.ế.t tiệt, đúng là giả heo ăn thịt cọp mà! Hại khinh địch !” Thượng Quan Huyền Tuấn vội vàng vung roi, tức tốc đuổi theo.
Thượng Quan Huyền Hạo bóng dáng khuất xa, suýt chút nữa thì ngã nhào khỏi lưng ngựa!
Hoàn hồn , vội vàng đuổi theo: “Mã Thính Thoại! Đợi với!”
--------------------