Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 249
Cập nhật lúc: 2025-12-03 15:48:02
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nán trường đua ngựa suốt nửa ngày trời, cả đoàn bụng sớm cồn cào.
“Đói quá mất, chúng đến Tứ Quý tửu lâu thôi, mời nhé.” Hiểu Nhi hồ hởi rủ rê cả bọn.
Hôm nay một phen vui chơi thỏa thích, còn tiện tay thắng hai nghìn lượng bạc, tâm trạng của Hiểu Nhi quả thực còn trong xanh, rạng rỡ hơn cả bầu trời hôm nay.
“Đến tửu lâu nhà mà mời khách, nha đầu ngươi cũng thật là thiếu thành ý quá !” Thượng Quan Huyền Hạo hễ cứ gặp Hiểu Nhi là cái miệng giữ yên .
“Vậy ngươi mời !” Thượng Quan Huyền Dật thản nhiên buông ba chữ.
“Vậy thì đa tạ Nhị hoàng tử.” Hiểu Nhi nhanh nhảu đáp lời, trong bụng thầm nghĩ, ừm, tiết kiệm một bữa cơm, tâm trạng càng thêm phơi phới.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
“Đáng đời! Có đồ ăn dâng tận miệng mà cũng chặn nổi cái miệng của ngươi!” Địch Thiệu Duy hả hê .
“Mời khách chứ! Mời ở tửu lâu nhà mới là thành ý nhân đôi! Giống như càng thêm , mời ở tửu lâu nhà chính là thành ý chồng chất thành ý. Nha đầu, mau lên! Ta sắp c.h.ế.t đói đây! Ta xin nhận tấm lòng thành của ngươi!” Thượng Quan Huyền Hạo lập tức lật giọng.
Địch Thiệu Duy lắc đầu nguầy nguậy: “Vô sỉ, thật quá vô sỉ.”
“Ngươi thì cái gì, ban nãy là đang nghĩ nha đầu Hiểu Nhi mời cơm thì tự xuống bếp mới gọi là thành ý! Còn bây giờ là phụ tấm lòng của nha đầu . Ngươi hiểu thì đừng ở đây châm ngòi ly gián!” Thượng Quan Huyền Hạo trừng mắt lườm Địch Thiệu Duy một cái.
Địch Thiệu Duy nào sợ , ai bảo đ.á.n.h cơ chứ.
Cơ mà, nha đầu Hiểu Nhi tự xuống bếp ư? Địch Thiệu Duy thì lòng khấp khởi: “Đề nghị tồi . Nha đầu?”
“Nằm mơ !”
Thượng Quan Huyền Dật buông hai chữ , chẳng buồn để tâm đến , khẽ nắm lấy tay Hiểu Nhi rảo bước về phía .
Tà áo ống tay dài thượt buông rũ xuống, vặn che khuất hai bàn tay đang quyện .
Hai bóng hình, một cao một thấp, sóng vai cất bước, trông mới hài hòa và đẽ .
Mấy còn vội vã nối gót theo .
Vừa khỏi trường đua ngựa, cả bọn bắt gặp Thượng Quan Huyền Tuấn, hai Lê gia, ba của Đề Đốc phủ, và cả hai tỷ nhà Lệ gia đang chờ sẵn ở bên ngoài.
Thấy bọn họ cuối cùng cũng chịu , Thượng Quan Huyền Tuấn bèn mở lời: “Cùng đến Tứ Quý tửu lâu dùng bữa nhé?”
“Chính hợp ý , chung chung! Nha đầu Hiểu Nhi mời khách đấy! Tiệm đó là do nhà nàng mở, tuyệt đối đừng khách sáo nha!” Thượng Quan Huyền Hạo hớn hở .
Lệ Minh Phương liếc xéo Thượng Quan Huyền Hạo một cái đầy khinh bỉ: “Ngươi cũng gan ruột để một tiểu cô nương mời ăn cơm ?”
“Ta gan ruột, thì ngươi mời !” Thượng Quan Huyền Hạo nhanh nhảu học mót đem xài liền.
Lệ Minh Phương khẽ giật dây cương, hiệu cho con Xích Thố Mã đầu : “Mời thì mời! mời ngươi!”
...
Hôm nay, trong thành Đế Đô, khắp nơi đều giăng đèn kết hoa rực rỡ, đường phố ngựa xe như nước, tấp nập ngược xuôi.
Hầu như tửu lâu nào cũng chật ních khách, còn một chỗ trống.
Cả đoàn khó khăn lắm mới đến cửa Tứ Quý tửu lâu.
Chưởng quỹ thấy tiểu gia và tiểu thư nhà dẫn theo mấy vị hoàng t.ử cùng các công tử, tiểu thư của những gia tộc lớn tới, liền vội vã sốt sắng chạy chào hỏi, đích dẫn cả bọn lên lầu.
lúc , một giọng từ phía lưng cất lên: “Duệ An Huyện Chúa, xin dừng bước.”
Hiểu Nhi đầu , thấy là Lý Vân Ninh, bên cạnh còn Sở Điệp, Linh Nhi quận chúa và một vài nữa, nàng bèn lạnh nhạt cất lời: “Lý cô nương việc gì chăng?”
“Mấy chúng cũng dùng bữa tại đây, nhưng chưởng quỹ tất cả các phòng đều đặt . Giờ , e là các tửu lâu khác cũng chật kín chỗ, nên hỏi Duệ An Huyện Chúa rằng liệu chúng thể chung với các vị ?”
Vừa nãy ở ngoài trường đua ngựa, nàng loáng thoáng cuộc trò chuyện của bọn họ, trong lòng sớm tính toán.
Bọn họ đông như thế, một bàn chắc chắn thể hết . Nếu chia bàn nam nữ riêng, bàn của nữ t.ử ắt sẽ thừa vài chỗ, đủ cho mấy bọn nàng , thế nên nàng mới kéo theo Sở Điệp đến đây dùng bữa.
Ngồi chung ư? Nữ nhân định giở trò gì đây, mối quan hệ giữa nàng và ả đến mức cơ chứ?
“Chưởng quỹ, gian phòng Mịch Viên Xuân mà lão gia đặt đây, cứ để cho Lý cô nương và các vị dùng . Lát nữa lão gia và phu nhân đến, thì hãy dẫn họ đến chỗ của .”
Đây rõ ràng là một lời từ chối khéo việc chung bàn với bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-249.html.]
“Sao chúng thể chiếm dụng thượng phòng mà Thăng Bình Hầu đặt chứ. Chỉ là một bữa cơm thôi mà, chúng cùng Duệ An Huyện Chúa chẳng sẽ càng thêm náo nhiệt .”
“ thích quá náo nhiệt.” Thượng Quan Huyền Hạo buông một câu khiến tức đến hộc máu.
Lý Vân Ninh thấy câu , sắc mặt thoáng chốc trắng bệch vài phần.
「Lý cô nương chẳng cần khách khí, đây phụ đặt phòng cũng là để đưa mấy chúng ngoài dùng bữa, bây giờ chúng đều ở đây cả , tự nhiên là cần đến nữa. Dương Chưởng Quỹ, cho dẫn Lý Cô các nàng lên lầu !」
「Có phòng trống là , cũng chẳng thiết chung bàn với kẻ nào đó.」 Linh Nhi quận chúa Hiểu Nhi đầy vẻ khinh miệt, kẻ nào đó trong miệng nàng là ai, hiển nhiên cần .
「Vậy thì cút!」 Thượng Quan Huyền Dật cất giọng lạnh như băng.
Linh Nhi quận chúa thấy lời , nước mắt gần như chực trào . Đôi mắt nàng đỏ hoe, rưng rưng Thượng Quan Huyền Dật.
Dáng vẻ phảng phất như thể Thượng Quan Huyền Dật chính là vị phu quân lòng đổi của nàng.
「Đa tạ Duệ An Huyện Chúa, thì cung kính bằng tuân mệnh.」 Lý Vân Ninh thấy tình hình như , vội vàng mỉm lên tiếng.
Nàng đến đây là để tạo mối giao hảo, nào để ấn tượng mặt trong lòng.
Hiểu Nhi khẽ gật đầu, đó liền dẫn đến gian phòng lớn nhất tên Phương Hoa Tận Lãm.
Dĩ hòa vi quý, nàng sợ phiền phức, nhưng gây chuyện ồn ào ngay trong tửu lầu của .
Giai thoại nhỏ , cả đoàn ai nhắc thêm một lời, bởi vốn dĩ chẳng ai để Lý Vân Ninh và những khác trong lòng.
Rất nhanh đó, tiểu nhị mang thực đơn chế tác tinh xảo lên.
Hiểu Nhi để tự chọn món, còn nàng thì xuống bên chiếc kỷ đặt ở một góc, chuẩn pha cho họ.
Dù ở nơi , nàng cũng xem là chủ nhà, đang tiếp đãi những vị khách quý, tự nhiên thể để tiểu nhị . Còn đám tiểu tư và tỳ nữ theo cũng sắp xếp xuống dùng bữa.
Tại Tứ Quý Trà Lâu, mỗi gian phòng thượng hạng đều đặt một chiếc kỷ bằng gốc cây điêu khắc, bên bày biện bộ cụ và lá loại thượng đẳng.
Hiểu Nhi định nhấc chiếc ấm đồng bếp lò lên, dùng nước sôi tráng qua một lượt bộ cụ, Thượng Quan Huyền Dật nắm lấy tay nàng, 「Nóng lắm, để .」
Hiểu Nhi mỉm : 「Không , sẽ cẩn thận mà.」
Thượng Quan Huyền Dật cứ thế nắm c.h.ặ.t t.a.y Hiểu Nhi, ánh mắt chăm chú nàng, hề ý định buông .
Hiểu Nhi đành thỏa hiệp: 「Được !」
「Nha đầu ngươi đừng tranh nữa, đường đường là hoàng của mà còn từng uống do chính tay pha đấy! Ngươi mau xuống để pha .」 Thượng Quan Huyền Hạo thấy liền gọi Hiểu Nhi.
「Duệ An Huyện Chúa, đây là tửu lầu nhà mở, mau qua đây xem món nào ngon.」 Lệ Minh Phương những món ăn thực đơn, ao ước nếm thử tất cả.
Nam một bàn, nữ một bàn, cũng hề vách ngăn. Bàn của các nam nhân nhất trí chọn ăn lẩu.
Còn phía bàn của các nữ nhân, đưa mắt xuống tay áo dài thướt tha của quả quyết lắc đầu.
Hiểu Nhi hỏi thăm sở thích của mấy , giới thiệu vài món ăn đặc sắc của quán, Lệ Minh Phương gọi thêm mấy món mà nàng thực sự quá đỗi thèm thuồng.
Bữa cơm kéo dài cho đến khi mặt trời khuất dạng dãy núi phía tây.
Bước khỏi tửu lâu, đường phố, nhiều cửa tiệm treo đầy những câu đố đèn lồng.
Ba Cảnh Duệ và Vận Nhi nay từng giải đố đèn lồng bao giờ, ai nấy đều háo hức thử một phen.
Thượng Quan Huyền Hạo và những còn đều lắc đầu tỏ vẻ hứng thú, thế là liền chia tay ngay cửa tửu lâu.
Người phố quả thực quá đông đúc.
Hiểu Nhi yên tâm về đám Cảnh Duệ, nên đương nhiên cùng với họ.
Thượng Quan Huyền Dật yên tâm về Hiểu Nhi, nên đương nhiên cũng ở bên cạnh nàng.
Bởi lẽ đối với , dù cho bao nhiêu náo nhiệt và đặc sắc chăng nữa, cũng gì sánh bằng việc ở bên cạnh bảo vệ nàng.
--------------------