Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 251
Cập nhật lúc: 2025-12-03 15:48:04
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đừng chi đám thư sinh mặt tại đây đều mang vẻ mặt khó lòng tin nổi, mà chính Lý Vân Ninh mới là chịu sự đả kích lớn hơn gấp bội.
Làm thơ thì buột miệng là thành, ngay cả đối câu đối cũng chẳng cần suy nghĩ, cứ mở miệng là tuôn . Đây chính là cách giữa và nàng ư?
Khoảng cách quả thực là một vực sâu rộng mười vạn tám ngàn dặm, thể vượt qua đây?
Bản cũng chỉ giỏi hơn ở phương diện cầm kỳ thư họa, nhưng những tài nghệ đặt mặt Duệ An Huyện Chúa dường như chỉ là sự khác biệt giữa một Đồng sinh và một Trạng nguyên!
Huống hồ, thuật cưỡi ngựa b.ắ.n cung của nàng cũng vô cùng lợi hại! Quả đúng là văn võ song !
Văn võ song ? Lục hoàng t.ử cũng là công nhận là văn võ song .
Thì , mà yêu thích là một nữ t.ử như .
Lý Vân Ninh đả kích đến mức sắc mặt trắng bệch, bây giờ bắt đầu học liệu quá muộn chăng? Thế nhưng, mỗi nàng trèo lên lưng ngựa là cả run lên bần bật.
Lý Vân Ninh cứ thế ngây , ngẩn ngơ hai họ.
Những chiếc cung đăng khác trong Hi Thế Trân Bảo Các cũng vô cùng lộng lẫy, ba Cảnh Duệ cũng mỗi đoán trúng một hai câu đố.
"Lý cô nương, chúng đây, ngươi cứ từ từ mà đoán nhé." Hiểu Nhi một câu với Lý Vân Ninh, đang cạnh với dáng vẻ đả kích nặng nề, rời .
Mấy bước khỏi Hi Thế Trân Bảo Các, lúc ngang qua tiệm đồ chơi, thấy bên trong đông như nêm cối, cả nhóm cũng ý định bước .
Những món đồ chơi bên trong, phòng đồ chơi ở nhà mỗi thứ đều một mẫu trưng bày, chẳng gì đáng xem. Còn về phần hoa đăng, dĩ nhiên là đoán của nhà khác, đoán thì thật uổng phí.
Mấy Cảnh Duệ năm nay một lòng chú tâm việc học, ngoài thời gian ăn ngủ thì bộ thời gian đều sắp xếp để học đủ các loại kiến thức. Hôm nay nếu Hiểu Nhi nằng nặc kéo , bọn họ cũng chẳng ngoài.
Cảnh Hạo tuy còn nhỏ tuổi nhưng học chung một lớp với hai vị trưởng.
Cảnh Duệ và Nhật Ca Nhi đều cảm thấy đả kích quá lớn, trong nhà một xuất sắc đến thế đủ khiến áp lực ngập đầu, giờ mấy cùng học mà còn giỏi hơn , thế còn để khác sống nổi? Vì , cả ba đều dốc hết sức để tranh tài cao thấp.
May mắn là tâm trí của cả ba đều vững vàng, sự ganh đua ngược còn khiến tình cảm ngày một thêm khăng khít.
Bây giờ, ba dứt khoát thi đấu với , xem ai đoán nhiều hơn.
Chẳng mấy chốc, hoa đăng tay mấy nhiều đến mức xách nổi, bèn dứt khoát đem tặng cho mấy đứa trẻ nhà thường dân ngang qua.
Những đứa trẻ đó cùng cha chúng đều từng học, chữ nên dù đoán cũng đành bất lực.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chỉ thể những chiếc hoa đăng xinh với ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ.
Dòng phố mỗi lúc một rảo bước nhanh hơn, kẻ thậm chí còn kìm mà tay xô đẩy khác.
"Nhanh lên, sắp bắt đầu , bỏ lỡ là đợi thêm một năm nữa đấy."
"Đừng đẩy, giày của rơi mất !"
"Sao ngươi cứ yên nhúc nhích thế! là sốt ruột c.h.ế.t !"
"Ái da, ai đụng !"
Người qua đường mỗi một câu, rõ ràng là đang vô cùng vội vã tiến về phía .
"Sao ? Phía buổi biểu diễn đặc sắc gì ư?" Hiểu Nhi đám đông đang hối hả mà cất tiếng hỏi.
"Bên ngoài cổng thành sắp b.ắ.n pháo hoa." Thượng Quan Huyền Dật kéo Hiểu Nhi đến , cẩn thận che chở.
"Tỷ tỷ, xem." Cảnh Hạo với Hiểu Nhi.
Hiểu Nhi gật đầu.
Hòa theo dòng , mấy đến cổng thành, nơi đây quả thực là một biển chen chúc.
Đồng thời cũng nhiều binh lính đang duy trì trật tự.
Thượng Quan Huyền Dật dẫn mấy đến một góc cổng tường thành. Binh lính gác cổng thấy là Lục hoàng tử, vội vàng tránh đường, đồng thời mở cổng cho họ lên.
Đứng tường thành cao vời vợi, xuống biển đen kịt bên , quả thực cảm giác "hội đương lăng tuyệt đỉnh, nhất lãm chúng sơn tiểu".
Pháo hoa nhanh bừng sáng lộng lẫy bầu trời đêm.
Hiểu Nhi chỉ liếc đôi ba lượt thôi, nàng từng thấy những cảnh tượng còn rực rỡ hơn thế nhiều. Mấy đóa pháo hoa lác đác thưa thớt chẳng đủ để nàng mỏi cổ ngẩng đầu lên xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-251.html.]
Hiểu Nhi sang phía bên , thản nhiên xuống đám đen nghịt bên .
Rồi nàng trông thấy Lý Vân Ninh đang chân tường thành, đang gì với vị binh lính cho họ lên.
Vị binh lính lắc đầu nguầy nguậy.
Người đúng là theo dõi bọn họ đến thành nghiện
Thái độ của Lý Vân Ninh đối với đột ngột đổi một trời một vực, nàng nào nguyên do tại .
Với một kẻ mang mục đích trong lòng mà tìm đến gần , Hiểu Nhi thể thật tâm kết giao với nàng cho .
Nàng Lý Vân Ninh nữa, thấy trời cũng muộn, Hiểu Nhi định đầu hỏi xem chuẩn về .
Thế nhưng, khóe mắt nàng chợt thoáng thấy một bóng đang bên cửa sổ tầng hai của một gian tiệm nào đó, tay cầm cung tên, nhắm thẳng về phía ba Cảnh Duệ.
"Nhật Ca Nhi, cẩn thận!" Hiểu Nhi hét lên lao về phía Phương Văn Nhật, cả hai cùng ngã lăn đất.
Mũi tên sượt qua trong gang tấc.
"Truy!" Thượng Quan Huyền Dật sắc mặt lạnh như băng, lệnh cho viên tướng bên tường thành, đồng thời bước tới đỡ Hiểu Nhi dậy.
Mà thực tế, ngay khi trông thấy cảnh tượng tường thành, viên tướng lập tức phái đuổi theo .
Hắn cứ ngỡ kẻ hành thích Lục hoàng tử.
May mà Lục hoàng t.ử xảy chuyện gì, bằng cũng chẳng lấy cái c.h.ế.t tạ tội, một cái mạng của liệu đủ .
Để tránh cho cả đè lên Nhật Ca Nhi, lúc ngã xuống, Hiểu Nhi dùng tay chống xuống mặt đất. Lòng bàn tay miết mạnh xuống nền đất, khiến một mảng da gần cổ tay trái của nàng cọ xát đến tróc cả .
Thượng Quan Huyền Dật đỡ Hiểu Nhi dậy, còn hai Cảnh Duệ thì dìu Nhật Ca Nhi lên.
"Tỷ tỷ, Nhật Ca Nhi, hai thương ở ?" Vận Nhi mới nãy vẫn còn mải mê ngắm pháo hoa, mãi đến khi hai ngã xuống đất mới hồn trở .
"Ta ! Nhật Ca Nhi, ngươi thương ?"
Thượng Quan Huyền Dật nắm chặt bàn tay thương của Hiểu Nhi, khom xuống, nhẹ nhàng chạm đầu gối của nàng. Thấy nàng vì đau đớn mà rụt chân theo phản xạ, mới tạm yên lòng đôi chút.
Sắc mặt của Thượng Quan Huyền Dật lúc đen kịt đến đáng sợ, tựa như cơn giông tố sắp sửa kéo đến, báo hiệu một trận cuồng phong.
Mấy Cảnh Duệ sợ đến mức chẳng dám gần .
"Ta . Còn ngươi thì ?" Nhật Ca Nhi lắc đầu. Tuy là cùng, nhưng cách ngã của khác với Hiểu Nhi, đau một chút, nhưng hề một vết thương ngoài da nào.
Hiểu Nhi định .
"Tỷ tỷ, tay tỷ chảy m.á.u !" Cảnh Hạo mắt tinh, thấy vết thương liền kinh ngạc thốt lên.
"Chỉ là vết thương nhỏ thôi, gì mà ầm..." Lời của Hiểu Nhi còn dứt, nàng Thượng Quan Huyền Dật bế thốc lên sải bước xuống.
Gió bụi ở Đế đô lớn, mặt đất đầy cát bụi, miệng vết thương dính đầy đất cát, rửa sạch mới băng bó .
"Thượng Quan đại ca, chân thương, tự mà." Khoảnh khắc bế bổng lên, Hiểu Nhi sợ tới mức suýt nữa thì hét toáng lên.
Thượng Quan Huyền Dật chẳng một lời, mặt vẫn sa sầm, rảo bước nhanh.
Ba Cảnh Duệ chạy bước nhỏ mới theo kịp.
Vừa xuống khỏi tường thành, Thượng Quan Huyền Dật liền lệnh cho binh lính mang hòm t.h.u.ố.c tới.
"Sẽ đau một chút, ráng chịu nhé."
Nói , chuẩn dùng cồn để sát trùng vết thương cho Hiểu Nhi, nhân tiện rửa sạch lớp đất cát bám đó.
Loại cồn vốn do tửu trang nhà Hiểu Nhi sản xuất. Nàng từng dùng nó để sát trùng vết thương thì sẽ dễ mưng mủ. Vì , triều đình thu mua nhiều để trang cho binh lính.
"Đừng dùng cồn sát trùng vết thương, chỉ cần lau sạch đất cát xung quanh là . Ta mang theo thuốc, uống là sẽ nhanh khỏi thôi." Đổ cồn lên vết thương , chắc chắn sẽ đau đến mức nước mắt cũng văng !
"Vậy còn mau uống !" Thượng Quan Huyền Dật bực bội .
Thượng Quan Huyền Dật t.h.u.ố.c của nàng d.ư.ợ.c hiệu lợi hại. Dù trong lòng để nàng nếm chút đau đớn cho chừa, nhưng lúc tay vẫn vô cùng cẩn trọng, cố gắng hết sức để chạm mảng da tróc của nàng.
--------------------