Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 263
Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:31:56
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe những lời , cõi lòng Hiểu Nhi chấn động dữ dội.
Trước khi bọn họ khởi hành, nàng dự cảm chẳng lành, quả nhiên là !
Nàng nhắm nghiền đôi mắt, cố gắng trấn tĩnh tâm thần mới cất lời hỏi: "Chuyện xảy lúc nào?"
Bức thư đến tay cũng hơn một tháng . Cơn sóng thần rốt cuộc xảy vẫn xảy ?
Hiểu Nhi cất tiếng hỏi, trong lòng chẳng còn ôm mấy hy vọng.
"Ta thể cảm nhận thở của sóng thần từ trang giấy , điều đó cho thấy thời điểm bức thư gửi , sóng thần chắc chắn sẽ bùng phát trong vòng ba ngày. Hơn nữa, chỉ đại sóng thần mới thể lưu một luồng khí tức mạnh mẽ đến một vật thể, vương vấn suốt cả tháng trời mà tan." Bạch Thiên cũng cảm thấy chuyện vô cùng nghiêm trọng.
Dưới sức càn quét của sóng thần, vùng biển đó chắc chắn biến thành một nơi t.ử địa, thập t.ử nhất sinh.
"Ta cứu !" Hiểu Nhi nhanh chóng rời khỏi gian.
Hiểu Nhi khỏi gian liền đem chuyện kể với Lưu Thị, Lưu Thị vội vàng níu lấy tay Hiểu Nhi: "Không , con là một tiểu cô nương, một đến nơi xa xôi như quá nguy hiểm!"
"Nương , Thượng Quan đại ca sắp xếp bốn ám vệ ở bên cạnh bảo vệ con, cộng thêm Triệu Dũng và hai nha Dương Liễu, Dương Mai đều võ công. Nương cần lo lắng! Con đây, chuyện cửa tiệm trong nhà, với cha một tiếng."
"Nương cùng con!" Lưu Thị cũng lay chuyển Hiểu Nhi, hơn nữa nàng cũng , chỉ nàng tự đến đó mới thể tìm Lục hoàng t.ử một cách nhất, nếu thì bà sẽ cùng con gái.
"Nương , đừng loạn nữa, bây giờ bão tố qua , con đến đó chỉ xác định xem Thượng Quan đại ca thôi. Con sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng ! Trong nhà thể thiếu , tiệm trang sức sắp khai trương cũng thể vắng , nữa, con đây. Vinh ma ma, chăm sóc phu nhân cho ." Hiểu Nhi dứt lời liền gót rời .
"Cô nương yên tâm." Vinh ma ma vội vàng đáp lời.
Lục hoàng t.ử lầm ! Vinh ma ma lặng lẽ lau vội giọt nước mắt.
Hiểu Nhi sợ Lưu Thị chịu buông, bèn xe ngựa khỏi phủ, khỏi cổng thành liền đổi sang cưỡi ngựa, để cho tiện, nàng còn cải trang thành nam nhân.
...
Một tháng , bãi biển Nam Châu.
Hai bên giao chiến ròng rã gần hai tháng trời.
Cuối cùng, uy lực kinh của những quả b.o.m thể hủy diệt cả một chiến thuyền, đám Oa khấu cũng khiếp sợ, dâng lên thư đầu hàng.
Đêm hôm đó, binh lính và bá tánh gần đó đều đổ bãi biển ăn mừng.
Ngày mai, bọn họ thể khải về triều.
Thượng Quan Huyền Dật và Địch Thiệu Duy hai bên bờ biển, ánh mắt hướng về đại dương xa xăm.
"Ngày mai cuối cùng cũng thể trở về ! Hóng gió biển suốt hai tháng trời, cả miệng lúc nào cũng thấy mằn mặn." Địch Thiệu Duy với vẻ khoa trương.
Thượng Quan Huyền Dật lời nào, trong lòng đang nghĩ về một nha đầu vô tâm nào đó, lâu như mà một lời một chữ cũng cho .
May mà khi lên đường dặn dò Tiểu Phúc T.ử định kỳ báo cáo tình hình của nàng, nếu còn tưởng nàng xảy chuyện gì .
"Mà cũng , đồ ăn vặt mà Hiểu Nhi nha đầu đưa cho ngươi thật sự ăn hết ? Ngươi đừng lừa đấy nhé! Trước khi , nha đầu đó dặn ăn hết thì cứ hỏi ngươi mà lấy!" Địch Thiệu Duy tỏ vô cùng bất mãn với cái tính giữ đồ ăn của ai đó.
cũng chẳng nghĩ , phần đồ ăn Hiểu Nhi chuẩn cho ít, đó còn lẽo đẽo theo Thượng Quan Huyền Dật để vòi thêm nhiều.
Ngay cả Thượng Quan Huyền Dật cũng ăn nhiều bằng .
Thượng Quan Huyền Dật liếc một cái, "Vẫn còn."
Thấy nhắc đến chuyện của , Thượng Quan Huyền Dật mới bụng đáp hai chữ.
"Ta mà, chắc chắn là ngươi giấu , ở mau đưa một ít ăn cho đỡ cái vị mặn trong miệng. Mấy ngày nay, thật là khổ cho cái dày của quá mà." Địch Thiệu Duy vẫn còn đồ ăn, hai mắt liền sáng rực lên.
Thượng Quan Huyền Dật lấy một bình t.h.u.ố.c viên đưa cho .
"Thuốc!" Địch Thiệu Duy đảo mắt một vòng, tên cũng học cách đùa cơ đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-263.html.]
Địch Thiệu Duy dứt khoát bỏ mặc , chạy bồi đắp tình cảm với bá tánh.
Đêm càng lúc càng khuya, nhiều binh lính và bá tánh trở về nghỉ ngơi.
Chỉ còn vài dân đang kể cho các binh sĩ về một trận bão biển kinh hoàng xảy từ mấy chục năm về .
Một lão nhân qua tuổi hoa giáp(60 tuổi) cất lời:
“…Sau khi cảm nhận một trận rung chuyển dữ dội, chẳng bao lâu , trông thấy một con sóng thần cao hơn cả tường thành, ầm ầm lao về phía thôn của chúng . Bấy giờ, nhiều đều thấy, ai nấy đều vội vàng chạy lên ngọn đồi phía nhà . May mà khi đó còn trẻ, chân cẳng nhanh nhẹn, nên một mạch chạy thẳng lên tới đỉnh đồi, nấp một tảng đá khổng lồ, nếu thì chắc chắn cuốn phăng . Cơn sóng dữ san bằng tất cả nhà cửa trong thôn, nhiều cũng cuốn trôi mất dạng, thậm chí đến cả t.h.i t.h.ể cũng tìm thấy. Thôn chúng sống sót chẳng còn mấy , chính là một trong đó.” Giọng của lão nhân trĩu nặng hẳn .
Các binh sĩ bắt đầu xôn xao bàn tán.
“Sóng thần đó sức tàn phá ghê gớm đến ?!”
“Nói thừa! Sóng lớn cao hơn cả tường thành mà lợi hại ! Ngay cả lũ lụt thôi cũng đủ sức cuốn phăng nhà cửa .”
“Sóng thần cao hơn cả tường thành thì trông như thế nào nhỉ? Đời mới chỉ thấy nước lũ dâng cao, chứ từng chứng kiến sóng to gió lớn ngoài biển khơi thật sự bao giờ! Chắc hẳn là hùng vĩ lắm!”
“ là hùng vĩ thật, nhưng tin , ngươi tuyệt đối sẽ chứng kiến cảnh đó .” Lão nhân đáp lời.
Cơn sóng thần qua, để một khung cảnh tan hoang đổ nát. Gỗ gãy nhà tan, t.h.i t.h.ể và gia súc la liệt, thây chất đầy đồng.
Cảnh tượng bi t.h.ả.m hùng vĩ đến rợn !
“Các vị quanh năm sống ở ven biển, lẽ nào khi sóng to gió lớn ập đến điềm báo gì ?” Địch Thiệu Duy tò mò hỏi.
Theo như , trong dân gian nhiều sở hữu khả năng mây đoán thời tiết.
Nào là ráng mây buổi sớm, chớ khỏi cửa; ráng mây buổi chiều, ngàn dặm xa.
Mưa lâu gặp gió tây thì tạnh, nắng lâu gặp gió tây thì mưa.
…
Trời gợn mây vảy cá, hôm phơi thóc chẳng cần lo.
Nếu , chẳng thể giảm bớt thương vong . Giống như trận động đất ở huyện Thanh Hòa .
“Lần đó thì , nhưng thỉnh thoảng khi sóng to gió lớn, nước biển sẽ rút nhanh, để lộ một bãi biển rộng lớn, bãi biển còn nhiều tôm cá…” Lão nhân đem kinh nghiệm đúc kết từ bao năm tháng kể .
Thượng Quan Huyền Dật tai vẫn lắng lời của lão nhân, nhưng mắt đang dõi theo mặt biển đang rút với tốc độ kinh , tựa như một lực hút khổng lồ nào đó từ phía xa đang hút cạn nước biển .
Đồng t.ử của chợt co rút , hét lớn: “Chạy mau!”
“Lão nhân gia, lẽ nào đúng như chứ?” Địch Thiệu Duy mặt biển, cũng thấy nước biển đang rút cực nhanh, chỉ trong một thở, mặt biển dường như lùi xa tới cả vạn dặm.
Không thể nào xui xẻo đến chứ! Vừa linh nghiệm ngay !
Lão nhân ngoảnh đầu , sắc mặt đột nhiên đại biến: “Chạy! Chạy mau! Sóng thần tới !”
Những bãi biển thấy , thấy nước biển rút xa, liền vội vàng bật dậy, ba chân bốn cẳng chạy về phía bờ.
Địch Thiệu Duy cũng nhanh như cắt cõng lão nhân lưng, thi triển khinh công rời .
Thượng Quan Huyền Dật cũng lập tức thi triển khinh công rời khỏi, nhưng mới chạy nửa đường, bỗng thấy tiếng một bé trai lóc gọi với từ phía : “Đợi với! Đợi với!”
Thượng Quan Huyền Dật ngoái đầu , chỉ thấy ở phía xa xa, một con sóng khổng lồ đang lờ mờ hiện và lao tới với tốc độ kinh hoàng.
Hắn vội vàng , nhanh như chớp bế thốc bé lên lập tức thi triển khinh công lao .
Hắn vận dụng mười thành công lực, tốc độ nhanh vô cùng, nhưng vẫn tài nào nhanh hơn cơn sóng thần cao đến mấy trượng.
Một con sóng khổng lồ ập tới, nháy mắt nuốt chửng cả hai trong lòng biển cả.
--------------------
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."