Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 270
Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:32:03
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyến trở về thuận buồm xuôi gió.
Đêm về, gió biển hiu hiu thổi, bầu trời điểm xuyết muôn vàn vì lấp lánh.
Hiểu Nhi và Thượng Quan Huyền Dật sóng vai ở đuôi thuyền hóng ngọn gió biển mát rượi, tay mỗi đều cầm một bầu nước.
Những còn thì quây quần thành một vòng, nhâm nhi lạc rang túm tụm uống rượu.
Ánh dương ban ngày quả thực quá sức gay gắt, chỉ đành đợi đến đêm mới dám bước boong tàu hít thở chút khí trời.
Trên con thuyền , vui vẻ nhất lẽ chính là Vạn Phúc Sinh. Cớ vì ư? Bởi vì bao nhiêu bầu bạn chuyện trò cùng !
Vạn Phúc Sinh bắt đầu kể tường tận quá trình Thượng Quan Huyền Dật cứu mạng cũng như cuộc sống hoang đảo.
Mọi xong ai nấy đều khỏi thổn thức xót xa, đồng thời lòng kính phục dành cho Thượng Quan Huyền Dật càng thêm sâu sắc.
Mấy vị đà thủ cũng kể những chuyện họ từng gặp khi khơi, chuyện thú vị, cũng chuyện hiểm nguy.
"Trên hòn đảo đó, thế nào cũng , lời họ một chữ bẻ đôi cũng hiểu, chỉ thấy ‘thỉ’ tới ‘thỉ’ lui! Ta nhớ nhất một câu là ‘lạp thỉ thổ mễ xú’! Mọi đoán xem câu nghĩa là gì?" Tổng Đà chủ , vẻ mặt như thể chắc mẩm rằng chẳng ai đoán nổi.
Hiểu Nhi đang uống nước thấy câu liền sặc, ho sù sụ.
Thượng Quan Huyền Dật vội vàng vỗ lưng cho nàng.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Lạp thỉ thổ mễ xú? Chẳng là ‘nice to meet you’ !
"Đây là câu c.h.ử.i ? Có ý là bảo ngươi ăn phân ?" Có phỏng đoán.
"Xéo, xéo, xéo! Ngươi mới ăn phân !" Tổng Đà chủ xua tay .
"Phân thải hôi thối như cơm nôn ?"
"Các ngươi ghê tởm quá ! hết , cần các ngươi đoán nữa, đoán nữa chắc nôn hết cả rượu uống mất!"
"Vậy ông mau ! Chính ông cũng ghê tởm lắm mà! Ông nôn là do ông say rượu chứ do lời chúng !"
"Dẹp sang một bên , đây say! Trên đảo đó cũng mấy đồng hương của chúng , họ cho , nọ đang với rằng: Gặp ngươi vui mừng."
"Không thể nào, khác một trời một vực thế cơ mà!"
" ! Nếu giải thích, ai mà đoán cho !"
Những khác xong cũng mang vẻ mặt khó tin.
"Vậy lúc đó Tổng Đà chủ bá bá tưởng họ đang c.h.ử.i ạ?" Vạn Phúc Sinh tò mò hỏi.
"Lần đó là đầu tiên giúp dong thuyền đến hòn đảo đó buôn bán, cứ ngỡ đang c.h.ử.i nên lập tức đáp trả một câu, ngươi mới ăn phân !"
"Ha ha... Ta mà! Lúc đó chắc chắn ông cũng tưởng bảo ông ăn phân chứ gì!"
Hiểu Nhi dịu cơn ho, đến đây cũng bật . Rồi nàng nhớ đến chuyện ông giúp dong thuyền đến đó buôn bán, bèn hỏi: "Trên đảo đó buôn bán những gì ạ?"
"Chúng mang qua đó là lụa là, bình phong, túi thơm, khăn tay, , đường, đồ sứ, giấy các loại. Còn đám Hồ đó bán chủ yếu là bảo thạch, san hô, tượng điêu khắc, hổ phách, t.h.ả.m lông. Ngoài còn nhiều thứ kỳ kỳ quái quái, cũng gọi tên ."
"Trên đảo đó nhiều ở ạ?"
"Cũng đông lắm, nhưng thể thấy nhiều dị tộc nhân, mắt xanh, tóc vàng đều cả."
"Hòn đảo đó ở ? Cách đây xa ạ?" Hiểu Nhi đến xem thứ gì thể mang về , cơ hội khơi quả thực quá đỗi quý giá.
Thật ngờ giữa biển cả mênh m.ô.n.g tồn tại một nơi giao thương như . Nếu đường xa, thể cân nhắc vòng qua đó.
"Từ đây qua đó, e là mất ba bốn ngày."
Hiểu Nhi , chút chần chừ, quãng đường cũng khá xa xôi!
Thượng Quan Huyền Dật thấu sự do dự trong lòng Hiểu Nhi, bèn : "Vậy thì chúng cứ đường vòng qua đó xem ."
Trước đây khi Thượng Quan Huyền Hạo chuẩn khơi, nha đầu thứ nhờ mang về. Giờ dong buồm biển , thì nhân tiện ghé qua hòn đảo xem thứ gì nàng cần cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-270.html.]
Dẫu cũng lênh đênh biển lâu như , thêm vài ngày nữa cũng chẳng đáng là bao.
"Được! Ta lời ngươi!" Hiểu Nhi , mỉm vui vẻ đáp lời.
Đại boss lên tiếng, nàng nào lý do tuân theo chứ.
Đây quả là điển hình cho thói lợi còn vẻ ngoan ngoãn!
Thuyền tiếp tục cuộc hải trình thêm ba ngày nữa mới cập bến tại một cảng khẩu một hòn đảo. Xung quanh nơi cũng đang neo đậu vài chiếc thuyền lớn khác.
"Lần ắt hẳn nhiều món hàng ngon đây, bao nhiêu là thuyền cập bến thế cơ mà." Vị tổng đà thủ hồ hởi cất lời.
Hắn dắt lưng một ít bạc vụn, khi khơi còn đặc biệt sắm sửa nào khăn tay, nào túi thơm, nào giấy Tuyên Thành mang cả lên thuyền, chính là ôm mộng nếu dịp ghé qua hòn đảo thì sẽ đổi lấy vài món của hiếm vật lạ mang về.
Mấy món đồ từ hải ngoại mà mang về bán, thể nào cũng giá hời.
Hiểu Nhi trông thấy mấy con thuyền , cũng cảm nhận hòn đảo hôm nay quả là rộn ràng, tấp nập.
"Vừa đặt chân lên đảo là thể thấy các sạp hàng lớn nhỏ san sát , là chúng tách , mỗi tự mua sắm thứ cần, các vị thấy thế nào?" Vị tổng đà thủ lên tiếng hỏi.
Mọi đương nhiên chẳng ai phản đối, bởi lẽ nào mà chẳng những tâm tư riêng của .
Thượng Quan Huyền Dật đón lấy tay nải của Hiểu Nhi đeo lên lưng, đoạn dắt tay nàng thong thả bước lên đảo.
Địch Thiệu Duy cũng chẳng chút do dự, lập tức sánh bước bên cạnh Hiểu Nhi.
"Ngươi đừng theo bọn !" Thượng Quan Huyền Dật vốn chẳng nể nang là gì, thẳng thừng lên tiếng đuổi .
Lẽ nào thấy sự hiện diện của thật chói mắt !
"Không thích!" Trong chỉ ngân phiếu chứ chẳng bạc vụn, lỡ như một mà trông thấy món đồ ưng ý tiền lẻ để mua thì .
"Nha đầu, ngươi mua thứ gì ?" Địch Thiệu Duy phớt lờ ánh mắt như g.i.ế.c của ai đó, cất tiếng hỏi.
"Ta còn chẳng bán những gì nữa là." Cho nên mua thứ gì.
Ba cùng dạo bước đảo, sạp hàng thì san sát nhưng khách bộ hành chẳng bao nhiêu.
Cả ba lượt ghé xem từng sạp hàng một, Hiểu Nhi dừng chân một quầy bán đồng hồ Tây dương cất tiếng hỏi: "Chiếc đồng hồ để bàn bán thế nào?"
"Năm trăm lạng." Người Tây dương giơ năm ngón tay lên, đáp bằng tiếng Anh.
"Vậy còn chiếc thì ?" Hiểu Nhi chỉ tay sang chiếc đồng hồ để bàn bằng đồng mạ vàng khảm ngọc bích và chạm nổi hình chim bay ở bên cạnh, dùng chất giọng Anh chuẩn đáp lời bằng tiếng Anh.
Gã Tây dương Hiểu Nhi tiếng Anh thì sững sờ, ngẩn cả .
Không chỉ gã Tây dương sững sờ, mà cả hai vị hộ hoa sứ giả bên cạnh nàng cũng đồng loạt sang nàng với ánh mắt đầy kinh ngạc.
"Chiếc giá bao nhiêu bạc?" Hiểu Nhi lặp câu hỏi một nữa.
"Một nghìn lạng bạc! Thân đồng hồ từ vàng ròng, mặt khảm là Lục Bảo Thạch! Bộ máy bên trong thì chế tác từ đồng nguyên chất. Hơn nữa, chiếc đồng hồ do chính tay ngài William lừng danh ở nước chúng chế tạo, một nghìn lạng là một món hời lớn !" Gã Tây dương lúc mới hồn, vội vã nhiệt tình giới thiệu.
"Vàng ròng ư? Không ! Đây là đồng mạ vàng mà thôi! Hai trăm lạng một chiếc, mua hết cho ngươi."
"Hai trăm lạng? Không , ít quá!" Gã Tây dương xua tay lắc đầu quầy quậy.
Dù chỉ là đồng mạ vàng thì đó cũng là vàng thật cơ mà! Hai trăm lạng một chiếc, lỗ vốn c.h.ế.t mất!
Hiểu Nhi với tay lấy chiếc tay nải mà Thượng Quan Huyền Dật đang đeo, mở lấy từ bên trong một chiếc quạt tròn.
"Đây là một chiếc quạt tròn với cán sơn mài, mặt quạt bằng lụa trắng thêu cảnh Khổng Tước khai bình (Công xòe đuôi).
Trên mặt quạt là một cây tùng xanh , sum suê, cành lá phân chia rõ ràng từng tầng. Dưới gốc tùng, một con công đang xòe rộng chiếc đuôi lộng lẫy của . Con công thêu sống động như thật, linh hoạt tựa vật sống. Điểm đặc sắc nhất chính là ở phần đuôi, mỗi chiếc lông vũ màu xanh biếc đều đính một viên kim cương màu hồng hình bầu dục.
Kế bên con công là một đóa mẫu đơn hồng đang độ nở rộ. Giá như thêm hương thơm ngát lan tỏa, ắt hẳn thể đ.á.n.h lừa cả bướm ong bay đến!"
Hôm nay nhận thật nhiều phiếu, cảm ơn nhiều nhé.
--------------------