Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 273

Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:32:06
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Nụ rạng rỡ môi, ngân nga khúc hát đồng quê, để tâm tư bay bổng giữa trời đêm lộng gió!" Một chiếc quạt tròn đổi tám chiếc đồng hồ Tây dương mang về, Hiểu Nhi ngắm đống chiến lợi phẩm, lòng vui như mở hội, kìm mà cất tiếng hát khe khẽ.

 

"Nha đầu, ban nãy ngươi thế nào mà dùng chiếc quạt đó hốt về nhiều đồng hồ Tây dương đến ?" Địch Thiệu Duy hận đến nghiến răng! Một màn đặc sắc như , mà như xem kịch câm, nha đầu gì cũng chẳng hiểu một chữ.

 

Nhìn bộ dạng ngây ngô của tên Tây dương , chắc chắn là nha đầu dắt mũi .

 

Mà nha đầu ! Tiếng Tây dương mà cũng !

 

" , cô nương, lợi hại quá! Ta thấy mấy tên Tây dương cho đến ngẩn cả ! Rốt cuộc những gì ? Còn chiếc quạt thật sự quý giá đến thế ?" Tổng đà thủ mặt mày tràn đầy hiếu kỳ, nếu cũng tài ăn như , dịp , những món đồ mang theo cũng thể đổi nhiều hàng hóa hơn.

 

Trong mắt , một chiếc quạt tròn đổi lấy một chiếc đồng hồ Tây dương là kịch kim, cho dù chiếc quạt đó thể dụ chim chóc và bươm bướm cũng . Tuy khảm bảo thạch, nhưng suy cho cùng quạt vẫn là quạt, đồng hồ Tây dương của chẳng cũng khảm bảo thạch, còn mạ vàng nữa !

 

Thế nhưng bây giờ một chiếc quạt tròn đổi tới tám chiếc đồng hồ Tây dương, cộng thêm bốn chiếc đồng hồ quả quýt, chuyện thật sự vượt xa sức tưởng tượng của .

 

"Cô nương, thế nào mà chiếc quạt đó dụ bươm bướm , lẽ nào thật sự là vì hoa thêu đó sống động như thật ?" Vạn Phúc Sinh lúc đó thấy Hiểu Nhi líu lo ngớt với Tây dương, lòng ngưỡng mộ vô cùng!

 

Đây chính là kiếm bạc bằng tài ăn , chỉ đến khi nào mới công lực .

 

 

Trên thuyền, xúm vây quanh Hiểu Nhi hỏi han đủ điều.

 

Hiểu Nhi đành dịch bộ cuộc đối thoại ban nãy cho họ .

 

Mọi xong, lúc thì phá lên, lúc ngớt lời tán thưởng! Hiểu Nhi cô nương quả thực quá lợi hại, bọn họ chỉ tự than thở bằng!

 

Mỗi một thứ chiếc quạt đều nàng thành hoa thành gấm!

 

"Nha đầu, ngươi đúng là tài bịa chuyện!" Địch Thiệu Duy thầm mặc niệm cho tên Tây dương .

 

 

Hôm nay trời trong xanh, cảnh vật nơi nơi tươi . Hiểu Nhi ở trong khoang thuyền dạy Thượng Quan Huyền Dật và Địch Thiệu Duy học tiếng Anh để g.i.ế.c thời gian nhàm chán biển.

 

Cả hai đều học chăm chú, nhất thời cả ba đều tập trung việc .

 

Cách đó xa, một chiếc thuyền lớn đang lao thẳng tới thuyền của họ.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Tổng đà thủ vội vàng điều chỉnh hướng thuyền, chuẩn tránh đường.

 

Lúc , chiếc thuyền đối diện ném một vật tựa như b.o.m khói sang, quả b.o.m khói nổ tung trung ngay boong thuyền, trong chốc lát, khói và hương thơm lan tỏa khắp nơi.

 

Những boong thuyền hít mùi hương lạ liền ngã gục xuống đất, bất tỉnh nhân sự.

 

Cùng lúc đó, từ chiếc thuyền lớn, vô sợi dây thừng móc câu quăng xuống, thoáng cái kéo hai chiếc thuyền gần , áp sát .

 

Triệu Dũng và những khác thấy động tĩnh liền chạy , liền thấy các binh sĩ và thủy thủ ngã gục.

 

Đương nhiên còn đám hải tặc đang nhảy lên boong thuyền.

 

"Có hải tặc! Dương Mai, Dương Liễu, hai ngươi canh giữ khoang thuyền bảo vệ chủ t.ử và cô nương!" Triệu Dũng dẫn theo bốn ám vệ còn xông ngoài.

 

Lúc trong khí vẫn còn sót một ít khói và hương thơm. Mấy xông lên, chỉ vài thở ngã quỵ.

 

Hiểu Nhi và hai đương nhiên cũng thấy động tĩnh.

 

Ba bước ngoài, Dương Mai thấy họ liền vội : "Chủ tử, cô nương, bên ngoài độc khí. Mọi đều trúng độc . Hai mau về phòng , nô tỳ sẽ canh ở đây, đợi độc khí tan hết hãy ngoài."

 

Lúc , boong thuyền hơn chục tên hải tặc nhảy xuống, chúng đang dùng dây thừng trói những ngất .

 

"Nhị ca, cần ném thẳng đám xuống biển cho cá ăn ?"

 

"Đồ ngu, lục soát xem chúng thứ gì đáng tiền hãy ném!"

 

"! ! ! Suýt nữa thì quên!"

 

Bọn xông khoang thuyền ngay lập tức là vì quá tin tưởng b.o.m khói của chúng, chúng đợi thuyền tự bước boong, đó chẳng tốn chút công sức nào liền cướp con thuyền

 

Bọn chúng sự tự tin , là bởi chúng thành công bao nhiêu .

 

Lúc , đám hải tặc boong tàu cũng trông thấy nhóm của Hiểu Nhi.

 

Vì Dương Liễu và Dương Mai đang chắn ngay cửa khoang thuyền, nên bọn hải tặc cứ ngỡ bên trong chỉ còn vài nữ nhân yếu đuối.

 

Nếu còn nam nhân, ắt sớm xông .

 

Trông thấy mỹ nhân, tên nào tên nấy đều nhếch mép một nụ dâm đãng!

 

“Này! Mỹ nhân! Đừng sợ, bọn .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-273.html.]

“Đây là mỹ nhân phương Đông ? Quả là mơn mởn đáng yêu! Sờ chắc chắn sướng tay lắm!”

 

là một món điểm tâm ngon miệng!”

 

“Người nhất để cho lão đại, những còn các ngươi cứ tự nhiên.”

 

Nghe , đám hải tặc bèn huýt sáo một tiếng vang dội! Tên nào tên nấy đều nhao nhao xông lên.

 

“Cẩn thận bẫy! Các ngươi thấy hai nữ nhân trông quá bình tĩnh ? Có lẽ…”

 

“Jim, ngươi cẩn thận quá đấy, Mê Hương ở đây, còn sợ cái gì nữa!”

 

 

Những khác hiểu đám hải tặc gì, nhưng Hiểu Nhi thì rành rọt từng câu từng chữ!

 

Khí tức Hiểu Nhi bỗng chốc trở nên lạnh lẽo buốt giá! Vô sỉ!

 

Người hải tặc cũng đạo của hải tặc, còn đám thì đúng là vô sỉ giới hạn!

 

“Giải Độc Hoàn.” Nàng lấy Giải Độc Hoàn , chia cho mỗi một viên.

 

Nhìn đám hải tặc đang dần áp sát, Dương Mai và Dương Liễu liền nhét viên t.h.u.ố.c miệng, vung kiếm xông ngoài.

 

Thượng Quan Huyền Dật kéo Hiểu Nhi : “Cứ ở yên trong khoang thuyền!”

 

, đừng ngoài! Cứ xem Địch đại ca ném từng tên một xuống biển cho cá ăn như thế nào!”

 

Hiểu Nhi suy nghĩ một lát gật đầu.

 

Hiểu Nhi tựa cửa khoang thuyền quan sát bọn họ giao đấu, đoạn nàng chợt nhớ đến con thuyền lớn bên cạnh, đó chắc chắn ít đồ !

 

Đằng nào cũng đang rảnh rỗi, chi bằng cướp ngược một chuyến cho bõ ghét.

 

Hiểu Nhi trong khoang thuyền, đến một gian phòng khác, mở tung cửa sổ thoăn thoắt trèo qua.

 

Thuyền của bọn hải tặc lớn hơn thuyền của nhiều!

 

Trên boong tàu bày la liệt vô loại binh khí lạnh.

 

Hiểu Nhi chẳng buồn liếc mắt nhiều, hình nàng khẽ lóe lên, thoáng chốc lọt bên trong khoang thuyền.

 

Sau đó, nàng tìm thấy nhà kho nơi bọn chúng cất giữ chiến lợi phẩm.

 

Trời đất ơi! Vàng thỏi, bạc thỏi xếp ngay ngắn trong từng chiếc rương, còn Phỉ Thúy nguyên thạch và Ngọc Thạch nguyên thạch thì chất thành một ngọn núi nhỏ.

 

Châu báu trang sức đến hai rương lớn, đầy ắp đến độ nắp rương cũng tài nào đậy .

 

Thư họa, đồ sứ cũng tới mấy rương.

 

Những thứ linh tinh khác cũng chất đống ngổn ngang khắp sàn.

 

Bọn rốt cuộc cướp bao nhiêu thuyền mới nhiều của cải đến thế?

 

Hiểu Nhi thu từng rương vàng bạc châu báu, Phỉ Thúy nguyên thạch và Ngọc Thạch gian của . Ngay khi tay nàng chạm đến những bức thư họa, nàng liền cảm thấy một vật cứng lạnh lẽo đang chĩa thẳng vị trí tim lưng.

 

Thôi xong! Quá đắc ý quên trời đất ! Có đến mà cũng hề ! Quả nhiên con c.h.ế.t vì tiền, chim c.h.ế.t vì mồi!

 

Kệ , đằng nào cũng phát hiện , nghĩ , Hiểu Nhi vẫn quyết đoán thu luôn rương thư họa gian.

 

“Ngươi là ai? Đồ đạc cả ?” Giọng trầm thấp của một nam nhân vang lên từ phía .

 

Hiểu Nhi chỉ vờ như hiểu đang gì, nàng đáp lời, trong lòng thì đang tính toán nhanh như chớp xem cách nào để khống chế kẻ .

 

Bản lĩnh của nam nhân rõ ràng cao hơn , nếu chẳng thể xuất hiện lưng nàng một cách vô thanh vô tức như mà nàng hề .

 

Không ngờ thuyền hải tặc một nhân vật lợi hại đến thế, hèn gì bọn chúng nhiều chiến lợi phẩm như .

 

“Nói!” Nam nhân phía rõ ràng mất hết kiên nhẫn.

 

“Ta ngươi gì!” Hiểu Nhi đáp một câu bằng tiếng Trung.

 

Lưỡi d.a.o lưng đột ngột dùng sức đ.â.m sâu một đốt ngón tay.

 

Máu tươi lập tức ứa ngừng.

 

Mẹ kiếp, hễ ý là đ.â.m dao.

 

--------------------

 

 

Loading...