Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 288

Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:32:22
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Thật sự thể xây ư?” Địch Thiệu Duy cảm thấy m.á.u nóng sôi sục cả lên.

 

“Có khả năng đó!” Hiểu Nhi cũng lời tuyệt đối.

 

“Được, một cây cầu trong đó, , Địch Thiệu Duy, sẽ quyên góp xây dựng!” Địch Thiệu Duy vung tay một cái, vẻ hào sảng tột cùng. Ai bảo hai năm nay trở thành giàu nhất gia tộc! Có thừa bản lĩnh vung cả ngàn vàng để việc thiện!

 

“Chúng cũng quyên góp xây một cây.” Thẩm Thừa Diệu cảm thấy đem bạc tiêu một việc trọng đại thế quả là đáng giá.

 

Suy cho cùng, một khi cây cầu thật sự xây xong, nó sẽ mang sự thuận tiện cho bao nhiêu bá tánh, quả thực tài nào tưởng tượng nổi!

 

“Vâng, dự toán sơ bộ để xây mỗi cây cầu sẽ tốn mười vạn lượng bạc trắng!” Hiểu Nhi liếc cha đang hào khí ngất trời của .

 

E rằng cha nàng cứ ngỡ chỉ cần dăm ba vạn lượng là xong chuyện!

 

“Cái gì?! Đắt thế ư?! Hiểu Nhi, nhà nhiều bạc đến con?” Thẩm Thừa Diệu bất giác về phía Hiểu Nhi, thể ngờ cần nhiều ngân lượng đến thế. Đã lâu lắm xem sổ sách trong nhà, việc đều do Lưu Thị quản lý, nên cũng chẳng gia sản tổng cộng bao nhiêu.

 

Sổ sách của các cửa tiệm phần lớn cũng do Lưu Thị và Hiểu Nhi đối chiếu.

 

Hắn chỉ rằng bổng lộc hàng tháng của còn chẳng đủ cho chi tiêu hàng ngày trong nhà.

 

Còn bản , mỗi ngày ngoài Lưu Thị sẽ đưa cho một trăm lượng ngân phiếu và mười lượng bạc vụn, đến khi về nhà nộp y nguyên.

 

“Thăng Bình Hầu, ngay cả trong nhà bao nhiêu bạc mà ngươi cũng ? Ngươi cứ yên tâm ! Nhà ngươi một tiểu thần tài, thiếu bạc !” Địch Thiệu Duy Thẩm Thừa Diệu thì chút ngạc nhiên, nhưng nghĩ thấy cũng là lẽ thường tình.

 

Nhà nào mà chẳng do chủ mẫu quán xuyến, lẽ cha cũng chẳng trong nhà bao nhiêu tài sản.

 

“Cha yên tâm ! Quyên góp một cây cầu thì chúng vẫn lo .” Hiểu Nhi cũng gật đầu với Thẩm Thừa Diệu.

 

Mười vạn lượng, bạc nàng lấy từ thuyền hải tặc còn nhiều hơn con .

 

Bốn về dịch quán, Thượng Quan Huyền Dật lấy bản đồ cùng ba bàn bạc về việc chọn địa điểm xây dựng cầu lớn Hoài Giang.

 

Sau một đêm thương thảo, cân nhắc đến nhiều yếu tố, bốn cuối cùng quyết định sẽ xây bốn cây cầu lớn bắc qua Hoài Giang. Sau khi xem xét tổng thể, bốn cây cầu là phương án tiện lợi nhất cho dân chúng.

 

Thượng Quan Huyền Dật dự định dùng tiền riêng của để xây một cây, quốc khố thể nào chi tiền xây hai cây cầu sông Hoài , ngân lượng của quốc khố còn dùng quá nhiều việc khác.

 

Hiểu Nhi bản đồ thấy một vùng đồng bằng rộng lớn ở huyện Bình Châu, nếu đây là ruộng đất thì quả thực là vạn khoảnh ruộng !

 

Sông Nam Hoài cách vùng đồng bằng hơn hai nghìn thước.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

“Vùng đồng bằng chắc hẳn dễ lũ lụt ?” Giọng điệu của Hiểu Nhi chắc chắn đến chín phần.

 

“Ừm, mỗi khi đến mùa mưa, đê sông Nam Hoài dễ vỡ, những lúc nghiêm trọng thậm chí còn mất trắng.” Thượng Quan Huyền Dật liếc nơi ngón tay Hiểu Nhi đang chỉ.

 

Triều đình đối với mảnh đất quả thực là yêu hận! Rõ ràng là vạn khoảnh ruộng , mà năm nào cũng thủy tai.

 

Hiểu Nhi gật đầu, thầm quyết định sẽ tìm thời gian đến xem xét tình hình thực tế.

 

Nàng xem ruộng đất nào rao bán , những mảnh ruộng bằng phẳng thế , gần nguồn nước, thực sự là ruộng hạng nhất, mua bao nhiêu cũng sợ.

 

Còn về thủy tai, đó là vấn đề lớn.

 

Nàng nhân tiện xem xét xem thể tùy theo điều kiện địa phương mà xây dựng một công trình thủy lợi , như sẽ giúp phòng chống lũ lụt hàng năm.

 

Ngày hôm , đợi Tiểu Phúc T.ử dẫn của Công Bộ đến, họ liền cùng đến bờ sông Hoài ở huyện Dương Xuân để tiến hành khảo sát thực địa.

 

Nhìn mặt sông rộng mênh mông, Công Bộ Thượng thư Lý đại nhân và thuộc hạ của ông cứ , ngươi, vẻ mặt thôi.

 

“Các vị đại nhân thì cứ thẳng .” Thượng Quan Huyền Dật cúi đầu dáng vẻ Hiểu Nhi đang chăm chú dùng bút ghi một vài liệu, nhưng dường như mắt ở lưng, hành động lớn nhỏ của mấy vị quan viên Công Bộ đều thu hết trong mắt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-288.html.]

“Lục hoàng tử, cây cầu dài như , liệu thật sự xây ạ?” Hơn nữa còn xây một lúc bốn cây? Lỡ như xây một nửa mới phát hiện thể tiếp tục thì ? Cuối cùng chẳng sẽ rơi cảnh hao tốn của ?

 

“Ta , cứ thử xem .” Thượng Quan Huyền Dật một cách thản nhiên, như thể đang bảo món ăn hợp khẩu vị, cứ bưng xuống là xong.

 

Không ư?! Thử xem ư?! Mấy của Công bộ xong lời , trong lòng chỉ gào thét.

 

Lục hoàng t.ử hành sự từ bao giờ mà thiếu chắc chắn đến thế?

 

Bốn cây đại kiều, còn khởi công cùng một lúc, quốc khố bỏ bao nhiêu ngân lượng cơ chứ?

 

Nếu xây nửa chừng, phát hiện thể tiếp tục nữa thì !

 

Ngân lượng trong quốc khố từ trời rơi xuống!

 

Đến lúc đó, lãng phí vô ích bao nhiêu ngân lượng của quốc khố, bọn họ chẳng sẽ đám Ngôn quan và của Hộ bộ đàn hặc cho c.h.ế.t mất ?

 

Sau thêm việc gì, cần đến ngân lượng, thì chắc chắn là đừng hòng nữa.

 

Hơn nữa, Hộ bộ chắc chắn sẽ đời nào đồng ý cấp nhiều ngân lượng đến .

 

"Lục hoàng tử, hạ quan cả gan thẳng, mấy cây cầu thể xây ạ!"

 

" đó Lục hoàng tử, cầu dài đến thế, từ xưa đến nay từng ai xây qua, nếu là một cây cầu treo thì còn thể cân nhắc, chứ xây một cây cầu cho xe ngựa qua thì ! Hơn nữa, gầm cầu còn cho thuyền lớn qua, ảnh hưởng đến vận tải đường sông, đây càng là chuyện từng tiền lệ!"

 

"Lục hoàng tử, cầu cho xe ngựa qua đều là cầu đá và cầu gỗ, chỉ xây những con sông nhỏ, Hoài Giang dài đến thế , bọn hạ quan tài hèn sức mọn, thật sự là cách nào ạ!"

 

Thượng Quan Huyền Dật nỗi lo thực sự trong mắt mấy vị quan viên Công bộ, bèn : "Địch công tử, Thăng Bình Hầu, và cả nữa, mỗi sẽ quyên góp xây dựng một cây, quốc khố chỉ cần bỏ vốn xây một cây là ."

 

Mấy vị quan viên Công bộ xong lời thì chẳng còn gì lo lắng nữa. Mấy cây cầu Hoài Giang một khi xây xong thể thúc đẩy kinh tế hai miền Nam Bắc phát triển, thuận tiện cho hàng triệu bá tánh đôi bờ, công trạng lớn đến nhường , bọn họ dù ăn ngủ cũng dốc lòng trông chừng, tìm cách để xây cho bằng !

 

"Hạ quan nhất định sẽ dốc hết lực để xây dựng mấy cây đại kiều !"

 

" , nhất định công khi mực nước sông dâng cao!"

 

...

 

Trước những lời của họ, Thượng Quan Huyền Dật chỉ thản nhiên gật đầu: "Đi xem nơi tiếp theo!"

 

Ban ngày, Bạch Thiên và đoàn thị sát thực địa, đến tối, Hiểu Nhi và Thượng Quan Huyền Dật cùng hai cùng thảo luận về bản thiết kế đại kiều trong thư phòng.

 

Dĩ nhiên, chủ yếu là Hiểu Nhi thiết kế, còn ba thì cung cấp cho nàng một vài dữ liệu và thông .

 

Sau hơn mười ngày bận rộn liên tục, cuối cùng tất cả các cây cầu đều thiết kế xong. Cùng lúc đó, vật liệu xây dựng và nhân công cho cây cầu đầu tiên, Dương Xuân Hoài Giang Đại Kiều ở nơi giao giữa huyện Dương Đan và huyện Hoài Xuân, tập hợp đầy đủ, chính thức khởi công.

 

Hiểu Nhi còn tổ chức một buổi lễ cắt băng khánh thành và động thổ, Thượng Quan Huyền Dật cũng đến tham dự.

 

Bá tánh tin sắp xây cầu, còn là một cây cầu dài đến thế, ai nấy đều vui mừng khôn xiết. Dù lao dịch, nhiều vẫn tự nguyện đến giúp một tay, dẫu chỉ là khuân vác cát đá, di chuyển xi măng!

 

Hiểu Nhi cũng sớm thư cho Lương Công Đầu, bảo đến Đế đô xây cầu.

 

Mấy cây cầu mà xây xong, thì dẫu chỉ là một phu khuân cát, chỉ cần ngoài rằng từng tham gia xây dựng Dương Xuân Hoài Giang Đại Kiều, lập tức sẽ tranh mời về việc.

 

Chuyện thế , dĩ nhiên ưu tiên cho quen.

 

Hơn nữa, Lương Công Đầu thiên phú nhiệt huyết với nghề xây dựng, đây là một cơ hội học hỏi và thực hành tuyệt vời.

 

Hy vọng nhờ việc xây cầu thể bồi dưỡng vài nhân tài, quốc gia trăm ngành trăm nghề đều đang chờ vực dậy, thật sự quá cần những chuyên môn kỹ thuật.

 

--------------------

 

 

Loading...