Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 289
Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:32:23
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triều đường
Mãi đến chiều tối hôm qua, Lý Thừa Tướng mới tin Công Bộ sắp sửa đồng loạt khởi công xây dựng bốn cây đại kiều Hoài Giang!
Xây dựng bốn cây đại kiều bắc qua Hoài Giang! Đây là một chuyện động trời đến nhường nào!
Thế mà , là Thừa tướng độc nhất của vương triều, địa vị thể xem là một vạn , mà mãi cho đến khi cây đại kiều đầu tiên khởi công mới chuyện !
Thật là quá quắt!
Cái đám ở Công Bộ cũng quá xem thường Thừa tướng , chẳng thèm để mắt!
Chuyện động trời như thế! Không thèm hỏi qua ý kiến của một lời đành, còn giấu giếm mà lẳng lặng khởi công! Ngay cả lễ đặt móng cũng mời đến dự!
Thể diện của còn giấu !
Hừ! Chưa hề sự chấp thuận bàn bạc của văn võ bá quan trong triều mà tự ý động thổ xây cầu! Chuyện thể chấp nhận !
"Hoàng Thượng, hầu hết các đoạn sông của Hoài Giang đều rộng ngót một dặm, thậm chí nơi còn hơn thế nữa! Người đời đều gọi đó là thiên tiệm, là hào sâu ngăn cách! Việc xây cầu Hoài Giang quả thực còn khó hơn lên trời xanh! Thần cho rằng nên lập tức hạ chỉ, lệnh cho Công Bộ đình công, để tránh lao dân tốn của!" Lý Thừa Tướng lời lẽ đanh thép tâu.
Lý Thừa Tướng dứt lời, văn võ bá quan liền đồng loạt hưởng ứng!
Nói lắm! Ngân lượng trong quốc khố đều Công Bộ tiêu sạch cả ! Chính tích to lớn nhường đều bọn họ chiếm hết, chúng thần còn lấy ngân lượng mà tích lũy chính tích nữa?
"Hoàng Thượng, trời xanh liệu thể trèo lên ? Không hề! Vậy nên đại kiều Hoài Giang cũng vĩnh viễn thể nào xây xong ! Hoàng Thượng, xin Người hãy nhân lúc chuyện chỉ mới bắt đầu mà mau chóng cho dừng ! Thiệt hại vẫn quá nặng nề! Đây tuyệt đối là chuyện bất khả thi! Nếu cứ tiếp tục, mỗi ngày sẽ lãng phí bao nhiêu nhân lực vật lực! Chẳng những quốc khố gánh nổi, mà còn đề phòng dân chúng oán thán ngút trời!"
"Hoàng Thượng, thiên công tác thành, lão thiên gia lâu ban mưa, đại hạn ắt đại hồng thủy, lúc chính là thời buổi quốc gia đa sự chi thu, mỗi một đồng trong quốc khố đều dùng nơi trọng yếu. Xây cầu Hoài Giang, việc chẳng khác nào đem ngân lượng vứt thẳng xuống sông, một trở ! Một khi thiên tai ập xuống, nếu bá tánh ngân lượng phần lớn đều đổ việc xây cầu, dẫn đến ngân lượng cứu tế đủ, quan phụ mẫu như chúng thần ăn với trăm họ? Xin Hoàng Thượng hãy suy xét !"
"Hoàng Thượng, vi thần thiết nghĩ việc xây cầu Hoài Giang dù xét về phương diện kinh tế, chính trị lịch sử đều mang ý nghĩa vô cùng trọng đại. Đây là một đại sự công tại đương đại, lợi tại thiên thu! Nếu thể xây dựng thành công, phong công vĩ nghiệp nhường ắt sẽ lưu một nét bút đậm son trong sử sách! Đại sự như , cố nhiên là nên , nhưng vi thần cho rằng đại sự cũng cần liệu sức mà , cho nên chỉ cần xây một cây cầu là đủ , bốn cây đồng loạt khởi công, thực sự phần háo đại hỷ công!" Vị đại thần cũng là một nhân tài, dùng đến cả phép "tiên dương hậu ức".
"Hoàng Thượng..."
"Thôi ! Các khanh đều cho rằng việc xây cầu Hoài Giang là chuyện bất khả thi, là hành động lãng phí nhân lực vật lực, là việc lao dân tốn của, ?" Hoàng Thượng vội vàng ngắt lời bọn họ, cứ một câu "Hoàng Thượng" bên trái, một câu "Hoàng Thượng" bên , đầu của ngài họ cho ong cả lên.
"Chúng thần cho rằng đây là một hành động thiếu sáng suốt. Ngân lượng quốc khố gánh vai trọng trách đảm bảo cho bá tánh vương triều an cư lạc nghiệp và sự an định thái bình của Mẫn Trạch Quốc, thực sự thể chỉ ưu ái cho một nơi. Thánh nhân dạy: Bậc nước nhà, chẳng lo thiếu mà chỉ lo công bằng, chẳng lo nghèo mà chỉ lo yên . Vương triều phúc duyên rộng lớn, Hoàng Thượng thể bên trọng bên khinh ạ! Thần khẩn cầu Hoàng Thượng thu hồi thành mệnh!" Lý Thừa Tướng mang dáng vẻ một lòng vì xã tắc Giang Sơn, cất giọng đầy khí khái chính trực.
"Hành vi của Công Bộ thực sự dấu hiệu lừa đời trộm tiếng. Cúi xin Hoàng Thượng minh soi xét."
"Trẫm hiểu . các khanh cần lo lắng, trẫm chỉ phê duyệt cho Công Bộ kinh phí đủ để xây một cây cầu mà thôi. Hơn nữa, Lý Thượng Thư và Lục hoàng t.ử xưa nay việc vốn đáng tin cậy, cây cầu hẳn là thể xây xong." Hoàng Thượng lên tiếng.
"Quốc khố chỉ cấp ngân lượng cho một cây cầu thôi ? Vậy ba cây cầu còn thì thế nào?" Lý Thừa Tướng sững sờ.
Cái đám của Công Bộ lấy lắm ngân lượng như để xây cầu chứ.
Để xây xong ba cây đại kiều, kiểu gì cũng ngốn hết mấy chục vạn lượng bạc chứ
Ngay cả Lục hoàng t.ử cũng thể nào trong một sớm một chiều mà lấy mấy chục vạn lượng bạc!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-289.html.]
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Khoan ! Nếu cả bốn cây đại kiều đều xây dựng thành công, thì đây quả là một kỳ công hiển hách, chiếc ghế Hữu Thừa Tướng đang bỏ trống e rằng sẽ còn trống nữa .
Tên Công Bộ Thượng Thư xưa nay vốn chẳng ưa gì , nếu để ngang hàng ngang vế với , thì những ngày tháng của chẳng sẽ uất ức đến tột cùng .
Lý Thừa Tướng len lén liếc Hoàng Thượng đang ngự long ỷ: Lẽ nào ba cây cầu còn là do Hoàng Thượng xuất bạc từ ngân khố riêng của ?
Gần đây quá nổi bật chăng? Khiến cho Hoàng Thượng dè chừng ?
Cho nên mới nhân cơ hội đề bạt Công Bộ Thượng Thư lên để kìm hãm ?
Hắn ngẫm thái độ của Hoàng Thượng đối với trong thời gian gần đây, ngoại trừ chuyện con trai lập ngoại thất trách cứ thì cũng gì khác bất .
Có điều, lòng vua khó đoán, gần vua như gần cọp, cẩn trọng hơn một chút.
"Ba cây đại kiều còn , lượt do Lục hoàng tử, Địch Thiệu Duy và Thăng Bình Hầu quyên góp xây dựng." Hoàng Thượng dứt lời, bèn bắt đầu ngắm nghía vẻ mặt của bá quan văn võ.
Quả nhiên, gương mặt ai nấy đều đỏ bừng lên!
Hoàng Thượng cất lời: "Quốc khố chỉ chịu trách nhiệm chi phí cho cây cầu Kinh Ninh Hoài Giang, cây cầu khi xây xong sẽ thu phí qua cầu. Các khanh cứ yên tâm, bạc ném xuống sông Hoài Giang sẽ một trở . Đợi đến khi cầu công, các khanh lúc qua cầu nhất định đừng quên trả phí hoặc ban thưởng một chút, như thì bạc quốc khố bỏ chẳng mấy năm là thể thu hồi ."
Lý Thừa Tướng những lời chỉ đỏ mặt, còn cảm thấy hổ đến mức tìm một cái lỗ để chui xuống.
Thảo nào một chuyện động trời như mà đó hề chút phong thanh nào.
Lục hoàng t.ử đây chẳng là cố tình khó xử ?
Bá quan văn võ đồng loạt ngượng ngùng , tuyệt đối sẽ quỵt tiền qua cầu.
lời của Hoàng Thượng là ý gì? Lẽ nào trong phủ quan lộ mà trả phí qua cầu Hoàng Thượng ? Về răn đe một phen mới , tuyệt đối thể vì mấy đồng tiền lẻ mà khiến gắn mác tham quan ô .
Đại kiều Kinh Ninh Hoài Giang tên đây là cây cầu lớn xây dòng Hoài Giang chảy qua huyện Kinh Ninh!
Huyện Kinh Ninh và Đế Đô cách một con sông sang , khi đại kiều Kinh Ninh Hoài Giang xây xong, bá tánh hai thành nam bắc nếu chọn thuyền thì đều qua cây cầu .
Trong bốn cây cầu sông Hoài Giang, đại kiều Kinh Ninh Hoài Giang chắc chắn là nơi lưu lượng qua lớn nhất, cho dù phí qua cầu chỉ là một hai đồng tiền, nhưng tích tiểu thành đại, mỗi ngày hàng ngàn vạn qua sông, còn lo gì kiếm tiền xây cầu!
Dù thì thương nhân nào kinh doanh thuyền khách sông Hoài Giang cũng đều giàu nứt đố đổ vách.
Mà sự thật cũng chứng minh, đừng xem thường những khoản phí qua cầu , kể từ khi Lục hoàng t.ử đề nghị dùng xi măng để xây dựng quan lộ và thu phí đường bộ, cuối năm ngoái của Hộ Bộ khi tổng kết khoản tiền cũng giật kinh ngạc.
Đợi đến khi bộ quan đạo trong cả nước đều tu sửa xong xuôi, khoản thu nhập sẽ còn lớn đến mức nào nữa.
Bá quan văn võ bắt đầu đổi giọng,纷纷 ca ngợi những lợi ích khi mấy cây cầu xây xong, tán dương Lục hoàng t.ử và những khác hết lòng vì xã tắc, yêu dân như con .
Lại gia cảnh bần hàn, hai tay áo gió bay, lấy nhiều bạc như , nhưng đợi cầu xây xong, nhất định sẽ qua cầu thêm vài , trả thêm chút phí qua cầu, góp một viên gạch một viên ngói cho cây đại kiều Kinh Ninh Hoài Giang
--------------------