Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 298
Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:32:38
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Ni Nhuế ở Minh phủ sống những ngày chẳng khác nào một a , mà đúng hơn là còn tệ hơn cả phận tỳ nữ. Người thường dạy dỗ quy củ cho nàng dâu mới cũng chỉ là bắt hầu cơm gắp thức ăn bên bàn là cùng.
Minh phu nhân khác, chỉ cần Minh huyện lệnh vắng mặt, còn ai ngăn cản, bà liền sức giày vò Thẩm Ni Nhuế, coi nàng như kẻ hầu hạ mà mặc sức sai khiến.
Sáng sớm bắt Thẩm Ni Nhuế tự tay bưng nước hầu hạ bà rửa mặt chải đầu, việc vốn cũng chẳng gì to tát. Thế nhưng, mỗi nàng bưng chậu nước lên, bà lúc thì chê nước nóng bỏng, liền mắng nhiếc Thẩm Ni Nhuế tâm địa phỏng c.h.ế.t bà ; lúc thì nước lạnh như băng, ám hại bà nhiễm phong hàn! Cứ thế vần vò tới ba bốn lượt mới chịu buông tha cho nàng!
Một ngày ba bữa, hễ Minh huyện lệnh dùng bữa ở nhà, là bà đòi ăn món ăn do chính tay Thẩm Ni Nhuế nấu, tuyệt đối cho bất kỳ ai đỡ đần. Hễ miệng là bắt từ đầu. Cơm thừa canh cặn, ép nàng ăn cho bằng hết, phép bỏ phí! Bữa nào Thẩm Ni Nhuế cũng nhồi nhét đến căng tức dày, đau quặn cả ruột, cảm giác quả thực còn thống khổ hơn cả lúc đói lả! Về , nàng đành lén lút chạy nhà xí móc họng, nôn bớt thức ăn mới thấy trong dễ chịu đôi chút.
Không chỉ , mỗi ngày y phục Minh phu nhân đều do một tay Thẩm Ni Nhuế giặt giũ, thậm chí cả những chiếc nguyệt sự đái cũng bắt nàng giặt sạch, ghê tởm đến mức buồn nôn!
Đến tối, nàng còn hầu hạ bà rửa chân, mười thì đến chín bà cố tình kiếm cớ chê nước đúng độ, bắt đổi . Thậm chí lúc nổi cơn thịnh nộ liền co chân đá phăng chậu nước rửa chân, khiến cả Thẩm Ni Nhuế ướt sũng, đầu tóc mặt mũi đẫm đầy thứ nước bẩn thỉu . Xong xuôi, nàng lau cho khô sàn nước mới phép trở về phòng nghỉ ngơi.
"Nếu thấy con bé lâu về nhà đẻ, nên mới tìm đến thăm nó một chuyến, thì cũng chẳng thể nào tình cảnh của nó! Cả gầy rộc , chẳng còn hình nữa! Nhìn thấy mà lòng đau như cắt!"
"Ta thấy đôi tay của con bé dầu và lửa b.ắ.n phồng rộp cả lên. Gặng hỏi nó vì thế, nó cứ ấp a ấp úng! Trong phủ a bà tử, những việc như giặt giũ nấu nướng cần đến một Thiếu Phu nhân như nó tay?! Mùa hạ còn đỡ, chứ hồi mùa xuân, đôi bàn tay nhỏ bé của con bé nứt nẻ trông t.h.ả.m thương vô cùng! Những chuyện đều là bỏ năm lạng bạc mới dò hỏi từ miệng một bà t.ử trong phủ của nó đấy! Ta hỏi Ni Nhuế, con bé ngốc còn chẳng chịu ! Mãi thấy đôi chút, nó mới kể đầu đuôi chuyện." Thôn trưởng phu nhân lúc những lời , trong lòng giận xót, cũng chẳng màng đến việc Hiểu Nhi là một tiểu nha đầu ở đây, đôi mắt cứ thế đỏ hoe.
"Vậy Ni Nhuế tỷ tỷ cùng thím đến Đế đô ạ?" Hiểu Nhi nghĩ đến Thẩm Ni Nhuế và Lưu Tĩnh Xu cùng ngày xuất giá, mà cuộc sống của hai quả thực một trời một vực!
Cho nên đôi khi nữ t.ử gả , hạnh phúc , những trong gia đình đó là thế nào cũng là điều vô cùng quan trọng.
"Không ." Lần bà đến Đế đô cũng là để tìm Minh Trị Kiệt, rõ tình hình cho , để trở về đón Thẩm Ni Nhuế đến Đế đô.
"Sao thím đưa Ni Nhuế tỷ tỷ đến đây, lẽ thím đưa thẳng tỷ đến đây mới chứ!" Cứ để nàng ở Minh phủ sâu như biển lửa thì còn mạng để sống !
Ngay cả a còn sống phẩm giá hơn nàng!
"Ngươi nha đầu thì đừng bừa! Ni Nhuế bây giờ là con dâu nhà ! Minh Trị Kiệt ở đó, tự dưng đưa thì thể thống gì!"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Nàng là con dâu nhà , nhưng thím vẫn là ruột của nàng cơ mà! Dựa mà thể đưa ! Minh phu nhân một là sinh nàng, hai là nuôi nấng nàng, ba chẳng chồng danh chính ngôn thuận, dựa mà hành hạ nàng như ! Dựa mà bắt nàng hầu bệnh! Ni Nhuế tỷ tỷ dẫu tận hiếu, thì cần chăm sóc cũng còn nhiều lắm, khi nào mới đến lượt bà ! Bà tìm hầu bệnh, con trai con gái ruột của bà ! Nàng dâu ruột của bà ? Dù xếp hàng thì cũng tới lượt Ni Nhuế tỷ tỷ việc !"
Lưu Thị và Thôn trưởng phu nhân những lời của Hiểu Nhi mà phần ngây , thì dường như lý, các bà nghĩ đến điều nhỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-298.html.]
Hiểu Nhi Thôn trưởng phu nhân xong, lửa giận trong lòng cứ âm ỉ bùng lên, liền tiếp: "Bà giả bệnh bắt Ni Nhuế tỷ tỷ hầu hạ, lẽ nào thím giả vờ ốm ? Thôn Trưởng bá bá giả vờ ốm , lão Thôn Trưởng gia gia cũng giả vờ ốm? Chỉ cần viện một cái cớ vu vơ là thể kéo Ni Nhuế tỷ tỷ khỏi biển lửa ! Chăm sóc cha ruột của chẳng danh chính ngôn thuận hơn vạn so với việc hầu hạ bà chồng nửa vời ?"
Hiểu Nhi một đến khô cả cổ, bèn nhấp một ngụm tiếp: "Hơn nữa, Minh tỷ phu vì triều đình và bá tánh mà lao tâm khổ tứ, càng cần một vợ kề bên chăm lo cho cuộc sống và gia đình của , như mới thể dốc lòng dốc sức cống hiến cho triều đình, chẳng ?"
Lưu Thị và Thôn trưởng phu nhân đều im bặt. "Thế nhưng, con gái gả như bát nước hất , là của nhà ..."
"Là của nhà thì còn là con gái của nữa ! Phải , chẳng qua cũng chỉ là chuyện của một tờ giấy mà thôi. Tờ giấy đó thì là , thì là , lẽ nào tờ giấy đáng tin hơn cả tình m.á.u mủ ?"
"Con gái đương nhiên vĩnh viễn là con gái của ! Ta cũng tìm Huyện lệnh phu nhân, xin cho Nhuế Nhi đến Đế đô chăm sóc Trị Kiệt, nhưng Minh phu nhân bà sắp xếp thỏa ." Thôn trưởng phu nhân lúc đó cũng hết cách, đó nhà mà bà thể định đoạt.
"Người khác dù đến , thể tận tâm tận lực bằng chính thất phu nhân . Tóm , hai chỉ cần tìm cách đưa Ni Nhuế tỷ tỷ là , viện cớ gì cũng chẳng cả, con trai ruột và con dâu ruột của Minh phu nhân đều đang ở trong huyện, bà thiếu hầu bệnh! Chuyện sẽ ảnh hưởng gì đến Minh Trị Kiệt !"
" là cái lý , là do nghĩ quá nhiều, lo lo quá mức, thành nghĩ đến việc cứ mặc kệ tất cả mà thẳng thừng đưa Nhuế Nhi là xong!" Thôn trưởng phu nhân Hiểu Nhi một tràng, cũng bừng tỉnh ngộ !
Con thì thương, con gái thì mãi mãi vẫn là con gái ! Tại lo lắng việc đường đột đưa con gái sẽ Minh huyện lệnh và con rể mất mặt, tại sợ chuyện vỡ lở sẽ mất thể diện của Minh phủ, con gái sẽ khó sống?
Bây giờ con gái sống đủ t.h.ả.m ! Còn thể t.h.ả.m hơn nữa ! Đây chẳng của nó! Chuyện vỡ lở thì cứ để cho nó vỡ lở! Có mất mặt thì cũng là Minh phu nhân mất mặt! Cớ gì bà giữ thể diện cho một kẻ tổn thương con gái !
"Đầu óc đúng là úng nước ! Trong đầu nghĩ mấy chuyện hồ đồ vớ vẩn!" Thôn trưởng phu nhân dùng sức vỗ mạnh đầu !
"Tẩu t.ử tự đ.á.n.h thế." Lưu Thị vội vàng kéo tay bà , sợ bà tiếp tục tự hành hạ bản !
"Hầu bệnh khác với ngược đãi, Minh huyện lệnh vẫn còn đang quan mà! Lẽ nên vứt bỏ cái thể diện mà đến đó một trận ngô khoai. Ta sẽ lôi Minh phu nhân ngoài phố hỏi cho rõ, xem nhà ai con dâu hầu bệnh kiểu , tin bà sợ! Ta tin đạo hiếu thực hành như thế! Nhà nào mà chẳng già, nhà nào mà chẳng con dâu! Nếu ai cũng tận hiếu kiểu , còn ai dám lấy chồng, ai dám dâu nhà nữa!"
"Chẳng là cái lý ! Mềm thì sợ rắn, rắn thì sợ ngang, mà ngang thì sợ kẻ liều mạng!" Hiểu Nhi gật gù.
Ở chốn thôn quê nhiều chân chất thật thà, nhưng cũng thiếu những đàn bà ngoa ngoắt lý lẽ. Nếu Thôn trưởng phu nhân chịu vứt bỏ thể diện, bất chấp tất cả mà mẩy như mấy mụ đàn bà chanh chua ngoài thôn, xông đến Minh phủ ầm lên một trận, e rằng Minh phu nhân sẽ lập tức gói ghém hành lý của Thẩm Ni Nhuế tống nàng lên Đế đô ngay!
Chỉ tiếc là, nhiều thể vứt bỏ cái thể diện đó .
--------------------