Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 303
Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:32:43
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiểu Nhi giật nảy , là kẻ nào thể lặng lẽ một tiếng động mà đến gần nàng như !
Nàng há miệng định c.ắ.n bàn tay kẻ đó, đồng thời co khuỷu tay thúc mạnh .
"Đừng sợ, là !" Một giọng trầm ấm mà đầy cuốn hút khẽ vang lên từ phía .
Nghe thấy giọng quen thuộc, Hiểu Nhi mới thở phào nhẹ nhõm.
Thượng Quan Huyền Dật rụt bàn tay đang bịt miệng Hiểu Nhi , nhưng cánh tay còn vẫn ôm chặt lấy nàng, chẳng hề nới lỏng.
Hiểu Nhi đầu , phóng ánh mắt sắc lẻm tựa như g.i.ế.c về phía : "Ngươi dọa sẽ dọa c.h.ế.t ?"
Vả , nàng đang cái chuyện theo dõi khác vốn chẳng mấy quang minh chính đại, nên trong lòng ít nhiều cũng cảm giác chột của kẻ việc lén lút.
"Xin , ngươi nhát gan đến thế." Thượng Quan Huyền Dật khẽ , giọng trầm xuống.
Nha đầu lá gan lúc nào cũng lớn hơn trời, chuyện gì cũng dám nhúng tay , nhân cơ hội để nàng chữ "sợ" cũng là chuyện .
Hiểu Nhi lườm một cái cháy má: "Vậy đây là của vì nhát gan ."
"Ngươi là ! Chẳng ngươi từng tính hiếu kỳ sẽ hại c.h.ế.t một con mèo ? Ta ngươi chút võ vẽ, nhưng đời vẫn còn nhiều võ công cao cường hơn ngươi." Thượng Quan Huyền Dật gật đầu, nghiêm giọng nhắc nhở.
Nghe những lời , Hiểu Nhi lặng thinh. Là do nàng quá tự phụ , quả thật núi cao còn núi cao hơn.
Nàng gật đầu đáp lời: "Ta , sẽ cẩn thận hơn."
Lần quả thực là một lời cảnh tỉnh cho nàng. Dù nàng gian, Bạch Thiên và đồng bọn ở bên, nhưng gian đôi khi cũng chẳng là vạn năng, Bạch Thiên chúng nó cũng việc riêng , nàng vẫn tự trở nên mạnh mẽ hơn nữa.
Xem , nàng cũng học thêm nội công, khinh công và những thứ tương tự.
Vào thời khắc mấu chốt sẽ rơi thế hạ phong, quyết trở thành gánh nặng cho khác!
Điều nàng khao khát là che chở đôi cánh của khác, mà là cùng họ kề vai sát cánh chiến đấu!
Hiểu Nhi chợt nhớ phỏng đoán ban nãy của , kinh ngạc thốt lên: "Ngươi ở đây, Lý Vân Ninh đến khách viện gì? Chẳng nàng đến tìm ngươi để 'điên long đảo phượng' ?"
Nghe xong câu , sắc mặt Thượng Quan Huyền Dật tức thì giăng đầy mây đen, e rằng ngay cả thời khắc khi vòi rồng ập đến cũng đáng sợ bằng!
Điên... long... đảo... phượng? Là kẻ nào dạy cho nàng những thứ ô uế bậy bạ !
"Ngươi học cái từ ngữ ô uế 'điên long đảo phượng' từ ?" Giọng của Thượng Quan Huyền Dật lạnh lẽo tựa gió thu hiu hắt.
"Bây giờ đây là chuyện quan trọng, Lý Vân Ninh gì đó , chúng mau xem nàng định giở trò gì." Hiểu Nhi thấy ai mang cái dáng vẻ như thể bão táp sắp nổi lên, liền vội vàng lảng sang chuyện khác.
Nàng thoát khỏi hòn giả sơn để đuổi theo, nhưng thể vẫn đang ai đó ôm ghì lấy. Lúc Hiểu Nhi mới nhận hai đang kề sát đến nhường nào, gò má nàng bất giác ửng hồng từ lúc nào .
"Đừng hòng lảng sang chuyện khác! Ngươi học từ ?" Đây mới là chuyện quan trọng.
"Thượng Quan đại ca, ngươi mau buông ." Chuyện quan trọng nhất lúc là buông nàng .
"Học từ ?" Thượng Quan Huyền Dật chẳng hề lay chuyển, cố chấp bằng câu trả lời.
"Trong《Kim Bình Mai》, hồi thứ mười ba. Ngươi xem qua ? Về cho ngươi mượn xem thử! Đến cái mà cũng !" Hiểu Nhi đành chịu thua, thầm nghĩ, thôi , mỹ nam ôm thế cũng là một loại hưởng thụ, trân trọng phúc phận, cứ mặc kệ .
chọc tức ai vài câu bằng lời thì vẫn cần thiết lắm!
Thượng Quan Huyền Dật tức đến ngửa ! Sách vở bậy bạ gì cũng dám ! Lại còn đòi cho mượn xem! Lá gan quả là nhỏ!
"Ngươi hết cả cuốn ? Hửm?"
"Dĩ nhiên !" Hiểu Nhi đáp bằng một giọng chọc tức c.h.ế.t đền mạng. "Chúng mau xem Lý Vân Ninh rốt cuộc đang âm mưu gì."
"Sau phép những loại sách nữa!" Thượng Quan Huyền Dật co ngón tay , gõ nhẹ lên đầu nàng một cái, cất giọng cảnh cáo.
"Á!" Hiểu Nhi giật b.ắ.n cả , vì đau, mà là vì hoảng!
May mà Thượng Quan Huyền Dật ôm chặt lấy nàng, nếu đầu nàng thể đập thẳng vòm đá phía .
Sống cả hai đời, đây là đầu tiên nàng khác đánh!
"Thượng Quan đại ca, ngươi thể đ.á.n.h !"
"Ai bảo ngươi lén lút sách bậy bạ gì! Để xem ngươi còn dám nữa !" Không đ.á.n.h thì chừa!
Vả , thế mà cũng gọi là đ.á.n.h ? Hắn còn chẳng nỡ dùng sức nữa là
"Sẽ xem nữa !" Hiểu Nhi quả quyết cam đoan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-303.html.]
"Vậy bây giờ chúng xem Lý Vân Ninh rốt cuộc đang giở trò gì ?" Nàng bản lĩnh một là nhớ mãi, những thứ đó nàng xem qua hết , đương nhiên sẽ xem nữa, chứ rảnh rỗi đến mức gì !
Trong lòng Hiểu Nhi nóng như lửa đốt, linh tính mách bảo rằng phía Lý Vân Ninh sắp trò để xem!
Ấy thế mà Thượng Quan Huyền Dật lúc chẳng hề tâm đầu ý hợp với nàng, thật chỉ lay tỉnh cho !
Thượng Quan Huyền Dật nàng chịu lời mới lên tiếng: "Không cần vội, cứ chờ thêm một lát nữa."
"Chờ cái gì chứ? Ngươi Lý Vân Ninh định gì ? Có nàng thật sự định gài bẫy ngươi nhưng ngươi phát giác, ngươi tương kế tựu kế gài đúng ?"
"Ừm, chờ cho gạo nấu thành cơm ." Thượng Quan Huyền Dật thực chất là nỡ để Hiểu Nhi rời khỏi vòng tay , hơn nữa cũng nha đầu trông thấy những cảnh ho.
Hiểu Nhi càng háo hức mong chờ màn kịch sắp tới.
"Có tới." Thượng Quan Huyền Dật liền kéo tay Hiểu Nhi, lách bên trong một hốc đá của hòn non bộ.
"Hiểu Nhi cho gọi qua việc gì chăng?"
"Bẩm phu nhân, nô tỳ rõ ạ, Duệ An Huyện Chúa dặn dò gì cả."
"Vậy thì nhanh lên một chút! Kẻo Hiểu Nhi chờ sốt ruột!" Lưu Thị tài nào nghĩ , Hiểu Nhi chỉ nhà xí một lát mà cho đến tìm thì thể chuyện gì cơ chứ.
Lẽ nào là... Hiểu Nhi cũng đến tuổi cập kê , lẽ nào là đầu thấy tháng. Chắc là lúc trong nhà xí phát hiện quần vết máu, nên .
Nghĩ đến đây, bước chân Lưu Thị như tiếp thêm gió, vội vã nhanh hơn nữa.
Đợi hai khuất, Thượng Quan Huyền Dật mới kéo Hiểu Nhi bước .
Vừa Hiểu Nhi vốn định lao gọi Lưu Thị , nhưng Thượng Quan Huyền Dật lắc đầu ngăn cản.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Đi thôi, chúng đến xem !"
Hiểu Nhi chợt hiểu a tìm Lưu Thị là để dẫn đến bắt gian, và Thượng Quan Huyền Dật hiển nhiên cũng cùng suy nghĩ.
Dù gì thì mà Lý Vân Ninh gài bẫy là , cho thêm lá gan nàng cũng chẳng dám lớn chuyện cho thiên hạ đều , nhưng của Thăng Bình Hầu phủ thì nhất định !
Cả hai tìm đến khách viện, nhưng chẳng thấy cảnh tượng Lưu Thị bắt gian tại giường cả.
Cửa của gian phòng nào cũng đóng im ỉm.
"Thôi ! Mẹ gài bẫy !" Lần thì Hiểu Nhi thật sự hoảng hốt, trong lòng chỉ sợ Lưu Thị kẻ khác nhục!
Kẻ chủ mưu lẽ giờ dẫn đến đây cũng nên.
Thời gian cấp bách, bất kể Lưu Thị nhục , chỉ cần thấy nàng ở chung một phòng với nam nhân khác, thì cho dù nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch oan khuất !
Một đám giọng đàn bà con gái xôn xao từ xa vọng , mỗi lúc một gần.
Phải tìm mau lên!
Hiểu Nhi chạy vội đến gian phòng gần nhất, định xem thử Lưu Thị ở bên trong .
"Không gian ." Thượng Quan Huyền Dật nhắm mắt , cố gắng lắng từng động tĩnh nhỏ nhất.
Hiểu Nhi nhanh như cắt chạy đến gian thứ hai, đẩy cửa , trống !
Gian thứ ba, cũng !
Gian thứ tư, vẫn một bóng !
...
Bất chợt, khóe mắt nàng thoáng thấy một vệt sáng lóe lên vụt tắt ngay ngưỡng cửa của gian phòng chính giữa.
Cùng lúc đó, Thượng Quan Huyền Dật cũng mở miệng: "Gian chính giữa!"
Tiếng bước chân của đám vọng tới tận cổng viện.
Cả hai cùng lúc lao tới, Thượng Quan Huyền Dật tung một cước đá văng cánh cửa.
Hai nhanh như chớp lao trong, Thượng Quan Huyền Dật thuận tay đóng sập cửa .
Và cũng chính lúc , một đoàn rẽ trong khách viện.
--------------------