Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 331
Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:33:41
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Con trai của vị phụ nhân vội vàng chắp tay vái một cái: “Thăng Bình Hầu, Duệ An Huyện Chúa, tiểu sinh xin mắt. Vừa mẫu của nhiều lời mạo phạm, cúi mong Thăng Bình Hầu và Duệ An Huyện Chúa đại nhân đại lượng, xin đừng chấp nhặt với một đàn bà quê mùa gì như bà .”
Hiểu Nhi liếc với một nụ như như , bụng bảo : Mẹ là một đàn bà quê mùa, nếu bọn họ so đo tính toán với một đàn bà quê mùa thì chẳng cũng trở nên giống hệt bà ! Người quả là cách ăn thật đấy!
Thế nhưng, lời qua thì vẻ như đang cầu xin cho , nhưng chắc rằng việc ruột, một lòng một che chở cho , là một đàn bà quê mùa thì ho gì ?
Thư sinh ở triều đại coi trọng chữ hiếu nhất, luôn phụng hành cái đạo “thiên hạ vô bất thị đích phụ mẫu”, mà dám đẻ của là một đàn bà quê mùa ngay bàn dân thiên hạ, hành động chắc chắn sẽ khiến đời khinh bỉ.
Quả nhiên, nhiều mặt tại đây khi xong đều ném về phía những ánh mắt đầy khinh miệt.
Tuy ai lên tiếng điều gì, nhưng trong lòng họ quyết, dẫu gặp kẻ chốn quan trường cũng tuyệt đối thể kết giao sâu đậm, hơn nữa còn đề phòng .
Lúc , con trai của vị phụ nhân sang với vẫn còn đang ngơ ngác hồn: “Mẹ, vô lễ như , còn mau qua đây nhận với Hầu Gia và Huyện Chúa.”
Bấy giờ, trong lòng vị phụ nhân đang ngổn ngang suy nghĩ: Mình đắc tội với Thăng Bình Hầu và Duệ An Huyện Chúa ư? Chuyện liệu ảnh hưởng đến con đường quan của con trai ? Con trai vì thế mà thi đỗ tú tài, quan to nữa ?
Nghĩ đến đây, vị phụ nhân trong lòng dấy lên một nỗi sợ hãi tột cùng!
Thật , bà hề cố ý buông lời chế giễu họ, mà là do dúi cho bà năm lạng bạc, bảo bà cố tình mấy lời châm chọc để chọc giận họ.
Người đó còn quả quyết rằng hai chỉ là dân thường gia cảnh khá giả một chút, trong nhà nào quan, nơi nương tựa, nếu thì cho bà mười lá gan bà cũng chẳng dám càn!
Tất cả là tại ngu ngốc quá! Người đúng là quan, nhưng bản chính là đại quan!
Hu hu… Bây giờ bà sắp năm lạng bạc hại c.h.ế.t ! Nếu lão chồng bà mà bà vì năm lạng bạc mà hủy hoại tiền đồ của con trai, chắc chắn lão sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t bà mất. Tuy bà c.h.ử.i bới khắp Tây Phố đối thủ, nhưng mặt chồng, bà đến thở mạnh cũng dám.
Nghĩ đến đây, bà càng vội vàng quỳ rạp xuống đất dập đầu lia lịa, lúc ngẩng đầu lên tự vả mặt hai cái thật kêu, lóc gào thét: “Thăng Bình Hầu, Duệ An Huyện Chúa, tất cả đều là của tiện phụ, là do tiện phụ mắt như mù, tiện phụ thật sự hai vị là quý nhân cao sang đến thế! Nếu tiện phụ cũng dám ! Là cho tiện phụ bạc để sai khiến tiện phụ chế giễu hai vị, tiện phụ mới thế. Tiện phụ sai , tiện phụ dám nữa ! Cầu xin hai vị đừng trút giận lên con trai của tiện phụ! Có trách thì cứ trách một tiện phụ thôi! Chuyện liên quan gì đến con trai của tiện phụ cả!”
Không họ là quý nhân cao sang, nếu bà cũng dám ? Quả nhiên là hạng chuyên bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh.
“Mẹ, thể như , con sắp hại c.h.ế.t . Thứ tiền bất nghĩa cũng dám kiếm chứ.” Con trai của vị phụ nhân xong những lời , lửa giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt!
Chỉ vì năm lạng bạc mà hại đắc tội với quý nhân, một ham của rẻ như !
Những vây xem đều lắc đầu ngao ngán, đây mà còn gọi là thư sinh ? Chữ nghĩa thánh hiền đều nuốt trong bụng hết cả ? Chẳng lẽ thấy ruột một lòng che chở cho trán dập đến sưng vù ! Trên mặt còn hằn rõ hai dấu tay đỏ ửng! Vậy mà còn nỡ lòng nào trách móc !
Lẽ lúc gánh vác trách nhiệm, chủ động nhận mới !
“Ngươi đưa bạc cho ngươi để ngươi châm chọc cha và ca ca của ? Người đó ? Ngươi bằng chứng gì ? Nếu ngươi thể chứng minh là kẻ cố tình đưa bạc xúi giục ngươi , thì chuyện coi như bỏ qua. Bọn thể so đo với ngươi.” Hiểu Nhi xong những lời liền đảo mắt quanh một lượt, kẻ đó chắc hẳn cũng đang trong đám đông xem kịch vui.
Kẻ giật dây rốt cuộc là ai? Hiểu Nhi chau mày.
Vị phụ nhân thấy thế, gương mặt lộ rõ vẻ vui mừng khôn xiết: Không so đo là , so đo là .
"Hắn ở ngay..." Bàn tay của đàn bà chỉ về một phía trong đám đông, "Ủa, mới ban nãy vẫn còn ở đây cơ mà! Lúc mấy vị bổ khoái tới, còn trông thấy ngay đó, bây giờ mất ?"
Người đàn bà vội bật dậy, đảo mắt quanh tứ phía, thấy! Gã biến mất tăm!
Sắc mặt đàn bà trắng bệch : nghĩ đến cảnh tóm kẻ chủ mưu, hai con sẽ gánh tội, con đường quan của con trai sẽ tiêu tan thành mây khói, nàng nén nổi lòng mà bật nức nở: "Hầu Gia, Duệ An Huyện Chúa, hai vị tin ! Thật sự là xúi giục mà!"
Nàng luống cuống lôi từ trong n.g.ự.c áo năm lạng bạc, chìa về phía Hiểu Nhi: "Năm lạng bạc chính là do đưa cho , còn kịp tiêu đến cả."
Năm lạng bạc , nàng vốn định bụng sẽ dùng để mua ít đồ ngon thức lạ tẩm bổ cho con trai, may vẫn kịp tiêu đến.
"Vừa gã đó ở vị trí nào?" Hiểu Nhi đón lấy, liếc nén bạc một cái, đây chỉ là bạc thường, chẳng ấn ký gì đặc biệt cả, bèn đưa trả cho nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-tro-thanh-nong-nu-khuynh-thanh/chuong-331.html.]
"Duệ An Huyện Chúa nhận bạc ạ?" Người đàn bà mắt hoe đỏ đón lấy, rụt rè cất tiếng hỏi.
"Tại nhận? Ngươi vẫn gã ở vị trí nào mà." Đầu óc của đàn bà quả nhiên lối suy nghĩ khác hẳn thường.
"Đứng ngay lưng mặc y phục màu đỏ, để râu dài thượt ." Người đàn bà lấy năm lạng bạc, trong lòng khỏi mừng thầm.
Người mặc y phục màu xanh rêu đàn bà , bèn chỉ áo đỏ ngay mặt : "Người lưng ư? Mới lúc nãy, khi vị quan sai Đại Ca tới thì bỏ ."
Hiểu Nhi thế bèn khẽ gật đầu.
"Gã đó ăn vận , tướng mạo đặc điểm gì nổi bật ?" Lão quan sai liền vội vàng hỏi.
Dám mua chuộc đàn bà, phỉ báng mệnh quan triều đình, đúng là gan hùm mật gấu!
"Mặc một chiếc trường bào màu xám tro, đầu điểm vài sợi tóc bạc, một cái mũi, một đôi mắt, hai cái tai..."
Đám đông vây xem nhịn mà bật , cất giọng thẳng: "Ai mà chẳng một cái mũi, một đôi mắt với hai cái tai chứ? Ngươi thể tả cái gì đặc trưng hơn một chút ? Ví như mặt nốt ruồi vết sẹo nào chẳng hạn!"
"Hình như đều ." Người nọ ngượng ngùng gãi đầu, như sực nhớ điều gì, bèn vỗ tay đ.á.n.h đét một cái : "Tai dơi! Hắn một đôi tai dơi! Hắn về phía kìa!"
Dứt lời, nọ chỉ tay về một hướng.
Tai dơi cũng đặc điểm gì quá đặc biệt, cũng thường thấy đấy thôi!
"Để đuổi theo !" Tên bổ khoái trẻ tuổi phần ngô nghê, với tâm thế lập công mặt Hầu Gia, liền vội vã đuổi theo.
Gã thấy bổ khoái tới chuồn mất, giờ chắc chắn tài nào đuổi kịp nữa , Lão bổ đầu chỉ lắc đầu.
"Thăng Bình Hầu, Duệ An Huyện Chúa, khi bắt gã đó, chúng nhất định sẽ giao cho Phủ Doãn đại nhân phân xử công minh." Lão bổ đầu chỉ đành .
Thẩm Thừa Diệu khẽ gật đầu.
"Vậy là Thăng Bình Hầu và Duệ An Huyện Chúa còn trách tội con chúng nữa ạ?" Người đàn bà cẩn trọng dè dặt hỏi.
"Ngươi ở nơi nào?" Hiểu Nhi cất tiếng hỏi.
Hỏi ở để gì chứ? Mình cũng chỉ lỡ lời mấy câu châm chọc thôi mà, lẽ nào như cũng định tịch biên gia sản ?
Nàng hốt hoảng quỳ rạp xuống đất: "Duệ An Huyện Chúa, , xin đừng tịch biên gia sản nhà ! Ta dập đầu lạy đây!"
Dương Liễu vội vàng tiến lên đỡ nàng dậy, đàn bà rốt cuộc là ngốc thật giả vờ ngốc nghếch đây, nàng chỉ kẻ khác lợi dụng, tịch biên gia sản cái nỗi gì! Nàng mà cứ dập đầu thế , cô nương nhà chẳng mấy chốc sẽ mang tiếng ức h.i.ế.p dân lành mất!
"Ta chỉ vài chuyện hỏi, để tiện cho việc sai tìm ngươi mà thôi!" Hiểu Nhi liếc khuôn mặt sưng vù như đầu heo của nàng, đưa mắt đứa con trai đang bên cạnh nàng, đúng là kẻ đáng ghét ắt chỗ đáng thương!
"Cha, ca ca, chúng về nhà thôi!"
"Được." Hai đồng thanh đáp.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Thăng Bình Hầu, Duệ An Huyện Chúa, mẫu của hồ đồ, trúng gian kế của kẻ , nên mới vô ý mạo phạm quý nhân. Ngày khác, hai con nhất định sẽ mang roi tới cửa chịu tội, bồi lễ xin ."
Đây rõ là nhân cơ hội để bám víu giới quyền quý đây mà.
Nghe những lời , tất cả mặt trong lòng đều thầm nghĩ: Thật là mặt dày quá
--------------------